• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Viễn Sâm luôn luôn có cảm giác mình vẫn chưa hiểu rõ hết lòng cô, nó cứ quanh quẩn không thể gạt bỏ được, cái cảm giác này khó nói rõ ra là gì, cho dù hai người đã thân mật đến như vậy, anh mọi lúc mọi nơi muốn cô tỏ rõ lòng mình thì mới có thể an tâm. Chỉ là anh không biết, trong tình yêu có một thứ gọi là lo được lo mất.

"Em nguyện ý làm mọi chuyện vì anh! Nguyện ý vì anh buông tha mọi thứ!" Cô cam đoan với anh.

"Có thích ba ba nhồi con không?" Anh lại nhắc đến thân phận mà lúc trước họ không muốn đối mặt, nhưng lúc này đơn thuần chỉ vì gia tăng tình thú hoàn ái mà thôi.

Rốt cuộc đây vẫn là con gái ruột của mình, không giống với thân phận khi là tình nhân, gian dâm giữa cha con thật kích thích, vừa thốt lên xong lại mang đến càng nhiều khoái cảm.

Cô gái bị anh đè dưới thân là con gái ruột của anh, bọn họ thậm chí còn mong chờ sẽ có con của chính mình, còn gì có thể thân mật hơn nữa chứ.

"Thích ––– Ba ba! Nhồi sâu chút nữa, đều cho con hết....." Cô nũng nịu cầu hoan.

Trần Viễn Sâm nghe con gái thừa nhận liền không ghẹo cô nữa, thẳng lưng, bắt đầu mạnh bạo va chạm, mỗi lần đều xâm nhập đến tận tử cung Tử Nhiên, phần mu đầy lông mao thô sáp dập vào cái mông vểnh của cô phát ra tiếng nước "Bạch bạch".

Dâm thủy nơi miệng huyệt Tử Nhiên sớm dưới lực va chạm nghiền thành bọt trắng tung tóe quanh nơi kết hợp của hai người.

"Baba... sâu quá!"



Thật nhiều khoái cảm ùa đến, khi quy đầu đỉnh đến tử cung cô, anh ẩn ẩn có cảm giác nó đang quấn lấy côn thịt mình.

Tử Nhiên có chút sợ hãi, tư thế này khiến họ không nhận được nhiều khoái hoạt ân ái lắm, mấy lần cô đều muốn bỏ trận nửa đường, cuối cùng đổi thành nằm dưới thân anh thừa nhận yêu thương.

Bời vì sợ hãi, tiểu huyệt của Tử Nhiên xoắn chặt lại chút, mỗi lần như thế Trần Viễn Sâm lại càng ra sức, nhờ vậy lại đến được nhiều khoái cảm hơn.

Vận động nguyên thủy cứ như vậy lặp đi lặp lại, đến khi ẩn ẩn cảm giác được bản thân muốn bùng nổ nhưng lại luyến tiếc cứ kết thúc như vậy, anh thả chậm tốc độ, nhẹ nhàng nghiền, rút ra lại đi vào, cứ vài cái lại hít một hơi thật sâu bình ổn xúc cảm dâng trào.

Tử Nhiên bị làm đến không còn sức lực, được Trần Viễn Sâm đặt ngồi lên bồn cầu, nhìn cô liền biết tư thế vừa rồi không thể dùng nữa, cô chịu không nổi, anh cũng luyến tiếc. Cho dù bản thân muốn được thể nghiệm tình dục như thế lần nữa nhưng nhìn bộ dáng vô lực của cô anh lại không đành lòng.

Rút côn thịt ra, đưa nó đến bên miệng cô.

"Cục cưng, ngậm nó...!" Trần Viễn Sâm khàn khàn yêu cầu cô.

Tử Nhiên nhìn côn thịt nóng bỏng còn dính dâm thủy của bản thân nghĩ đến thứ này vừa nãy còn tàn sát cắm vào trong cô, khiến cô không ngừng hướng Trần Viễn Sâm xin tha, bỗng cảm thấy muốn trêu ghẹo nó một chút, một tay chống tại háng anh, một tay giữ tóc mình, hôn hôn côn thịt, thỉnh thoảng nhấp một ngụm túi bìu nặng trĩu dưới gốc rễ, chính là vẫn không chịu ngậm côn thịt của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK