Bên trong hoa huyệt rỉ ra mật thủy đem toàn bộ lông tơ xung quanh thấm ướt, Trần Viễn Sâm uống một ngụm rồi lại ngụm, càng uống càng ra nhiều, đầu lưỡi nhẹ nhàng từ trong hoa huyệt lùi về, liếm láp bên ngoài không chịu xâm nhập vào bên trong cô, Tử Nhiên bị trêu chọc đến nóng nảy, vừa muốn lại sợ bị phát hiện, mà trong tình huống tại nơi công cộng cùng anh làm tình thế này lại càng khiến cô càng muốn nhiều hơn.
Trần Viễn Sâm trong tình huống này yêu cô sẽ càng khiến Tử Nhiên có cảm giác thỏa mãn, cô là nữ nhân của Trần Viễn Sâm, cô muốn thỏa mãn tất cả nhu cầu tình dục của anh, bất kể là trong tình huống nào, chỉ cần anh muốn, cô liền cho!
Tử Nhiên cố nén dục vọng trong người đẩy Trần Viễn Sâm ra, kéo anh ngồi lên, bản thân cũng đứng lên, liền kéo Trần Viễn Sâm ra khỏi rạp.
Trần Viễn Sâm tất nhiên ngầm hiểu ý cô, đi theo Tử Nhiên đến WC rạp chiếu phim, phim còn chưa hết, trong toilet nữ trống không, hai người đi đến một phòng trống, khóa cửa lại, để Tử Nhiên xoay lưng nằm úp người lại, cởi quần jean, kéo quần lót bó sát màu đen, côn thịt sưng to liền bắn ra ngoài, màu đỏ thẫm.
Trần Viễn Sâm cầm côn thịt dùng quy đầu dính chút dâm thủy của cô tại giữa hai chân cô qua lại khiêu khích, Tử Nhiên khát vọng kẹp chặt đùi, vểnh cái mông mượt mà lên, chuẩn bị nghênh đón anh chiếm đóng.
Trần Viễn Sâm nghĩ đến gì đó, kéo khóa kéo phía sau váy cô, váy rơi xuống cô tạo thành một vòng tròn màu gạo thật rộng quanh chân cô.
Mỗi lần làm tình Trần Viễn Sâm tất nhiên luôn xoa nắn ngực cô, một phần là do ngực của Tử Nhiên rất nhạy cảm, lúc làm tình xoa bóp nó sẽ làm cô cảng có khoái cảm hơn, một phần là Trần Viễn Sâm thích, thích cảm giác nắm giữ nữ nhân của mình, không có phương thức nào thể hiện nó rõ ràng hơn cách này.
Côn thịt thô dài nương theo dâm thủy trong suốt xuyên vào trong tiểu huyệt Tử Nhiên. Hai tay vươn về trước bao lấy hai bầu ngực no tròn, cúi người hôn từ dưới lên trên cái lưng trắng tuyết của cô, rồi đến bờ vai, sống lưng, mỗi một tấc đều không tha, hạ thân cũng bắt đầu ra vào nhưng chưa đỉnh đến nơi sâu nhất, mà chỉ đi vào một phần ba rồi đi ra, trêu chọc cô gái mềm mại dưới thân.
Trừu sáp như có như không sao có thể thỏa mãn Tử Nhiên đã bị Trần Viễn Sâm khiêu khích đến lửa nóng đốt người chứ. Cô nâng mông tròn nhỏ hướng về phía sau, hy vọng có thể lấy được nhiều tình ái hơn.
"Sâm... sâu một chút...!"
Cuối cùng cô nhịn không được kêu lên.
– Người này cố ý mà! Muốn cô mở miệng cầu anh, cố tình cô lại thích như thế, cũng không cố kỵ thẹn thùng gì nữa, lên tiếng cầu anh.
"Nói anh biết, em yêu anh nhiều như thế nào?"
Anh thời thời khắc khắc đều muốn được nghe lời thề của cô, giống như để cho bản thân được anh tâm vậy, vì chỉ có chính anh mới biết rõ mình có bao nhiêu sợ hãi Tử Nhiên rời bỏ anh.
Trần Viễn Sâm trong tình huống này yêu cô sẽ càng khiến Tử Nhiên có cảm giác thỏa mãn, cô là nữ nhân của Trần Viễn Sâm, cô muốn thỏa mãn tất cả nhu cầu tình dục của anh, bất kể là trong tình huống nào, chỉ cần anh muốn, cô liền cho!
Tử Nhiên cố nén dục vọng trong người đẩy Trần Viễn Sâm ra, kéo anh ngồi lên, bản thân cũng đứng lên, liền kéo Trần Viễn Sâm ra khỏi rạp.
Trần Viễn Sâm tất nhiên ngầm hiểu ý cô, đi theo Tử Nhiên đến WC rạp chiếu phim, phim còn chưa hết, trong toilet nữ trống không, hai người đi đến một phòng trống, khóa cửa lại, để Tử Nhiên xoay lưng nằm úp người lại, cởi quần jean, kéo quần lót bó sát màu đen, côn thịt sưng to liền bắn ra ngoài, màu đỏ thẫm.
Trần Viễn Sâm cầm côn thịt dùng quy đầu dính chút dâm thủy của cô tại giữa hai chân cô qua lại khiêu khích, Tử Nhiên khát vọng kẹp chặt đùi, vểnh cái mông mượt mà lên, chuẩn bị nghênh đón anh chiếm đóng.
Trần Viễn Sâm nghĩ đến gì đó, kéo khóa kéo phía sau váy cô, váy rơi xuống cô tạo thành một vòng tròn màu gạo thật rộng quanh chân cô.
Mỗi lần làm tình Trần Viễn Sâm tất nhiên luôn xoa nắn ngực cô, một phần là do ngực của Tử Nhiên rất nhạy cảm, lúc làm tình xoa bóp nó sẽ làm cô cảng có khoái cảm hơn, một phần là Trần Viễn Sâm thích, thích cảm giác nắm giữ nữ nhân của mình, không có phương thức nào thể hiện nó rõ ràng hơn cách này.
Côn thịt thô dài nương theo dâm thủy trong suốt xuyên vào trong tiểu huyệt Tử Nhiên. Hai tay vươn về trước bao lấy hai bầu ngực no tròn, cúi người hôn từ dưới lên trên cái lưng trắng tuyết của cô, rồi đến bờ vai, sống lưng, mỗi một tấc đều không tha, hạ thân cũng bắt đầu ra vào nhưng chưa đỉnh đến nơi sâu nhất, mà chỉ đi vào một phần ba rồi đi ra, trêu chọc cô gái mềm mại dưới thân.
Trừu sáp như có như không sao có thể thỏa mãn Tử Nhiên đã bị Trần Viễn Sâm khiêu khích đến lửa nóng đốt người chứ. Cô nâng mông tròn nhỏ hướng về phía sau, hy vọng có thể lấy được nhiều tình ái hơn.
"Sâm... sâu một chút...!"
Cuối cùng cô nhịn không được kêu lên.
– Người này cố ý mà! Muốn cô mở miệng cầu anh, cố tình cô lại thích như thế, cũng không cố kỵ thẹn thùng gì nữa, lên tiếng cầu anh.
"Nói anh biết, em yêu anh nhiều như thế nào?"
Anh thời thời khắc khắc đều muốn được nghe lời thề của cô, giống như để cho bản thân được anh tâm vậy, vì chỉ có chính anh mới biết rõ mình có bao nhiêu sợ hãi Tử Nhiên rời bỏ anh.