• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cứ mỗi lần yêu cô anh đếu muốn bản thân nhanh bắn một chút, để cho cô còn ngủ, nhưng mà cứ vừa tiến vào bên trong chặt chẽ của cô càng khiến ý định ấy biến thành càng kéo dài.

Vì chuẩn bị cho kỳ thi đại học của Tử Nhiên, trong nhà đều ngủ rất sớm, anh cũng về sớm, tiệc xã giao có thể không đi thì đều từ chối, luôn muốn về nhà thật sớm, giờ tan ca của anh hiện giờ sắp giống như các nhân viên văn phòng.

Ban đêm về đến nhà thì đã hơn 11 giờ, đèn trong nhà đã tắt hơn một tiếng, Lương Thư Đồng cũng đã đi vào mộng đẹp, càng ít đối mặt với anh, số lần nói chuyện với nhau có thể đếm trên đầu ngón tay.

Anh thừa dịp Lương Thư Đồng ngủ say đi vào phòng Tử Nhiên, phòng ngủ chủ cách phòng cô một thư phòng, phòng cô là nơi yên lặng nhất trong nhà.

Anh xốc chăn lên, nằm vào phía sau cô, hai tay vòng trụ thân thể cô, biết rõ cô còn chưa ngủ, hôn lên đầu vai cô, rồi đến sau gáy, vành tai, một tay nắm bầu ngực cô dùng sức xoa bóp, hô hấp cô dần trở nên dồn dập, bọn họ ngay cả đèn cũng chưa mở, chỉ nương theo ánh trăng vươn tay kéo ngăn tủ đầu giường, lật rương bạc lấy ra một cái áo mưa, xé nó rồi mang vào cho bản thân, một tay vòng qua người, tay còn lại trượt xuống phía dưới cô chạm chạm, quả nhiên đã ướt, nâng một chân cô lên động thân đi vào bên trong tiểu huyệt, bên trong cô chặt đến mức khiến anh suýt chút nữa buông súng đầu hàng, cô là như vậy, vài ngày không chạm là lại chặt như xử nữ, khiến cho anh vừa đau vừa yêu.

"Bảo bối, em thật chặt, kẹp anh đến không động đậy được rồi!"

Tư thế như vầy có thể cử động cũng thật sự là khó khăn, chỉ đành quay người cô lại, đối mặt với anh, đùi mở ra, nơi đó bị anh chen vào, trong mắt thoáng hơi nước, anh cúi người hôn lên mắt cô, đau lòng hỏi: "Có phải làm em đau không?"



Cô chỉ khóc không nói tiếng nào.

Trần Viễn Sâm nóng nảy, dù côn thịt đang trướng đau cũng không thể không để ý nước mắt của cô mà cái gì cũng không hỏi, chỉ biết làm cô thôi.

"Anh còn biết rõ đến tìm người ta!" Cô khóc nức nở thầm oán anh.

Hóa ra là vì cả tuần nay không làm tình với cô, bé con giận lẫy. Anh đối với việc giúp cô học tập luôn rất nghiêm khắc, lúc giúp cô ôn bài không hề có động tác dư thừa nào, đều rất quy củ, cho dù có khi hôn cô cũng là lúc ôn tập xong, hai người hôn đến khó mà tách rời.

Cách ngày thi đại học càng ngày càng gần, hơn nữa gần đâu anh có chút chuyện cần xử lý, đợi đến khi cô thi đại học xong sẽ cho cô bất ngờ, cho nên mấy ngày gần đây số lần làm tình ít đi rất nhiều, bé con biểu hiện bất mãn, tự nhốt mình trong phòng bực bội.

Đã hiểu nguyên nhân Trần Viễn Sâm cười nhẹ đẩy côn thịt vào càng sâu, Tử Nhiên chịu không nổi, ôm lấy anh, mở rộng đùi ra nghênh đón anh tiến vào, đây là thời khắc hạnh phúc nhất của hai người, mấy ngày này vì đủ loại nguyên nhân không thể thể hiện tình yêu của mình thì giờ phút này được bộc ra tất cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK