Giờ phút này anh mới cảm nhận chân thật làm một người chồng là như thế nào, đây mới là cuộc sống mà anh muốn.
Về đến nhà đã nhanh 12 giờ, Tử Nhiên còn chưa tỉnh. Anh nghĩ dù sao một tuần sau Lương Thư Đồng mới trở về, vừa khéo mấy ngày này có thể vui vẻ ngọt ngào với cô gái nhỏ của anh.
Đem thức ăn đặt vào phòng bếp, để dâu tây vào tủ lạnh những thứ còn lại thì đem đi rửa, sau đó thái rồi nấu lên, vo gạo nấu cơm, bật bếp một bên xào nhanh một bên để lửa nhỏ hầm từ từ, đến khi xong ba món một canh cũng vừa lúc cơm chín. Dọn cơm xong đến phòng của Tử Nhiên gọi cô vừa lúc cô vừa tỉnh lại.
Anh đi qua ngồi bên giường, cúi xuống hôn lên trán cô.
"Bảo bối, anh làm cơm, chờ chút nha!"
"Ừm... Em cảm thấy cả người thật xót~~~"
Hai chân cô nâng lên không nổi, cô làm nũng cọ trước ngực anh muốn ôm, anh xốc chăn lên đem cô bế lên. Đến bàn ăn vẫn không thả cô xuống ghế mà để cô ngồi trên đùi mình. Anh ôm cô trong lòng mình ăn cơm, ngẫu nhiên học theo cô, gắp một khối gà kho tiêu đút cô. Ăn một bữa gần cả tiếng đồng hồ, đồ ăn đều nguội, hai người buông bát đũa nhìn nhau cười ngây ngô.
Anh quay đầu hôn cô, cô trốn, ngại miệng anh dầu. Cuối cùng vẫn bị anh ép vào lòng hôn đến choáng váng.
Trần Viễn Sâm đặt cô ngồi ở sofa xem TV, lấy ly nước cùng thuốc tránh thai mới mua về đưa cho Tử Nhiên, cô có thể đoán được đó là gì, cắn cắn môi cuối cùng vẫn uống.
Quả nhiên không quá lâu, tác dụng phụ của thuốc hiện ra, cô nói đầu choáng váng, bộ dạng không có tinh thần nằm trong lòng anh làm cho Trần Viễn Sâm hối hận vì đã xúc động xuất tinh bên trong cô, giờ lại khiến cô phải gánh vác hậu quả. Anh không ngừng hôn cô an ủi.
"Bảo bối, thật xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy, nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt!"
Cô nghe xong trong lòng ngọt ngào, anh nói còn có lần sau, nghĩa là đã chân chính tiếp nhận quan hệ của bọn họ, tinh thần cô cũng vực dậy.
"Không sao đâu, không có gì nghiêm trọng cả, hiện tại em khỏe hơn nhiều rồi, em chỉ muốn anh nhớ kỹ, em là người phụ nữ của anh, anh đối em làm gì em đều chấp nhận hết. Em chỉ muốn làm người của anh, chỉ là của anh! Là người phụ nữ của anh không phải con gái anh!"
Những lời này quả thật chạm vào đáy lòng Trần Viễn Sâm.
Anh cuối cùng đã có người phụ nữ của riêng mình, không cần lừa gạt hay ép buộc, chỉ là thuần túy thuộc về Trần Viễn Sâm anh thời.
Giấc mộng nhiều năm thế nhưng lại được Tử Nhiên hoàn thành, anh còn cố kỵ cái gì luân lý đạo đức nữa, con gái ruột thì thế nào, anh yêu chính là cô, cô gái này chỉ là người phụ nữ của Trần Viễn Sâm, bọn họ thân mật như vậy, so với Lương Thư Đồng kết hôn với anh nhiều năm còn thân mật hơn biết bao nhiêu lần.
"Anh hiểu rõ..." Anh có chút khích động.
Về đến nhà đã nhanh 12 giờ, Tử Nhiên còn chưa tỉnh. Anh nghĩ dù sao một tuần sau Lương Thư Đồng mới trở về, vừa khéo mấy ngày này có thể vui vẻ ngọt ngào với cô gái nhỏ của anh.
Đem thức ăn đặt vào phòng bếp, để dâu tây vào tủ lạnh những thứ còn lại thì đem đi rửa, sau đó thái rồi nấu lên, vo gạo nấu cơm, bật bếp một bên xào nhanh một bên để lửa nhỏ hầm từ từ, đến khi xong ba món một canh cũng vừa lúc cơm chín. Dọn cơm xong đến phòng của Tử Nhiên gọi cô vừa lúc cô vừa tỉnh lại.
Anh đi qua ngồi bên giường, cúi xuống hôn lên trán cô.
"Bảo bối, anh làm cơm, chờ chút nha!"
"Ừm... Em cảm thấy cả người thật xót~~~"
Hai chân cô nâng lên không nổi, cô làm nũng cọ trước ngực anh muốn ôm, anh xốc chăn lên đem cô bế lên. Đến bàn ăn vẫn không thả cô xuống ghế mà để cô ngồi trên đùi mình. Anh ôm cô trong lòng mình ăn cơm, ngẫu nhiên học theo cô, gắp một khối gà kho tiêu đút cô. Ăn một bữa gần cả tiếng đồng hồ, đồ ăn đều nguội, hai người buông bát đũa nhìn nhau cười ngây ngô.
Anh quay đầu hôn cô, cô trốn, ngại miệng anh dầu. Cuối cùng vẫn bị anh ép vào lòng hôn đến choáng váng.
Trần Viễn Sâm đặt cô ngồi ở sofa xem TV, lấy ly nước cùng thuốc tránh thai mới mua về đưa cho Tử Nhiên, cô có thể đoán được đó là gì, cắn cắn môi cuối cùng vẫn uống.
Quả nhiên không quá lâu, tác dụng phụ của thuốc hiện ra, cô nói đầu choáng váng, bộ dạng không có tinh thần nằm trong lòng anh làm cho Trần Viễn Sâm hối hận vì đã xúc động xuất tinh bên trong cô, giờ lại khiến cô phải gánh vác hậu quả. Anh không ngừng hôn cô an ủi.
"Bảo bối, thật xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy, nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt!"
Cô nghe xong trong lòng ngọt ngào, anh nói còn có lần sau, nghĩa là đã chân chính tiếp nhận quan hệ của bọn họ, tinh thần cô cũng vực dậy.
"Không sao đâu, không có gì nghiêm trọng cả, hiện tại em khỏe hơn nhiều rồi, em chỉ muốn anh nhớ kỹ, em là người phụ nữ của anh, anh đối em làm gì em đều chấp nhận hết. Em chỉ muốn làm người của anh, chỉ là của anh! Là người phụ nữ của anh không phải con gái anh!"
Những lời này quả thật chạm vào đáy lòng Trần Viễn Sâm.
Anh cuối cùng đã có người phụ nữ của riêng mình, không cần lừa gạt hay ép buộc, chỉ là thuần túy thuộc về Trần Viễn Sâm anh thời.
Giấc mộng nhiều năm thế nhưng lại được Tử Nhiên hoàn thành, anh còn cố kỵ cái gì luân lý đạo đức nữa, con gái ruột thì thế nào, anh yêu chính là cô, cô gái này chỉ là người phụ nữ của Trần Viễn Sâm, bọn họ thân mật như vậy, so với Lương Thư Đồng kết hôn với anh nhiều năm còn thân mật hơn biết bao nhiêu lần.
"Anh hiểu rõ..." Anh có chút khích động.