Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lệ Đình Tuấn vừa tra số của Thanh Vân, anh nghi ngờ Thanh Vân và Chu Tước là cùng một người. 

Bởi vì hồ sơ ghi chép số điện thoại của Thanh Vân ở thành phố Hạ Du, ngoại trừ Nghịch Thủy Hàn, hắn còn từng xuất hiện ở khu chung cư Đông. 

Vì vậy, độ khớp nhau giữa quỹ đạo hành động của Thanh Vân và Chu Tước vô cùng lớn. 

“Trùng hợp là, hình như bây giờ họ đang ở gần đài truyền hình và điện ảnh” Vô Nhật Huy nói tiếp. 

Lê Đình Tuấn nghe thấy tên đài truyền hình và điện ảnh, con người đột nhiên co rút. 

“Họ mang súng theo à?” Lê Đình Tuấn lập tức dựng thẳng người, trầm giọng hỏi ngược lại. 

“Có mang theo” – Vô Nhật Huy có chút sửng sốt, gật đầu trả lời. 

 

Trong thoáng chốc, nhịp tim của Lê Đình Tuấn ngày càng tăng, anh có dự cảm rằng chuyện này không bình thường. 

Lập tức quát: “Bảo tất cả bọn họ dừng lại! Không được làm Chu Tước bị thương!” 

Vô Nhật Huy lúc này mới ý thức được có gì đó không ổn. 

Trước đây bọn họ một mực điều tra Chu Tước và Thanh Vân, có một thời gian Lệ Đình Tuấn nghi ngờ chính là Kiều Phương Hạ, nhưng sau lần đi nước Hàn Lăng đó, mọi nghi ngờ về cô đã bị xóa bỏ, nhưng xem ra, rất có thể trước đây Chu Tước đã dùng thủ đoạn để đánh lạc hướng khiến họ nghĩ sai! 

Chu Tước chính là Kiều Phương Hạ! 

Một viên đạn vượt qua cổ Kiều Phương Hạ. 

Trong lòng Kiều Phương Hạ mắng một câu, vột người lên dùng hai chân kẹp chặt lấy cổ của một người, một tay dùng thắt lưng trói lấy bả vai của một người khác, thẳng tay ném cả hai xuống mặt đất. 

Những người hôm nay tới không giống như những tên khốn vô cùng khó đối phó trước đây. 

Cô bị sức nặng của hai người đàn ông khiến cho cả người ngã xuống đất theo, sau lưng truyền đến cảm giác chấn động, vài giây sau, cô dùng sức đoạt lấy súng của đối phương, lấy đà nhảy lên đứng trên mặt đất. 

Cô đã sắp không chịu nổi nữa. Nếu như những người này còn tiếp tục lao tới, rất có thể cô sẽ phải chết ở đây. 

Nhưng cô không thể làm liên lụy đến Đường Nguyên Khiết Đan trên xe, Đường Nguyên Khiết Đan hoàn toàn vô tội. 

Ngay lúc cô đang mồ hôi đầm đìa từ dưới đất đứng dậy, những người mặc áo đen đeo khẩu trang kia bỗng nhiên dừng động tác. 

Kiều Phương Hạ nắm chặt súng trên tay, nhìn thấy họ không ai có động tĩnh gì, từ từ lùi lại về phía sau đến chiếc xe. 

Bên kia dừng lại đột ngột khiến cô nhíu mày khó hiểu. 

Cô không dám lơi lỏng nửa phần, từng bước đều rất thận trọng, cứ như vậy nhìn những người đó quay xe rời khỏi chỗ này. 

Cô quay lại nhìn phía sau, chiếc xe phía sau cũng đi mất. 

Cho dù nguyên nhân là gì thì những người đó cũng đã đi rồi, trước mắt vẫn là an toàn. 

Cô thở hổn hển thật lâu, vết đạn vượt qua trên cổ lúc này mới truyền đến cơn 

đau đớn như bị kim đâm. 

Cô dùng tay chặn lấy chỗ đang rỉ máu, khập khiễng đi về phía chiếc xe của mình. 

Trong xe, Đường Nguyên Khiết Đan còn lo lắng gọi điện thoại cho Lệ Đình Tuấn, vừa nhìn ra ngoài đã phát hiện những người kia đi rồi, Kiều Phương Hạ mặt trắng bệch đi tới, cô ấy lập tức lao xuống xe, đỡ lấy Kiều Phương Hạ vào băng ghế sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK