"Sau này giữa trưa em đến công ty ăn cơm đi, anh sẽ làm cơm mang theo."
Ban đầu cơm trưa là Trần Viễn Sâm giao cho thư ký khi nào ra ngoài dùng cơm thì mang về cho anh một phần, cứ như thế thành thời quen, nhưng bây giờ anh có cô đến khi Lương Thư Đồng trở về cơ hội để bọn họ thân thiết như lúc này đoàn chừng sẽ ngày càng ít, trong nhà phải để ý hành vi lời nói mà cô còn phải đi học tính đến tính lui chỉ có thời gian giữa trưa là được.
Cô vốn dùng cơm trưa tại trường, nhưng cũng không có cứng ngắc quy định học sinh giữa trưa phải ở lại trường. Tuy là học sinh cấp ba nhưng giáo viên vẫn muốn học trò có giờ nghỉ trưa tốt nhất, có như vậy mới ứng phó được với giờ học buổi chiều cùng giờ tự học tối.
Còn không đến bốn tháng nữa là sinh nhật Tử Nhiên, cũng chính là trước kỳ thi tuyển sinh đại học. Trần Viễn Sâm sợ việc của bọn họ phát sinh trong lúc này sẽ ảnh hưởng đến việc ôn tập của Tử Nhiên.
Dù sao thi đại học đối với nhân sinh của Tử Nhiên là một chuyện đại sự, anh hy vọng cô có thể đậu vào đại học A, đó là trường cũ của anh cũng là một trong các trường đại học hàng đầu quốc gia, so với việc ra nước ngoài du học anh càng hy vọng cô có thể ở lại bên người mình, vậy nên đại học A là lựa chọn không tồi.
"Còn mấy tháng nữa sẽ thi đại học. Bảo bối, chúng ta như vầy có ảnh hưởng đến em không?"
"Nếu không như thế mới sẽ ảnh hưởng đến em đó!"
Cô đem những chuyện vốn không có cơ hội nói ra kể hết cho anh, từ hai năm trước, lúc anh còn chưa biết cô thương anh, Tử Nhiên luôn phải một mình nhấm nhập tư vị đơn phương, cô từ khi đi học thành tích luôn đứng đầu, thế nhưng từ khi phát hiện ra bản thân thương anh thật sâu tình yêu dài không được hồi âm khiến cô u sầu không chịu nổi, ban đêm khi nhớ về anh thường sẽ không tự giác rơi nước mắt lời nói hành động trong lúc vô tình của anh, tất cả đều có thể ảnh hưởng đến cô.
Thành tích cứ vậy trượt xuống thứ 5 thầy giáo tìm cô nói chuyện, cô sợ anh lo lắng âm thầm tự bảo bản thân cố gắng hơn cuối cùng cũng có thể giữ vững vị trí thứ 3, nhưng nếu muốn vào đại học A thì phải lên được hai vị trí đầu mới an toàn.
Hiện tại đã có anh bên cạnh mọi chuyện đều như mong muốn, khi anh nói hy vọng cô thi vào đại học A cô vui sướng không thôi, đó là trường cũ của anh cũng là mục tiêu của cô.
Dưới sự cổ vũ của anh, Tử Nhiên biết rõ mấy tháng này rất quan trọng với cô, vì không muốn anh thất vọng cô quyết tâm phải cố gắng để cho anh một bất ngờ. Mà mỗi ngày có thể ở chung một mình với anh dù cho chỉ có hai tiếng cũng đáng giá, đây đều là động lực để cô cố gắng. Lúc đi học cô chuyên tâm ôn bài hơn, hơn nữa còn có anh theo giúp cô mà.
Ban đầu cơm trưa là Trần Viễn Sâm giao cho thư ký khi nào ra ngoài dùng cơm thì mang về cho anh một phần, cứ như thế thành thời quen, nhưng bây giờ anh có cô đến khi Lương Thư Đồng trở về cơ hội để bọn họ thân thiết như lúc này đoàn chừng sẽ ngày càng ít, trong nhà phải để ý hành vi lời nói mà cô còn phải đi học tính đến tính lui chỉ có thời gian giữa trưa là được.
Cô vốn dùng cơm trưa tại trường, nhưng cũng không có cứng ngắc quy định học sinh giữa trưa phải ở lại trường. Tuy là học sinh cấp ba nhưng giáo viên vẫn muốn học trò có giờ nghỉ trưa tốt nhất, có như vậy mới ứng phó được với giờ học buổi chiều cùng giờ tự học tối.
Còn không đến bốn tháng nữa là sinh nhật Tử Nhiên, cũng chính là trước kỳ thi tuyển sinh đại học. Trần Viễn Sâm sợ việc của bọn họ phát sinh trong lúc này sẽ ảnh hưởng đến việc ôn tập của Tử Nhiên.
Dù sao thi đại học đối với nhân sinh của Tử Nhiên là một chuyện đại sự, anh hy vọng cô có thể đậu vào đại học A, đó là trường cũ của anh cũng là một trong các trường đại học hàng đầu quốc gia, so với việc ra nước ngoài du học anh càng hy vọng cô có thể ở lại bên người mình, vậy nên đại học A là lựa chọn không tồi.
"Còn mấy tháng nữa sẽ thi đại học. Bảo bối, chúng ta như vầy có ảnh hưởng đến em không?"
"Nếu không như thế mới sẽ ảnh hưởng đến em đó!"
Cô đem những chuyện vốn không có cơ hội nói ra kể hết cho anh, từ hai năm trước, lúc anh còn chưa biết cô thương anh, Tử Nhiên luôn phải một mình nhấm nhập tư vị đơn phương, cô từ khi đi học thành tích luôn đứng đầu, thế nhưng từ khi phát hiện ra bản thân thương anh thật sâu tình yêu dài không được hồi âm khiến cô u sầu không chịu nổi, ban đêm khi nhớ về anh thường sẽ không tự giác rơi nước mắt lời nói hành động trong lúc vô tình của anh, tất cả đều có thể ảnh hưởng đến cô.
Thành tích cứ vậy trượt xuống thứ 5 thầy giáo tìm cô nói chuyện, cô sợ anh lo lắng âm thầm tự bảo bản thân cố gắng hơn cuối cùng cũng có thể giữ vững vị trí thứ 3, nhưng nếu muốn vào đại học A thì phải lên được hai vị trí đầu mới an toàn.
Hiện tại đã có anh bên cạnh mọi chuyện đều như mong muốn, khi anh nói hy vọng cô thi vào đại học A cô vui sướng không thôi, đó là trường cũ của anh cũng là mục tiêu của cô.
Dưới sự cổ vũ của anh, Tử Nhiên biết rõ mấy tháng này rất quan trọng với cô, vì không muốn anh thất vọng cô quyết tâm phải cố gắng để cho anh một bất ngờ. Mà mỗi ngày có thể ở chung một mình với anh dù cho chỉ có hai tiếng cũng đáng giá, đây đều là động lực để cô cố gắng. Lúc đi học cô chuyên tâm ôn bài hơn, hơn nữa còn có anh theo giúp cô mà.