- Nào có bảo vật gì!
Chu Hằng lập tức phủi sạch, con lừa này chuyên gài bẫy người mình.
- Nói nhảm, bổn tọa rõ ràng thấy pháp khí Thần Anh Cảnh thứ nhất là bay tới cái phương hướng này, lấy thực lực của ngươi còn có thể thất thủ?
Con lừa đen rất tinh minh, cũng không phải là dễ gạt như vậy.
- Cho dù là vậy, có quan hệ gì với ngươi?
Chu Hằng thở dài.
- Chu tiểu tử, lời này của ngươi quá khách khí!
Con lừa đen nghĩa chánh từ nghiêm nói:
- Bổn tọa cùng ngươi là giao tình gì? Ngươi chính là bổn tọa, bổn tọa . . . cũng là bổn tọa, mau, để cho Lư đại gia xem một chút xem ngươi lấy được bảo bối gì tốt!
Con lừa đê tiện này nước miếng cũng sắp chảy xuống, pháp khí Thần Anh Cảnh a! Năm đó Huyền tôn cũng chỉ có một, hơn nữa còn là bị tổn hại!
Chu Hằng thật muốn một đao làm thịt con lừa đê tiện vô sỉ này, vung tay, nói:
- Không có!
- Chu tiểu tử, không nên dễ giận như vậy, bổn tọa nghe nói người quá hẹp hòi thì lão bà dễ dàng hồng hạnh xuất tường!
Con lừa đen bắt đầu nói hưu nói vượn, la hét bên miệng Chu Hằng.
Chu Hằng đã thành thói quen, cũng là không có vấn đề chút nào, nhưng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Thương Ngạo Mục Nguyệt cũng là càng nghe càng đỏ mặt, con lừa đê tiện này từ trước đến giờ thích nói linh tinh như vậy, ngay cả hai người bọn họ cũng bị cuốn vào.
- Im miệng!
Hai nàng đồng thời quát lên, nhanh chóng xuất chưởng đánh tới con lừa đen.
- Má ơi!
Con lừa đen bỏ chạy, chỉ là một Thương Ngạo Mục Nguyệt nó còn có thể đối phó, nhưng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ chính là Thiên Tôn, cho dù nó cường đại hơn gấp một vạn lần nữa cũng không thể đối kháng!
Hưu, hưu, hưu!
Một đạo lại một đạo hào quang xông ra từ trong Thất Lộc Sơn, cũng là pháp khí Thần Anh Cảnh chân chính, chẳng qua là từng cái từng cái không có quy luật chút nào, tốc độ vừa nhanh, vừa chuyên phá các loại phòng ngự, mọi người căn bản không chặn lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn đường hào quang kia xẹt qua, sau đó liền chạy đuổi theo.
Tất cả mọi người tự biết rõ, có lẽ nơi này có pháp khí Hóa Thần Cảnh, nhưng thiên hạ hôm nay đã có vài vị Thiên Tôn xuất thế. Ngày hôm nay nhất định cũng tới, muốn cướp đoạt pháp khí Hóa Thần Cảnh ở trước mắt của bọn họ, khả năng này gần như bằng không!
Vì vậy, vẫn là đặt suy nghĩ ở phía trên những pháp khí Thần Anh Cảnh này, mấy vị Thiên Tôn cố kỵ lẫn nhau, nhất định sẽ đặt trọng tâm ở pháp khí Hóa Thần Cảnh có thể xuất hiện cuối cùng, hiện tại căn bản sẽ không xuất thủ, miễn cho mất tiên cơ.
Trong lòng Chu Hằng cũng là đồng dạng, trừ phi những pháp khí này vừa lúc đụng vào trong tay của hắn, bằng không hắn tuyệt sẽ không động, vài món lúc trước không biết bay ra xa bao nhiêu, có thể phải đuổi theo mấy ngày mấy đêm!
Hắn cho rằng, nếu như Vạn Cổ Đại Đế để lại hậu thủ đối phó tứ đại tử địa, như vậy cũng có thể là ở phía sau cùng mới ra sân, có thể chính là một pháp khí Hóa Thần Cảnh.
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cũng hết sức bảo trì bình thản, gót sen đạp ở phía trên đâu canh non mềm, thân thể mềm mại uyển chuyển khe khẽ nhấp nhô trong gió núi, xinh đẹp không thể tả.
Cho dù là lấy tâm tính của Chu Hằng cũng có cảm giác tâm thần sảng khoái, không đành lòng đi phá hư cảnh đẹp như vậy.
- Chỉ giỏi giả bộ!
Thương Ngạo Mục Nguyệt thì hừ nhẹ một tiếng, cực kỳ xem thường chuyện này.
Rất nhanh, lại là một ngày đi qua, trong Thất Lộc Sơn đã bắn ra 18 pháp khí, vừa lúc là 9 Kết Thai Cảnh, 9 Thần Anh Cảnh!
Sau khi thứ 9 pháp khí Thần Anh Cảnh bắn ra, Thất Lộc Sơn cũng lâm vào yên lặng trong ngắn ngủi, tựa hồ đang súc tích để bộc phát một vòng mới.
Nếu là dựa theo quy luật lúc trước, lần này pháp khí bắn ra sẽ ứng với Hóa Thần Cảnh!
Tất cả mọi người tinh thần phấn chấn, mặc dù lúc này nhất định là có Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh, nhưng nếu là vận khí của bọn họ đầy đủ, nói không chừng liền có thể thuận tay lấy được một kiện! Những người này nhanh chóng thối lui về nơi xa, bởi vì chỉ có khoảng cách đầy đủ xa, bọn họ mới có thể có cơ hội như vậy, nếu không Thiên Tôn chợt lóe liền tới, đâu còn có phần của bọn họ?
Một ngày, hai ngày, ba ngày, Thất Lộc Sơn đã không có động tĩnh, nhưng lần này cho dù không phải là Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cũng có thể cảm ứng được lốc bão ẩn chứa trong yên lặng. Tựa hồ hết sức căng thẳng!
Đến ngày thứ tư, ngọn núi Thất Lộc Sơn hẳn là biến thành một mảnh đỏ ngầu, phảng phất như ca toa nui đều đang thiêu đốt! Nhưng quái dị chính là, cây xanh cỏ xanh trên núi căn bản không có dấu hiệu bị đốt hủy!
Ùng ùng, cả vùng đất bắt đầu run rẩy, mặt đất phảng phất như thảm trải sàn, không ngừng lay động.
Ba! Ba! Ba!
Ở ngoài Pháp trận, tất cả nham thạch cũng là bị chấn thành nát bấy, cả vùng đất bốn phía chìm xuống thêm một bước, để cho toa răng nui nay càng trở nên cao vút.
Đây không phải là một pháp khí cuối cùng chứ?
Chu Hằng thầm nghĩ ở trong lòng, hiện tại cơ bản có thể kết luận, pháp khí xuất thế kế tiếp đúng là cấp Hóa Thần Cảnh, nhưng đến tột cùng có bao nhiêu kiện?
Loại pháp khí cấp số này, chính là Vạn Cổ Đại Đế nhiều nhất cũng chỉ có được một hai kiện!
Vì vậy, pháp khí Hóa Thần Cảnh sắp xuất hiện này cũng có thể là một kiện cuối cùng!
Oanh! Oanh! Oanh!
Động tĩnh càng lúc càng lớn, chỉ thấy cả sơn thể đột nhiên giống như là sống lại, vị trí giữa chợt co rụt lại, giống như loài người đang hô hấp, hưu, một đạo ánh sáng vô cùng chói mắt bắn ra, xông thẳng tận trời!
- Pháp khí Hóa Thần Cảnh!
Chung quanh, vô số người cũng là kinh hô lên.
Đó là một đạo quang mang màu xanh biếc, vừa xuất hiện đã thẳng tắp vọt tới trên bầu trời, tốc độ thật nhanh.
- Hừ!
Đúng lúc này, một bàn tay to trắng sáng xuất hiện, chụp tới đạo quang mang màu xanh biếc kia, phát ra khí tức cực kỳ khủng bố, chính là lão tổ Thần Anh Cảnh đều có cảm giác vô lực, đầu rạp xuống đất.
Phốc
Nhưng đạo quang mang màu xanh biếc kia cũng là vô cùng sắc bén, đâm xuyên qua bàn tay to kia, thế tiến tới tựa hồ không chịu ảnh hưởng một chút nào, tốc độ vẫn thật nhanh.
Xuy, lại có một người xuất thủ, trên bầu trời hiện ra một đạo kiếm khí bén nhọn, chém về phía đạo quang mang màu xanh biếc kia.
Đây là Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Chu Hằng đã thấy nàng động ngọc thủ ở dưới, ý niệm chuyển động, chính là ở trời cao ngoài mấy chục dặm cũng có thể phóng xuất ra uy lực lớn lao, điều này cũng chỉ có Thiên Tôn mới có thể làm.
Choang! Choang!
Một tiếng thanh thúy vang lên, đạo quang mang màu xanh biếc kia có thể nói là vô kiên bất tồi, dễ dàng đã phá vỡ kiếm ý của Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, lao thẳng vào bão tố trường không lần nữa.
Một màn màu đen cùng một mảnh đỏ ngầu vung lên, có hai người nữa xuất thủ, một đầu khô lâu màu đen to lớn cùng một bàn tay do ngọn lửa tạo thành, cũng là chụp tới đạo quang mang màu xanh biếc kia.
Phốc, phốc, hai tiếng nổ trầm, đạo quang mang màu xanh biếc kia xông phá vòng vây trùng điệp lần nữa, tốc độ vẫn chưa giảm!
Hưu, một đạo điện quang xẹt qua, có người thứ năm xuất thủ.
Tất nhiên là Dương Tử Đồng luôn luôn không có lô măt, Thiên Tôn đến từ Lôi Quang Địa Cốc, có thể sai khiến sấm sét, thế gian hiếm thấy!
Nhưng vẫn vô dụng, đạo quang mang màu xanh biếc kia chẳng qua là có chút dừng lại liền phá tan phong tỏa của lôi quang, tiếp tục hướng lên bầu trời.
Ngũ đại Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh xuất thủ, nhưng cũng không có cản lại được!
Tất cả mọi người phía dưới đều hưng phấn lên, rối rít tản ra bốn phía, pháp khí này khẳng định còn có thể rớt xuống, nhưng cụ thể sẽ rớt tại nơi nào thì ai cũng không biết!
Cái gọi là Thần khí lựa chọn, lúc này sẽ phải xem vận khí ai tốt!
Vận khí là thứ không rõ ràng, ngăn chặn cũng đở không nổi a!
Hưu, hưu, hưu, năm đạo bóng người bay lên trời cao, chính là năm vị Thiên Tôn tân tấn: Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Sí Diễm Yêu Tôn, Thành Thượng Thần, Cung Hoành Ân cùng Dương Tử Đồng.
Hai tay Chu Hằng vung lên, cũng bay lên không trung.
Tầng thứ linh lực của hắn mặc dù còn không có đạt tới Hóa Thần Cảnh, nhưng là cường độ của thần ý cũng là không thua Thiên Tôn, một chút linh thức khóa thật chặc ở phía trên đạo quang mang màu xanh biếc kia, tinh tường đánh dấu hướng đi của đạo quang mang màu xanh biếc kia.
Thẳng lên, thẳng xuống dưới.
- Chu tiểu tử, chờ bổn tọa một chút a!
Con lừa đen ở dưới kêu lên.
- Không nên thêm phiền!
Chu Hằng hừ một tiếng, tốc độ không giảm mà tăng, bây giờ có thể tham dự tranh đoạt tất cả đều là Thiên Tôn, con lừa này đi không phải là chịu chết sao?
Hưu, hưu, hưu, sáu bóng người phá không mà lên, tốc độ bay nhanh, đây đều là tồn tại cấp bậc Thiên Tôn.
Tương đối mà nói, tốc độ của Chu Hằng chậm hơn một chút, dù sao thân pháp là cần linh lực thúc giục, cho dù không gian đan điền của hắn lớn hơn 1000 lần so với Thần Anh Cảnh bình thường cũng không cách nào chân chính so sánh cùng Thiên Tôn.
Nhưng thỉnh thoảng hắn phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ một chút, tốc độ toàn thân cũng không có thua kém quá nhiều, vẫn là theo kịp năm người phía trước kia.
Lần này xuất kích, hắn cướp đoạt pháp khí Hóa Thần Cảnh là thứ yếu, trọng yếu nhất vẫn là giết chết Thành Thượng Thần cùng Cung Hoành Ân, chỉ cần tầng thứ linh lực của hắn nhảy vào Hóa Thần Cảnh, như vậy chính là chủ nhân tứ đại tử địa có thể thường xuyên ở trang thai đỉnh phong thì như thế nào?
Lục đại Thiên Tôn lên không trung, đồng thời tách ra thần huy chói mắt, giống như 6 mặt trời từ từ dâng lên, làm cho người ta căn bản không dám nhìn thẳng.
Đạo quang mang màu xanh biếc kia nhanh hơn so với bọn hắn, khoảng cách càng kéo càng lớn, cuối cùng tiến vào bên trong tinh không vô tận, nhưng không lâu lắm, đạo quang mang màu xanh biếc này lại rơi xuống từ trên bầu trời, mãnh liệt rơi xuống mặt đất.
- Ổn định cho bổn tôn!
Sí Diễm Yêu Tôn ra tay đầu tiên, triển khai bàn tay to, chụp tới quang mang màu xanh biếc kia.
- Ha ha, người gặp có phần, Yêu Tôn muốn một mình nuốt chí bảo này sao?
Thành Thượng Thần cười một tiếng dài, cũng đưa ra bàn tay to, hóa thành bàn tay do vô tận độc thủy hình thành, tràn đầy tính ăn mòn mãnh liệt.
- Đó là của bổn tôn!
Cung Hoành Ân cũng xuất thủ, bàn tay to hóa thành một mảnh ngọn lửa, nung đỏ cả bầu trời.
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Dương Tử Đồng không nói gì, lộ ra vẻ tương đối âm thầm, nhưng xuất thủ của các nàng không âm thầm chút nào, vận chuyển một cái đã tạo ra vạn kiếm đạo kiếm ảnh, một người thì mang theo lôi quang đầy trời, cũng là vô cùng kinh khủng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ngũ đại Thiên Tôn công kích lẫn nhau, cũng không cho bất cứ người nào có cơ hội xuất thủ cướp đoạt pháp khí, mặc dù bọn họ là đại chiến ở trên trời, nhưng chiến lực của cấp bậc Thiên Tôn là đáng sợ đến bực nào, một đạo dư ba rơi xuống cũng có thể làm cho núi cao biến thành đất bằng phẳng, biển rộng bị khô kiệt.
Tốc độ Chu Hằng chậm nhất, nhưng cũng không có rơi ở phía sau quá nhiều, hắn giết thẳng vào không chút do dự, căn bản không có một tia ý tứ tránh né, trực tiếp chụp tới đạo lục mang kia.
Hắn có đầy đủ sức mạnh để làm như vậy!
Thể chất vô địch!
Ầm!
Hắn cường thế đụng vào chiến đoàn do ngũ đại Thiên Tôn hình thành, từng đạo kình lực đánh tới giống như gãi ngứa cho hắn, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn không ngừng biến lực bài xích thành lực đẩy mạnh, chụp tới đạo lục mang.
- Dừng tay!
5 âm thanh hét lớn đồng thời vang lên, bao gồm cả Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Sí Diễm Yêu Tôn, ngũ đại Thiên Tôn cũng là công kích hắn.
Vào giờ khắc này, năm Thiên Tôn vốn là không có chút liên quan nào, thậm chí có ân oán liên hợp ra tay, cùng chung ngăn cản Chu Hằng.
Pháp khí Hóa Thần Cảnh lớn hơn hết thảy!
Chu Hằng lập tức phủi sạch, con lừa này chuyên gài bẫy người mình.
- Nói nhảm, bổn tọa rõ ràng thấy pháp khí Thần Anh Cảnh thứ nhất là bay tới cái phương hướng này, lấy thực lực của ngươi còn có thể thất thủ?
Con lừa đen rất tinh minh, cũng không phải là dễ gạt như vậy.
- Cho dù là vậy, có quan hệ gì với ngươi?
Chu Hằng thở dài.
- Chu tiểu tử, lời này của ngươi quá khách khí!
Con lừa đen nghĩa chánh từ nghiêm nói:
- Bổn tọa cùng ngươi là giao tình gì? Ngươi chính là bổn tọa, bổn tọa . . . cũng là bổn tọa, mau, để cho Lư đại gia xem một chút xem ngươi lấy được bảo bối gì tốt!
Con lừa đê tiện này nước miếng cũng sắp chảy xuống, pháp khí Thần Anh Cảnh a! Năm đó Huyền tôn cũng chỉ có một, hơn nữa còn là bị tổn hại!
Chu Hằng thật muốn một đao làm thịt con lừa đê tiện vô sỉ này, vung tay, nói:
- Không có!
- Chu tiểu tử, không nên dễ giận như vậy, bổn tọa nghe nói người quá hẹp hòi thì lão bà dễ dàng hồng hạnh xuất tường!
Con lừa đen bắt đầu nói hưu nói vượn, la hét bên miệng Chu Hằng.
Chu Hằng đã thành thói quen, cũng là không có vấn đề chút nào, nhưng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Thương Ngạo Mục Nguyệt cũng là càng nghe càng đỏ mặt, con lừa đê tiện này từ trước đến giờ thích nói linh tinh như vậy, ngay cả hai người bọn họ cũng bị cuốn vào.
- Im miệng!
Hai nàng đồng thời quát lên, nhanh chóng xuất chưởng đánh tới con lừa đen.
- Má ơi!
Con lừa đen bỏ chạy, chỉ là một Thương Ngạo Mục Nguyệt nó còn có thể đối phó, nhưng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ chính là Thiên Tôn, cho dù nó cường đại hơn gấp một vạn lần nữa cũng không thể đối kháng!
Hưu, hưu, hưu!
Một đạo lại một đạo hào quang xông ra từ trong Thất Lộc Sơn, cũng là pháp khí Thần Anh Cảnh chân chính, chẳng qua là từng cái từng cái không có quy luật chút nào, tốc độ vừa nhanh, vừa chuyên phá các loại phòng ngự, mọi người căn bản không chặn lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn đường hào quang kia xẹt qua, sau đó liền chạy đuổi theo.
Tất cả mọi người tự biết rõ, có lẽ nơi này có pháp khí Hóa Thần Cảnh, nhưng thiên hạ hôm nay đã có vài vị Thiên Tôn xuất thế. Ngày hôm nay nhất định cũng tới, muốn cướp đoạt pháp khí Hóa Thần Cảnh ở trước mắt của bọn họ, khả năng này gần như bằng không!
Vì vậy, vẫn là đặt suy nghĩ ở phía trên những pháp khí Thần Anh Cảnh này, mấy vị Thiên Tôn cố kỵ lẫn nhau, nhất định sẽ đặt trọng tâm ở pháp khí Hóa Thần Cảnh có thể xuất hiện cuối cùng, hiện tại căn bản sẽ không xuất thủ, miễn cho mất tiên cơ.
Trong lòng Chu Hằng cũng là đồng dạng, trừ phi những pháp khí này vừa lúc đụng vào trong tay của hắn, bằng không hắn tuyệt sẽ không động, vài món lúc trước không biết bay ra xa bao nhiêu, có thể phải đuổi theo mấy ngày mấy đêm!
Hắn cho rằng, nếu như Vạn Cổ Đại Đế để lại hậu thủ đối phó tứ đại tử địa, như vậy cũng có thể là ở phía sau cùng mới ra sân, có thể chính là một pháp khí Hóa Thần Cảnh.
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cũng hết sức bảo trì bình thản, gót sen đạp ở phía trên đâu canh non mềm, thân thể mềm mại uyển chuyển khe khẽ nhấp nhô trong gió núi, xinh đẹp không thể tả.
Cho dù là lấy tâm tính của Chu Hằng cũng có cảm giác tâm thần sảng khoái, không đành lòng đi phá hư cảnh đẹp như vậy.
- Chỉ giỏi giả bộ!
Thương Ngạo Mục Nguyệt thì hừ nhẹ một tiếng, cực kỳ xem thường chuyện này.
Rất nhanh, lại là một ngày đi qua, trong Thất Lộc Sơn đã bắn ra 18 pháp khí, vừa lúc là 9 Kết Thai Cảnh, 9 Thần Anh Cảnh!
Sau khi thứ 9 pháp khí Thần Anh Cảnh bắn ra, Thất Lộc Sơn cũng lâm vào yên lặng trong ngắn ngủi, tựa hồ đang súc tích để bộc phát một vòng mới.
Nếu là dựa theo quy luật lúc trước, lần này pháp khí bắn ra sẽ ứng với Hóa Thần Cảnh!
Tất cả mọi người tinh thần phấn chấn, mặc dù lúc này nhất định là có Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh, nhưng nếu là vận khí của bọn họ đầy đủ, nói không chừng liền có thể thuận tay lấy được một kiện! Những người này nhanh chóng thối lui về nơi xa, bởi vì chỉ có khoảng cách đầy đủ xa, bọn họ mới có thể có cơ hội như vậy, nếu không Thiên Tôn chợt lóe liền tới, đâu còn có phần của bọn họ?
Một ngày, hai ngày, ba ngày, Thất Lộc Sơn đã không có động tĩnh, nhưng lần này cho dù không phải là Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cũng có thể cảm ứng được lốc bão ẩn chứa trong yên lặng. Tựa hồ hết sức căng thẳng!
Đến ngày thứ tư, ngọn núi Thất Lộc Sơn hẳn là biến thành một mảnh đỏ ngầu, phảng phất như ca toa nui đều đang thiêu đốt! Nhưng quái dị chính là, cây xanh cỏ xanh trên núi căn bản không có dấu hiệu bị đốt hủy!
Ùng ùng, cả vùng đất bắt đầu run rẩy, mặt đất phảng phất như thảm trải sàn, không ngừng lay động.
Ba! Ba! Ba!
Ở ngoài Pháp trận, tất cả nham thạch cũng là bị chấn thành nát bấy, cả vùng đất bốn phía chìm xuống thêm một bước, để cho toa răng nui nay càng trở nên cao vút.
Đây không phải là một pháp khí cuối cùng chứ?
Chu Hằng thầm nghĩ ở trong lòng, hiện tại cơ bản có thể kết luận, pháp khí xuất thế kế tiếp đúng là cấp Hóa Thần Cảnh, nhưng đến tột cùng có bao nhiêu kiện?
Loại pháp khí cấp số này, chính là Vạn Cổ Đại Đế nhiều nhất cũng chỉ có được một hai kiện!
Vì vậy, pháp khí Hóa Thần Cảnh sắp xuất hiện này cũng có thể là một kiện cuối cùng!
Oanh! Oanh! Oanh!
Động tĩnh càng lúc càng lớn, chỉ thấy cả sơn thể đột nhiên giống như là sống lại, vị trí giữa chợt co rụt lại, giống như loài người đang hô hấp, hưu, một đạo ánh sáng vô cùng chói mắt bắn ra, xông thẳng tận trời!
- Pháp khí Hóa Thần Cảnh!
Chung quanh, vô số người cũng là kinh hô lên.
Đó là một đạo quang mang màu xanh biếc, vừa xuất hiện đã thẳng tắp vọt tới trên bầu trời, tốc độ thật nhanh.
- Hừ!
Đúng lúc này, một bàn tay to trắng sáng xuất hiện, chụp tới đạo quang mang màu xanh biếc kia, phát ra khí tức cực kỳ khủng bố, chính là lão tổ Thần Anh Cảnh đều có cảm giác vô lực, đầu rạp xuống đất.
Phốc
Nhưng đạo quang mang màu xanh biếc kia cũng là vô cùng sắc bén, đâm xuyên qua bàn tay to kia, thế tiến tới tựa hồ không chịu ảnh hưởng một chút nào, tốc độ vẫn thật nhanh.
Xuy, lại có một người xuất thủ, trên bầu trời hiện ra một đạo kiếm khí bén nhọn, chém về phía đạo quang mang màu xanh biếc kia.
Đây là Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Chu Hằng đã thấy nàng động ngọc thủ ở dưới, ý niệm chuyển động, chính là ở trời cao ngoài mấy chục dặm cũng có thể phóng xuất ra uy lực lớn lao, điều này cũng chỉ có Thiên Tôn mới có thể làm.
Choang! Choang!
Một tiếng thanh thúy vang lên, đạo quang mang màu xanh biếc kia có thể nói là vô kiên bất tồi, dễ dàng đã phá vỡ kiếm ý của Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, lao thẳng vào bão tố trường không lần nữa.
Một màn màu đen cùng một mảnh đỏ ngầu vung lên, có hai người nữa xuất thủ, một đầu khô lâu màu đen to lớn cùng một bàn tay do ngọn lửa tạo thành, cũng là chụp tới đạo quang mang màu xanh biếc kia.
Phốc, phốc, hai tiếng nổ trầm, đạo quang mang màu xanh biếc kia xông phá vòng vây trùng điệp lần nữa, tốc độ vẫn chưa giảm!
Hưu, một đạo điện quang xẹt qua, có người thứ năm xuất thủ.
Tất nhiên là Dương Tử Đồng luôn luôn không có lô măt, Thiên Tôn đến từ Lôi Quang Địa Cốc, có thể sai khiến sấm sét, thế gian hiếm thấy!
Nhưng vẫn vô dụng, đạo quang mang màu xanh biếc kia chẳng qua là có chút dừng lại liền phá tan phong tỏa của lôi quang, tiếp tục hướng lên bầu trời.
Ngũ đại Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh xuất thủ, nhưng cũng không có cản lại được!
Tất cả mọi người phía dưới đều hưng phấn lên, rối rít tản ra bốn phía, pháp khí này khẳng định còn có thể rớt xuống, nhưng cụ thể sẽ rớt tại nơi nào thì ai cũng không biết!
Cái gọi là Thần khí lựa chọn, lúc này sẽ phải xem vận khí ai tốt!
Vận khí là thứ không rõ ràng, ngăn chặn cũng đở không nổi a!
Hưu, hưu, hưu, năm đạo bóng người bay lên trời cao, chính là năm vị Thiên Tôn tân tấn: Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Sí Diễm Yêu Tôn, Thành Thượng Thần, Cung Hoành Ân cùng Dương Tử Đồng.
Hai tay Chu Hằng vung lên, cũng bay lên không trung.
Tầng thứ linh lực của hắn mặc dù còn không có đạt tới Hóa Thần Cảnh, nhưng là cường độ của thần ý cũng là không thua Thiên Tôn, một chút linh thức khóa thật chặc ở phía trên đạo quang mang màu xanh biếc kia, tinh tường đánh dấu hướng đi của đạo quang mang màu xanh biếc kia.
Thẳng lên, thẳng xuống dưới.
- Chu tiểu tử, chờ bổn tọa một chút a!
Con lừa đen ở dưới kêu lên.
- Không nên thêm phiền!
Chu Hằng hừ một tiếng, tốc độ không giảm mà tăng, bây giờ có thể tham dự tranh đoạt tất cả đều là Thiên Tôn, con lừa này đi không phải là chịu chết sao?
Hưu, hưu, hưu, sáu bóng người phá không mà lên, tốc độ bay nhanh, đây đều là tồn tại cấp bậc Thiên Tôn.
Tương đối mà nói, tốc độ của Chu Hằng chậm hơn một chút, dù sao thân pháp là cần linh lực thúc giục, cho dù không gian đan điền của hắn lớn hơn 1000 lần so với Thần Anh Cảnh bình thường cũng không cách nào chân chính so sánh cùng Thiên Tôn.
Nhưng thỉnh thoảng hắn phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ một chút, tốc độ toàn thân cũng không có thua kém quá nhiều, vẫn là theo kịp năm người phía trước kia.
Lần này xuất kích, hắn cướp đoạt pháp khí Hóa Thần Cảnh là thứ yếu, trọng yếu nhất vẫn là giết chết Thành Thượng Thần cùng Cung Hoành Ân, chỉ cần tầng thứ linh lực của hắn nhảy vào Hóa Thần Cảnh, như vậy chính là chủ nhân tứ đại tử địa có thể thường xuyên ở trang thai đỉnh phong thì như thế nào?
Lục đại Thiên Tôn lên không trung, đồng thời tách ra thần huy chói mắt, giống như 6 mặt trời từ từ dâng lên, làm cho người ta căn bản không dám nhìn thẳng.
Đạo quang mang màu xanh biếc kia nhanh hơn so với bọn hắn, khoảng cách càng kéo càng lớn, cuối cùng tiến vào bên trong tinh không vô tận, nhưng không lâu lắm, đạo quang mang màu xanh biếc này lại rơi xuống từ trên bầu trời, mãnh liệt rơi xuống mặt đất.
- Ổn định cho bổn tôn!
Sí Diễm Yêu Tôn ra tay đầu tiên, triển khai bàn tay to, chụp tới quang mang màu xanh biếc kia.
- Ha ha, người gặp có phần, Yêu Tôn muốn một mình nuốt chí bảo này sao?
Thành Thượng Thần cười một tiếng dài, cũng đưa ra bàn tay to, hóa thành bàn tay do vô tận độc thủy hình thành, tràn đầy tính ăn mòn mãnh liệt.
- Đó là của bổn tôn!
Cung Hoành Ân cũng xuất thủ, bàn tay to hóa thành một mảnh ngọn lửa, nung đỏ cả bầu trời.
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Dương Tử Đồng không nói gì, lộ ra vẻ tương đối âm thầm, nhưng xuất thủ của các nàng không âm thầm chút nào, vận chuyển một cái đã tạo ra vạn kiếm đạo kiếm ảnh, một người thì mang theo lôi quang đầy trời, cũng là vô cùng kinh khủng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ngũ đại Thiên Tôn công kích lẫn nhau, cũng không cho bất cứ người nào có cơ hội xuất thủ cướp đoạt pháp khí, mặc dù bọn họ là đại chiến ở trên trời, nhưng chiến lực của cấp bậc Thiên Tôn là đáng sợ đến bực nào, một đạo dư ba rơi xuống cũng có thể làm cho núi cao biến thành đất bằng phẳng, biển rộng bị khô kiệt.
Tốc độ Chu Hằng chậm nhất, nhưng cũng không có rơi ở phía sau quá nhiều, hắn giết thẳng vào không chút do dự, căn bản không có một tia ý tứ tránh né, trực tiếp chụp tới đạo lục mang kia.
Hắn có đầy đủ sức mạnh để làm như vậy!
Thể chất vô địch!
Ầm!
Hắn cường thế đụng vào chiến đoàn do ngũ đại Thiên Tôn hình thành, từng đạo kình lực đánh tới giống như gãi ngứa cho hắn, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn không ngừng biến lực bài xích thành lực đẩy mạnh, chụp tới đạo lục mang.
- Dừng tay!
5 âm thanh hét lớn đồng thời vang lên, bao gồm cả Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Sí Diễm Yêu Tôn, ngũ đại Thiên Tôn cũng là công kích hắn.
Vào giờ khắc này, năm Thiên Tôn vốn là không có chút liên quan nào, thậm chí có ân oán liên hợp ra tay, cùng chung ngăn cản Chu Hằng.
Pháp khí Hóa Thần Cảnh lớn hơn hết thảy!