Học không phải là chuyện quan trọng nhất với cô, Trần Viễn Sâm cũng nói qua, nếu có thai thì tìm chút quan hệ xin nghỉ bệnh dài ngày, đến khi cô sinh xong thì đi học lại. Cô cũng không lo lắng gì việc này mấy, hiện tại trọng điểm cô thân phận là vợ Trần Viễn Sâm, vì anh sinh con dưỡng cái là chuyện tự nhiên phải làm.
"Loại chuyện này càng gấp càng không được, chúng ta không phải còn cả đời sao..."
Tử Nhiên kéo đầu Trần Viễn Sâm đặt tại cổ mình, tư thế này khiến anh có thể gặm mút xương quai xanh cô. Xương quai xanh của Tử Nhiên mảnh khảnh tinh xảo, kết hợp với dáng người tiêm nhược của cô vô cùng hòa hợp, đây cũng là nơi Trần Viễn Sâm thích hôn nhất.
"Đừng~~~~ ngày mai còn có lễ khai giảng đó!"
Hiện giờ thời tiết thật nóng, để cô mang theo dấu hôn rõ ràng như vậy đi gặp người thật sự là quá ngượng ngùng mà. Anh nghe lời, cũng không để lại dấu hôn nơi đó.
"Sau này em không ở nhà thì anh ít đi xã giao đi! Uống rượu hại dạ dày, trong nhà lại không ai quản anh..." – Cô vừa thương vừa lo lắng cho anh nói.
"Được, chỉ lo làm việc dù bà xã có ở bên cạnh hay không!"
"Chỉ biết nói dỗ người ta..." – Một câu "Bà xã" của Trần Viễn Sâm làm Tử Nhiên cảm động muốn rơi lệ, giọng nó mang theo chút giọng mũi.
"Đây là làm sao... Vừa rồi còn tốt mà!"
"Sau này anh không ở đây, chỉ còn em một mình!"
"Ngốc ~~ Không phải đã nói sao. Chỉ cần có thời gian, anh sẽ tranh thủ đến đây!"
"Không cho anh trêu chọc bà ấy!"
Cùng mẹ của mình giành đàn ông, Lương Thư Đồng rốt cuộc vẫn mãi là cái gai trong lòng Tử Nhiên, bất luận ai cũng không thể đánh đồng với vị trí Trần Viễn Sâm trong lòng cô.
"Từ sau khi có em, em lúc nào nhìn thấy anh chủ động đụng chạm cô ấy."
Anh nói là sự thật, hai người quan hệ vợ chồng vốn đã kém, huống chi từ ngày có Tử Nhiên, mọi nhu cầu đều được cô chu cấp đầy đủ, mọi phương diện Tử Nhiên đều thỏa mãn no nê nhu cầu của anh, ngay cả khẩu vị cũng dưỡng đến kén chọn.
"Ưm..."
Cô vặn người chui vào lòng anh, nào biết vừa động dẫn đến dục vọng của Trần Viễn Sâm ngẩng đầu, cúi đầu tìm đôi môi nhỏ nhắn của cô hung hăng hôn một cái. Tử Nhiên nổi ý muốn trêu chọc, ghẹo anh một chút.
"Ba ba, không được ~~~ sẽ bị mẹ nhìn thấy a~~"
Nghe vậy, Trần Viễn Sâm sửng sốt, lập tức hiểu rõ tiểu yêu tinh muốn chơi xấu, liền phối hợp theo cô...
"Cục cưng, mẹ không nhìn thấy đâu, ba ba muốn, con cho ba ba một lần thôi, được không ~~"
"Không được, con là con gái ruột của ba a! Sao ba có thể –– a~~~" – Lời còn chưa nói xong Trần Viễn Sâm đã cười xấu xa ở trong cơ thể cô đâm chọc.
"Ba muốn chơi con gái của mình, không chỉ chơi mà còn muốn con mang thai đứa nhỏ của ba ~~~ Con lúc đó chẳng phải thích ba ba đút cho con như vậy sao, cái miệng nhỏ này cắn chặt ba như thế..."
"Loại chuyện này càng gấp càng không được, chúng ta không phải còn cả đời sao..."
Tử Nhiên kéo đầu Trần Viễn Sâm đặt tại cổ mình, tư thế này khiến anh có thể gặm mút xương quai xanh cô. Xương quai xanh của Tử Nhiên mảnh khảnh tinh xảo, kết hợp với dáng người tiêm nhược của cô vô cùng hòa hợp, đây cũng là nơi Trần Viễn Sâm thích hôn nhất.
"Đừng~~~~ ngày mai còn có lễ khai giảng đó!"
Hiện giờ thời tiết thật nóng, để cô mang theo dấu hôn rõ ràng như vậy đi gặp người thật sự là quá ngượng ngùng mà. Anh nghe lời, cũng không để lại dấu hôn nơi đó.
"Sau này em không ở nhà thì anh ít đi xã giao đi! Uống rượu hại dạ dày, trong nhà lại không ai quản anh..." – Cô vừa thương vừa lo lắng cho anh nói.
"Được, chỉ lo làm việc dù bà xã có ở bên cạnh hay không!"
"Chỉ biết nói dỗ người ta..." – Một câu "Bà xã" của Trần Viễn Sâm làm Tử Nhiên cảm động muốn rơi lệ, giọng nó mang theo chút giọng mũi.
"Đây là làm sao... Vừa rồi còn tốt mà!"
"Sau này anh không ở đây, chỉ còn em một mình!"
"Ngốc ~~ Không phải đã nói sao. Chỉ cần có thời gian, anh sẽ tranh thủ đến đây!"
"Không cho anh trêu chọc bà ấy!"
Cùng mẹ của mình giành đàn ông, Lương Thư Đồng rốt cuộc vẫn mãi là cái gai trong lòng Tử Nhiên, bất luận ai cũng không thể đánh đồng với vị trí Trần Viễn Sâm trong lòng cô.
"Từ sau khi có em, em lúc nào nhìn thấy anh chủ động đụng chạm cô ấy."
Anh nói là sự thật, hai người quan hệ vợ chồng vốn đã kém, huống chi từ ngày có Tử Nhiên, mọi nhu cầu đều được cô chu cấp đầy đủ, mọi phương diện Tử Nhiên đều thỏa mãn no nê nhu cầu của anh, ngay cả khẩu vị cũng dưỡng đến kén chọn.
"Ưm..."
Cô vặn người chui vào lòng anh, nào biết vừa động dẫn đến dục vọng của Trần Viễn Sâm ngẩng đầu, cúi đầu tìm đôi môi nhỏ nhắn của cô hung hăng hôn một cái. Tử Nhiên nổi ý muốn trêu chọc, ghẹo anh một chút.
"Ba ba, không được ~~~ sẽ bị mẹ nhìn thấy a~~"
Nghe vậy, Trần Viễn Sâm sửng sốt, lập tức hiểu rõ tiểu yêu tinh muốn chơi xấu, liền phối hợp theo cô...
"Cục cưng, mẹ không nhìn thấy đâu, ba ba muốn, con cho ba ba một lần thôi, được không ~~"
"Không được, con là con gái ruột của ba a! Sao ba có thể –– a~~~" – Lời còn chưa nói xong Trần Viễn Sâm đã cười xấu xa ở trong cơ thể cô đâm chọc.
"Ba muốn chơi con gái của mình, không chỉ chơi mà còn muốn con mang thai đứa nhỏ của ba ~~~ Con lúc đó chẳng phải thích ba ba đút cho con như vậy sao, cái miệng nhỏ này cắn chặt ba như thế..."