• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chờ bụng con lớn, ba liền gặp phiền phức... A~~~~ nơi đó, lại mạnh một chút..."

"Hô.... Con, yêu tinh này! Nói! Có thích ba ba chơi con không!"

"Oaa~~~ Thích, con yêu ba!! Thích ba khi dễ con trên giường, thích ba chơi con! Không cho ba làm vậy với Lương Thư Đồng! Con mới là vợ ba... Aaa~~"

Tử Nhiên khiêu khích rõ ràng không khác nào tiêm xuân dược cho anh, Trần Viễn Sâm chỉ cảm thấy côn thịt sưng to khó chịu, chơi cô sao cũng không đủ, nhìn cô nằm trong lòng mình bị bản thân yêu thương anh liền không nhịn được càng dùng sức ra vào trong cô.

Đem Tử Nhiên đặt dưới thân là tư thế dễ đâm đến tận sâu nhất, gấp hai đùi cô đặt trước ngực, cúi người nhìn cô, hạ thân phía dưới không ngừng cắm đút tâm can bảo bối của anh.

Tử Nhiên hưởng thụ anh cuồng dã ra vào mạnh mẽ, Trần Viễn Sâm cúi người đem hết mọi thanh âm của cô nuốt vào trong miệng mình, hai bầu ngực bị tay anh bóp nở rộ.

Động tác ra vào quá lớn nên khi côn thịt của anh đi ra kéo theo chút nộn thịt ngay miệng huyệt, hai tay Tử Nhiên ôm chặt cánh tay anh, tận lực đem chân tách ra tiện cho anh đâm chọc vào mình.

Toàn bộ thân thể cô bị động tác của anh đâm đến run lên, mỗi lần thứ thô to của anh đi vào đều xông vào tận cùng bên trong tử cung của cô, vậy mà anh vẫn thấy chưa đủ, đem hai chân cô vác lên vai, sau đó thắt lưng mãnh liệt ra vào, cắm đến Tử Nhiên nức nở cầu xin buông tha...



"Ông xã ~~~ Sâu quá, anh cắm đau em!! Chậm một chút ~~"

Tử Nhiên la lên khiến trong lòng Trần Viễn Sâm mềm xuống, hận không thể đem cô dung nhập vào máu thịt của mình, lại đau lòng cô, muốn chậm lại thế nhưng vẫn không được...

"Em, yêu tinh này, gọi lãng như vậy sao anh có thể chậm được! Phía dưới em vừa chặt lại nhỏ, hận không thể cắm hư em luôn thì có! Nếu mỗi ngày đều có thể yêu em như vầy thì tốt rồi..."

"Đợi sau này chúng ta chuyển ra ngoài, em mỗi ngày đều cho anh... Anh muốn thế em đều cho anh!!" Tử Nhiên thỏa hợp nói.

"Em nói đó! Đến lúc đó đừng có giống hôm nay, cầu xin tha... Thật là, muốn em sao cũng không đủ, anh giờ mới biết, ai là của ai sớm đã định sẵn, em trời sinh chính là nữ nhân của anh!" – Bọn họ phù hợp như vậy, chuyện gì cũng hợp ý, tình yêu cũng vậy, mà nhất là tính sự trên giường.

"Con gái thì thế nào! Sớm đã định là của anh, nên để anh chơi, sinh con cho anh! Bảo bối... Mặc kệ em là ai, anh cũng không hối hận muốn em, thật muốn đem em nhốt lại, không cho mặc quần áo, mỗi ngày chỉ để cho anh yêu, anh chơi thôi!!" – Anh cố ý nói vài từ thô tục, cảm thấy như vậy có thể gia tăng tình thú vợ chồng của bọn họ.

"Ông xã... Đời này chỉ cho anh..." – Tử Nhiên không có có cách nói hết câu hoàn chỉnh, tốc độ ra vào của anh càng lúc càng nhanh, cô cảm thấy một cảm giác tê dại dần lan rộng trong thân thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK