Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng bây giờ bà ấy đã hiểu, An Phương Diệp có thể dạy được Kiều Phương Hạt điều gì chứ? Khi đó, mỗi ngày ngoài việc mải mê tiêu tiền để làm giàu, hưởng lạc thú quyền lực và tiền bạc ra, thì chắc hẳn bà ta căn bản còn không có thời gian để giáo dục con cái. 

Sự thật là Kiều Phương Hạ người mà bà ấy vẫn luôn chán ghét lại chưa từng làm sai điều gì cả, ngược lại người mà bà ấy vẫn luôn quan tâm chăm sóc lại đâm lén sau lưng bà ấy. 

Phó Minh Tuyết bỗng nhiên cảm thấy rằng đôi khi hành vi cố chấp ương ngạnh của mình là sai. 

Không phải lúc nào bà ấy cũng đúng cả. 

Cũng như từ rất lâu về trước, Lệ Quốc Chiến không thể chịu đựng nổi mà chất vấn bà ấy một câu: “Phó Minh Tuyết, tại sao bà lại không thể cho tôi thêm một cơ hội? Bà chưa bao giờ làm sai chuyện gì sao? Bà có thể đảm bảo rằng về sau bà sẽ không bao giờ mắc sai lầm hay không?” 

Hôm nay bà ấy thừa nhận, bà ấy đã làm sai rồi, bà ấy không nên vọng tưởng rằng mình có thể cảm hóa được một con sói đầy tham vọng. 

Kiều Phương Hạ nghe được tiếng nức nở truyền đến trong căn phòng phía sau Phó Minh Tuyết, cô lướt qua vai bà ấy, liếc nhìn vào cửa căn phòng. 

Phó Minh Tuyết lập tức dùng thân thể của mình chặn lại, trở tay đóng cửa lại, tỏ ra như không có việc gì nói với Kiều Phương Hạ: “Dì chắc là đã sắp chuẩn bị xong bữa tối rồi phải không?” 

“Cũng gần chuẩn bị xong rồi ạ” Kiều Phương Hạ lập tức gật gật đầu. 

“Vậy rửa tay chuẩn bị ăn cơm đi” Phó Minh Tuyết nhàn nhạt trả lời. 

Trong lúc nói chuyện bà ấy đã đi tới, nhẹ nhàng kéo lấy tay Kiều Phương Hạ, rồi đi xuống lầu. 

Lệ Đình Tuấn liếc nhìn hai người bọn họ. 

“Con đứng im ở đó làm gì? Đi ăn cơm, không phải tới nhìn mẹ” Phó Minh Tuyết cười cười với Lê Đình Tuấn và nói. 

Dì ở một bên đặt bốn bộ chén đũa lên bàn ăn, Phó Minh Tuyết liếc mắt nhìn một bộ chén đũa thừa, trực tiếp nói: “Bỏ một bộ đi.” 

 

“Hả?” Dì thoáng sững sờ: “Nhưng Tô tiểu thư.” 

AAA 

“Cô ấy sẽ không ăn nữa, sau này dì cũng không cần phải chuẩn bị bữa ăn cho cô ấy nữa.” 

Đừng nói đến việc ngồi cùng bàn ăn tối với Tô Minh Nguyệt, hiện tại bắt Phó Minh Tuyết liếc mắt nhìn thêm Tô Minh Nguyệt một cái thôi, bà ấy cũng cảm thấy buồn nôn và không thể nuốt nổi nữa. 

Lệ Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ hai người đều đồng thời nhìn về phía Phó Minh Tuyết. 

Phó Minh Tuyết lại nói với Kiều Phương Hạ: “Tôm viên mới vừa nấu chín, con phải ăn ngay khi còn nóng, khi nguội sẽ không giòn như vậy đâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK