Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Đình Tuấn biết "anh ấy" trong câu nói vừa rồi của cô là đang ám chỉ ai. 

Anh ngơ người ra vài giây rồi mới trầm giọng khẽ trả lời lại: "Yên tâm, vẫn chưa chết" 

"Arthur cũng vẫn chưa chết" Anh nghĩ trong giây lát rồi lại tiếp lời. 

Hơn nữa Kiều Phương Hạ bị thương còn nặng hơn Cố Dương Hàn, vậy mà câu nói đầu tiên của Kiều Phương Hạ khi tỉnh lại lại là hỏi về tình hình của Cổ Dương Hàn. 

Tâm trạng đang lo lắng của Kiều Phương Hạ lúc này mới dịu xuống. 

Bọn họ không sao là tốt rồi. 

Tuy nhiên cũng là do anh quá sơ suất nên mới xảy ra chuyện như vậy, là lỗi của anh, cho nên mặc dù trong lòng anh rất khó chịu nhưng cũng không dám nói gì cả. 

Cho đến khi chắc chắn tình trạng của Kiều Phương Hạ không có vấn đề gì nghiêm trọng, sau khi bác sĩ đã rời đi, trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người là Lệ Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ. Lê Đình Tuấn mới tiến lại gần ngồi trên mép giường bệnh. 

Vết thương của Kiều Phương Hạ là vết thương lòng chứ không phải như những vết thương xác thịt của cơ thể, chỉ cần nghỉ ngơi tịnh dưỡng một thời gian ngắn là được. 

 

Kiều Phương Hạ cố gắng dốc sức trở mình, cô quay lưng về phía Lê Đình Tuấn rồi lại nhắm mắt lại. 

Bây giờ cô không muốn nhìn thấy Lê Đình Tuấn cho dù chính anh là người lôi cô lại từ cánh cửa của tử thần. 

Những lời nói dối và những chuyện anh đã giấu giếm có liên quan đến Tô Minh Nguyệt đã làm cho cô cảm thấy mất lòng tin và thất vọng rất nhiều. 

Giấc mơ ban nãy càng làm cô cảm nhận được rõ ràng hơn, đã nhiều năm như vậy rồi, điều đó chứng minh rằng trong lòng của Lê Đình Tuấn, Tô Minh Nguyệt quan trọng với anh đến nhường nào. 

Tai nạn năm ấy, cô bị gãy một chiếc xương sườn, Lê Đình Tuấn biết rõ nguyên nhân chính là do Tô Minh Nguyệt gây ra nhưng cuối cùng vẫn không trách móc cũng không truy cứu. 

Tô Minh Nguyệt duy chỉ tới gặp cô, miễn cưỡng nói ra một câu xin lỗi là đã kết thúc mọi chuyện. 

Dù cho có là sự kích động của Tô Minh Nguyệt đi chăng nữa, dẫn đến việc cô ta chọn một người trở về nước Thanh Sơn để xử lý việc này thì Kiều Phương Hạ cũng không muốn nói thêm một lời nào nữa, một chữ cũng không muốn nói. 

Thậm chí cô còn chẳng muốn hỏi anh, hỏi anh tại sao lại lấy áo của mình khoác lên người Tô Minh Nguyệt để che lạnh cho cô ta. Câu trả lời không thể nào rõ ràng hơn nữa, đó chỉ là vì anh đau lòng rồi xót cho Tô Minh Nguyệt mà thôi. 

Chuyện gì cũng vậy, bất quá tam, hình như đây đã là lần thứ ba rồi, chuyện 

giữa bọn bọ lại vì Tô Minh Nguyệt mà xảy ra mâu thuẫn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK