Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta vừa nói vừa rút điện thoại di động từ trong túi quần áo đang khoác trên người Thẩm Minh Hân ra, dự định gọi điện thoại cho Lê Đình Tuấn để anh xuống đón Thẩm Minh Hân đi. 

“Nếu anh dám gọi bảo bọn họ xuống đây, tôi sẽ xé rách quần áo của mình và nói rằng anh đã ức hiếp tôi” Thẩm Minh Hân thấy thái độ của anh ta lại kiên quyết như vậy, cô ấy cũng chỉ còn cách cố gắng trấn tĩnh lại, mặt dày nói lời uy hiếp anh ta. 

Dừng lại một lúc, cô ấy lại ương ngạnh bổ sung thêm một câu: “Tôi nói được nhất định sẽ làm được” 

Đến lúc đó tất cả mọi người đều nhìn thấy, Vô Nhật Huy càng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của cô ấy. 

Nhưng cô ấy không muốn anh ta chấp nhận mình một cách miễn cưỡng, cô ấy hy vọng rằng anh ta có thể cam tâm tình nguyện chịu trách nhiệm với mình. 

Dù sao họ cũng đã hôn nhau rồi, anh ta đã là người của cô ấy, mục đích ban đầu đã đạt được, anh ta cũng không thể chạy thoát được nữa. 

Lần đầu tiên trong đời Vô Nhật Huy cảm thấy rằng hóa ra khi một người con gái giở trò lưu manh lại còn có thể lợi hại hơn đàn ông thế này. 

Anh ta hơi có chút đau đầu, hỏi ngược lại: “Vậy thì Thẩm tiểu thư muốn như thế nào?” 

“Tôi muốn cái gì, không phải vừa rồi tôi đã nói rõ rồi sao?” Thẩm Minh Hân cười tủm tỉm đáp: “Anh cho tôi hôn một cái”. 

Vô Nhật Huy hoài nghi Thẩm Minh Hân có phải đã uống say rồi không, vì tửu lượng của cô ấy rất tốt, dù có uống nhiều thế nào cũng không thể nhận ra được. 

Hai người giằng co một lúc lâu, Thẩm Minh Hân lại tiến sát về phía anh ta. 

Vô Nhật Huy lập tức né tránh môi cô ấy, đôi môi mềm mại của Thẩm Minh Hân thoáng chạm vào khóe miệng của anh ta, không hôn trùng. 

Cô ấy liền dứt khoát ngồi lên người Vô Nhật Huy, mắt đôi mắt nâng mặt nhìn chằm chằm vào anh ta, nhỏ giọng nói: “Hôm nay anh trốn không thoát đâu, ai bảo anh đến lo chuyện bao đồng của tôi, người có lòng tốt không nhận được báo đáp đầu nhé” 

Vô Nhật Huy bị cô ấy đè lên dãy ghế sau, im lặng ngước mắt nhìn cô ấy. 

Kỳ thật Thẩm Minh Hân đã có suy nghĩ xử lý anh ta ngay tại chiếc xe này rồi, nhưng khổ nỗi chiếc xe của cô ấy quá nhỏ, cô ấy sợ sẽ ảnh hưởng đến khả năng phát huy của anh ta, dù sao hành động trong không gian nhỏ hẹp này cũng khá là khó khăn. 

Hơn nữa chủ yếu là cô ấy thực sự rất sợ đau. 

Việc hôn anh ta đã phải lấy rất nhiều dũng khí bất chấp hết tất cả mới dám làm được. 

“Còn nữa, lát nữa anh phải đưa tôi trở về” Cô ấy suy nghĩ một chút, rồi dịu giọng nói với anh ta: “Tôi không muốn Hoắc Thanh Phong đi theo, tôi không thích anh ta, tôi chỉ muốn anh đưa tôi về nhà” 

Vô Nhật Huy nhìn chằm chằm vào cô ấy, ánh mắt khẽ lay động. 

Thẩm Minh Hân khẽ mím môi, rồi lại tiến đến gần chỗ Vô Nhật Huy, nhẹ nhàng cắn lấy môi anh ta. 

Lần này Vô Nhật Huy không tránh đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK