• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Trần Tử Nhiên dần dần bài xích Lương Thư Đồng, cô luôn nhắc nhở bản thân xem bà ấy là người phụ nữ suốt nhiều năm luôn dày vò Trần Viễn Sâm.

Trên thế giới này ngoại trừ Trần Viễn Sâm luôn yêu thương cô, còn có Lương Thư Đồng, nên lúc nhỏ cô cũng rất dính bà. Chẳng qua khi Tử Nhiên mười sáu tuổi đã xảy ra một chuyện khiến hai mẹ con dần trở nên xa cách.

Nghỉ hè năm đó Trần Viễn Sâm bất ngờ muốn cả nhà đi dã ngoại, buổi tối trước ngày quay về thì ngọn núi nơi họ cắm trại bắt đầu mưa, Trần Viễn Sâm quyết định thu dọn quay về trong đêm, khi lái xe đến đoạn đường vòng qua núi thì phát hiện đoạn đường phía trước đã bị đất lở chặn lại, anh xuống xe xem tình hình.

Tử Nhiên theo sau xuống xe, họ tính toán đi trở lại tìm nhà dân xin nghỉ nhờ một đêm, bất ngờ giữa lúc họ đang bàn bạc thì đất trên núi đổ xuống, Trần Viễn Sâm không kịp đẩy Tử Nhiên chỉ có thể đem cô ôm vào trong ngực, dùng cơ thể che chắn cho con gái.

May mà trước đó đã trải qua một lần sạt lở nên lần này chỉ có phần lớn bùn đất cùng đá vụn đổ xuống, không nhiều.

Tử Nhiên cả người nguyên vẹn nhưng Trần Viễn Sâm bị đá rơi trúng nên trên người có vài vết thương đang không ngừng chảy máu, đầu bên phải có một vết cắt sâu, máu nhỏ xuống mặt Tử Nhiên. Khi đội cứu hộ đến, Trần Viễn Sâm đã hôn mê, đến bệnh viện kết quả kiểm tra anh bị chấn động não.



Tử Nhiên sau khi được cứu mới phát hiện ra trên mặt mình không phải nước mưa mà là máu của Trần Viễn Sâm. Anh che chở cho cô có khoảng không sinh tồn, sau khi đất lở việc đầu tiên chính là hỏi cô có bị thương hay không, hô hấp anh dồn dập vì vết thương sau lưng đau đến không nhẫn được nhưng vẫn trấn định lên tiến để cô không hoảng sợ.

Rõ ràng ba vì cô mà gánh chịu tất cả thương tổn, ba không ngừng cùng cô nói chuyện để cô không phải sợ, cô đương nhiên không sợ, có ba ở đây cô còn sợ gì nữa, ba ngay cả tình mạng của mình không cần chỉ để bảo vệ cô khiến cảm quan trong chuyện tình cảm của Tử Nhiên dần đi lệch hướng.

Cuộc sống của cô vốn là ngập tràn che chở và sủng ái, nhưng đây là lần đầu cô trải nghiệm cảm giác có một người liều mình che chở cô khiến cô rung động.

Có lẽ bắt đầu từ lúc đó, tình cảm của cô đối với Trần Viễn Sâm bắt đầu dần biến chất, thời điểm Tử Nhiên còn chưa phát giác thì tình cảm không thể kìm nén cứ như vậy phát triển thành khu rừng rộng lớn, Trần Viễn Sâm trong suy nghĩ của cô không còn là hình tượng người cha nữa, yêu thương che chở bất chấp mọi thứ đối với cô như ma túy gây nghiện.

Lúc bị vây bởi bùn, những lời Trần Viễn Sâm nói, hành động bảo vệ cô, cùng nhiệt độ lúc cô cuộn mình trong lồng ngực anh, khiến cho cô phát nghiện. Bạn bè cùng lớp, cùng ban thậm chí cả các anh chị khóa trên bắt đầu nói chuyện yêu đương.

Trần Tử Nhiên được di truyền dáng vẻ xinh đẹp của Lương Thư Đồng, khí chất của cô thuần khiết nhưng lại quyến rũ làm cho người ta có cảm giác rất sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, nhưng trong đôi mắt cô giống như đã trải qua chuyện xưa nào đấy. Hai loại khí chất bất đồng xuất hiện trên cùng một người, hòa hợp đến kỳ dị, tất cả tạo nên cô gái nhỏ khiến cho bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ muốn yêu thương, nâng niu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK