Trong khoảng thời gian ngắn vắng lặng, trên lầu các lập tức vang lên các loại thanh âm.
- Đúng là pháp khí của Sơ Phân Cảnh!
- Toàn bộ Thiên Hàng Thành chỉ có hơn năm mươi món pháp khí của Sơ Phân Cảnh đi?
- Lưu huynh, cái chuôi Ly Hỏa Đao này có phẩm chất gì?
Mã Khoan Quân phất tay áo, ý bảo mọi người yên tĩnh lại, nói:
- Cái chuôi Ly Hỏa Đao này là pháp khí bát phẩm!
- Bát phẩm, có thể tăng lên ba thành chiến lực!
- Ở trong pháp khí Sơ Phân Cảnh Thiên Hàng Thành, có thể xếp trước hai mươi!
- Ha ha, Lưu huynh, nhanh bắt đầu đi!
- Được!
Mã Khoan Quân cũng không để mọi người chờ lâu, nói:
- Giá quy định 500 linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm linh thạch!
- Bổn tọa dẫn đầu đi, 600!
Trên lầu lập tức có người ra giá.
- 700!
- 800!
- 900!
Mọi người nhao nhao tăng giá, rất nhanh vượt qua 1000, lần này mọi người vì Nguyệt Châu và Phong Linh Quả nên đã chuẩn bị rất nhiều linh thạch, bởi vậy đấu giá tương đối nóng.
Đối với Thiên Bảo Các mà nói, lợi dụng Nguyệt Châu và Phong Linh Quả kéo giá tiền của các vật phẩm khác mới là mục đích của bọn họ, quả nhiên, bữa chính còn chưa lên, bữa phụ cũng đã dẫn tới mọi người máu lửa.
Chu Hằng cũng tương đối thèm, tuy rằng hắc kiếm vô cùng sắc bén, nhưng cũng không có tác dụng tăng lên lực lượng. Mà tuy rằng võ giả bậc cao không thể sử dụng pháp khí bậc thấp, nhưng trái lại vẫn có thể .
Tuy rằng trong tay hắn có hơn một vạn linh thạch, nhưng mục tiêu của hắn vẫn tương đối xác minh, là hướng về phía 3 Phong Linh Quả!
Lại nói, Ly Hỏa Đao không phải kiếm, hắn cũng dùng không quen.
- 3000!
Một phen đấu giá, giá cả Ly Hỏa Đao rốt cục đột phá 3000, người ra giá đã mang theo hỏa khí tương đối:
- Thang Hạ, ngươi cũng không phải sử đao, vì sao tranh chấp đau khổ cùng ta!
- Lão tử cao hứng!
Một thanh âm thô to vang lên:
- Dù thế nào, lão tử nhiều linh thạch, ném xuống nước thì thế nào? Tuy nhiên xem tiểu tử ngươi thích thanh phá đao này, vậy tặng cho ngươi cho khỏe, có cái gì ly kỳ!
Không có gì ly kỳ ngươi tranh làm gì a!
Ban đầu người nọ tức giận đến phát run, Thang Hạ là một quái nhân, luôn thích tranh cãi cùng người khác, Thiên Hàng Thành không một ai không ghét hắn, chỉ là thân phận người này cũng không đơn giản, chính là tiểu sư đệ tông chủ Hải Sơn Tông, người khác nếu không thích cũng chỉ có thể cãi nhau cùng hắn, cũng không dám động thủ.
Chỉ là người này vô cùng thô bỉ, cãi nhau có thắng không bại, càng làm cho người ta chán ghét.
Chu Hằng lưu tâm, quả nhiên, chỉ một lúc sau, lại có vài món vật phẩm tương đối trân quý bán đấu giá, Thang Hạ vẫn luôn đá trước một cước, dường như không đắc tội người ta thì không thoải mái.
- Các vị, kế tiếp chính là mục đích hàng đầu hôm nay!
- Đầu tiên đăng tràng , là một quả Nguyệt Châu!
Một giờ sau, cuối cùng Phòng đấu giá đã tới cao trào, Mã Khoan Quân giơ lên cao một cái bình thuốc trong tay, nói:
- Mai Nguyệt Châu này, phẩm chất thượng đẳng, lớn bằng cỡ mắt rồng, mọi người có thể nhìn một chút!
Hắn đổ ra Nguyệt Châu, sau khi triển lãm cho mọi người một vòng, nói:
- Giá quy định 2000 linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 100!
Thật đen tối!
Mọi người đều mắng ở trong lòng, 5 viên Nguyệt Châu nếu cùng nhau bán đấu giá, mấy người có thể hợp lực tranh mua, sau khi tới tay lại chia theo lợi tức phân phối, có thể tiết kiệm tiêu hao rất lớn.
Nhưng từng viên từng viên phân tán bán đấu giá, ai cũng không biết viên tiếp theo sẽ có giá bao nhiêu, có thể đột nhiên tăng ào ào lên không, như vậy chỉ có thể liều mạng ra tay.
Chu Hằng làm chủ nhân vật đấu giá, đối với chuyện này tự nhiên không dị nghị chút nào, mà Thiên Bảo Các cũng có thể rút ra nửa thành chỗ tốt, tự nhiên vô cùng để ý.
- 3000!
- 5000!
Ngay từ đầu chính là cao trào, không bao lâu đã đẩy giá Nguyệt Châu lên cực cao, dễ dàng vượt qua Ly Hỏa Đao, khiến Chu Hằng không khỏi kinh ngạc Nguyệt Châu nho nhỏ này lại đáng tiền như vậy!
Nên biết rằng mỗi ngày hắn đều có thể có một viên, chẳng phải mỗi ngày đều có thể có ít nhất 5000 linh thạch?
Thực chất Nguyệt Châu đặt ở địa phương khác cũng không đáng giá như này, chỉ là Thiên Hàng Thành quá nhỏ, cũng không có cường giả Linh Hải Cảnh tọa trấn, mọi người dù có nhiều linh thạch hơn nữa cũng không có khả năng mua được Nguyệt Châu.
Dường như một đám đói bụng chừng mấy ngày đột nhiên nhìn thấy một cái bánh bao, tự nhiên không tiếc lấy một thỏi hoàng kim đập tới đoạt!
Số lượng nhiều, vậy cũng không hiếm lạ .
Cuối cùng, viên Nguyệt Châu thứ nhất bị người với 7200 khối linh thạch đánh hạ, khiến Chu Hằng âm thầm líu lưỡi, linh thạch này cũng quá dễ kiếm !
- Kế tiếp, vẫn là mục đích hàng đầu - Phong Linh Quả!
Mã Khoan Quân chỉ chỉ một quả trước mặt khay , so với quả đấm của đứa nhỏ còn nhỏ hơn, toàn thân màu xanh đậm:
- Không nói nhiều nói, đồng dạng bắt đầu giá 2000 linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 200!
- 2500!
- 3000!
Mọi người đều bị viên Nguyệt Châu thứ nhất đấu ra hỏa khí, trực tiếp tăng giá 500 1000, khiến Mã Khoan Quân vui vẻ không thôi, tuy rằng hắn đến tuổi này, tu vi này, kỳ thật đối tài phú đã không có theo đuổi quá lớn, nhưng tận mắt thấy đồ vật chính mình bán đấu giá từng bước đi cao, vẫn khiến cho hắn thập phần hưng phấn.
- 7000!
Một gian bao sương, truyền ra một đạo thanh âm vô cùng quyến rũ, khiến người ta ngứa cả người, không nói được thoải mái.
Nguyên bản Phong Linh Quả mới thét lên giá 5000, lần này đột nhiên tăng giá 2000, lập tức khiến một đám đại lão tranh đoạt lâm vào lưỡng lự ngắn ngủi.
Chu Hằng nhận được thanh âm của cô gái này, đúng là Diệu Hương Lâu chủ nhân An Ngọc Mị! Nữ nhân này là tu vi Tụ Linh tam trọng thiên, chắc là muốn dùng Phong Linh Quả tấn công Sơ Phân Cảnh .
7000 linh thạch a! Muốn tranh hay không?
Chu Hằng nghĩ nghĩ, nếu là 5 viên Nguyệt Châu có thể vỗ tới 7000 linh thạch, như vậy tổng tư sản hắn có thể đạt tới gần 5 vạn linh thạch, chỉ cần giá cả một quả Phong Linh Quả không vượt qua 1 vạn 5, hắn có thể cạnh tranh một chút!
Trù tính Nguyệt Châu còn dư lại không đến 7000 cũng không có việc gì, dù sao hắn còn nhiều Nguyệt Châu mà, có thể trực tiếp bán cho Thiên Bảo Các, cùng lắm thì một ngàn mốt viên thôi, đủ để bù đắp lổ thủng.
Vậy tranh một chút!
- 8000!
Chỉ là Chu Hằng còn không mở mồm, lại một gã nam tử trong gian bao sương truyền đến tiếng kêu, từ thanh âm để phán đoán, hẳn rất trẻ tuổi. Chu Hằng từ trong mành kẽ hở hướng ra phía ngoài vừa thấy, chỉ thấy gian bao sương kia cũng không dùng mành chặn, một gã nam nhân cẩm y đang ngồi, dáng người tương đối thon dài, diện mạo thập phần anh tuấn, trong tay chập chờn một cái quạt, như công tử ca nhẹ nhàng phong lưu.
Nghiêm Ứng Long, thật sự là oan gia ngõ hẹp! Chỉ là đối phương rõ ràng đã là Sơ Phân nhị trọng thiên tu vi, vì sao còn muốn thò một cước vào?
- 9000!
An Ngọc Mị không để ý chút nào tăng giá. Mành đen của bao sương cũng không thu hồi, cũng không nhìn ra nữ nhân quyến rũ như hồ ly đến tột cùng có biểu tình như thế nào.
- 1 vạn!
Nghiêm Ứng Long quạt quạt chiết phiến, một bộ dáng bình tĩnh.
- Thì ra là Hải Sơn Tông Nghiêm Ứng Long!
- Đứng đầu Thiên Hàng Thành thập đại thiên tài!
- Năm trước đã đột phá Sơ Phân nhị trọng thiên, bây giờ là nhất chi độc tú !
Trong các bao sương truyền đến từng lời nói nhỏ, tuy rằng Nghiêm Ứng Long rất trẻ tuổi, nhưng võ đạo chỉ nhìn thực lực không nói tuổi, tu vi Sơ Phân nhị trọng thiên đủ để ngồi cùng những lão gia hỏa đó!
Hơn nữa, Hải Sơn Tông chính là đứng đầu 9 ngọn núi Thiên Hàng, thực lực mạnh nhất, Nghiêm Ứng Long lại là con đại tông chủ thứ 5, địa vị cũng không phải cao thủ Sơ Phân Cảnh bình thường có thể so sánh được!
Thiên tài như vậy, ngày sau có hi vọng đột phá Ích Địa Cảnh, trở thành một trong người mạnh nhất Thiên Hàng Thành.
Hai người này, một cái sau lưng có Ích Địa tam trọng thiên, thậm chí nghe đồn đã đạt tới lão tử Khai Thiên Cảnh, một ... cái khác sau lưng thì là Thiên Hàng Thành đệ nhất đại tông, đều là tổ tông không chọc nổi!
Bởi vậy, mọi người đều không gia nhập hai người tranh đoạt. Hơn nữa, tăng lên một cái tiểu cảnh giới như thế nào cũng không giá trị bằng một vạn linh thạch a! Nên biết rằng một vạn linh thạch có bao nhiêu quý báu, có thể làm cho bao nhiêu hậu bối tăng lên tu vi rất nhanh sao?
- 12000!
An Ngọc Mị vẫn như cũ không để ý tăng giá chút nào, thanh âm vẫn mềm mại quyến rũ như vậy.
- 15000!
Nghiêm Ứng Long phe phẩy chiết phiến, dường như cũng không để vào mắt số lượng linh thạch khổng lồ như vậy.
Chu Hằng không khỏi thầm mắng trong lòng, lần này còn chơi cái rắm a!
- 1 vạn 7000!
- 2 vạn!
An Ngọc Mị không tăng giá nữa, trầm mặc xuống, hiển nhiên cũng sẽ không tăng giá.
- Đồng ý giao dịch!
Mã Khoan Quân hưng phấn mà giải quyết dứt khoát.
Điên rồi!
Phong Linh Quả quả thật quý báu, nhưng làm sao có thể giá trị hai vạn linh thạch? Mặc dù nói cảnh giới đột phá cần dựa vào tự thân ngộ tính, nhưng tiểu cảnh giới dù sao cũng là tiểu cảnh giới, không có khó khăn đột phá như đại cảnh giới.
Hai vạn linh thạch đủ để cho 100 người hoàn thành tích lũy từ Tụ Linh nhất trọng thiên đến Tụ Linh tam trọng thiên tu vi rất nhanh, cộng hết lại thời gian có bao nhiêu? Đủ để so với 100 Phong Linh Quả !
Vì một người mà tốn nhiều tài nguyên như vậy, thật không chịu nổi!
Cũng chỉ có tiểu thư công tử như An Ngọc Mị, Nghiêm Ứng Long mới có khuyến khích như vậy, những người khác chỉ có thể xem là đủ rồi!
3 mai Phong Linh Quả, An Ngọc Mị khẳng định sẽ đánh một quả, cái này không ai tranh được, cũng không ai dám tranh cùng nàng, như vậy, mọi người đều đành phải đưa mắt đặt ở một quả Phong Linh Quả cuối cùng.
- An tiểu thư, công tử nhà ta đưa lên một quả Phong Linh Quả, chúc An tiểu thư thanh xuân vĩnh trú!
Lúc này, một cái thanh âm mang chút khàn khàn vang lên, truyền khắp toàn bộ phòng đấu giá.
Gì?
Nghiêm Ứng Long chụp được Phong Linh Quả chính là vì đưa cho An Ngọc Mị ?
Thật phí phạm a!
Nhưng ngẫm lại, mọi người không thể không cảm thán chiêu thức ấy cao minh! Phía trước một bước cũng không nhường cạnh tranh, hiện tại lại đột nhiên cúi người lấy lòng, tuyệt đối có thể làm cho An Ngọc Mị đổi giận thành vui, ngược lại ngọt ngào?
Trực tiếp tiễn hai vạn linh thạch, bút này tuy lớn lại không khỏi tục khí!
Hơn nữa, nếu An Ngọc Mị bởi vậy mà bị Nghiêm Ứng Long khuynh đảo, đối với Nghiêm Ứng Long mà nói hai vạn linh thạch tốn tuyệt đối không oan! Bởi vì sau lưng An Ngọc Mị có ít nhất một đại nhân vật Ích Địa tam trọng thiên, cưới được An Ngọc Mị chẳng khác nào có thêm vị đại cao thủ này giúp đỡ!
Một gã cường giả Ích Địa tam trọng thiên có hay không hai vạn linh thạch đáng giá? Chẳng những giá trị, còn có lợi nhuận rất lớn, giá trị này căn bản không thể dùng linh thạch để cân nhắc, Ích Địa tam trọng thiên đủ để xưng là đệ nhất cao thủ Thiên Hàng Thành, dù là Hải Sơn Tông tông chủ nghe đồn cũng chỉ là tu vi Ích Địa nhị trọng thiên thôi.
- Đúng là pháp khí của Sơ Phân Cảnh!
- Toàn bộ Thiên Hàng Thành chỉ có hơn năm mươi món pháp khí của Sơ Phân Cảnh đi?
- Lưu huynh, cái chuôi Ly Hỏa Đao này có phẩm chất gì?
Mã Khoan Quân phất tay áo, ý bảo mọi người yên tĩnh lại, nói:
- Cái chuôi Ly Hỏa Đao này là pháp khí bát phẩm!
- Bát phẩm, có thể tăng lên ba thành chiến lực!
- Ở trong pháp khí Sơ Phân Cảnh Thiên Hàng Thành, có thể xếp trước hai mươi!
- Ha ha, Lưu huynh, nhanh bắt đầu đi!
- Được!
Mã Khoan Quân cũng không để mọi người chờ lâu, nói:
- Giá quy định 500 linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm linh thạch!
- Bổn tọa dẫn đầu đi, 600!
Trên lầu lập tức có người ra giá.
- 700!
- 800!
- 900!
Mọi người nhao nhao tăng giá, rất nhanh vượt qua 1000, lần này mọi người vì Nguyệt Châu và Phong Linh Quả nên đã chuẩn bị rất nhiều linh thạch, bởi vậy đấu giá tương đối nóng.
Đối với Thiên Bảo Các mà nói, lợi dụng Nguyệt Châu và Phong Linh Quả kéo giá tiền của các vật phẩm khác mới là mục đích của bọn họ, quả nhiên, bữa chính còn chưa lên, bữa phụ cũng đã dẫn tới mọi người máu lửa.
Chu Hằng cũng tương đối thèm, tuy rằng hắc kiếm vô cùng sắc bén, nhưng cũng không có tác dụng tăng lên lực lượng. Mà tuy rằng võ giả bậc cao không thể sử dụng pháp khí bậc thấp, nhưng trái lại vẫn có thể .
Tuy rằng trong tay hắn có hơn một vạn linh thạch, nhưng mục tiêu của hắn vẫn tương đối xác minh, là hướng về phía 3 Phong Linh Quả!
Lại nói, Ly Hỏa Đao không phải kiếm, hắn cũng dùng không quen.
- 3000!
Một phen đấu giá, giá cả Ly Hỏa Đao rốt cục đột phá 3000, người ra giá đã mang theo hỏa khí tương đối:
- Thang Hạ, ngươi cũng không phải sử đao, vì sao tranh chấp đau khổ cùng ta!
- Lão tử cao hứng!
Một thanh âm thô to vang lên:
- Dù thế nào, lão tử nhiều linh thạch, ném xuống nước thì thế nào? Tuy nhiên xem tiểu tử ngươi thích thanh phá đao này, vậy tặng cho ngươi cho khỏe, có cái gì ly kỳ!
Không có gì ly kỳ ngươi tranh làm gì a!
Ban đầu người nọ tức giận đến phát run, Thang Hạ là một quái nhân, luôn thích tranh cãi cùng người khác, Thiên Hàng Thành không một ai không ghét hắn, chỉ là thân phận người này cũng không đơn giản, chính là tiểu sư đệ tông chủ Hải Sơn Tông, người khác nếu không thích cũng chỉ có thể cãi nhau cùng hắn, cũng không dám động thủ.
Chỉ là người này vô cùng thô bỉ, cãi nhau có thắng không bại, càng làm cho người ta chán ghét.
Chu Hằng lưu tâm, quả nhiên, chỉ một lúc sau, lại có vài món vật phẩm tương đối trân quý bán đấu giá, Thang Hạ vẫn luôn đá trước một cước, dường như không đắc tội người ta thì không thoải mái.
- Các vị, kế tiếp chính là mục đích hàng đầu hôm nay!
- Đầu tiên đăng tràng , là một quả Nguyệt Châu!
Một giờ sau, cuối cùng Phòng đấu giá đã tới cao trào, Mã Khoan Quân giơ lên cao một cái bình thuốc trong tay, nói:
- Mai Nguyệt Châu này, phẩm chất thượng đẳng, lớn bằng cỡ mắt rồng, mọi người có thể nhìn một chút!
Hắn đổ ra Nguyệt Châu, sau khi triển lãm cho mọi người một vòng, nói:
- Giá quy định 2000 linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 100!
Thật đen tối!
Mọi người đều mắng ở trong lòng, 5 viên Nguyệt Châu nếu cùng nhau bán đấu giá, mấy người có thể hợp lực tranh mua, sau khi tới tay lại chia theo lợi tức phân phối, có thể tiết kiệm tiêu hao rất lớn.
Nhưng từng viên từng viên phân tán bán đấu giá, ai cũng không biết viên tiếp theo sẽ có giá bao nhiêu, có thể đột nhiên tăng ào ào lên không, như vậy chỉ có thể liều mạng ra tay.
Chu Hằng làm chủ nhân vật đấu giá, đối với chuyện này tự nhiên không dị nghị chút nào, mà Thiên Bảo Các cũng có thể rút ra nửa thành chỗ tốt, tự nhiên vô cùng để ý.
- 3000!
- 5000!
Ngay từ đầu chính là cao trào, không bao lâu đã đẩy giá Nguyệt Châu lên cực cao, dễ dàng vượt qua Ly Hỏa Đao, khiến Chu Hằng không khỏi kinh ngạc Nguyệt Châu nho nhỏ này lại đáng tiền như vậy!
Nên biết rằng mỗi ngày hắn đều có thể có một viên, chẳng phải mỗi ngày đều có thể có ít nhất 5000 linh thạch?
Thực chất Nguyệt Châu đặt ở địa phương khác cũng không đáng giá như này, chỉ là Thiên Hàng Thành quá nhỏ, cũng không có cường giả Linh Hải Cảnh tọa trấn, mọi người dù có nhiều linh thạch hơn nữa cũng không có khả năng mua được Nguyệt Châu.
Dường như một đám đói bụng chừng mấy ngày đột nhiên nhìn thấy một cái bánh bao, tự nhiên không tiếc lấy một thỏi hoàng kim đập tới đoạt!
Số lượng nhiều, vậy cũng không hiếm lạ .
Cuối cùng, viên Nguyệt Châu thứ nhất bị người với 7200 khối linh thạch đánh hạ, khiến Chu Hằng âm thầm líu lưỡi, linh thạch này cũng quá dễ kiếm !
- Kế tiếp, vẫn là mục đích hàng đầu - Phong Linh Quả!
Mã Khoan Quân chỉ chỉ một quả trước mặt khay , so với quả đấm của đứa nhỏ còn nhỏ hơn, toàn thân màu xanh đậm:
- Không nói nhiều nói, đồng dạng bắt đầu giá 2000 linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 200!
- 2500!
- 3000!
Mọi người đều bị viên Nguyệt Châu thứ nhất đấu ra hỏa khí, trực tiếp tăng giá 500 1000, khiến Mã Khoan Quân vui vẻ không thôi, tuy rằng hắn đến tuổi này, tu vi này, kỳ thật đối tài phú đã không có theo đuổi quá lớn, nhưng tận mắt thấy đồ vật chính mình bán đấu giá từng bước đi cao, vẫn khiến cho hắn thập phần hưng phấn.
- 7000!
Một gian bao sương, truyền ra một đạo thanh âm vô cùng quyến rũ, khiến người ta ngứa cả người, không nói được thoải mái.
Nguyên bản Phong Linh Quả mới thét lên giá 5000, lần này đột nhiên tăng giá 2000, lập tức khiến một đám đại lão tranh đoạt lâm vào lưỡng lự ngắn ngủi.
Chu Hằng nhận được thanh âm của cô gái này, đúng là Diệu Hương Lâu chủ nhân An Ngọc Mị! Nữ nhân này là tu vi Tụ Linh tam trọng thiên, chắc là muốn dùng Phong Linh Quả tấn công Sơ Phân Cảnh .
7000 linh thạch a! Muốn tranh hay không?
Chu Hằng nghĩ nghĩ, nếu là 5 viên Nguyệt Châu có thể vỗ tới 7000 linh thạch, như vậy tổng tư sản hắn có thể đạt tới gần 5 vạn linh thạch, chỉ cần giá cả một quả Phong Linh Quả không vượt qua 1 vạn 5, hắn có thể cạnh tranh một chút!
Trù tính Nguyệt Châu còn dư lại không đến 7000 cũng không có việc gì, dù sao hắn còn nhiều Nguyệt Châu mà, có thể trực tiếp bán cho Thiên Bảo Các, cùng lắm thì một ngàn mốt viên thôi, đủ để bù đắp lổ thủng.
Vậy tranh một chút!
- 8000!
Chỉ là Chu Hằng còn không mở mồm, lại một gã nam tử trong gian bao sương truyền đến tiếng kêu, từ thanh âm để phán đoán, hẳn rất trẻ tuổi. Chu Hằng từ trong mành kẽ hở hướng ra phía ngoài vừa thấy, chỉ thấy gian bao sương kia cũng không dùng mành chặn, một gã nam nhân cẩm y đang ngồi, dáng người tương đối thon dài, diện mạo thập phần anh tuấn, trong tay chập chờn một cái quạt, như công tử ca nhẹ nhàng phong lưu.
Nghiêm Ứng Long, thật sự là oan gia ngõ hẹp! Chỉ là đối phương rõ ràng đã là Sơ Phân nhị trọng thiên tu vi, vì sao còn muốn thò một cước vào?
- 9000!
An Ngọc Mị không để ý chút nào tăng giá. Mành đen của bao sương cũng không thu hồi, cũng không nhìn ra nữ nhân quyến rũ như hồ ly đến tột cùng có biểu tình như thế nào.
- 1 vạn!
Nghiêm Ứng Long quạt quạt chiết phiến, một bộ dáng bình tĩnh.
- Thì ra là Hải Sơn Tông Nghiêm Ứng Long!
- Đứng đầu Thiên Hàng Thành thập đại thiên tài!
- Năm trước đã đột phá Sơ Phân nhị trọng thiên, bây giờ là nhất chi độc tú !
Trong các bao sương truyền đến từng lời nói nhỏ, tuy rằng Nghiêm Ứng Long rất trẻ tuổi, nhưng võ đạo chỉ nhìn thực lực không nói tuổi, tu vi Sơ Phân nhị trọng thiên đủ để ngồi cùng những lão gia hỏa đó!
Hơn nữa, Hải Sơn Tông chính là đứng đầu 9 ngọn núi Thiên Hàng, thực lực mạnh nhất, Nghiêm Ứng Long lại là con đại tông chủ thứ 5, địa vị cũng không phải cao thủ Sơ Phân Cảnh bình thường có thể so sánh được!
Thiên tài như vậy, ngày sau có hi vọng đột phá Ích Địa Cảnh, trở thành một trong người mạnh nhất Thiên Hàng Thành.
Hai người này, một cái sau lưng có Ích Địa tam trọng thiên, thậm chí nghe đồn đã đạt tới lão tử Khai Thiên Cảnh, một ... cái khác sau lưng thì là Thiên Hàng Thành đệ nhất đại tông, đều là tổ tông không chọc nổi!
Bởi vậy, mọi người đều không gia nhập hai người tranh đoạt. Hơn nữa, tăng lên một cái tiểu cảnh giới như thế nào cũng không giá trị bằng một vạn linh thạch a! Nên biết rằng một vạn linh thạch có bao nhiêu quý báu, có thể làm cho bao nhiêu hậu bối tăng lên tu vi rất nhanh sao?
- 12000!
An Ngọc Mị vẫn như cũ không để ý tăng giá chút nào, thanh âm vẫn mềm mại quyến rũ như vậy.
- 15000!
Nghiêm Ứng Long phe phẩy chiết phiến, dường như cũng không để vào mắt số lượng linh thạch khổng lồ như vậy.
Chu Hằng không khỏi thầm mắng trong lòng, lần này còn chơi cái rắm a!
- 1 vạn 7000!
- 2 vạn!
An Ngọc Mị không tăng giá nữa, trầm mặc xuống, hiển nhiên cũng sẽ không tăng giá.
- Đồng ý giao dịch!
Mã Khoan Quân hưng phấn mà giải quyết dứt khoát.
Điên rồi!
Phong Linh Quả quả thật quý báu, nhưng làm sao có thể giá trị hai vạn linh thạch? Mặc dù nói cảnh giới đột phá cần dựa vào tự thân ngộ tính, nhưng tiểu cảnh giới dù sao cũng là tiểu cảnh giới, không có khó khăn đột phá như đại cảnh giới.
Hai vạn linh thạch đủ để cho 100 người hoàn thành tích lũy từ Tụ Linh nhất trọng thiên đến Tụ Linh tam trọng thiên tu vi rất nhanh, cộng hết lại thời gian có bao nhiêu? Đủ để so với 100 Phong Linh Quả !
Vì một người mà tốn nhiều tài nguyên như vậy, thật không chịu nổi!
Cũng chỉ có tiểu thư công tử như An Ngọc Mị, Nghiêm Ứng Long mới có khuyến khích như vậy, những người khác chỉ có thể xem là đủ rồi!
3 mai Phong Linh Quả, An Ngọc Mị khẳng định sẽ đánh một quả, cái này không ai tranh được, cũng không ai dám tranh cùng nàng, như vậy, mọi người đều đành phải đưa mắt đặt ở một quả Phong Linh Quả cuối cùng.
- An tiểu thư, công tử nhà ta đưa lên một quả Phong Linh Quả, chúc An tiểu thư thanh xuân vĩnh trú!
Lúc này, một cái thanh âm mang chút khàn khàn vang lên, truyền khắp toàn bộ phòng đấu giá.
Gì?
Nghiêm Ứng Long chụp được Phong Linh Quả chính là vì đưa cho An Ngọc Mị ?
Thật phí phạm a!
Nhưng ngẫm lại, mọi người không thể không cảm thán chiêu thức ấy cao minh! Phía trước một bước cũng không nhường cạnh tranh, hiện tại lại đột nhiên cúi người lấy lòng, tuyệt đối có thể làm cho An Ngọc Mị đổi giận thành vui, ngược lại ngọt ngào?
Trực tiếp tiễn hai vạn linh thạch, bút này tuy lớn lại không khỏi tục khí!
Hơn nữa, nếu An Ngọc Mị bởi vậy mà bị Nghiêm Ứng Long khuynh đảo, đối với Nghiêm Ứng Long mà nói hai vạn linh thạch tốn tuyệt đối không oan! Bởi vì sau lưng An Ngọc Mị có ít nhất một đại nhân vật Ích Địa tam trọng thiên, cưới được An Ngọc Mị chẳng khác nào có thêm vị đại cao thủ này giúp đỡ!
Một gã cường giả Ích Địa tam trọng thiên có hay không hai vạn linh thạch đáng giá? Chẳng những giá trị, còn có lợi nhuận rất lớn, giá trị này căn bản không thể dùng linh thạch để cân nhắc, Ích Địa tam trọng thiên đủ để xưng là đệ nhất cao thủ Thiên Hàng Thành, dù là Hải Sơn Tông tông chủ nghe đồn cũng chỉ là tu vi Ích Địa nhị trọng thiên thôi.