Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người bình thường thậm chí không biết Louis XIV là thứ gì, Kiều Phương Hạ lựa chọn nó khiến người giúp việc hơi kinh ngạc. 

“Hoàng tử của chúng tôi có thói quen sạch sẽ, phiền cô Phó Kiều đi tắm rửa sạch sẽ trước rồi hãy ngâm mình” Người giúp 

việc chuẩn bị nước ngâm mình sẵn sàng, xoay người nói với Kiều Phương Hạ. 

Kiều Phương Hạ nhìn hơi nước nhẹ nhàng bốc lên trên bể nước, nước trong này có thể là nước suối nóng, bể tắm cũng thiết kế giống như một hồ nước nóng ngoài trời vậy. Nhưng mà nơi này không thể nào có suối nước nóng, nước này chắc hẳn là từ một nơi xa xôi hơn trăm cây số vận chuyển đến. 

Đủ để thấy rằng vị hoàng tử này thích giày vò người khác đến mức nào. 

Cô không nói gì, xoay người cởi áo choàng tắm bằng lụa rồi bước vào phòng tắm bên cạnh. 

Cùng lúc này, trong căn phòng khác. 

Trạm Khánh Minh lười biếng ngồi trên bàn đánh bài, nhìn màn hình chiếu HD, ánh mắt chậm rãi lia từ khuôn mặt mộc đang ngước lên khiến người ta kinh ngạc của Kiều Phương Hạ lia xuống. 

Ngừng lại vài giây, anh ta nhịn không được mà cong khóe miệng, nói: “Người này không tệ.” 

Chỉ là hơi gầy một chút. 

Mấy người phụ nữ đến đây đều có khuôn mặt và thân hình như nhau khiến anh ta nhìn mà thấy nhàm chán, Phó Kiều này hơi thú vị. 

Đặt biệt là sau khi cô cởi hết quần áo, vô hình khiến anh ta có một loại cảm giác người phụ nữ này vô cùng sạch sẽ. 

Trong lòng những người khác trên bàn bài đã tự có dự tính riêng, đợi lát nữa khi những người phụ nữ đó qua đây, vị minh tinh nhỏ đó chỉ có thể là của Trạm Khánh Minh, một đầu ngón tay bọn họ cũng không động vào được. 

Nhà họ Trạm là sự tồn tại bí ẩn nhất ở thành phố Hạ Du, không có người nào hiểu rõ nhà họ Trạm giàu cỡ nào, nhưng mà chỉ dựa vào việc quyền lực nhà họ Trạm ở nước Anh Phương có thể một tay che trời đã khiến người ta nhìn thôi cũng khiếp sợ. 

 

Đặc biệt là đến đời Trạm Khánh Minh, ba của Trạm Khánh Minh rất tình cảm, chỉ lấy một người làm vợ, chỉ sinh một gái một trai. 

Trạm Khánh Minh nhỏ hơn chị mình năm tuổi, trong nhà càng nuông chiều anh ta không biết trời đất, vì vậy thành phố Hạ Du mới tặng anh ta cái danh hiệu hoàng tử. Mà Trạm Khánh Minh cũng rất hưởng thụ tên gọi này, cách làm việc cũng giống như kiểu hoàng tử kiêu ngạo, xa hoa trong kinh thành cổ đại xưa. Nhìn khắp nước Anh Phương, người dám chọc đến anh ta chắc vẫn chưa ra đời. 

“Cậu chủ, anh Lệ đến rồi.” Quản gia cẩn trọng đi đến trước cửa, nhìn Trạm Khánh Minh rồi thấp giọng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK