Ở hai bên bắp đùi cô mút thật sâu tạo ra vô số dấu hôn khiến hô hấp cô cũng dồn dập, ngón tay thăm dò cửa động chưa đủ ướt át, anh cúi đầu dùng lưỡi tách hai mép thịt ra khẽ liếm hạt châu thơm ngọt, trong nháy mắt mười ngón tay cô bấu vào đầu anh nắm chặt không buông, giống như cá mắc cạn thở dốc từng hồi.
Trải qua một trận liếm láp cô cảm thấy mình ướt hơn nhiều, anh cởi quần áo, đỡ lấy côn thịt thấm ướt dâm thủy ở nơi cửa động ma sát qua lại, sau đó đặt ở cửa vào trực tiếp ấn thẳng vào trong, nháy mắt đem cô xé rách.
"Aaaaaaa..."
Tiếng thét đau đơn của cô truyền đến kéo anh từ trong mộng ra, phát hiện bản thân thật sự đem Tử Nhiên đè dưới người. Trần Viễn Sâm kinh ngạc, hoàn toàn tỉnh rượu. Muốn lui ra nhưng vừa động lại khiến cô đau không chịu được, cô vươn tay đem anh kéo xuống đè lên người mình, hai chân vòng quanh hông anh để cho anh càng đi vào sâu hơn.
"Không được đi!" – Cô đặt tay lên vú mình, rồi kéo tay anh tự mình xoa nắn, để cho anh biết cô cam tâm tình nguyện... tay trái câu đến sau gáy kéo anh đến gần hơn, nhìn vào ánh mắt anh như nói: “Cảm thấy sao? Em là của anh rồi! Từ đầu đến chân đều là của anh.”
Cô nhẹ nhàng giãy giụa vòng eo nhỏ nhắn khuấy động anh sưng to hơn, nói:
"Em không tin anh đối với em một chút cảm giác cũng không có. Anh rõ ràng là yêu thích em, muốn em, tại sao lại lùi bước chứ? Em đã là người của anh, bất kể anh có tiếp tục hay không cũng không thể thay đổi được sự thật em đã là nữ nhân của anh! Tại sao muốn vì những ánh mắt thế tục mà vây khốn tim mình? Viễn Sâm, em chỉ muốn cho anh, yêu em có được không...?"
Tử Nhiên tỏ tình đã nhanh chóng làm tan rã ý chí của Trần Viễn Sâm.
Đúng rồi, chuyện đã rồi, cô đã là của anh!!
Hai tay anh như có ý thức, khi anh còn chưa kịp phản ứng thì nó đã nắm lấy, chiếm hữu bầu ngực của cô, một bên nhìn vào mắt Tử Nhiên, một bên không ngừng xoa nắn yêu thương cô... Nhận được sự đáp lại của anh, cô ngửa đầu hôn anh, cùng anh triền miên, chia sẻ nước miếng, cảm giác được anh trong cơ thể cô không ngừng to lên, cô đã qua cảm giác không thích ứng được lúc phá thân rồi.
Dưới thân không ngừng tuôn ra dâm thủy thấm ướt mảng lông bên dưới của cả hai, cô cong người ý bảo anh có thể bắt đầu yêu cô. Trần Viễn Sâm cảm nhận được cô đã ướt, chậm rãi chuyển động thắt lưng đem hai chân cô banh ra gập trước ngực, nhìn nơi bọn họ giao hợp bắt đầu luật động chậm rãi.
Một màn dâm mỹ như vậy kích thích thần kinh Trần Viễn Sâm, bên tai vờn quanh tiếng rên rỉ của Tử Nhiên, người mà anh đang yêu dưới thân là người phụ nữ của Trần Viễn Sâm, không phải con gái anh, đã thành như vầy sao còn có thể nói cha và con gái gì nữa, bọn họ chỉ là một đôi nam nữ đang yêu nhau, dùng phương thức nguyên thủy nhất tỏ tình thân mật, tuyên cáo với đối phương chiếm hữu cùng sủng ái của bản thân.
Trần Viễn Sâm cúi người đem Tử Nhiên ôm vào ngực, hai chân cô quắn lấy anh, cả người thần phục dưới thân anh, thừa nhận hết thảy của anh, nơi kết hợp dâm mỹ phản chiếu tia nước, anh nhanh chóng ra vào một cách mạnh mẽ khiến mông nhỏ của cô đỏ lên, trong phòng chỉ còn giọng mũi có chút khó chịu của Tử Nhiên, hơi thở thô nhanh của anh cùng tiếng nước ra vào bên dưới, anh dùng sức cắm sâu vào bên trong cô, yêu cô càng lúc càng nhanh khiến cô mới nếm lần đầu có chút không thích ứng được, rất nhanh cô đã không chịu nỗi mà cầu xin anh buông tha.
Trải qua một trận liếm láp cô cảm thấy mình ướt hơn nhiều, anh cởi quần áo, đỡ lấy côn thịt thấm ướt dâm thủy ở nơi cửa động ma sát qua lại, sau đó đặt ở cửa vào trực tiếp ấn thẳng vào trong, nháy mắt đem cô xé rách.
"Aaaaaaa..."
Tiếng thét đau đơn của cô truyền đến kéo anh từ trong mộng ra, phát hiện bản thân thật sự đem Tử Nhiên đè dưới người. Trần Viễn Sâm kinh ngạc, hoàn toàn tỉnh rượu. Muốn lui ra nhưng vừa động lại khiến cô đau không chịu được, cô vươn tay đem anh kéo xuống đè lên người mình, hai chân vòng quanh hông anh để cho anh càng đi vào sâu hơn.
"Không được đi!" – Cô đặt tay lên vú mình, rồi kéo tay anh tự mình xoa nắn, để cho anh biết cô cam tâm tình nguyện... tay trái câu đến sau gáy kéo anh đến gần hơn, nhìn vào ánh mắt anh như nói: “Cảm thấy sao? Em là của anh rồi! Từ đầu đến chân đều là của anh.”
Cô nhẹ nhàng giãy giụa vòng eo nhỏ nhắn khuấy động anh sưng to hơn, nói:
"Em không tin anh đối với em một chút cảm giác cũng không có. Anh rõ ràng là yêu thích em, muốn em, tại sao lại lùi bước chứ? Em đã là người của anh, bất kể anh có tiếp tục hay không cũng không thể thay đổi được sự thật em đã là nữ nhân của anh! Tại sao muốn vì những ánh mắt thế tục mà vây khốn tim mình? Viễn Sâm, em chỉ muốn cho anh, yêu em có được không...?"
Tử Nhiên tỏ tình đã nhanh chóng làm tan rã ý chí của Trần Viễn Sâm.
Đúng rồi, chuyện đã rồi, cô đã là của anh!!
Hai tay anh như có ý thức, khi anh còn chưa kịp phản ứng thì nó đã nắm lấy, chiếm hữu bầu ngực của cô, một bên nhìn vào mắt Tử Nhiên, một bên không ngừng xoa nắn yêu thương cô... Nhận được sự đáp lại của anh, cô ngửa đầu hôn anh, cùng anh triền miên, chia sẻ nước miếng, cảm giác được anh trong cơ thể cô không ngừng to lên, cô đã qua cảm giác không thích ứng được lúc phá thân rồi.
Dưới thân không ngừng tuôn ra dâm thủy thấm ướt mảng lông bên dưới của cả hai, cô cong người ý bảo anh có thể bắt đầu yêu cô. Trần Viễn Sâm cảm nhận được cô đã ướt, chậm rãi chuyển động thắt lưng đem hai chân cô banh ra gập trước ngực, nhìn nơi bọn họ giao hợp bắt đầu luật động chậm rãi.
Một màn dâm mỹ như vậy kích thích thần kinh Trần Viễn Sâm, bên tai vờn quanh tiếng rên rỉ của Tử Nhiên, người mà anh đang yêu dưới thân là người phụ nữ của Trần Viễn Sâm, không phải con gái anh, đã thành như vầy sao còn có thể nói cha và con gái gì nữa, bọn họ chỉ là một đôi nam nữ đang yêu nhau, dùng phương thức nguyên thủy nhất tỏ tình thân mật, tuyên cáo với đối phương chiếm hữu cùng sủng ái của bản thân.
Trần Viễn Sâm cúi người đem Tử Nhiên ôm vào ngực, hai chân cô quắn lấy anh, cả người thần phục dưới thân anh, thừa nhận hết thảy của anh, nơi kết hợp dâm mỹ phản chiếu tia nước, anh nhanh chóng ra vào một cách mạnh mẽ khiến mông nhỏ của cô đỏ lên, trong phòng chỉ còn giọng mũi có chút khó chịu của Tử Nhiên, hơi thở thô nhanh của anh cùng tiếng nước ra vào bên dưới, anh dùng sức cắm sâu vào bên trong cô, yêu cô càng lúc càng nhanh khiến cô mới nếm lần đầu có chút không thích ứng được, rất nhanh cô đã không chịu nỗi mà cầu xin anh buông tha.