• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đạo lý em nói anh đều biết, anh đã đem đặt trong lòng, thì cũng chỉ yêu người trong lòng!"

Hai tay anh xuyên qua dưới nách cô, bao phủ lên mềm mại phía trước, bắt đầu thưởng thức ngực cô, liếm mút vành tai cô cùng da thịt bên cạnh, lấy phương thức tình nhân đối đãi cô, để cho cô cảm nhận được tâm ý của anh cũng là muốn cô an tâm.

"Bảo bối, chờ em lớn chút nữa, chúng ta liền rời khỏi nơi này, chúng ta sẽ có nhà mới, em sẽ là nữ chủ nhân cũng là mẹ của con chúng ta. Sẽ không còn phải như thế này nữa, được không...?"

Anh ở bên tai cô buông lời hứa, hứa hẹn sẽ cho cô một tương lai hoàn toàn mới.

"Con!? Chúng ta sẽ có con sao?" Cô đầy kỳ vọng hỏi, trong lời nói có chút lo lắng...

"Đương nhiên sẽ có! Là cốt nhục chỉ thuộc về chúng ta!"

Nếu đã yêu cô, anh đã quyết kiên định đến cùng, dù sao không phải mỗi người ai cũng may mắn như vậy, sinh thời gặp được người kia. Anh quý trọng phần may mắn này, cũng quý trọng cô, trong lòng đã có chút tính toán, phải chậm rãi triển khai...

Anh ôm cô hôn rồi hôn, đặt cô lên sofa, đứng dậy vào bếp lấy dâu tây đã rửa sạch đặt lên bàn trà, trở về sofa ôm lấy cô, đút từng miếng từng miếng. Có khi đút cô anh lại từ miệng cô cướp lấy, thừa cơ hôn cô, chơi đến quên trời đất suýt chút nữa bóp cò.



Nhưng nghĩ đến hoa nhỏ của cô bị anh làm đến sưng đỏ, đau lòng cô, lại đè ép dục vọng trong lòng. Bọn họ còn có thời gian mà, không phải sao...

Nhanh đến chạng vạng, tuy rằng nghỉ ngơi cả một ngày nhưng chân Tử Nhiên vẫn còn chút đau nhức, thế nhưng cô chỉ muốn nhanh chóng tuyên bố cho toàn thế giới hạnh phúc của cô, lôi kéo Trần Viễn Sâm ra ngoài dạo phố, không cần phải lại giả vờ mơ hồ như lúc trước, lần này cô công khai ôm thắt lưng anh, anh vòng tay ôm cô vào người, tiêu sái trên đường như đôi tình nhân.

Đã gần tối, bọn họ chọn đường dành cho người đi bộ ở khu phố trung tâm, bên kia không chỉ có các loại cửa hàng bách hóa mà còn có một khu phố ẩm thực đặc sản, Tử Nhiên luôn mơ về ngày này, có thể cùng anh mười ngón đan xen cùng nhau dạo phố.

Anh đậu xe, nắm tay cô, hỏi cô muốn đi nơi nào, cô nhìn anh chăm chú một chút rồi nói: "Tối hôm qua cũng không biết là ai gấp gáp, đem dây áo ngủ người ta kéo đứt hết!"

Anh dùng môi chạm vào khóe môi cô xin lỗi: "Bảo bối, anh sai rồi, sau này nhất định sẽ ôn nhu. Sao mà không gấp được chứ, ai bảo em ngon miệng như vậy!"

Kỳ thật cô cũng không nhất định phải mua váy ngủ, chỉ là muốn cùng anh hưởng thụ nhiều hơn chuyện thân mật giữa tình nhân.

Anh hiểu ý, nắm tay cô vào thang máy, khu thương mại lầu 5 hơn phân nửa là cửa hàng nội y hoặc cửa hàng áo ngủ thương hiệu độc quyền, đủ loại kiểu dáng từ thanh thuần cho đến gợi cảm, đi dạo trong chốc lát, anh dừng lại chọn cho cô một cái váy ngủ màu tím nhạt cổ chữ V xẻ sâu, ở phần ngực có một đai thắt bằng satin tím đậm, mặc vào nhìn như đem quà tặng cho hắn. Bả vai thiết kế viền ren, dài váy vừa chạm mông, áo ngủ như vậy dù không gây ấn tượng ánh nhìn bẳng váy ngủ ren màu đen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK