Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm vào chồng kế hoạch hằng năm dày cộp trước mặt. Còn chưa kịp nói, bỗng nhiên Vô Nhật Huy nhanh chóng bước vào từ cánh cửa nhỏ của phòng họp bên cạnh, đưa điện thoại đến trước mặt cho Lê Đình Tuấn. 

Lệ Đình Tuấn rũ mắt xuống liếc nhìn, là Kiều Phương Hạ gọi điện tới. 

Anh nhận lấy điện thoại ngay lập tức với giọng điệu bình tĩnh, đứng dậy nhanh chóng đi về phía phòng chờ. 

Trong nháy mắt đóng cửa lại nghe điện thoại, nhỏ giọng hỏi Kiều Phương Hạ: 

“Có chuyện gì vậy?” 

“Lê Đình Tuấn, anh nói sẽ trả lại xe 

Đầu bên kia điện thoại, giọng nói Kiều Phương Hạ mang theo vài phần nói không nên lời. 

“Xe của Đường Nguyên Khiết Đan đã bị tôi báo hỏng, vô dụng” 

Lệ Đình Tuấn lập tức bình tĩnh trả lời. 

Vô Nhật Huy nhìn thấy dáng vẻ cậu hai nhà mình nói dối mà không đỏ mặt thở phì phò, không khỏi cong môi lên. 

“Anh lái xe đó về đi, Đường Nguyên Khiết Đan muốn chiếc xe này” 

Kiều Phương Hạ kiên quyết đáp lại, không cho anh một tia cứu vãn đường sống. 

Lê Đình Tuấn im lặng vài giây nói: 

“Tôi cho em xem bộ dạng chiếc xe hỏng nhé?” 

Trong khi nói chuyện, anh liếc Vô Nhật Huy. 

Vô Nhật Huy hiểu ý, lập tức cầm lấy chìa khóa xe của Đường Nguyên Khiết Đan trên bàn Lê Đình Tuấn xuống lầu. 

“Em chờ tôi vài phút.” 

Lệ Đình Tuấn tiếp tục hướng vào điện thoại nói. 

Kiều Phương Hạ chắc chắn Lê Đình Tuấn đang nói dối, dù chờ vài phút vẫn là mấy giờ, anh cũng không thể thay đổi sự thật là Lê Đình Tuấn đã cố tình tặng Đường Nguyên Khiết Đan một chiếc xe mới. 

 

“Không cần, anh lái chiếc xe hỏng về đi. Nếu không sửa được, tôi sẽ tự mua một chiếc xe mới cho em ấy.” 

Kiều Phương Hạ lập tức lạnh lùng trả lời. 

“Đã lên xe kéo rồi, không sửa được đầu” 

Lệ Đình Tuấn lập tức dỗ dành nói: 

“Thật ra tôi định đưa xe này cho em, coi như là quà em tặng cô ấy” 

 

Kiều Phương Hạ cảm thấy đôi khi nói chuyện với Lệ Đình Tuấn thật sự mệt mỏi, dường như anh không hiểu tiếng người. 

“Của tôi là của tôi, của anh là của anh, phiền anh Lệ phân biệt rõ ràng” 

Cô im lặng vài giây, thấp giọng trả lời Lê Đình Tuấn. 

Lê Đình Tuấn không nói gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK