Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khuôn mặt của Trạm Khánh Minh hơi có phần nữ tính, đôi mắt phượng, tổng thể trông rất tinh xảo, Lệ Đình Tuấn còn đặt cho anh ta một biệt danh là Trạm xinh đẹp, nhưng cái tên này chỉ có Lệ Đình Tuấn mới dám gọi anh ta mà thôi. 

Trạm Khánh Minh ghét nhất bị người khác nói rằng mình xinh đẹp, vì điều đó có nghĩa là nói anh ta không có sự nam tính. 

“U” Kiều Phương Hạ còn chưa đi đến trước mặt anh ta, Trạm Khánh Minh đã nhìn thấy cô, anh ta hơi nhướng mày, nói: “Khách hiếm đây.” 

Kiều Phương Hạ cười tủm tỉm đáp lại: “Bao nhiêu cho một đêm?” 

Trạm Khánh Minh thoáng sửng sốt, Kiều Phương Hạ đi ngang qua anh ta, anh ta mới phản ứng lại tức giận nói: “Cái 

miệng này của cô thiệt là có thể sánh ngang với Lệ Đình Tuấn rồi, không hổ là một cặp đấy.” 

“Chứ sao không?” Lời của Trạm Khánh Minh vừa dứt, một giọng nói trầm thấp đột nhiên từ sau lưng mấy người họ truyền đến. 

Kiều Phương Hạ quay đầu nhìn lại, chính là Lệ Đình Tuấn đã đến. 

Cô lập tức đứng ở tại chỗ, chờ Lệ Đình Tuấn bước tới. 

Lệ Đình Tuấn nhìn cũng không thèm nhìn Trạm Khánh Minh một cái, đi thẳng đến bên cạnh Kiều Phương Hạ, vươn tay ôm cô vào lòng, thấp giọng hỏi: “Em đói bụng chưa?” 

Trạm Khánh Minh ở một bên nhìn hai người họ, chỉ cảm thấy có chút ghen tị. Nghĩ đến nếu không phải do Lệ Đình Tuấn, nói không chừng người phụ nữ này đã thuộc về anh ta, nghĩ đến điều này anh ta lại càng thêm chua xót hơn. 

Ánh mắt nhìn hai người họ ghen tị đến mức có thể xuyên tạc hai lỗ trên cơ thể Lệ Đình Tuấn. 

Điếu thuốc trên tay cũng không còn ngon nữa. 

Hôm nay Lệ Đình Tuấn hẹn bọn họ đến hôm nay, anh cũng không nói Kiều Phương Hạ sẽ đến. 

“Tại sao anh không tiếp tục trả lời tin nhắn của em nữa?” Trong giọng nói của Kiều Phương Hạ mang theo vài phần 

quở trách, cô nhẹ giọng hỏi Lệ Đình Tuấn. 

Nếu Kiều Phương Hạ biết buổi tối ngày hôm nay là ăn với Trạm Khánh Minh bọn họ, thì cô đến quần áo cũng chẳng màng mua, còn tiêu tốn mất mấy trăm ngàn của cô, bộ quần áo của ngày hôm qua sớm đã được giặt và phơi khô từ lâu rồi. 

“Nhất thời cần phải xử lý một số tình huống khẩn cấp” Lệ Đình Tuấn vừa nói vừa liếc mắt nhìn Trạm Khánh Minh, như thể anh chỉ vừa mới phát hiện được Trạm Khánh Minh ở một bên vậy. 

Ánh mắt của Trạm Khánh Minh càng thêm ai oán. 

“Anh giải thích với Phương Hạ một chút đi” Lệ Đình Tuấn hơi nhướng mày và nói với anh ta. 

“Giải thích cái gì?” Kiều Phương Hạ có chút không hiểu. 

Trạm Khánh Minh lại hiểu được ý của Lệ Đình Tuấn, ai oán thở một hơi dài nói: “Được rồi, chuyện trước đây đều là do tôi thích lo chuyện bao đồng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK