"Bảo bối, như vậy được chưa, con xem... Ba ba đút con dễ chịu không?"
Anh chốc chốc kêu cô vợ, chốc chốc lại lấy thân phận là cha gọi cô, khiến Tử Nhiên không biết làm sao trả lời anh, hai tay vòng lên cổ anh, mê loạn hô:
"Ông xã... Anh cắm thật thoải mái, chỉ cho đút em như vậy thôi, không được làm như vậy với mẹ!"
Tử Nhiên chưa tình hỏi cuộc sống tình dục của anh và Lương Thư Đồng, nhưng sâu bên trong vẫn có chút e sợ, dù sao hai người cũng là vợ chồng nhiều năm, cô sợ khi sau khi mình trọ trong trường, Trần Viễn Sâm không có thời gian đến đây sẽ tìm Lương Thư Đồng dập lửa.
Trong lúc này mà nhắc đến Lương Thư Đồng không khác nào lửa cháy đổ thêm dầu, khoái cảm yêu đương vụng trông bao phủ hai người, bọn họ là cha và con gái, lại vừa là tình nhân, Trần Viễn Sâm còn chưa ly hôn, đây quả thật là song trọng kích thích.
"Ba ba sau này chỉ đút cưng, bảo bối!"
Nói xong hai tay đem đùi Tử Nhiên dạng ra càng lớn, tư thế này thoạt nhìn thì kích thích nhưng lại không thể tiến vào tận sâu bên trong, Trần Viễn Sâm cứ cảm thấy thiếu thiếu chút gì đó. Anh xoay người, đặt Tử Nhiên dưới thân, tay tận tình thưởng thức ngực cô, bên dưới không chút lưu tình xâm chiếm cô, chỉ cần nghĩ đến cô gái dưới thân là con gái ruột của mình thì anh sẽ có vô hạn khoái cảm, so với làm tình với phụ nữ còn kích thích hơn.
Trần Viễn Sâm kéo Tử Nhiên đổi từ tư thế này sang tư thế khác, cuối cùng quay về với tư thế nam trên nữ dưới truyền thống. Hai chân Tử Nhiên ôm chặt thắt lưng anh, bên dưới thừa nhận Trần Viễn Sâm ra vào, trong phòng chỉ còn thanh âm va chạm của thân thể và tiếng ngâm của Tử Nhiên.
Bỗng tiết tấu của anh mạnh mẽ hơn, nhanh hơn, thanh âm Tử Nhiên dần mang theo giọng nức nở, cầu anh mau đưa cô đến thiên đường. Tử Nhiên đã tiết một lần, xoắn chặt côn thịt anh thẳng đến khi Trần Viễn Sâm hô một tiếng bắn vào trong cô, bị tinh dịch nóng bỏng đến cháy khiến cô run lên, ý thức được đây là tinh hoa của anh càng kẹp hai chân muốn giữ lại. Động tác của cô khiến Trần Viễn Sâm còn chưa kịp rời đi lại càng vùi sâu vào trong thân thể cô.
"Thích như này không?? Bé ngoan..."
"Đương nhiên thích... Đây là của anh nha~~ không chừng lúc này là có rồi!!"
Khát vọng của Tử Nhiên anh không phải không biết, chỉ là so với việc khiến cô sinh đứa nhỏ, anh càng muốn nhìn hình ảnh cô mang thai con của anh, chỉ nghĩ đến trong bụng con gái sẽ có cốt nhục của chính mình mới chính là nguyên nhân khiến anh hưng phấn. Một cô gái mang thai đứa con của mình, hoàn toàn thuộc về mình, đây là cách anh giữ lấy Tử Nhiên...
"Chúng ta không vội! Không có kế hoạch hay dùng biện pháp gì, em có thai là chuyện sớm muộn thôi!"
"Em cũng biết a~~ Nhưng đã gần ba tháng rồi mà vẫn không có..."
Chuyện này khiến cảm xúc của cô có chút thất vọng, cô vẫn hy vọng có thể mang thai cốt nhục của Trần Viễn Sâm, bọn họ là cha và con gái nhưng là cha mẹ của đứa nhỏ, thì không có gì có thể thân thiết hơn bọn họ. Có thể vì người đàn ông mình yêu sinh con điều đó thật hạnh phúc biết bao, thế nhưng mấy nay tháng thân mật triền miên mà bụng vẫn không có tin tức, khiến Tử Nhiên có chút sốt ruột...
Anh chốc chốc kêu cô vợ, chốc chốc lại lấy thân phận là cha gọi cô, khiến Tử Nhiên không biết làm sao trả lời anh, hai tay vòng lên cổ anh, mê loạn hô:
"Ông xã... Anh cắm thật thoải mái, chỉ cho đút em như vậy thôi, không được làm như vậy với mẹ!"
Tử Nhiên chưa tình hỏi cuộc sống tình dục của anh và Lương Thư Đồng, nhưng sâu bên trong vẫn có chút e sợ, dù sao hai người cũng là vợ chồng nhiều năm, cô sợ khi sau khi mình trọ trong trường, Trần Viễn Sâm không có thời gian đến đây sẽ tìm Lương Thư Đồng dập lửa.
Trong lúc này mà nhắc đến Lương Thư Đồng không khác nào lửa cháy đổ thêm dầu, khoái cảm yêu đương vụng trông bao phủ hai người, bọn họ là cha và con gái, lại vừa là tình nhân, Trần Viễn Sâm còn chưa ly hôn, đây quả thật là song trọng kích thích.
"Ba ba sau này chỉ đút cưng, bảo bối!"
Nói xong hai tay đem đùi Tử Nhiên dạng ra càng lớn, tư thế này thoạt nhìn thì kích thích nhưng lại không thể tiến vào tận sâu bên trong, Trần Viễn Sâm cứ cảm thấy thiếu thiếu chút gì đó. Anh xoay người, đặt Tử Nhiên dưới thân, tay tận tình thưởng thức ngực cô, bên dưới không chút lưu tình xâm chiếm cô, chỉ cần nghĩ đến cô gái dưới thân là con gái ruột của mình thì anh sẽ có vô hạn khoái cảm, so với làm tình với phụ nữ còn kích thích hơn.
Trần Viễn Sâm kéo Tử Nhiên đổi từ tư thế này sang tư thế khác, cuối cùng quay về với tư thế nam trên nữ dưới truyền thống. Hai chân Tử Nhiên ôm chặt thắt lưng anh, bên dưới thừa nhận Trần Viễn Sâm ra vào, trong phòng chỉ còn thanh âm va chạm của thân thể và tiếng ngâm của Tử Nhiên.
Bỗng tiết tấu của anh mạnh mẽ hơn, nhanh hơn, thanh âm Tử Nhiên dần mang theo giọng nức nở, cầu anh mau đưa cô đến thiên đường. Tử Nhiên đã tiết một lần, xoắn chặt côn thịt anh thẳng đến khi Trần Viễn Sâm hô một tiếng bắn vào trong cô, bị tinh dịch nóng bỏng đến cháy khiến cô run lên, ý thức được đây là tinh hoa của anh càng kẹp hai chân muốn giữ lại. Động tác của cô khiến Trần Viễn Sâm còn chưa kịp rời đi lại càng vùi sâu vào trong thân thể cô.
"Thích như này không?? Bé ngoan..."
"Đương nhiên thích... Đây là của anh nha~~ không chừng lúc này là có rồi!!"
Khát vọng của Tử Nhiên anh không phải không biết, chỉ là so với việc khiến cô sinh đứa nhỏ, anh càng muốn nhìn hình ảnh cô mang thai con của anh, chỉ nghĩ đến trong bụng con gái sẽ có cốt nhục của chính mình mới chính là nguyên nhân khiến anh hưng phấn. Một cô gái mang thai đứa con của mình, hoàn toàn thuộc về mình, đây là cách anh giữ lấy Tử Nhiên...
"Chúng ta không vội! Không có kế hoạch hay dùng biện pháp gì, em có thai là chuyện sớm muộn thôi!"
"Em cũng biết a~~ Nhưng đã gần ba tháng rồi mà vẫn không có..."
Chuyện này khiến cảm xúc của cô có chút thất vọng, cô vẫn hy vọng có thể mang thai cốt nhục của Trần Viễn Sâm, bọn họ là cha và con gái nhưng là cha mẹ của đứa nhỏ, thì không có gì có thể thân thiết hơn bọn họ. Có thể vì người đàn ông mình yêu sinh con điều đó thật hạnh phúc biết bao, thế nhưng mấy nay tháng thân mật triền miên mà bụng vẫn không có tin tức, khiến Tử Nhiên có chút sốt ruột...