Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phó Minh Tuyết nhìn hai đứa trẻ một cái, cân nhắc một lúc, rồi trả lời: “Cũng không nghiêm trọng lắm, bệnh tình phát tác vào buổi chiều, người đã được đưa đến bệnh viện trong đội rồi. Bây giờ ông đã khỏe hơn nên mới gọi điện đến báo cho mẹ” 

“Vậy con đưa mẹ tới đó” Lê Đình Tuấn đứng dậy nói. 

“Không cần đâu” Phó Minh Tuyết liền ngăn lại nói: “Bệnh của ông ngoại cũng không phải ngày một ngày hai rồi, thường chỉ phát tác được một tiếng đồng hồ thôi, cũng không cần phải nhập viện, hơn nữa dù con có đi cũng không có chỗ ngủ, cứ ở lại đây đi, một mình mẹ đi qua đó là được” 

Dứt lời, bà ấy lại nói với Kiều Phương Hạ: “Hôm nay các con ở lại đây đi, đỡ không cần phải đi tới đi lui, mẹ đã bảo dì đi dọn dẹp phòng cho các con rồi” 

Bà ấy nhận ra rằng cặp vợ chồng trẻ này chính là đang cần một khoảng không gian riêng tư. 

Đúng lúc, Phó Viễn Hạo này gọi điện đến, lúc nãy bà ấy vẫn đang cố kiếm cớ rời đi đây. 

Nói xong, bà ấy nháy mắt ra hiệu với dì ở bên cạnh, nói: “Hai đứa nhỏ ăn cơm gần xong rồi, dì mau dọn dẹp bàn ăn đi. Chúng ta cùng nhau đi thôi. Chỉ có gì mới biết nấu phương thuốc chữa đau đầu của ông cụ nhà” 

“Được thôi” Dì hiểu ý gật gật đầu. 

Kiều Phương Hạ có chút ngơ ngác đi theo vào dọn dẹp bát đũa, theo sau vào bếp, nói: “Con dọn dẹp là được rồi, mẹ, hai người mau chóng đến chỗ ông ngoại đi ạ, đừng để chậm trễ quá.” 

“Không cần, Đình Tuấn uống nhiều rồi, con lên lầu xem. nó thế nào đi, vừa lúc ở đây có canh giải rượu của dì vừa nấu xong, tiện thể con đưa lên cho nó luôn nhé” Phó Minh Tuyết lập tức đưa một bát canh cho Kiều Phương Hạ, thúc giục nói. 

Kiều Phương Hạ bưng lấy bát canh, kinh ngạc cúi đầu nhìn một cái. 

Lúc nãy Lê Đình Tuấn còn chưa uống say, canh giải rượu đã được nấu xong rồi sao? 

Vở kịch của Phó Minh Tuyết đã hơi quá đà, Kiều Phương Hạ hoài nghi rằng lúc đó Phó Minh Tuyết chính là đang cố tình chuốc rượu cho Lê Đình Tuấn. Ngay cả cái cớ để cô bưng bát canh cũng đã được chuẩn bị ổn thỏa từ trước. 

Phó Minh Tuyết vừa nhẹ nhàng đẩy cô lên cầu thang vừa thấp giọng nói với cô: “Lúc chiều hôm trước khi Đình Tuấn gọi điện cho mẹ, nó đã đảm bảo với mẹ rằng lần sau nhất định sẽ không quan tâm đến chuyện bao đồng của Tô Minh Nguyệt nữa. Sau này nó khẳng định sẽ không dám tái phạm nữa đâu, bây giờ con đi đưa canh cho nó, con cứ coi như đó là để lại cho nó một chút sĩ diện đi, mẹ đảm bảo nó sẽ thuận theo con thôi.” 

Kiều Phương Hạ liếc nhìn Phó Minh Tuyết một cái. 

“Đi đi, con lên lầu đến căn phòng bên phải” Phó Minh Tuyết lại cười với cô, nói: “Ông ngoại không sao đâu, con đừng lo lắng 

Kiều Phương Hạ bưng lấy bát canh, do dự được một lúc, rồi chậm rãi đi đến cánh cửa phía bên tay phải của tầng hai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK