Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Kiều Phương Hạ ngồi ở bên cạnh không nói tiếng nào chỉ nhìn bọn họ đang ký hợp đồng. Giây phút này trong đầu của cô đề hiện lên cái 

thái độ mơ hồ vừa nãy của Lê Đình Tuấn. 

Lời nói đùa vừa nãy của Ngô Hiển Minh, hình như Lê Đình Tuấn coi nó là thật rồi? 

Tính tới giây phút này thì Lê Đình Tuấn mới chỉ biết được hai thân phận của cô, một là Pinochio, tiếp đó là Seven. 

Chuyện Tâm Phiến lúc trước thì Lê Đình Tuấn cũng không hề hỏi cô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. 

Có lẽ anh đang đợi bản thân cô chủ động thành thật với anh. 

Nhưng mà hiện giờ đầu óc của cô rất rối bời, cô không biết bản thân mình có nên nói cho anh biết hay không. 

“Phương Hạ?” Từ Xán Dương gọi cô. 

Lúc này Kiều Phương Hạ mới phản ứng lại, cô đưa mắt nhìn về phía Từ Xán Dương. 

Từ Xán Dương tiễn Ngô Hiển Minh đi sau đó quay đầu lại vẫn nhìn thấy Kiều Phương Hạ đang ngồi sững sờ ở đó, anh tagọi cô mấy lần rồi mà cô vẫn không phản ứng lại. 

“Hôm nay vất vả cho em rồi” Từ Xán Dương mỉm cười với cô rồi thấp giọng nói. 

“Em cầm tiền của anh thì cũng nên làm những điều này mà” Kiều Phương Hạ đứng dậy và nói: “Anh không cần phải khách sáo như vậy đầu” 

Cô thấy ở bên ngoài vẫn có người đang đợi Từ Xán Dương, biết rằng chắc chắn lát nữa anh có chuyện phải làm nên cô nói với anh: “Anh làm gì làm đi” 

“Buổi tối có mời giám đốc Ngô đi ăn cơm, hay là em cùng đi đi?” Từ Xán Dương nghĩ ngợi một chút sau đó hỏi cô. 

Kiều Phương Hạ phất tay và nói: “Em không đi đâu, anh quên mất con trai em đang ở đây à?” 

“Đúng nhỉ..” Từ Xán Dương lúc này mới nhớ ra còn có Đình Trung 

nữa. 

“Lần sau nhé” Kiều Phương Hạ lịch sự từ chối. 

Hai người cùng nhau đi ra khỏi tầng hội nghị. Kiều Phương Hạ nhìn từ xa thì thấy xe của Lê Đình Tuấn vẫn đang đậu bên đường đợi cô. Cô nói với Từ Xán Dương: “Hai chúng ta không đi cùng hướng với nhau, bọn họ vẫn đang đợi anh đấy, anh đi đi” 

Từ Xán Dương nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ như muốn nói điều gì đó. 

Lời tới đầu lưỡi rồi nhưng vẫn nuốt xuống. Anh ta chỉ dịu dàng nói với Kiều Phương Hạ: “Ừm, lần sau lại gặp” 

Kiều Phương Hạ nhìn thấy cảnh Từ Xán Dương bắt xe rơi đi rồi thì cô mới xoay người bước chầm chậm đi tới phương hướng mà xe của Lệ Đình Tuấn đang đậu. 

Có vẻ tâm trạng của Lê Đình Tuấn không tốt cho lắm, anh liếc mắt nhìn Kiều Phương Hạ sau đó thấp giọng nói: “Lên xe.” 

Kiều Phương Hạ không nói gì cả. 

Dù sao thì anh cũng là một ông chủ lớn, nếu mà một khi không vui thì sẽ lập tức hủy bỏ hợp đồng mất. 

Cô kéo cửa xe ra, sau đó lên xe ngồi bên cạnh anh. 

Bầu không khí bên trong xe yên tĩnh đến đáng sợ. 

Lệ Đình Tuấn không nói chuyện thì Kiều Phương Hạ cũng không lên tiếng. 

“Tại sao lại tên là Seven?” Một dạo sau thì Lê Đình Tuấn đột nhiên thấp giọng hỏi cô. 

Kiều Phương Hạ nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Đặt bừa vậy? 

“Anh muốn nghe em nói lời thật lòng” Âm lượng của Lệ đình Tuấn lập tức cao lên một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK