"Bà xã... Giúp anh ngậm một chút ~~"
Tử Nhiên nhu thuận đối diện với côn thịt của anh, cầm lấy nó, vươn lưỡi liếm láp quy đầu, rồi mới dùng cái miệng nhỏ nhắn ngậm nuốt vào từng chút, côn thịt Trần Viễn Sâm thô dài khiến cô ngậm đầy miệng cũng chưa đến một nửa của nó, phun ra, lại liếm láp thân gậy, tay cũng không nhàn rỗi, vuốt ve lên xuống hạ thân gậy, đầu lưỡi đánh một vòng trong xung quanh gậy, hô hấp Trần Viễn Sâm dần trở nên dồn dập...
"Cưng... Ngậm phía dưới nữa..." Anh ra lệnh cho cô.
Đầu tiên, Tử Nhiên nắm lấy túi bìu, nhẹ nhàng xoa bóp nó, cuối cùng dùng cái miệng nhỏ xinh liếm từ đầu đến gốc, sau đó đem hai hòn bi bên dưới ngậm vào miệng nút, phun ra nuốt vào. Đây đều là bảo bối của cô, là suối nguồn khoái hoạt của bọn họ, cô yêu nó như yêu Trần Viễn Sâm vậy, vừa liếm vừa hôn hôn nó.
Trần Viễn Sâm nhìn người anh em của mình đã ướt tốt rồi, kéo Tử Nhiên lên, duỗi tay sờ phía dưới của cô, đã sớm trơn ướt một mảnh, anh biết ngay cô đã chuẩn bị tốt, để cô ngồi lên người mình. Trước kia đều là anh kéo cô, lần này anh muốn cô chủ động cưỡi lên người mình.
Tử Nhiên cầm dương vật nhắm ngay cửa vào hoa huyệt của mình ngồi xuống từ từ, phân thân của anh thật thô to, mỗi lần ân ái cô đều có cảm giác trướng trướng, trước kia đều là anh chủ động muốn cô, lần này đổi thành chính mình, cô có chút không quen.
Thật vất vả mới đi vào, Trần Viễn Sâm chủ động ưỡn hông về phía trước đưa dục vọng của mình xuyên thẳng vào trong thân thể cô, bên trong rất trơn, cô không còn sức để chủ động, chỉ có thể hít thở co bóp cửa mình ngậm chặt cây buồi của anh cọ cọ bên trong tự thỏa mãn chính mình, tư thế này càng khiến đi đi vào sâu hơn, động vài cái Tử Nhiên đã không còn khí lực, nhoài vào ngực Trần Viễn Sâm làm nũng...
"Chồng ơi, Tử Nhiên mệt quá... Anh cũng không đau lòng...~~~"
"Bảo bối... Ông xã thương em vậy chưa đủ sao, hử ~~ hay là em..." Anh cố ý xuyên tạc ý cô.
"Anh... Không phải thương như vậy!!"
"Vậy muốn chồng thương sao, toàn bộ đều cho em, còn chưa đủ sao..." Nói xong hung hăng va chạm đỉnh cô vài cái.
"A~~ Em không thích ở phía trên, em thích nằm dưới ông xã, bị ông xã đè nặng mà thương..."
Lời nói rõ ràng khích thích Trần Viễn Sâm, cô gái nhỏ trong lòng đã nói đến như thế, anh đương nhiên tòng mệnh nghe theo cô.
"Em đứa nhỏ xấu, chỉ biết ép buộc chồng mình!!" Nói xong ôm lấy cô trở mình, đem bảo bối đặt dưới thân.
Thắt lưng giống như motor, dồn dập đánh vào thật sâu trong cô, dương vật ra vào trong bướm cô kéo ra dâm thủy bị anh đảo thành bọt trắng, Tử Nhiên cắn ngón tay, tay còn lại nắm chặt drap giường, tách hai chân thật rộng chào mời anh chiếm giữ, xâm nhập.
Qua một hồi hung hăng mãnh liệt, anh lại thả chậm tiết tấu. Từng động tác ra vào giống như một pha quay chậm, nhìn thấy vợ nằm dưới thân mình cắn ngón tay ức chế âm thanh, anh lại đau lòng. Lúc trước khi ở nhà, lúc anh vụng trộm muốn cô, cô chính là có thói quen này, rõ ràng rất thoải mái nhưng không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, khoái hoạt lại phải đè nén. Anh cảm thấy mình đối cô quá nhiều thua thiệt. Giờ cả hai đã có thể tự do cô lại vẫn còn thói quen đó.
Tử Nhiên nhu thuận đối diện với côn thịt của anh, cầm lấy nó, vươn lưỡi liếm láp quy đầu, rồi mới dùng cái miệng nhỏ nhắn ngậm nuốt vào từng chút, côn thịt Trần Viễn Sâm thô dài khiến cô ngậm đầy miệng cũng chưa đến một nửa của nó, phun ra, lại liếm láp thân gậy, tay cũng không nhàn rỗi, vuốt ve lên xuống hạ thân gậy, đầu lưỡi đánh một vòng trong xung quanh gậy, hô hấp Trần Viễn Sâm dần trở nên dồn dập...
"Cưng... Ngậm phía dưới nữa..." Anh ra lệnh cho cô.
Đầu tiên, Tử Nhiên nắm lấy túi bìu, nhẹ nhàng xoa bóp nó, cuối cùng dùng cái miệng nhỏ xinh liếm từ đầu đến gốc, sau đó đem hai hòn bi bên dưới ngậm vào miệng nút, phun ra nuốt vào. Đây đều là bảo bối của cô, là suối nguồn khoái hoạt của bọn họ, cô yêu nó như yêu Trần Viễn Sâm vậy, vừa liếm vừa hôn hôn nó.
Trần Viễn Sâm nhìn người anh em của mình đã ướt tốt rồi, kéo Tử Nhiên lên, duỗi tay sờ phía dưới của cô, đã sớm trơn ướt một mảnh, anh biết ngay cô đã chuẩn bị tốt, để cô ngồi lên người mình. Trước kia đều là anh kéo cô, lần này anh muốn cô chủ động cưỡi lên người mình.
Tử Nhiên cầm dương vật nhắm ngay cửa vào hoa huyệt của mình ngồi xuống từ từ, phân thân của anh thật thô to, mỗi lần ân ái cô đều có cảm giác trướng trướng, trước kia đều là anh chủ động muốn cô, lần này đổi thành chính mình, cô có chút không quen.
Thật vất vả mới đi vào, Trần Viễn Sâm chủ động ưỡn hông về phía trước đưa dục vọng của mình xuyên thẳng vào trong thân thể cô, bên trong rất trơn, cô không còn sức để chủ động, chỉ có thể hít thở co bóp cửa mình ngậm chặt cây buồi của anh cọ cọ bên trong tự thỏa mãn chính mình, tư thế này càng khiến đi đi vào sâu hơn, động vài cái Tử Nhiên đã không còn khí lực, nhoài vào ngực Trần Viễn Sâm làm nũng...
"Chồng ơi, Tử Nhiên mệt quá... Anh cũng không đau lòng...~~~"
"Bảo bối... Ông xã thương em vậy chưa đủ sao, hử ~~ hay là em..." Anh cố ý xuyên tạc ý cô.
"Anh... Không phải thương như vậy!!"
"Vậy muốn chồng thương sao, toàn bộ đều cho em, còn chưa đủ sao..." Nói xong hung hăng va chạm đỉnh cô vài cái.
"A~~ Em không thích ở phía trên, em thích nằm dưới ông xã, bị ông xã đè nặng mà thương..."
Lời nói rõ ràng khích thích Trần Viễn Sâm, cô gái nhỏ trong lòng đã nói đến như thế, anh đương nhiên tòng mệnh nghe theo cô.
"Em đứa nhỏ xấu, chỉ biết ép buộc chồng mình!!" Nói xong ôm lấy cô trở mình, đem bảo bối đặt dưới thân.
Thắt lưng giống như motor, dồn dập đánh vào thật sâu trong cô, dương vật ra vào trong bướm cô kéo ra dâm thủy bị anh đảo thành bọt trắng, Tử Nhiên cắn ngón tay, tay còn lại nắm chặt drap giường, tách hai chân thật rộng chào mời anh chiếm giữ, xâm nhập.
Qua một hồi hung hăng mãnh liệt, anh lại thả chậm tiết tấu. Từng động tác ra vào giống như một pha quay chậm, nhìn thấy vợ nằm dưới thân mình cắn ngón tay ức chế âm thanh, anh lại đau lòng. Lúc trước khi ở nhà, lúc anh vụng trộm muốn cô, cô chính là có thói quen này, rõ ràng rất thoải mái nhưng không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, khoái hoạt lại phải đè nén. Anh cảm thấy mình đối cô quá nhiều thua thiệt. Giờ cả hai đã có thể tự do cô lại vẫn còn thói quen đó.