- Cái gì, không thấy người? Liên Quang Hải vỗ bàn một cái, dưới lực lượng mạnh mẽ, cái bàn lập tức hóa thành tro bụi.
Hắn làm sao có thể không tức giận, nguyên vốn có một Nhật Diệu Hoàng đang giám thị Chu Hằng, sau vì lý do an toàn lại phái một cái tới, nhưng ở dưới tầm mắt hai đại Nhật Diệu Hoàng, người này làm sao có thể không thấy?
Đùa nhau à?
- Quang Hải lão tổ, có hai đại Nhật Diệu Hoàng trông coi, tiểu tử kia tuyệt đối không thể chạy trốn! Tuy nhiên, phía trước Thiên Bảo Các Liễu Thất Biến từng tới chơi, có thể có thể cho Chu Hằng một kiện Tiên Cư hay không?
Liên Hứa nói.
- Hừ, làm sao các ngươi có thể để tiểu tử này tiếp xúc người ngoài? Liên Quang Hải thập phần tức giận.
Liên Hứa xấu hổ, Thiên Bảo Các a, đây chính là thế lực đến từ Tuyệt Tiên Thành, hơn nữa thực lực Liễu Thất Biến lại không kém gì hắn! Người ta chỉ cấp Chu Hằng một kiện hàng hóa đã sớm đặt trước, hắn có lý do gì nói không?
Ít nhất ở trên mặt, Chu Hằng là khách nhân cao quý nhất của Liên gia!
Về tình về lý đều không thể nào nói nổi.
- Trước đi tìm có Tiên Cư tồn tại hay không!
Liên Quang Hải cũng biết không thể trách Liên Hứa.
- Vâng! .
7 vị Nhật Diệu Đế Liên gia đều xuất hiện, đều chạy đến căn phòng của Chu Hằng đi tìm, từng cái vẻ mặt chuyên chú, hất bàn đá giường, dường như đang bắt gian.
- Hắc, ta tìm được rồi! Liên Thăng kêu lên, trong tay hắn nâng một trân châu nhỏ, mặt trên mơ hồ có một đạo quang hoa lưu chuyển.
- Không tồi, nhất định là pháp khí không gian, ta có thể cảm ứng được trận pháp phía trên dao động!
Một gã Nhật Diệu Đế nói.
- Muốn mạnh mẽ phá mở sao? .
- Không cần, mang về giao cho Quang Hải lão tổ, dù sao người trong tộc còn không làm ra quyết định cuối cùng. Còn không tiện xé rách mặt! .
- Đi, đi gặp Quang Hải lão tổ! .
Bọn họ mang Tiên Cư đi gặp Liên Quang Hải.
Liên Quang Hải dụng thần thức cảm ứng một chút sau, xác định gật đầu, đồng dạng không tiến thêm một động tác.
Trên Tiên Cư có trận pháp bảo hộ, muốn tiến vào chỉ có hai biện pháp: Đầu tiên là nhận được chủ nhân cho phép. Đây là dễ dàng nhất. Thứ hai, chính là với bạo lực oanh phá trận pháp, để Tiên Cư mất đi tác dụng, tự nhiên cũng có thể vào .
Chỉ là loại biện pháp thứ hai phải phá hư Tiên Cư, ở trước khi không phản bội cùng Chu Hằng, không nên dùng phương thức này đi đắc tội Chu Hằng.
Dù sao người ta cũng không lẻn tới, chỉ là đến bên trong Tiên Cư ở thêm mấy ngày thôi.
Liên Quang Hải cười lạnh trong lòng, nếu người trong tộc cuối cùng quyết định buông bỏ Chu Hằng, vậy hắn trực tiếp ném cái Tiên Cư này cho Nhạc Nguyên Anh, để đối phương tự mình đi đánh vỡ trận pháp, đến lúc đó khẳng định Chu Hằng sẽ ngạc nhiên rất lớn.
Mà Thăng Hoa Hoàng trong tộc nhiều nhất buổi tối hai ngày nữa sẽ tới. Đến lúc đó chính là ngày chết của Nhạc Nguyên Anh, dám uy hiếp Liên gia, thật sự là to gan lớn mật!
Muốn chết!
Lại một ngày sau, cuối cùng đã tới kỳ hạn ba ngày, Nhạc Nguyên Anh đã đến vào buổi trưa.
Liên Quang Hải cũng rốt cục thu được người trong tộc quyết định: Thăng Hoa Hoàng nhanh nhất còn cần nửa ngày mới có thể tới, tận lực tránh cho gia tộc tổn thất, buông bỏ Chu Hằng!
Có lẽ. Chu Hằng mạng lớn nửa ngày sẽ không chết, đến lúc đó Thăng Hoa Hoàng tự nhiên sẽ cứu hắn! Đây chính là ân cứu mạng, còn chưa đủ để Chu Hằng cảm kích, máu chảy đầu rơi sao?
Dù sao, vốn chính là ân oán Chu Hằng cùng Nhạc Nguyên Anh, Liên gia bọn họ chỉ là vô tội cuốn vào.
Có thể đảm bảo tánh mạng Chu Hằng ba ngày đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ !
...
- Liên Quang Hải, ngươi nghĩ rõ? Vào buổi trưa, Nhạc Nguyên Anh cường thế bức tới, khí thế Thăng Hoa Vương thổi quét toàn trường, ép tới ngực mọi người trầm trọng không thở nổi.
Phía trước Liên gia bị hủy đi, tin tức đã sớm truyền ra ngoài, bởi vậy hiện tại cao thủ toàn thành gần như đều chạy tới xem náo nhiệt, hai đại Thăng Hoa Vương chiến đấu a, ngẫm lại khiến cho nhiệt huyết sôi trào. Bình thường bọn họ xem được sao?
Rất nhiều cường giả đều bị vây ở bình cảnh Nhật Diệu Đế, thủy chung không chiếm được cơ hội đột phá, thông qua quan sát Thăng Hoa Vương chiến đấu, vô cùng có khả năng làm cho bọn họ đạt được lĩnh ngộ, bước ra một bước mấu chốt nhất.
Liên Quang Hải sắc mặt âm trầm, dù Liên gia đã quyết định buông bỏ Chu Hằng, nhưng Nhạc Nguyên Anh quát hỏi trước mặt mọi người như vậy, bày ra tư thái ngự trị trên Liên gia vẫn để cho hắn phẫn nộ cực độ.
Tôn nghiêm Liên gia a!
Con cháu Liên gia cũng đồng dạng phẫn nộ, bọn họ chẳng những hận Nhạc Nguyên Anh, càng hận Chu Hằng hơn! Nếu không phải tên này, Liên gia sẽ bị san bằng sao? Sẽ bị một Thăng Hoa Vương làm cho khó chịu nổi như thế, xấu mặt trước mặt mọi người sao?
- Đón lấy! Liên Quang Hải trầm mặt, giơ tay lên, Tiên Cư thảy qua Nhạc Nguyên Anh.
Hắn đường đường Thăng Hoa Vương 2 tướng không ngờ bị một cái Thăng Hoa Vương vừa mới đột phá ép không thể không thỏa hiệp, trong lòng phẫn uất bất luận kẻ nào đều không thể tưởng tượng , ẩn ẩn có loại lửa giận xông lên tận trời, muốn đốt hết thảy.
Nhạc Nguyên Anh tiếp nhận Tiên Cư, sau khi hơi sửng sờ liền hiểu được, hắn tiện tay ném Tiên Cư ở trên mặt đất: - Chu Hằng, còn không ra, chẳng lẽ muốn lão phu đạp một cước, dẫm ngươi và tiểu tình nhân của ngươi đều thành thịt nát? .
Hắn cũng không muốn Chu Hằng bị chết mơ hồ như vậy, đây cũng quá tiện nghi tiểu tử này!
- Lão quỷ nào hét thảm a! Một đạo nhân ảnh thoảng qua, một nam đồng bộ dáng tám tuổi cũng xuất hiện ở trước mặt mọi người, phấn điêu ngọc trác, có thể nói kim đồng. Chỉ là trên mặt nam đồng này lại tràn đầy biểu tình khinh thường, trong ánh mắt cũng trải qua trần thế tang thương.
- Chu, Chu Hằng! Nhạc Nguyên Anh hận Chu Hằng thấu xương, bởi vậy chỉ sửng sốt sau liền nhận ra kẻ thù. Tiểu tử này làm gì vậy, nghĩ biến nhỏ hắn sẽ không nhận ra, có thể thoát được một mạng?
Quá ngây thơ rồi a!
Chỉ là tại sao khí tức tiểu tử này tối nghĩa như vậy, không ngờ không nhìn ra sâu cạn của hắn? Dù sao mới qua ba ngày, chẳng lẽ hắn còn có thể từ Nhật Diệu Vương biến thành Sáng Thế Đế!
- Đúng là ta! Chu Hằng lấy ngón cái chỉ vào mình, tâm tình của hắn rất sung sướng.
Hắn đã đem tổ hợp phù văn công kích đẩy mạnh đến 123 đạo, mà tổ hợp phù văn trị liệu cũng có 101 đạo, hơn nữa hắn phát hiện có một đạo phù văn lưu có thể che lấp khí tức tự thân.
Nhạc Nguyên Anh cũng không phát hiện Chu Hằng đã đột phá đến Nhật Diệu Đế, hơn nữa còn là Nhật Diệu Đế 20 luân!
Bằng không hắn khẳng định sẽ chấn kinh tè ra quần!
- Tiểu tử cuồng ngạo! Nhạc Nguyên Anh hiện tại không vội, hắn biết Liên gia chắc chắn sẽ không mặc hắn uy hiếp, sẽ có cao thủ lại đây trấn áp hắn, nhưng thời gian này tuyệt đối sẽ không sớm, nếu không đối phương cũng sẽ không đi vào khuôn khổ.
Cho nên, hắn còn có thể chơi Chu Hằng trước một chút, dù sao Liên gia tuyệt đối sẽ không nhúng tay.
- Những nữ nhân kia đâu, bổn tọa muốn bóp chết các nàng ở trước mặt ngươi, cho ngươi cũng nếm thử chút tư vị đau lòng! Hắn lạnh giọng nói, giọng điệu cực kỳ băng lãnh.
- Ha ha ha! Ngươi muốn gặp như vậy, vậy cho ngươi trông thấy! Chu Hằng phất tay, bên người của hắn lập tức xuất hiện một cái mỹ nhân như hoa như ngọc, chẳng những đẹp, hơn nữa còn có một cỗ lực hấp dẫn không cách nào hình dung, làm cho tim nam nhân đập thình thịch.
Ứng Mộng Phạm, Huyền Âm thân thể!
- Là, là cái Huyền Âm thân thể kia! Mọi người Liên gia sôi trào, bọn họ sao không nhận ra cái vưu vật xinh đẹp động nhân này, nằm mộng cũng muốn song tu với cái mỹ nữ tuyệt sắc này.
- Chuyện Tam Kiếm Sơn là hắn làm ! .
- ... Khẳng định đều ở trong Tiên Cư! .
Liên Quang Hải vừa giận vừa vui, giận là đại ác nhân tai họa gia tộc ngay tại trước mặt mà không biết, ngược lại cũng bởi vì người này trêu chọc tới một cái Thăng Hoa Vương, đưa đến nơi đây phá hủy!
Vui chính là, cuối cùng đã biết tung tích Huyền Âm thân thể!
Hắn càng hận hơn a, rõ ràng những Huyền Âm thân thể đều từng ở trong tay của hắn, không ngờ lại bị hắn đích thân ném ra ngoài!
Heo a!
- Tiểu tử, giao Tiên Cư ra đây! Hắn hung tợn quát Chu Hằng. Lúc này cho dù là Nhạc Nguyên Anh nguyện ý dừng tay hắn đều phải tự tay đánh chém Chu Hằng, đối phương rõ ràng là đối kháng cùng Liên gia, người như thế càng là thiên tài thì càng phải sớm diệt trừ!
Mọi người không sao nói rõ được, phía trước không phải nghe nói Liên gia vì bảo bọc Chu Hằng mới đại chiến cùng Nhạc Nguyên Anh, làm hỏng cả Liên gia, bất đắc dĩ mới lựa chọn thỏa hiệp, như thế nào hiện tại đột nhiên muốn đánh Chu Hằng?
Xem không hiểu a, đầu người Liên gia đều bị con lừa đá sao?
Nhạc Nguyên Anh cũng đồng dạng không sao nói rõ được, nếu không có thù tuyệt không thể không báo, hắn cũng không nguyện kéo Nhạc gia xuống nước tử chiến cùng Liên gia. Nhưng Liên Quang Hải vì Chu Hằng mà cơ nghiệp Liên gia cũng không cần, hiện tại lại tỏ vẻ như bị chết con, làm sao cũng nghĩ không thông a!
Liên gia tuyệt đối là ngậm bồ hòn làm ngọt - có khổ không nói ra được!
- Nếu muốn, chính mình đến đoạt đi! Chu Hằng thu vào Tiên Cư, nhìn lại Nhạc Nguyên Anh, lại nhìn lại Liên Quang Hải, cười nói - Ta chỉ có một, các ngươi có hai cái, làm sao chia? .
Rõ ràng là châm ngòi.
Liên Quang Hải lập tức nói: Nhạc huynh, lão phu chỉ cần Tiên Cư trên người người này, người ngươi có thể mang đi! .
Nhạc Nguyên Anh tự nhiên không phải người xuẩn ngốc, hắn lập tức đoán ra, Chu Hằng khẳng định trộm bảo vật Liên gia, giấu ở trong Tiên Cư, buồn cười Liên gia căn bản không phát hiện, thẳng đến nàng kia xuất hiện sau bọn họ mới tỉnh ngộ lại.
Về phần Liên gia tỉnh ngộ thế nào, hắn tự nhiên không có khả năng đoán được, cũng không muốn đi đoán.
Lúc này phẫn nộ trên mặt Liên Quang Hải cũng không giả, nếu hắn không phải nhận đề nghị của đối phương, phỏng chừng lão gia hỏa này tuyệt đối sẽ phẫn nộ!
Được rồi, tuy rằng hắn rất muốn bóp chết chúng nữ ở trước mặt Chu Hằng, nhưng bởi vậy tử chiến cùng một Thăng Hoa Vương 2 tướng cũng không phải cử chỉ sáng suốt! Hắn chỉ cần Chu Hằng là đủ rồi!
- Một lời đã định! .
Hai đại Thăng Hoa Vương đạt thành nhất trí, giải quyết sự tình, một cái Nhật Diệu Vương phản đối có trọng yếu không?
Không nhất định!
Chu Hằng nắm hai tay, vừa đụng vào nhau, dịu dàng nói với Ứng Mộng Phạm: - Ngươi đi vào trước nghỉ ngơi một chút, đợi lát nữa đánh nhau ta sợ không chiếu cố được! .
- Ân! Ứng Mộng Phạm ôn nhu lên tiếng, cúi người xuống hôn ở trên trán Chu Hằng, đi vào trong Tiên Cư.
Chu Hằng lập tức một trận cứng ngắc, hình thể đáng chết a!
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -
Hắn làm sao có thể không tức giận, nguyên vốn có một Nhật Diệu Hoàng đang giám thị Chu Hằng, sau vì lý do an toàn lại phái một cái tới, nhưng ở dưới tầm mắt hai đại Nhật Diệu Hoàng, người này làm sao có thể không thấy?
Đùa nhau à?
- Quang Hải lão tổ, có hai đại Nhật Diệu Hoàng trông coi, tiểu tử kia tuyệt đối không thể chạy trốn! Tuy nhiên, phía trước Thiên Bảo Các Liễu Thất Biến từng tới chơi, có thể có thể cho Chu Hằng một kiện Tiên Cư hay không?
Liên Hứa nói.
- Hừ, làm sao các ngươi có thể để tiểu tử này tiếp xúc người ngoài? Liên Quang Hải thập phần tức giận.
Liên Hứa xấu hổ, Thiên Bảo Các a, đây chính là thế lực đến từ Tuyệt Tiên Thành, hơn nữa thực lực Liễu Thất Biến lại không kém gì hắn! Người ta chỉ cấp Chu Hằng một kiện hàng hóa đã sớm đặt trước, hắn có lý do gì nói không?
Ít nhất ở trên mặt, Chu Hằng là khách nhân cao quý nhất của Liên gia!
Về tình về lý đều không thể nào nói nổi.
- Trước đi tìm có Tiên Cư tồn tại hay không!
Liên Quang Hải cũng biết không thể trách Liên Hứa.
- Vâng! .
7 vị Nhật Diệu Đế Liên gia đều xuất hiện, đều chạy đến căn phòng của Chu Hằng đi tìm, từng cái vẻ mặt chuyên chú, hất bàn đá giường, dường như đang bắt gian.
- Hắc, ta tìm được rồi! Liên Thăng kêu lên, trong tay hắn nâng một trân châu nhỏ, mặt trên mơ hồ có một đạo quang hoa lưu chuyển.
- Không tồi, nhất định là pháp khí không gian, ta có thể cảm ứng được trận pháp phía trên dao động!
Một gã Nhật Diệu Đế nói.
- Muốn mạnh mẽ phá mở sao? .
- Không cần, mang về giao cho Quang Hải lão tổ, dù sao người trong tộc còn không làm ra quyết định cuối cùng. Còn không tiện xé rách mặt! .
- Đi, đi gặp Quang Hải lão tổ! .
Bọn họ mang Tiên Cư đi gặp Liên Quang Hải.
Liên Quang Hải dụng thần thức cảm ứng một chút sau, xác định gật đầu, đồng dạng không tiến thêm một động tác.
Trên Tiên Cư có trận pháp bảo hộ, muốn tiến vào chỉ có hai biện pháp: Đầu tiên là nhận được chủ nhân cho phép. Đây là dễ dàng nhất. Thứ hai, chính là với bạo lực oanh phá trận pháp, để Tiên Cư mất đi tác dụng, tự nhiên cũng có thể vào .
Chỉ là loại biện pháp thứ hai phải phá hư Tiên Cư, ở trước khi không phản bội cùng Chu Hằng, không nên dùng phương thức này đi đắc tội Chu Hằng.
Dù sao người ta cũng không lẻn tới, chỉ là đến bên trong Tiên Cư ở thêm mấy ngày thôi.
Liên Quang Hải cười lạnh trong lòng, nếu người trong tộc cuối cùng quyết định buông bỏ Chu Hằng, vậy hắn trực tiếp ném cái Tiên Cư này cho Nhạc Nguyên Anh, để đối phương tự mình đi đánh vỡ trận pháp, đến lúc đó khẳng định Chu Hằng sẽ ngạc nhiên rất lớn.
Mà Thăng Hoa Hoàng trong tộc nhiều nhất buổi tối hai ngày nữa sẽ tới. Đến lúc đó chính là ngày chết của Nhạc Nguyên Anh, dám uy hiếp Liên gia, thật sự là to gan lớn mật!
Muốn chết!
Lại một ngày sau, cuối cùng đã tới kỳ hạn ba ngày, Nhạc Nguyên Anh đã đến vào buổi trưa.
Liên Quang Hải cũng rốt cục thu được người trong tộc quyết định: Thăng Hoa Hoàng nhanh nhất còn cần nửa ngày mới có thể tới, tận lực tránh cho gia tộc tổn thất, buông bỏ Chu Hằng!
Có lẽ. Chu Hằng mạng lớn nửa ngày sẽ không chết, đến lúc đó Thăng Hoa Hoàng tự nhiên sẽ cứu hắn! Đây chính là ân cứu mạng, còn chưa đủ để Chu Hằng cảm kích, máu chảy đầu rơi sao?
Dù sao, vốn chính là ân oán Chu Hằng cùng Nhạc Nguyên Anh, Liên gia bọn họ chỉ là vô tội cuốn vào.
Có thể đảm bảo tánh mạng Chu Hằng ba ngày đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ !
...
- Liên Quang Hải, ngươi nghĩ rõ? Vào buổi trưa, Nhạc Nguyên Anh cường thế bức tới, khí thế Thăng Hoa Vương thổi quét toàn trường, ép tới ngực mọi người trầm trọng không thở nổi.
Phía trước Liên gia bị hủy đi, tin tức đã sớm truyền ra ngoài, bởi vậy hiện tại cao thủ toàn thành gần như đều chạy tới xem náo nhiệt, hai đại Thăng Hoa Vương chiến đấu a, ngẫm lại khiến cho nhiệt huyết sôi trào. Bình thường bọn họ xem được sao?
Rất nhiều cường giả đều bị vây ở bình cảnh Nhật Diệu Đế, thủy chung không chiếm được cơ hội đột phá, thông qua quan sát Thăng Hoa Vương chiến đấu, vô cùng có khả năng làm cho bọn họ đạt được lĩnh ngộ, bước ra một bước mấu chốt nhất.
Liên Quang Hải sắc mặt âm trầm, dù Liên gia đã quyết định buông bỏ Chu Hằng, nhưng Nhạc Nguyên Anh quát hỏi trước mặt mọi người như vậy, bày ra tư thái ngự trị trên Liên gia vẫn để cho hắn phẫn nộ cực độ.
Tôn nghiêm Liên gia a!
Con cháu Liên gia cũng đồng dạng phẫn nộ, bọn họ chẳng những hận Nhạc Nguyên Anh, càng hận Chu Hằng hơn! Nếu không phải tên này, Liên gia sẽ bị san bằng sao? Sẽ bị một Thăng Hoa Vương làm cho khó chịu nổi như thế, xấu mặt trước mặt mọi người sao?
- Đón lấy! Liên Quang Hải trầm mặt, giơ tay lên, Tiên Cư thảy qua Nhạc Nguyên Anh.
Hắn đường đường Thăng Hoa Vương 2 tướng không ngờ bị một cái Thăng Hoa Vương vừa mới đột phá ép không thể không thỏa hiệp, trong lòng phẫn uất bất luận kẻ nào đều không thể tưởng tượng , ẩn ẩn có loại lửa giận xông lên tận trời, muốn đốt hết thảy.
Nhạc Nguyên Anh tiếp nhận Tiên Cư, sau khi hơi sửng sờ liền hiểu được, hắn tiện tay ném Tiên Cư ở trên mặt đất: - Chu Hằng, còn không ra, chẳng lẽ muốn lão phu đạp một cước, dẫm ngươi và tiểu tình nhân của ngươi đều thành thịt nát? .
Hắn cũng không muốn Chu Hằng bị chết mơ hồ như vậy, đây cũng quá tiện nghi tiểu tử này!
- Lão quỷ nào hét thảm a! Một đạo nhân ảnh thoảng qua, một nam đồng bộ dáng tám tuổi cũng xuất hiện ở trước mặt mọi người, phấn điêu ngọc trác, có thể nói kim đồng. Chỉ là trên mặt nam đồng này lại tràn đầy biểu tình khinh thường, trong ánh mắt cũng trải qua trần thế tang thương.
- Chu, Chu Hằng! Nhạc Nguyên Anh hận Chu Hằng thấu xương, bởi vậy chỉ sửng sốt sau liền nhận ra kẻ thù. Tiểu tử này làm gì vậy, nghĩ biến nhỏ hắn sẽ không nhận ra, có thể thoát được một mạng?
Quá ngây thơ rồi a!
Chỉ là tại sao khí tức tiểu tử này tối nghĩa như vậy, không ngờ không nhìn ra sâu cạn của hắn? Dù sao mới qua ba ngày, chẳng lẽ hắn còn có thể từ Nhật Diệu Vương biến thành Sáng Thế Đế!
- Đúng là ta! Chu Hằng lấy ngón cái chỉ vào mình, tâm tình của hắn rất sung sướng.
Hắn đã đem tổ hợp phù văn công kích đẩy mạnh đến 123 đạo, mà tổ hợp phù văn trị liệu cũng có 101 đạo, hơn nữa hắn phát hiện có một đạo phù văn lưu có thể che lấp khí tức tự thân.
Nhạc Nguyên Anh cũng không phát hiện Chu Hằng đã đột phá đến Nhật Diệu Đế, hơn nữa còn là Nhật Diệu Đế 20 luân!
Bằng không hắn khẳng định sẽ chấn kinh tè ra quần!
- Tiểu tử cuồng ngạo! Nhạc Nguyên Anh hiện tại không vội, hắn biết Liên gia chắc chắn sẽ không mặc hắn uy hiếp, sẽ có cao thủ lại đây trấn áp hắn, nhưng thời gian này tuyệt đối sẽ không sớm, nếu không đối phương cũng sẽ không đi vào khuôn khổ.
Cho nên, hắn còn có thể chơi Chu Hằng trước một chút, dù sao Liên gia tuyệt đối sẽ không nhúng tay.
- Những nữ nhân kia đâu, bổn tọa muốn bóp chết các nàng ở trước mặt ngươi, cho ngươi cũng nếm thử chút tư vị đau lòng! Hắn lạnh giọng nói, giọng điệu cực kỳ băng lãnh.
- Ha ha ha! Ngươi muốn gặp như vậy, vậy cho ngươi trông thấy! Chu Hằng phất tay, bên người của hắn lập tức xuất hiện một cái mỹ nhân như hoa như ngọc, chẳng những đẹp, hơn nữa còn có một cỗ lực hấp dẫn không cách nào hình dung, làm cho tim nam nhân đập thình thịch.
Ứng Mộng Phạm, Huyền Âm thân thể!
- Là, là cái Huyền Âm thân thể kia! Mọi người Liên gia sôi trào, bọn họ sao không nhận ra cái vưu vật xinh đẹp động nhân này, nằm mộng cũng muốn song tu với cái mỹ nữ tuyệt sắc này.
- Chuyện Tam Kiếm Sơn là hắn làm ! .
- ... Khẳng định đều ở trong Tiên Cư! .
Liên Quang Hải vừa giận vừa vui, giận là đại ác nhân tai họa gia tộc ngay tại trước mặt mà không biết, ngược lại cũng bởi vì người này trêu chọc tới một cái Thăng Hoa Vương, đưa đến nơi đây phá hủy!
Vui chính là, cuối cùng đã biết tung tích Huyền Âm thân thể!
Hắn càng hận hơn a, rõ ràng những Huyền Âm thân thể đều từng ở trong tay của hắn, không ngờ lại bị hắn đích thân ném ra ngoài!
Heo a!
- Tiểu tử, giao Tiên Cư ra đây! Hắn hung tợn quát Chu Hằng. Lúc này cho dù là Nhạc Nguyên Anh nguyện ý dừng tay hắn đều phải tự tay đánh chém Chu Hằng, đối phương rõ ràng là đối kháng cùng Liên gia, người như thế càng là thiên tài thì càng phải sớm diệt trừ!
Mọi người không sao nói rõ được, phía trước không phải nghe nói Liên gia vì bảo bọc Chu Hằng mới đại chiến cùng Nhạc Nguyên Anh, làm hỏng cả Liên gia, bất đắc dĩ mới lựa chọn thỏa hiệp, như thế nào hiện tại đột nhiên muốn đánh Chu Hằng?
Xem không hiểu a, đầu người Liên gia đều bị con lừa đá sao?
Nhạc Nguyên Anh cũng đồng dạng không sao nói rõ được, nếu không có thù tuyệt không thể không báo, hắn cũng không nguyện kéo Nhạc gia xuống nước tử chiến cùng Liên gia. Nhưng Liên Quang Hải vì Chu Hằng mà cơ nghiệp Liên gia cũng không cần, hiện tại lại tỏ vẻ như bị chết con, làm sao cũng nghĩ không thông a!
Liên gia tuyệt đối là ngậm bồ hòn làm ngọt - có khổ không nói ra được!
- Nếu muốn, chính mình đến đoạt đi! Chu Hằng thu vào Tiên Cư, nhìn lại Nhạc Nguyên Anh, lại nhìn lại Liên Quang Hải, cười nói - Ta chỉ có một, các ngươi có hai cái, làm sao chia? .
Rõ ràng là châm ngòi.
Liên Quang Hải lập tức nói: Nhạc huynh, lão phu chỉ cần Tiên Cư trên người người này, người ngươi có thể mang đi! .
Nhạc Nguyên Anh tự nhiên không phải người xuẩn ngốc, hắn lập tức đoán ra, Chu Hằng khẳng định trộm bảo vật Liên gia, giấu ở trong Tiên Cư, buồn cười Liên gia căn bản không phát hiện, thẳng đến nàng kia xuất hiện sau bọn họ mới tỉnh ngộ lại.
Về phần Liên gia tỉnh ngộ thế nào, hắn tự nhiên không có khả năng đoán được, cũng không muốn đi đoán.
Lúc này phẫn nộ trên mặt Liên Quang Hải cũng không giả, nếu hắn không phải nhận đề nghị của đối phương, phỏng chừng lão gia hỏa này tuyệt đối sẽ phẫn nộ!
Được rồi, tuy rằng hắn rất muốn bóp chết chúng nữ ở trước mặt Chu Hằng, nhưng bởi vậy tử chiến cùng một Thăng Hoa Vương 2 tướng cũng không phải cử chỉ sáng suốt! Hắn chỉ cần Chu Hằng là đủ rồi!
- Một lời đã định! .
Hai đại Thăng Hoa Vương đạt thành nhất trí, giải quyết sự tình, một cái Nhật Diệu Vương phản đối có trọng yếu không?
Không nhất định!
Chu Hằng nắm hai tay, vừa đụng vào nhau, dịu dàng nói với Ứng Mộng Phạm: - Ngươi đi vào trước nghỉ ngơi một chút, đợi lát nữa đánh nhau ta sợ không chiếu cố được! .
- Ân! Ứng Mộng Phạm ôn nhu lên tiếng, cúi người xuống hôn ở trên trán Chu Hằng, đi vào trong Tiên Cư.
Chu Hằng lập tức một trận cứng ngắc, hình thể đáng chết a!
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -