Theo lời của Trần Viễn Sâm thì cũng sắp tới sinh nhật 18 tuổi của Tử Nhiên, anh nghị đem mấy tài sản trên danh nghĩa vợ chồng họ chuyển sang cho con gái, kỳ thật anh đã sớm làm hết mọi thứ, giờ chẳng qua là thông báo cho Lương Thư Đồng một tiếng thôi.
Lương Thư Đồng cái gì cũng chưa nói, trong lòng lại bắt đầu bất an không thôi, không biết có phải Trần Viễn Sâm đã phát hiện chuyện của cô và Quý Thượng Hoài không, nhưng nghĩ đến dù sao cũng đều là cho con gái cũng không thể mở miệng nói gì. Vợ chồng họ quan hệ tuy rằng không tốt nhưng cũng có chỗ ăn ý, nhất là trước khi con gái tốt nghiệp đại học sẽ không nói đến chuyện ly hôn.
Một đêm này là đêm Tử Nhiên ngủ thoải mái nhất, tảng đá đè trong lòng rốt cuộc cũng buông xuống. Hôm sau tỉnh dậy thì đã hơn 9h, thấy trong nhà thật im ắng, cô nghị có lẽ cả hai đã đi làm rồi.
Mở phòng đi ra ngoài thì phát hiện Trần Viễn Sâm đang đứng bên cửa sổ nói chuyện điện thoại.
"Chuyện kinh phí các người không cần phải để ý quá, nếu vượt quá dự toán cũng không sao, không nhất định phải theo dự trù ban đầu, tôi chỉ muốn hiệu quả tốt nhất là được."
Nhìn anh quay lưng về phía cô một tay chống bên thành cửa sổ một bên cầm điện thoại nói chuyện, trong lòng cô đột nhiên cảm thấy thật thỏa mãn, có người đàn ông yêu mình thật nhiều, sáng sớm tỉnh dậy anh vẫn còn bên người, cô thật thỏa mãn.
Đi đến ôm thắt lưng anh, Trần Viễn Sâm thấy cô đã dậy liền cúp máy.
"Anh không đi làm sao?"
"Công chúa nhỏ của anh hôm nay nghỉ, anh đương nhiên phải ở nhà hầu hạ em!"
"Vậy anh tính hầu hạ thế nào?" Cô vừa nói chuyện tay nhỏ bé vừa không an phận vuốt ve ngực anh.
Trần Viễn Sâm đương nhiên biết cô nghĩ gì, bọn họ đã hơn một tháng không sinh hoạt vợ chồng, cả hai đều cực kỳ khát vọng thân thể của nhau. Tối hôm qua đã muốn đi tìm cô thế nhưng nghĩ đến ban ngày cô mệt mỏi rồi, vẫn là để sau.
Nghỉ ngơi một đêm thần sắc cô thoạt nhìn không tồi.
Trần Viễn Sâm xoay người ôm ngược lại cô, hai bàn tay to đặt trên bờ mông vểnh lên của cô áp sát vào dục vọng đang bốc cháy của mình.
"Như vầy... thích không?" Thanh âm anh có chút khàn khàn vì muốn khiêu khích cô.
"Bảo bối, anh thật sợ em chịu không nổi, bị anh làm đến ngất trên giường. Anh đã một tháng không làm tình rồi!"
"Không bằng chúng ta thử xem..." Tử Nhiên tiếp tục khiêu khích.
"Tiểu yêu tinh, xem hôm nay anh làm sao thu thập em."
Khung cảnh lúc này thật giống như đã từng xảy ra, khi không có Lương Thư Đồng ở nhà, đây là tổ ấm tình yêu của họ.
"Ba ba... không cần..."
Tối qua vì ngại có mặt Lương Thư Đồng ngồi đó, cô vẫn gọi anh "Ba ba", nghĩ đến từ sau khi cha và con gái hai người có quan hệ thân mật thì luôn kiêng dè xưng hô, vậy nên cô đột nhiên muốn biết khi cô bỗng nhiên ở trên giường gọi anh là "Ba ba" anh sẽ có phản ứng gì. Tiếng "Ba ba" chỉ gọi khi hai người là cha và con gái, trên giường chỉ có "Bảo bối" "Cưng ơi" thôi.
Lương Thư Đồng cái gì cũng chưa nói, trong lòng lại bắt đầu bất an không thôi, không biết có phải Trần Viễn Sâm đã phát hiện chuyện của cô và Quý Thượng Hoài không, nhưng nghĩ đến dù sao cũng đều là cho con gái cũng không thể mở miệng nói gì. Vợ chồng họ quan hệ tuy rằng không tốt nhưng cũng có chỗ ăn ý, nhất là trước khi con gái tốt nghiệp đại học sẽ không nói đến chuyện ly hôn.
Một đêm này là đêm Tử Nhiên ngủ thoải mái nhất, tảng đá đè trong lòng rốt cuộc cũng buông xuống. Hôm sau tỉnh dậy thì đã hơn 9h, thấy trong nhà thật im ắng, cô nghị có lẽ cả hai đã đi làm rồi.
Mở phòng đi ra ngoài thì phát hiện Trần Viễn Sâm đang đứng bên cửa sổ nói chuyện điện thoại.
"Chuyện kinh phí các người không cần phải để ý quá, nếu vượt quá dự toán cũng không sao, không nhất định phải theo dự trù ban đầu, tôi chỉ muốn hiệu quả tốt nhất là được."
Nhìn anh quay lưng về phía cô một tay chống bên thành cửa sổ một bên cầm điện thoại nói chuyện, trong lòng cô đột nhiên cảm thấy thật thỏa mãn, có người đàn ông yêu mình thật nhiều, sáng sớm tỉnh dậy anh vẫn còn bên người, cô thật thỏa mãn.
Đi đến ôm thắt lưng anh, Trần Viễn Sâm thấy cô đã dậy liền cúp máy.
"Anh không đi làm sao?"
"Công chúa nhỏ của anh hôm nay nghỉ, anh đương nhiên phải ở nhà hầu hạ em!"
"Vậy anh tính hầu hạ thế nào?" Cô vừa nói chuyện tay nhỏ bé vừa không an phận vuốt ve ngực anh.
Trần Viễn Sâm đương nhiên biết cô nghĩ gì, bọn họ đã hơn một tháng không sinh hoạt vợ chồng, cả hai đều cực kỳ khát vọng thân thể của nhau. Tối hôm qua đã muốn đi tìm cô thế nhưng nghĩ đến ban ngày cô mệt mỏi rồi, vẫn là để sau.
Nghỉ ngơi một đêm thần sắc cô thoạt nhìn không tồi.
Trần Viễn Sâm xoay người ôm ngược lại cô, hai bàn tay to đặt trên bờ mông vểnh lên của cô áp sát vào dục vọng đang bốc cháy của mình.
"Như vầy... thích không?" Thanh âm anh có chút khàn khàn vì muốn khiêu khích cô.
"Bảo bối, anh thật sợ em chịu không nổi, bị anh làm đến ngất trên giường. Anh đã một tháng không làm tình rồi!"
"Không bằng chúng ta thử xem..." Tử Nhiên tiếp tục khiêu khích.
"Tiểu yêu tinh, xem hôm nay anh làm sao thu thập em."
Khung cảnh lúc này thật giống như đã từng xảy ra, khi không có Lương Thư Đồng ở nhà, đây là tổ ấm tình yêu của họ.
"Ba ba... không cần..."
Tối qua vì ngại có mặt Lương Thư Đồng ngồi đó, cô vẫn gọi anh "Ba ba", nghĩ đến từ sau khi cha và con gái hai người có quan hệ thân mật thì luôn kiêng dè xưng hô, vậy nên cô đột nhiên muốn biết khi cô bỗng nhiên ở trên giường gọi anh là "Ba ba" anh sẽ có phản ứng gì. Tiếng "Ba ba" chỉ gọi khi hai người là cha và con gái, trên giường chỉ có "Bảo bối" "Cưng ơi" thôi.