Bọn họ cuối cùng cũng hoàn thành nghi thức, biến đối phương hoàn toàn thuộc về mình. Tử Nhiên cảm thấy cô thật may mắn khi kinh nghiệm lần đầu tiên của cô là Trần Viễn Sâm, nên cô mới có thể tiếp nhận đêm đầu vui sướng và hạnh phúc này.
Trần Viễn Sâm đem cô ôm vào trong ngực, phủ lấy vầng trán ướt mồ hôi của cô, lau mồ hôi rồi hôn lên trán cô, cúi đầu hỏi
"Bảo bối... bảo bối, vừa rồi em có thoải mái không? Còn đau không?"
"Ưm ~..."
Hai gò má cô đỏ ửng, không biết là do được yêu hay xấu hổ, đầu tựa vào cổ anh, dù sao cũng vừa mới phá thân, mặc dù thương anh, cũng đã cho anh, nhưng vẫn có chút thẹn thùng căng thẳng của thiếu nữ, ai như anh không kiêng kỵ cùng cô thảo luận nơi chuyện xấu hổ như vậy chứ. Đối mặt với anh, cô vĩnh viễn chỉ muốn làm một cô gái nhỏ.
Trần Viễn Sâm nhìn gương mặt đỏ ửng của cô, hạ thân hai người vẫn còn đang dính chặt một chỗ, anh không nghĩ sẽ rút ra, mà cô cũng không muốn anh rời đi, hai người cứ như vậy liền dính lấy nhau... cúi đầu hôn lên gương mặt đỏ ửng của cô, cô trốn, anh tìm, chơi đùa đến xẹt ra lửa.
Trần Viễn Sâm lật cô nằm sấp trên giường, hai tay xuyên qua nách cô, mỗi tay một bên, xoa nắn bộ ngực sữa của cô, tư thế như vậy càng làm anh vào sâu hơn, cô ngẩng đầu lên thừa nhận anh yêu thương, anh cúi người ngậm môi cô, mút lấy đầu lưỡi cô, ở trong cô thưởng thức, giống như đang mút lấy mật ngọt vô tận, hôn đến hưng phấn rung động, khiến cô ngay cả tiếng rên cũng không phát ra được, chỉ có thể mặc anh chiếm lấy.
Phía dưới dùng sức đâm vào tiểu huyệt, muốn cho cô thật nhiều ái tình, cô muốn anh sẽ cho, chỉ cần cô vui vẻ! Anh bỗng nhiên lui ra ngoài, bàn tay to tách bung khe mông cô, cái miệng nhỏ vừa mới được yêu thương vẫn chưa khép lại, phiếm phiếm ánh nước, anh không chút do dự dùng miệng ngậm vào, dùng sức mút mát dâm thủy.
"A...!"
Không biết bị kinh hãi hay do được yêu, cô không nghĩ đến anh sẽ yêu cô như vậy, yêu cô không chút che giấu, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt drap giường bên dưới, đem mông nhỏ nhô cao hơn chân để cho anh nhiều hơn! Bọn họ, rốt cuộc là người nào cho, người nào nhận lấy đây.
Tử Nhiên mới lần đầu hiểu chuyện sao có thể chịu được kích thích như vậy, Trần Viễn Sâm chưa mút mấy cái cô đã run rẩy tiết ra trong miệng anh.
"Lần thứ hai. Bảo bối, ổn không?"
"Ừm ~~..."
Cô đã không còn sức lực nào, mơ màng có chút buồn ngủ, nhưng Trần Viễn Sâm sao có thể cứ vậy để cô ngủ, em trai nhà anh vẫn còn tinh thần nha.
Anh và cô dựa vào chung một chỗ, giống như hai chiếc muỗng áp úp vào nhau, Trần Viễn Sâm ở phía sau, ôm cô vào ngực, lưng cô dán vào ngực anh, nâng một chân cô lên, từ phía sau đâm vào, Tử Nhiên không còn sức lực gì nữa mặc anh làm càn, ôm chăn hừ hừ hai tiếng, tay nắm chặt cánh tay anh đặt ở eo cô, cứ như vậy cho anh hết tất cả.
Không biết qua bao lâu anh mới bắn, lại lấp đầy bụng nhỏ của cô, xong việc vẫn không rút ra mà đem côn thịt cắm sâu bên trong cô, ngủ thiếp đi....
Trần Viễn Sâm đem cô ôm vào trong ngực, phủ lấy vầng trán ướt mồ hôi của cô, lau mồ hôi rồi hôn lên trán cô, cúi đầu hỏi
"Bảo bối... bảo bối, vừa rồi em có thoải mái không? Còn đau không?"
"Ưm ~..."
Hai gò má cô đỏ ửng, không biết là do được yêu hay xấu hổ, đầu tựa vào cổ anh, dù sao cũng vừa mới phá thân, mặc dù thương anh, cũng đã cho anh, nhưng vẫn có chút thẹn thùng căng thẳng của thiếu nữ, ai như anh không kiêng kỵ cùng cô thảo luận nơi chuyện xấu hổ như vậy chứ. Đối mặt với anh, cô vĩnh viễn chỉ muốn làm một cô gái nhỏ.
Trần Viễn Sâm nhìn gương mặt đỏ ửng của cô, hạ thân hai người vẫn còn đang dính chặt một chỗ, anh không nghĩ sẽ rút ra, mà cô cũng không muốn anh rời đi, hai người cứ như vậy liền dính lấy nhau... cúi đầu hôn lên gương mặt đỏ ửng của cô, cô trốn, anh tìm, chơi đùa đến xẹt ra lửa.
Trần Viễn Sâm lật cô nằm sấp trên giường, hai tay xuyên qua nách cô, mỗi tay một bên, xoa nắn bộ ngực sữa của cô, tư thế như vậy càng làm anh vào sâu hơn, cô ngẩng đầu lên thừa nhận anh yêu thương, anh cúi người ngậm môi cô, mút lấy đầu lưỡi cô, ở trong cô thưởng thức, giống như đang mút lấy mật ngọt vô tận, hôn đến hưng phấn rung động, khiến cô ngay cả tiếng rên cũng không phát ra được, chỉ có thể mặc anh chiếm lấy.
Phía dưới dùng sức đâm vào tiểu huyệt, muốn cho cô thật nhiều ái tình, cô muốn anh sẽ cho, chỉ cần cô vui vẻ! Anh bỗng nhiên lui ra ngoài, bàn tay to tách bung khe mông cô, cái miệng nhỏ vừa mới được yêu thương vẫn chưa khép lại, phiếm phiếm ánh nước, anh không chút do dự dùng miệng ngậm vào, dùng sức mút mát dâm thủy.
"A...!"
Không biết bị kinh hãi hay do được yêu, cô không nghĩ đến anh sẽ yêu cô như vậy, yêu cô không chút che giấu, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt drap giường bên dưới, đem mông nhỏ nhô cao hơn chân để cho anh nhiều hơn! Bọn họ, rốt cuộc là người nào cho, người nào nhận lấy đây.
Tử Nhiên mới lần đầu hiểu chuyện sao có thể chịu được kích thích như vậy, Trần Viễn Sâm chưa mút mấy cái cô đã run rẩy tiết ra trong miệng anh.
"Lần thứ hai. Bảo bối, ổn không?"
"Ừm ~~..."
Cô đã không còn sức lực nào, mơ màng có chút buồn ngủ, nhưng Trần Viễn Sâm sao có thể cứ vậy để cô ngủ, em trai nhà anh vẫn còn tinh thần nha.
Anh và cô dựa vào chung một chỗ, giống như hai chiếc muỗng áp úp vào nhau, Trần Viễn Sâm ở phía sau, ôm cô vào ngực, lưng cô dán vào ngực anh, nâng một chân cô lên, từ phía sau đâm vào, Tử Nhiên không còn sức lực gì nữa mặc anh làm càn, ôm chăn hừ hừ hai tiếng, tay nắm chặt cánh tay anh đặt ở eo cô, cứ như vậy cho anh hết tất cả.
Không biết qua bao lâu anh mới bắn, lại lấp đầy bụng nhỏ của cô, xong việc vẫn không rút ra mà đem côn thịt cắm sâu bên trong cô, ngủ thiếp đi....