Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Phi Phàm đứng ở bên cạnh thấy cháu trai của mình bị bắt nạt thì không chịu đựng được chế nhạo: “Ai nguyện chơi cùng các người chứ, cứ làm như mình ngon lắm ấy” 

Lệ Đình Tuấn nhìn anh ta và hơi nhăn mày sau đó nói: "Vậy thì nhanh đưa cháu của anh đi 

đi." 

“Lời của anh nói giống như kiểu chúng tôi mặt dày không biết xấu hổ cứ bám dính lấy các người vậy.” Hứa Phi Phàm tức giận nhăn chặt đầu lông mày lại. 

“Chẳng nhẽ không đúng à?” Lệ Đình Tuấn cười lạnh và hỏi ngược lại anh ta. 

Hứa Phi Phàm trầm mặc mấy giây, sau đó trực tiếp kéo tay Mạn Phi đi tới phía khác không cho cậu bé nói chuyện với Đình Trung. 

Hai đứa trẻ đều có chút không hiểu. 

Khi Kiều Phương Hạ nhìn Mạn Phi có bộ dạng không hiểu cộng thêm chút ấm ức sững sờ nhìn cô và Đình Trung ở phía bên này, nhìn bộ dạng như sắp khóc vậy. Cô không kìm được trừng mắt với Lê Đình Tuấn: “Anh so đo tính toán với trẻ con làm gì vậy?”. 

Lệ Đình Tuấn bình tĩnh nói: “Đình Tuấn có thể vui vẻ chơi đùa với Mạn Phi, ân oán của đời trước anh sẽ không để liên lụy lên trên người bạn trẻ. Nhưng nếu như có anh ở đây thì anh không cho phép Hứa Phi Phàm lại gần em” 

Kiều Phương Hạ trừng mắt nhìn anh và không nói gì nữa. 

Anh quả thực phân chia giới hạn rất minh bạch, và điều tra mọi chuyện cũng rất rõ ràng. 

Đình Trung đứng ở bên cạnh trầm mặc nghe bọn họ nói chuyện, sau đó đột nhiên cậu bé dùng lực gật mạnh đầu thể hiện sự tán thành: “Đúng thế, ba nói đúng lắm” 

Đình Trung nghe được Lê Đình Tuấn bảo rằng không cho phép Hứa Phi Phàm lại gần Kiều Phương Hạ cho nên cậu bé cảm thấy Lê Đình Tuấn nói rất đúng. 

Cậu bé tiếp tục thể hiện sự tán thành của mình đối với Lệ Đình Tuấn: “Vậy tối nay Đình Trung sẽ không chơi cùng với Mạn Phi nữa” 

Kiều Phương Hạ:"...” 

“Em có phát hiện ra thằng bé có thể nói một câu dài hơn mười chữ rồi không?” Lệ Đình Tuấn liếc mắt nhìn về phía Kiều Phương Hạ và hỏi cô. 

Tốc độ chuyển đề tài của Lê Đình Tuấn còn nhanh hơn tốc độ một con thỏ chạy. 

Huống hồ Đình Trung là con trai của Lê Đình Tuấn chứ không phải con của cô. Đình Trung có tiến bộ như thế nào dường như cũng không cần phải nói với cô mà? 

Kiều Phương Hạ cảm thấy dường như Lê Đình Tuấn cũng không coi cô là người ngoài. 

Cô nhìn về phía Lê Đình Tuấn và không nói gì cả. 

Bữa tối vẫn theo như kế hoạch ăn chung với tất cả mọi người, ăn buffet ở khách sạn. 

Doanh trại mùa đông thống nhất sẽ trả phí, tất cả các phụ huynh của học sinh khi tới tham gia hoạt động đều bắt buộc phải ở trong khách sạn nam sao tốt nhất của khu thắng cảnh. Chính vì thế tiêu chuẩn buffet của khách sạn này cũng không tồi. 

Kiều Phương Hạ thấy trước khi Lê Đình Tuấn tiến vào bên trong thì anh có nói gì đó với quản lý khách sạn, quản lý khách sạn đứng ở một góc sau khi nghe thấy những lời anh nói thì cung kính gật đầu với Lệ Đình Tuấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK