Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Phương Hạ còn thật sự trả lời: “Bởi vì xe là anh đưa cho Đường Nguyên Khiết Đan, anh.” 

“Phải, là tôi cố tình gây sự” Lê Đình Tuấn không đợi cô nói xong đã ngắt lời. 

“Giống như em vì chuyện của Tô Minh Nguyệt mà nổi giận với tôi, thậm chí còn định rời khỏi tôi, theo tôi thấy, tội lỗi của tôi không đáng bị như vậy, em cũng có phần cố tình gây sự. Tôi chỉ là dùng cách thức của em để đối phó với em mà thôi.” 

Kiều Phương Hạ á khẩu không thốt lên lời. Mấy lời ngụy biện của Lê Đình Tuấn nghe qua thì thấy vô cùng hợp lý nhưng thật ra lại chẳng hợp lý chút nào, chuyện của Đường Nguyên Khiết Đan và Tô Minh Nguyệt căn bản là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. 

Cô yên lặng một lát rồi nhón chân lên, nhanh chóng mổ một cái lên chóp mũi Lê Đình Tuấn. Nếu anh muốn thì cô cho anh là được, cô cũng không muốn đôi co không ngừng với anh. Hơn nữa, ở bên ngoài còn rất lạnh. Hôn xong, cô lập tức lạnh lùng hỏi Lê Đình Tuấn: “Được chưa?”. 

“Ừ” Một lúc lâu sau, giọng mũi rầu rĩ của Lê Đình Tuấn mới vang lên. 

Kiều Phương Hạ đang muốn kéo tay anh ra thì bất chợt, anh bỗng nhiên đưa tay nắm lấy cằm cô, ép cô lại gần. 

 

Bên ngoài thật sự rất lạnh, môi của Lê Đình Tuấn cũng lạnh, lúc cắn lên môi cô, Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy vừa lạnh vừa ẩm ướt. Cô theo bản năng run rẩy cả người, Lê Đình Tuấn bèn theo đôi môi đang cứng đờ của cô dò xét tiến vào. 

Một lúc lâu sau, khi cô được buông ra, hơi thở của hai người đều đã trở nên 

nóng rực. 

“Tôi biết em còn lưu luyến tôi mà. Tôi đã từng nói rồi, thân thể của em thành thật hơn em nhiều” Lê Đình Tuấn chạm nhẹ trán vào cô, nhìn chằm chằm cô lẩm bẩm nói: “Tôi cũng biết vừa rồi là bản thân náo loạn vô lý, nhưng tôi thật sự biết sai rồi, đừng giận tôi nữa, được không?” 

Kiều Phương Hạ mím môi, rũ mắt thở hổn hển không lên tiếng. Cô cũng không biết tại sao lại bị anh hôn, anh vẫn luôn có biện pháp buộc cô phải nghe lời. Hiện tại cô cực kỳ phiền não, trong đầu đã loạn thành một cục. 

“Phương Hạ, tôi thật sự biết sai rồi” Anh nhẹ nhàng nâng gương mặt nhỏ nhắn của cô, nhỏ giọng giải thích với cô thêm lần nữa: “Cho tôi một bậc thang đi, được không?” 

Mặc kệ bậc thang này có xuống được hay không, chỉ cần cô đưa, anh nhất định sẽ leo xuống theo ý cô. 

Kiều Phương Hạ nghe anh nói, càng nghe càng phiền loạn, nhăn chặt mày không nói chuyện. 

“Hay là em cũng định trả lại tôi? Hử?” Giọng nói của Lê Đình Tuấn mang theo chút khàn khàn, tựa như giấy nhám mài qua đầu quả tim của Kiều Phương Hạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK