Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Như Hạ vốn dĩ không muốn ở đây nói về chuyện trước đây. 

Kiều Như Hạ cảm thấy đáng lẽ ra cô nên nói rõ ràng ngay từ đầu, cô thậm chí còn không bận tâm đến sự tồn tại của Tô Minh và Đình Trung, cô cảm thấy bản thân thật sự đã đủ rộng lượng rồi. 

Tuy nhiên, Lê Đình Tuấn liên tục năm lần bảy lượt thách thức giới hạn của cô. 

Chuyện của Đinh Thanh Nhã vừa rồi, anh sau khi tát cô một cái liền cho cô ăn một viên kẹo đường, cô đã không nuốt nổi chuyện này nữa rồi. 

Cô lạnh lùng không nói gì, Lê Đình Tuấn lại nói: “Em cho rằng, nếu như xé bỏ bản thoả thuận hợp đồng bất động sản trước đây rồi trả lại cho tôi, còn xé quyển sổ hộ khẩu đi sẽ có tác dụng sao?” 

“Tôi biết là không có tác dụng gì, vì vậy đang làm thỏa thuận chuyển nhượng” Kiều Phương Hạ gật đầu đáp lại. 

“Nếu tôi không ký, thỏa thuận sẽ không bao giờ có hiệu lực” Lê Đình Tuấn nhẹ nhàng véo cằm cô, thấp giọng nói. 

“Lệ tiên sinh hãy cho tôi một lý do để tôi có thể chấp nhận chuyện này” Kiều Phương Hạ không khỏi mỉm cười, trong mắt hiện lên một tia giễu cợt: “Tại sao lại đối xử với một người như tôi tốt như vậy?” 

 

“Kiều Phương Hạ!” nghe thấy những lời khó nghe của cô, Lệ Đình Tuấn không khỏi nhíu màu. 

Kiều Phương Hạ cười rồi nhìn anh nói: “Tôi nghe thấy được.” Cô chỉ là muốn Lê Đình Tuấn cho cô một lời giản thích, về Kiều Diệp Ngọc. 

Tại sao tất cả mọi chuyện đều là lỗi của Kiều Diệp Ngọc, khiến cho cô vô duyên vô cớ phải chịu những ấm ức? Cô không tin Lệ Đinh Tuấn sau khi nhìn thấy màn trình diễn của Kiều Diệp Ngọc ở trường bắn ngày hôm đó, lại vẫn có thể tin lời nói dối của Kiều Diệp Ngọc. 

Những người khác hiểu lầm thì thôi. Nhưng anh là Lê Đình Tuấn. 

Hai người nhìn nhau vài lần, Lê Đình Tuấn nhíu mày thật chặt nói: “Tôi đã biết ngày hôm đó Kiều Ngọc Diệp nói dối, nhưng cô ta không thể ngồi tù” . 

“Dựa vào cái gì?” Kiều Phương Hạ cảm thấy thật nực cười, nhìn không được mà hỏi ngược lại. 

Vì thế, anh rõ ràng biết cô đang nghĩ gì, nên anh liền dựa vào việc cô thích anh, mà bắt nạt người như vậy. 

Thế nhưng cho dù có thích đến đâu đi chăng nữa, cuối cùng cũng sẽ bị sự thất vọng làm cho kiệt quệ. 

“Phương Hạ, em chỉ cần biết, tôi làm thế này là bởi vì tương lai của hai người.” Lệ Đình Tuấn đối mặt với cô, từng câu từng chữ, lời nói vô cùng có khí phách. 

“Tương lai thế này, tôi không cần, thế nên anh cũng không được áp đặt suy nghĩ của anh vào tôi” Kiều Phương Hạ không muốn nghĩ gì, cười chế nhạo đáp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK