Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phương Hạ!” Đường Nguyên Khiết Đan nhìn thấy máu qua kẽ hở chảy ra trên cổ Kiều Phương Hạ, vừa sợ hãi vừa lo lắng, lập tức dùng khăn quàng cổ buộc chặt miệng vết thương giúp Kiều Phương Hạ, nước mắt nước mũi không ngừng tuôn ra: “Phương Hạ cô cố gắng chống đỡ! Cô không thể chết được!”. 

Kiều Phương Hạ vẫn còn ý thức, cô thở hổn hển nhìn đôi mắt của Đường Nguyên Khiết Đan, khẽ nói: “... 

“Hả? Phương Hạ, cô nói gì tôi không nghe rõ!” Đường Nguyên Khiết Đan khóc, cúi người xuống đưa tai đến gần bên miệng Kiều Phương Hạ. 

“Cô mà còn lay người tôi nữa thì tôi sẽ chết thật đấy” Kiều Phương Hạ suy yếu nói bên tai Đường Nguyên Khiết Đan. 

Dựa theo tốc độ máu chảy thì miệng vết thương không làm tổn thương đến động mạch, cho nên cô vẫn có thể cứu được, nhưng Đường Nguyên Khiết Đan cứ tiếp tục hoảng như vậy, chắc chắn cô sẽ xong đời. 

".” Đường Nguyên Khiết Đan yên lặng vài giây, lại không kìm nén được khóc lên: “Đã lúc nào rồi mà cô còn nói đùa được hả!” 

Gọi điện thoại cho Đường Minh Kỷ đi” Kiều Phương Hạ nói một cách khó khăn. 

“Được!” Đường Nguyên Khiết Đan lập tức lau nước mũi, hai tay run rẩy bấm điện thoại gọi cho Đường Minh Kỷ, miệng còn nói: “Lệ Đình Tuấn đúng là một tên khốn nạn!” 

Kiều Phương Hạ nghe cô ấy mắng Lê Đình Tuấn liền nhíu mày, vừa rồi Đường Nguyên Khiết Đan đã gọi điện cầu cứu Lệ Đình Tuấn rồi? 

Chẳng phải cách tốt hơn hết là gọi điện cho nhân viên đoàn phim gần nhất hoặc là gọi cho Đường Minh Kỷ hay sao? 

Cô thật sự phục Đường Nguyên Khiết Đan rồi đó! 

 

Lúc này Đường Minh Kỷ đang ở đoàn làm phim, nhìn chuyện của Lục Nhất Minh và Kiều Phương Hạ đang leo lên hot search. 

Nhận được điện thoại của Đường Nguyên Khiết Đan, anh ta lập tức chạy đến không nghỉ ngơi chút nào. 

Nhìn thấy Kiều Phương Hạ đa bị thương thành như vậy, anh ta bất ngờ mấy giây rồi nhanh chóng ôm Kiều Phương Hạ vào xe của mình, hạ giọng nói với Đường Nguyên Khiết Đan: “Em mau về tìm Lục Nhất Minh trước đi! Chuyện đêm nay tuyệt đối không được nói ra ngoài! Cũng đừng đi lại một mình!” 

Đường Nguyên Khiết Đan nhìn Đường Minh Kỷ mang Kiều Phương Hạ rời đi, nhìn trên đường cái không còn một bóng người nào, cô ấy thấy hơi sợ hãi. 

Cô ấy hít sâu vài hơi, ép buộc bản thân mình phải tỉnh táo, quay người trở vào trong xe của Kiều Phương Hạ. Cô ấy dùng khăn giấy xử lý sạch sẽ vết máu Kiều Phương Hạ để lại trên xe. Sau đó thì ngồi vào ghế lái, dự tính đưa xe của Kiều Phương Hạ về đoàn làm phim trước. 

Nhưng khi cô ấy vừa nổ máy, đột nhiên có một chiếc xe màu đen tăng tốc ngăn phía trước xe của cô. 

Đường Nguyên Khiết Đan bị dọa đến mức không phân biệt được đâu là chân ga đầu là chân phanh. Trong lòng vừa âm thầm mắng mỏ Đường Minh Kỷ không quan tâm đến sự sống chết của em gái, vừa rút điện thoại ra định gọi cho Lục Nhất Minh 

Vừa sờ đến điện thoại, chiếc xe đã đi lại gần đến trước mặt cô ấy. Chiếc cửa sổ phía sau xe được kéo xuống, gương mặt âm u của Lê Đình Tuấn lọt vào tầm mắt của cô. 

Lúc này Đường Nguyên Khiết Đan mới tìm về được bảy hồn sáu phách suýt thì bị đánh bay, sau đó ngoan ngoãn dừng xe ở ven đường. 

Lệ Đình Tuấn tự bước xuống xe, nhanh chân bước về phía cô ấy. Sau khi nhìn xuyên qua cửa sổ xe mấy lần mà vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Kiều Phương Hạ thì cau mày, lạnh giọng nói: “Phương Hạ đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK