Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phó Nhiên vừa đi lấy nhiệt kế vừa nhíu mày và thì thầm nói.

 

Lệ Đình Tuấn liếc nhìn Phó Nhiên, hai người đối mặt với nhau và Phó Nhiên lập tức nói với vẻ ngại ngùng: "Được rồi, chúng ta không nói về nó nữa."

 

Kiều Phương Hạ sợ xấu hổ nên đã nhanh chóng sửa sang lại mái tóc rối bù của mình và bật hệ thống lưu thông không khí trong phòng. Khi bước ra khỏi phòng tắm, cô nở nụ cười với Phó Nhiên.

 

Cô đang định lên tiếng thì Phó Nhiên đã nói với cô mà không hề ngẩng đầu lên: "Không cần cám ơn, chỉ cần gọi tôi một tiếng cậu nhỏ là được rồi."

 

Kiều Phương Hạ lập tức sửng sốt, không hiểu được anh ta nói thế là có ý gì nhưng vẫn gọi một tiếng: "Cậu nhỏ" 

 

Kể từ khi còn nhỏ, Kiều Phương Hạ đã gọi anh ta là cậu, bởi vì là xét theo thế hệ của Lệ Đình Tuấn thì anh ta được coi là người ở bậc cha chú.

 

Hơn nữa, Phó Nhiên lớn hơn cô trên mười tuổi nên cô chưa bao giờ cảm thấy gọi một tiếng cậu là có gì không ổn cả.

 “Ồ, ngoan quá.” 

Phó Nhiên lập tức hơi nhướng mày và nhìn về phía Lệ Đình Tuấn, trên mặt tràn đầy vẻ đắc chí.

 Nếu bỏ thêm một chữ “nhỏ” ở phía sau chữ “cậu” thì sẽ có ý nghĩa khác nhau.

 

Lệ Đình Tuấn có gọi anh ta là cậu hay không cũng không sao cả. Dù sao thì Kiều Phương Hạ là vợ của anh nên Kiều Phương Hạ gọi anh ta thì cũng giống như Lê Đình Tuấn gọi anh ta vậy. 

“Cậu không cảm thấy bản thân thật ngây thơ sao?” 

Lệ Đình Tuấn nhìn thấu suy nghĩ của anh ta, vẻ mặt của anh bình tĩnh và hỏi lại. 

“Nếu cậu cảm thấy tôi ngây thơ thì tại sao còn muốn tranh cãi với tôi vậy?” 

Phó Nhiên nhướng mày rồi hỏi ngược lại.

 

Kiều Phương Hạ nhìn thấy hai người họ đấu võ mồm với nhau, cô không lên tiếng và quay người đi xuống tầng một mình. 

Lê Đình Tuấn đưa ánh mắt nhìn theo cô, sắc mặt của anh càng ngày càng khó nhìn.

 

Phó Nhiên liếc nhìn nhiệt độ của Lệ Đình Tuấn, nói:

 "Gần ba mươi chín độ. Tôi nghĩ rằng cậu không phải bị sốt mà là đang tức giận. “Cậu nói ít đi thì sẽ chết à?" 

Lệ Đình Tuấn cắn răng và hỏi lại.Kiều Phương Hạ đứng ở dưới tầng đợi một lúc, sau đó thì đi vào quầy bar trong bếp, để Phó Nhiên và Lệ Đình Tuấn nói chuyện ở trên tầng.

 

Phó Nhiên nói với Lệ Đình Tuấn một chút, rồi đi xuống tầng, đúng lúc Kiều Phương Hạ bưng đồ đi lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK