Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phó Kiều đánh!” Kỳ Khanh Ngọc khóc lóc thảm thương. 

“Cô không có chuyện gì đi chọc cô ta làm gì?” Xung quanh đồng người xúm lại, Tô Minh Nguyệt cau mày nhìn xung quanh một vòng, rồi thì thầm hỏi cô ta. 

"Chị Minh Nguyệt ." Kỳ Khanh Ngọc bắt đầu khóc nhiều hơn. 

"Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa! Tôi nhờ đồng nghiệp nào không uống rượu đưa cô đến bệnh viện! Đừng lo, vết thương không sâu, sẽ nhanh chóng khỏi thôi!" Tô Minh Nguyệt dỗ cô ta, thấp giọng nói, rồi quay sang Vương Giai bên cạnh, nháy mắt một cái. 

Vương Giai lập tức đưa tay ra đỡ Kỳ Khánh Ngọc, đưa Kỳ Khanh Ngọc ra ngoài. 

Tô Minh Nguyệt đứng ở nơi đó nhìn hai người rời khỏi, cân nhắc một hồi, vẻ mặt ủ rũ quay lại nói với quản lý: "Em gái nhỏ không hiểu chuyện, khiến các người khó xử rồi." 

Tô Minh Nguyệt bình thường thấy Kỳ Khanh Ngọc khá thông minh, đã quen nhìn sắc mặt người ta làm việc rồi, cô ta tưởng Kỳ Khanh Ngọc hống hách một chút trước mặt Kiều Phương Hạ rồi thôi, ai ngờ lại xảy ra chuyện xém chút nữa là không giải quyết được! 

Bây giờ gương mặt của Kỳ Khanh Ngọc bị thương, nhìn vết thương chắc trong vòng một tháng này không thể đứng trước ống kính! Cô ta khó khăn lắm mới tiếp nhận chương trình này, lại phải bị dời lại. 

“Cô ấy là người bên cạnh cô, cô không quản được sao?” Quản lý hỏi thẳng Tô Minh Nguyệt, sắc mặt phá lệ. 

"Cô Tô, cô nên cảm thấy mừng vì chuyện hôm nay không gây rắc rối lớn, nếu không cậu Lệ tức giận lên sẽ truy cứu chuyện này, chúng ta đều sẽ không được yên!" 

Người quản lý nhận ra, đây là do người của Tô Minh Nguyệt cố tình gây sự. Hôm nay do anh ta trực, nếu khi anh ta trực mà Kiều Phương Hạ bị thương hay chịu uất ức gì, Lê Đình Tuấn không lôi anh ta ra xử trảm mới là lạ! 

 

Kiều Phương Hạ khẽ lắc bàn tay đau nhức của mình và bước vào phòng. 

Triêu Mai Hoàng đang nghe điện thoại, thấy lòng bàn tay phải của cô có vết máu, cô ta sửng sốt, cau mày hỏi cô: "Em bị thương sao?" 

“Không phải máu của em” Kiều Phương Hạ cười đáp. 

Ngay cả Phó Thành Đô cũng chưa chắc đánh được cô, Kỳ Khanh Ngọc yếu điệu đó có là gì, cô có thể đánh hạ cả một trăm người. 

Sau khi nghe cô phủ nhận, Triệu Mai Hoàng cảm thấy nhẹ nhõm, vừa rồi đã định xông tới cho Kỳ Khanh Ngọc biết tay, một trăm kiểu chết khác nhau dành cho Kỳ Khanh Ngọc đang lướt bay vòng vòng trong đầu cô ta. 

"Chị chính là nói .." Cô lẩm bẩm. 

Sau vài giây, nghe thấy giọng nói của Phó Thành Đô ở đầu bên kia điện thoại: "Chị dâu bị thương sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK