Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô đi ra ngoài một chuyến đi, Từ Xán Dương nói rằng khoản tiền đầu tư lần này của công ty nếu như không có cô thì sẽ không lấy được, Đối phương nói rằng muốn nghe ý kiến chính” Hứa Phi Phàm nghiêm túc nói chuyện với Kiều Phương Hạ. 

Kiều Phương Hạ từ trên giường ngồi dậy, sau đó nhìn quần áo đã bị xé rách nát của mình.

Cô nghĩ ngợi một lúc sau đó hỏi anh ta: “Bây giờ anh đang ở đâu?” 

“Đang ở phía đối diện phòng trưng bày nghệ thuật cùng Mạn Phi nặn đất sét”

Giọng nói của Hứa Phi Phàm có chút không kiên nhẫn. 

Trong lúc nói chuyện thì anh ta nhìn về phía Mạn Phi đang đặn đất sét, sau đó lại nhìn về phía Đình Trung cũng đang nặn đất sét ở phía đối diện, sau đó ghét bỏ nói: “Nặn xấu chết đi được.” 

Đình Trung đứng dậy, liếc mắt nhìn về phía Mạn Phi sau đó ồm ồm nói:

"Chú xấu xa, không ngờ chủ trưởng thành lại có bộ dạng này.” 

Thầy giáo bảo bọn họ dùng đất sét để nặn một người thân trong gia đình, người mà Mạn Phi nặn chính là Hứa Phi Phàm. 

"..” Hứa Phi Phàn nhíu chặt lông mày lại sau đó trừng mắt nhìn Đình Trung. 

Mồn miệng của đứa bé này quả thật rất ác độc! Nói chuyện tuy không mạch lạc, nhưng lại có sức sát thương với người khác rất lớn! 

Anh ta đứng dậy đi tới phía Vô Nhật Huy đang đứng ở bên cạnh và nói:

“Làm phiền người anh em rồi, tôi giao Mạn Phi cho anh trong một lúc nhé.” 

Vô Nhật Huy còn chưa đồng ý vừa mới đặt hình tượng đất nặn ở trên tay xuống thì quay đầu lại đã thấy Hứa Phi Phàm chạy đi mất rồi. 

Hứa Phi Phàm đi ra khỏi cửa lớn của phòng trưng bày nghệ thuật thì thở phào một hơi, sau đó tiếp tục nói chuyện với Kiều Phương Hạ:

“Bây giờ tôi đang quay trở lại khách sạn, lát nữa cô và tôi cùng nhau đi tới phòng hội nghị” 

Anh ta đi lên trên tầng, gõ cửa phòng đối diện.

Kiều Phương Hạ nhìn ra ngoài cửa qua mắt mèo, sau khi xác định ở trên hành lang không có người thì cô mới khoác chính áo sơ mi không chỉnh tề đi ra ngoài. 

Hứa Phi Phàm quét mắt nhìn từ trên xuống dưới bộ quần áo của Kiều Phương Hạ, gương mặt của anh ta ghét bỏ nhăn thành một cục:

“Có phải Lê Đình Tuấn chưa từng học qua việc cởi quần áo hay không? Anh ta là người tàn tật à?” 

Kiều Phương Hạ túm chặt lấy chiếc áo khoác, mắt nhìn chằm chằm về phía Hứa Phi Phàm không nói lời nào cả. 

Hứa Phi Phàm lấy chìa khóa phòng của mình ra, sau đó dẫn Kiều Phương Hạ đi vào. 

 

Anh ta chỉ mới quay người đi rót một cốc trà thôi thì đã không thấy Kiều Phương Hạ đầu nữa rồi. 

Anh ta nghiêng đầu nhìn qua cửa sổ thì thấy Kiều Phương Hạ đã bò từ cửa sổ vào trong phòng của Đình Trung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK