Người này là ai, sao lại mạnh đến thế!
Đó là một nam nhân nhìn chỉ hơn 20 tuổi, mái tóc đen dày, trong ánh mắt có thần quang lóa mắt lưu chuyển, dù chỉ là một người lẻ loi nhưng phát ra áp bách như ngàn vạn binh mã, phong thái khủng bố!
- Ha ha! Thật là không ngờ tới, đi Phàm giới một chuyển lại có may mắn thế này, gặp phải một viên Tinh Hạch mới hình thành! Nam tử kia cười to nói, trong mắt toát ra vẻ tham lam mãnh liệt.
Người này, tuyệt đối là tiên!
Ngay cả tiên nhân cũng có vẻ thèm muốn Tinh Hạch như thế, đủ thấy được Tinh Hạch này quý giá đến cỡ nào!
Nam tử kia không hề cố kỵ, không hề để ý, trực tiếp vươn tay chụp lấy Tinh Hạch.
Không phải hắn không nhìn thấy vì Tinh Hạch này đã xảy ra một trận đại chiến, hơn nữa cũng là vì lần theo dấu vết mới đến đây. Nhưng vậy thì sao? Ở trong mắt hắn, bất cứ tồn tại nào ở Phàm giới cũng chỉ là những con kiến không cần nhìn tới, làm gì phải để ý cảm thụ của bọn chúng?
Trực tiếp giật lấy là được!
Có thể nhìn thấy bản thân mình ra tay đã là may mắn của bọn chúng, càng là vinh quang cả đời của chúng!
Chỉ là phàm phu tục tử!
Xẹt!
Một đạo kiếm khí quét qua, lạnh lẽo sắc bén, cắt về phía bàn tay của nam nhân này.
- Hả? Ánh mắt nam nhân nghiêm nghị, có kẻ dám ra tay với hắn? Chỉ là tiện dân Phàm giới lại dám ra tay với hắn? Đừng nói Phàm giới, ngay cả Tiên giới cũng có kẻ dám làm thế hay sao?
Hắn hừ lạnh, tiện tay vạch một cái, lập tức không gian rách ra, vô số kình khí trào ra từ hư không, hóa thành những thanh kiếm sắc bén phản kích Chu Hằng!
Xẹt!
Bụp bụp bụp bụp!
Kiếm khí của Chu Hằng rạch lên mu bàn tay nam nhân kia, còn kiếm khí của nam nhân kia cũng đánh lên người Chu Hằng.
Kình khí kinh khủng quét qua, tạo thành sóng xung kích giết chóc tất cả, quét ngang hàng tỷ dặm!
Quần áo nửa người trên Chu Hằng bị đánh vỡ vụn, cũng để lại những đường máu trên người, máu tươi trào ra, chảy trên thân thể cường tráng của hắn. Nhưng cũng chỉ là vậy, không tổn thương đến gân cốt, cho thấy lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ của hắn.
Nhìn lại nam nhân kia, bị thương càng nhẹ hơn, chỉ vẻn vẹn để lại một cái dấu trắng trên mu bàn tay, ngay cả làn da cũng không đánh phá được!
Lực phòng ngự này vượt xa Chu Hằng!
Tiên nhân chân chính!
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Sí Diễm Yêu Tôn đồng thời toát ra vẻ hoảng sợ, tiên nhân chỉ có trong tưởng tượng của bọn họ, nhưng lực sát thương của Chu Hằng là bọn họ tận mắt nhìn thấy, mặc kệ công hay phòng đều có thể nói là tối cao Phàm giới!
Nhưng bây giờ bất luận là mặt công hay phòng, Chu Hằng đều bị thiệt thòi!
Tiên nhân, không thể dùng góc độ phàm nhân để tưởng tượng được hùng mạnh đến cỡ nào!
Nhưng mà Chu Hằng quả thật là to gan lớn mật mà, thậm chí cả tiên nhân cũng dám chủ động ra tay công kích!
-- Tuy rằng khó chịu, bọn họ cũng hiểu, rõ ràng đã tranh đấu đến kết thúc, viên Tinh Hạch này đã thành vật trong túi Chu Hằng, bỗng nhiên nhảy ra một kẻ cướp lấy, không người nào cam lòng được!
Nhưng, đây là thế giới của võ giả, mạnh được yếu thua, mãi mãi không đổi!
Nếu tranh giành, vậy sẽ phải trả giá đắt bằng sinh mệnh!
Cần gì phải kích động như thế chứ?
Không khôn ngoan ma!
Nam nhân kia giơ tay lên nhìn, trong mắt toát ra một tia kinh ngạc, lẩm bẩm nói: - Ta tiến vào Phàm giới, tuy rằng trình tự lực lượng bị áp chế cực lớn, nhưng có thể một kiếm để lại dấu vết trên người ta, quả thật khó có! Hơn nữa, tiểu tử này ăn một đòn của ta còn không chết, lực phòng ngự này quả thật là đủ mạnh!
- Tiểu tử, ngươi tên gì? Nam nhân kia lên tiếng nói, tràn đầy bá khí nhìn từ trên cao xuống.
Hắn quả thật có tư cách nào, tiên nhân hạ phàm còn không đủ ngông nghênh?
Chu Hằng tay cầm hắc kiếm, nếu không có Tiên khí đỉnh cấp trong tay như hắn, có muốn để lại một dấu ngấn trắng trên tay đối phương cũng là không thể nào!
Tiên nhân... hùng mạnh đến mức làm người ta giận sối
Làm sao bảo vệ được viên Tinh Hạch này đây?
Trong đầu Chu Hằng nhanh chóng xoay chuyển, cẩn thận phân tích một đòn vừa rồi, cũng phân tích lời lẩm bẩm của đối phương, nhanh chóng hạ quyết tâm.
Giành! Nhất định phải giành!
Đầu tiên, không giành không cam lòng! Đạo của hắn là dũng mãnh tiến tới, không giành được không có vấn đề gì, nhưng trực tiếp gặp mạnh mà tránh sẽ đả kích nghiêm trọng vào lòng tin của hắn, ngày sau làm sao mà tiếp tục đạo của mình?
Thứ hai, nam nhân kia đúng là tiên nhân, quả thật vô cùng hùng mạnh, nhưng thiên địa vốn có quy tắc, hắn từ Tiên giới giáng xuống Phàm giới, phải bị đại đạo Phàm giới kiềm chế!
Đối phương còn xa mới đến trình độ có thể xé tan đường vân màu vàng kia!
Thực lực của hắn cũng chỉ là Chuẩn Tiên ba kiếp, đến trình độ sắp thành tiên nhưng chưa thành, đây là lực lượng cực hạn mà Phàm giới cho phép!
Mạnh hơn nữa, có thể sẽ bị bài trừ ra khỏi Phàm giới!
Đột nhiên Chu Hằng nhớ tới Nạp Lan Yêu Nguyệt, yêu nữ kia chỉ là đưa ngón tay vạch một cái, liền trực tiếp phá vỡ Phàm giới nhảy vào Tiên giới, đơn giản như là bước ra cánh cửa!
Nhưng nghe lão lừa đảo nói, từ Tiên giới đến Phàm giới phải cần Giới Môn, tiêu hao năng lượng khủng bố kinh người!
Giới Môn có thể cho tiên nhân đi Phàm giới, cũng có thể để người phàm trực tiếp tiến vào Tiên giới, nhưng chưa từng nghe qua tiếp dẫn tiên nhân từ Phàm giới trở lại Tiên giới!
Bởi vậy có thể thấy, tiên nhân từ Phàm giới trở lại Tiên giới quả thật vô cùng đơn giản, giống như Nạp Lan vậy.
Vì sao lại như thế?
Khẳng định là đại đạo Phàm giới bài xích tiên nhân, bởi vì tiên nhân quá mạnh mẽ, đủ phá hoại tất cả Phàm giới! Cho nên chỉ cần lực lượng vừa vượt qua cực hạn Phàm giới, đại đạo thiên địa sẽ tự động bài xích ra ngoài, trở lại Tiên giới!
Khẳng định là như vậy!
Chu Hằng chiến ý hừng hực, hóa thành ngọn lửa như thực chất tuôn ra từ cơ thể, phạm vi 10 dặm quanh hắn bùng cháy dữ dội.
Chiến! Chiến! Chiến!
Tiên nhân thì sao chứ!
Đánh!
- Trước khi hỏi tên họ người khác, không nói tên của mình mà không thấy thất lễ hay sao? Chu Hằng cầm kiếm mà đứng, toàn thân như bảo kiếm tuyệt thế rời vỏ, khí thế không hề thua kém gì tiên nhân đối diện.
- Giỏi cho tiểu tử cuồng ngạo! Nam nhân kia sắc mặt phát lạnh, trong mắt trào ra sát khí âm trầm. - Chỉ là tiện dân Phàm giới, bổn thiếu chịu hỏi tên họ ngươi đã là vinh quang to lớn, ngươi còn chưa biết đủ?
- Ha ha ha! Ngươi cũng tự cho mình quá cao rồi! Đây là Phàm giới, không phải Tiên giới, không phải chỗ cho ngươi xưng vương xưng bá! Chu Hằng lạnh nhạt nói.
Nam nhân kia sững sờ, trên mặt toát ra biểu tình cực kỳ cổ quái, hắn liền cười ha hả: - Tranh luận với một tên tiểu tử ngốc không biết trời cao đất rộng, đúng là tổn hại uy danh của bổn thiếu!
- Tiểu tử, bổn thiếu tên là Vinh Kiếm Long, là thập thất thiếu Vinh gia. Xem ngươi cũng có mấy phần tạo hóa, có ý thu ngươi làm người hầu, truyền cho ngươi tuyệt học vô thượng, ngày sau ngươi muốn tung hoành Tiên giới dễ như trở bàn tay!
Lúc nói đến tung hoành Tiên giới, hắn lại lộ ra biểu tình rất cổ quái đó.
- Ta là Chu Hằng! Chu Hằng nhàn nhạt nói: - Con người ta rất cứng eo, không khom xuống được trước bất cứ ai, không làm được người hầu của ngươi, ngươi nên tìm người khác đi!
- Hừ! Ngươi dám trái ý tốt của bổn thiếu? Vinh Kiếm Long ánh mắt phát lạnh, toàn thân tỏa ra khí tức vô cùng nguy hiểm, nháy mắt toàn bộ vũ trụ vắng lặng trở nên lạnh băng, dường như ngay cả Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cũng phải đông cứng!
- Là tự ngươi đa tình thôi! Chu Hằng cũng lạnh băng nói. - Không bằng thế này, ta cũng tốt bụng một lần, thu ngươi làm người hầu của bổn thiếu, còn không mau quỳ xuống tạ ơn!
- Làm càn! Vinh Kiếm Long nổi giận, lật tay phải, trấn xuống Chu Hằng.
- Chỉ cho ngươi được miệt thị người khác? Chu Hằng vung kiếm phản kích, đối phương có thể chất tiên nhân, dù là bị áp chế lực lượng, nhưng phòng ngự cũng không giảm bớt bao nhiêu, bởi vậy mục đích của hắn chỉ là làm đối phương ghê tởm, mà không phải đánh chết Vinh Kiếm Long.
Hắn cũng muốn giết, nhưng trước mắt khẳng định không làm được!
- Không biết trời cao đất rộng! Vinh Kiếm Long thật sự nổi giận, hai tay tung bay, lưu chuyển lực lượng kinh khủng vô tận.
- Đây là Phàm giới, không phải chỗ cho ngươi tác oai tác quái! Chu Hằng giận dữ quát, mở ra Vực, hắc kiếm ra, sinh vạn kiếm, mạnh mẽ phản kích không hề sợ hãi.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hai người giao chiến kịch liệt. Không thể phủ nhân, lực lượng của Vinh Kiếm Long còn mạnh mẽ hơn nhiều chủ nhân bốn đại tử địa - tuy rằng lực lượng của hắn bị đè xuống Chuẩn Tiên ba kiếp cực hạn mà Phàm giới cho phép, nhưng vẫn có khác biệt to lớn với Chuẩn Tiên ba kiếp.
Cũng như Chu Hằng, hiện tại có thể chém được Chuẩn Tiên ba kiếp, chờ hắn đạt tới Chuẩn Tiên ba kiếp, vậy sẽ mạnh mẽ đến cỡ nào?
Lực lượng của Vinh Kiếm Long tuyệt đối mạnh hơn Chu Hằng, một chưởng đánh ra, như là tinh tú vũ trụ cũng muốn tan vỡ từng mảng từng mảng, ngay cả một luồng kình phong quét qua cũng có thể mạnh mẽ xuyên thủng, xé tan thân thể Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh!
Nhưng gặp phải thể chất pháp khí Hóa Thần Cảnh như Chu Hằng, công kích của hắn cùng lắm chỉ phát huy được một phần mười uy lực. Tuy rằng đánh cho Chu Hằng chảy máu đầm đìa, nhưng muốn chân chính làm Chu Hằng trọng thương lại không phải chuyện nhất thời.
Đương nhiên, hắn không giết Chu Hằng, nhưng Chu Hằng có muốn làm Vinh Kiếm Long bị thương cũng không được, đây là chênh lệch giữa tiên và phàm!
Chiến đấu hơn trăm chiêu, Chu Hằng lại toàn thân đẫm máu, nhưng tinh khí thần lại bùng cháy đến cực hạn, có xu thế muốn đột phá đến Hóa Thần nhị trọng thiên!
Đây chính là kịch chiến với tiên nhân chân chính, tăng lên lòng tin lớn đến cỡ nào?
- Đáng ghét, dám lấy bổn thiếu thành đá thí luyện? Vinh Kiếm Long giận không thể át, đánh ra một chưởng thật mành, lòng bàn tay xuất hiện vòng sáng màu xanh, tỏa ra khí tức làm Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cũng phải khiếp sợ.
- Lam Tâm Ấn! Hắn hét lớn, một chưởng đẩy ra bắn về phía Chu Hằng.
Một đòn này, khủng bố khôn cùng!
Bản năng của Chu Hằng cảm ứng được uy hiếp rất lớn, vội vàng thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ để tránh né. Nhưng tiên thuật này đương nhiên rất mạnh, nhưng Chu Hằng chỉ mới là Thiên Tôn, còn đối phương lại là tiên nhân chân chính, cũng đánh ra tiên thuật có uy lực khủng bố!
Không tránh được!
Ầm!
Một chưởng này đánh vào ngực Chu Hằng, rắc rắc rắc, nghe tiếng xương cốt gãy giòn vang lên, Chu Hằng bị đánh bay văng xa vạn dặm, ngực lõm xuống thật lớn.
May mà cuối cùng Tấn Vân Lưu Quang Bộ không phải chẳng có chút tác dụng gì, để cho Chu Hằng tránh né một đòn chí mạng trực tiếp đánh trúng trái tim. Bằng không xương gãy đâm vào tim, vậy không phải giỡn chơi nữa!
Vinh Kiếm Long nhướng mày cũng không thừa thắng đuổi theo, Tinh Hạch này vừa mới hình thành, chính là lúc có hiệu quả tốt nhất, sau đó qua từng giây là hiệu quả sẽ xói mòn một phần!
Hắn giơ tay chụp lấy Tinh Hạch, trước tiên thu lấy chí bảo này rồi tính tiếp.
Vù, bóng người lóe lên, đằng trước Tinh Hạch xuất hiện thêm một người, áo trắng bay bay, mái tóc như mây, khuôn mặt tuyệt mỹ làm cho tiên nhân cũng nháy mắt biến thành phàm phu tục tử.
Đó là Hoặc Thiên.
----------oOo----------
Đó là một nam nhân nhìn chỉ hơn 20 tuổi, mái tóc đen dày, trong ánh mắt có thần quang lóa mắt lưu chuyển, dù chỉ là một người lẻ loi nhưng phát ra áp bách như ngàn vạn binh mã, phong thái khủng bố!
- Ha ha! Thật là không ngờ tới, đi Phàm giới một chuyển lại có may mắn thế này, gặp phải một viên Tinh Hạch mới hình thành! Nam tử kia cười to nói, trong mắt toát ra vẻ tham lam mãnh liệt.
Người này, tuyệt đối là tiên!
Ngay cả tiên nhân cũng có vẻ thèm muốn Tinh Hạch như thế, đủ thấy được Tinh Hạch này quý giá đến cỡ nào!
Nam tử kia không hề cố kỵ, không hề để ý, trực tiếp vươn tay chụp lấy Tinh Hạch.
Không phải hắn không nhìn thấy vì Tinh Hạch này đã xảy ra một trận đại chiến, hơn nữa cũng là vì lần theo dấu vết mới đến đây. Nhưng vậy thì sao? Ở trong mắt hắn, bất cứ tồn tại nào ở Phàm giới cũng chỉ là những con kiến không cần nhìn tới, làm gì phải để ý cảm thụ của bọn chúng?
Trực tiếp giật lấy là được!
Có thể nhìn thấy bản thân mình ra tay đã là may mắn của bọn chúng, càng là vinh quang cả đời của chúng!
Chỉ là phàm phu tục tử!
Xẹt!
Một đạo kiếm khí quét qua, lạnh lẽo sắc bén, cắt về phía bàn tay của nam nhân này.
- Hả? Ánh mắt nam nhân nghiêm nghị, có kẻ dám ra tay với hắn? Chỉ là tiện dân Phàm giới lại dám ra tay với hắn? Đừng nói Phàm giới, ngay cả Tiên giới cũng có kẻ dám làm thế hay sao?
Hắn hừ lạnh, tiện tay vạch một cái, lập tức không gian rách ra, vô số kình khí trào ra từ hư không, hóa thành những thanh kiếm sắc bén phản kích Chu Hằng!
Xẹt!
Bụp bụp bụp bụp!
Kiếm khí của Chu Hằng rạch lên mu bàn tay nam nhân kia, còn kiếm khí của nam nhân kia cũng đánh lên người Chu Hằng.
Kình khí kinh khủng quét qua, tạo thành sóng xung kích giết chóc tất cả, quét ngang hàng tỷ dặm!
Quần áo nửa người trên Chu Hằng bị đánh vỡ vụn, cũng để lại những đường máu trên người, máu tươi trào ra, chảy trên thân thể cường tráng của hắn. Nhưng cũng chỉ là vậy, không tổn thương đến gân cốt, cho thấy lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ của hắn.
Nhìn lại nam nhân kia, bị thương càng nhẹ hơn, chỉ vẻn vẹn để lại một cái dấu trắng trên mu bàn tay, ngay cả làn da cũng không đánh phá được!
Lực phòng ngự này vượt xa Chu Hằng!
Tiên nhân chân chính!
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Sí Diễm Yêu Tôn đồng thời toát ra vẻ hoảng sợ, tiên nhân chỉ có trong tưởng tượng của bọn họ, nhưng lực sát thương của Chu Hằng là bọn họ tận mắt nhìn thấy, mặc kệ công hay phòng đều có thể nói là tối cao Phàm giới!
Nhưng bây giờ bất luận là mặt công hay phòng, Chu Hằng đều bị thiệt thòi!
Tiên nhân, không thể dùng góc độ phàm nhân để tưởng tượng được hùng mạnh đến cỡ nào!
Nhưng mà Chu Hằng quả thật là to gan lớn mật mà, thậm chí cả tiên nhân cũng dám chủ động ra tay công kích!
-- Tuy rằng khó chịu, bọn họ cũng hiểu, rõ ràng đã tranh đấu đến kết thúc, viên Tinh Hạch này đã thành vật trong túi Chu Hằng, bỗng nhiên nhảy ra một kẻ cướp lấy, không người nào cam lòng được!
Nhưng, đây là thế giới của võ giả, mạnh được yếu thua, mãi mãi không đổi!
Nếu tranh giành, vậy sẽ phải trả giá đắt bằng sinh mệnh!
Cần gì phải kích động như thế chứ?
Không khôn ngoan ma!
Nam nhân kia giơ tay lên nhìn, trong mắt toát ra một tia kinh ngạc, lẩm bẩm nói: - Ta tiến vào Phàm giới, tuy rằng trình tự lực lượng bị áp chế cực lớn, nhưng có thể một kiếm để lại dấu vết trên người ta, quả thật khó có! Hơn nữa, tiểu tử này ăn một đòn của ta còn không chết, lực phòng ngự này quả thật là đủ mạnh!
- Tiểu tử, ngươi tên gì? Nam nhân kia lên tiếng nói, tràn đầy bá khí nhìn từ trên cao xuống.
Hắn quả thật có tư cách nào, tiên nhân hạ phàm còn không đủ ngông nghênh?
Chu Hằng tay cầm hắc kiếm, nếu không có Tiên khí đỉnh cấp trong tay như hắn, có muốn để lại một dấu ngấn trắng trên tay đối phương cũng là không thể nào!
Tiên nhân... hùng mạnh đến mức làm người ta giận sối
Làm sao bảo vệ được viên Tinh Hạch này đây?
Trong đầu Chu Hằng nhanh chóng xoay chuyển, cẩn thận phân tích một đòn vừa rồi, cũng phân tích lời lẩm bẩm của đối phương, nhanh chóng hạ quyết tâm.
Giành! Nhất định phải giành!
Đầu tiên, không giành không cam lòng! Đạo của hắn là dũng mãnh tiến tới, không giành được không có vấn đề gì, nhưng trực tiếp gặp mạnh mà tránh sẽ đả kích nghiêm trọng vào lòng tin của hắn, ngày sau làm sao mà tiếp tục đạo của mình?
Thứ hai, nam nhân kia đúng là tiên nhân, quả thật vô cùng hùng mạnh, nhưng thiên địa vốn có quy tắc, hắn từ Tiên giới giáng xuống Phàm giới, phải bị đại đạo Phàm giới kiềm chế!
Đối phương còn xa mới đến trình độ có thể xé tan đường vân màu vàng kia!
Thực lực của hắn cũng chỉ là Chuẩn Tiên ba kiếp, đến trình độ sắp thành tiên nhưng chưa thành, đây là lực lượng cực hạn mà Phàm giới cho phép!
Mạnh hơn nữa, có thể sẽ bị bài trừ ra khỏi Phàm giới!
Đột nhiên Chu Hằng nhớ tới Nạp Lan Yêu Nguyệt, yêu nữ kia chỉ là đưa ngón tay vạch một cái, liền trực tiếp phá vỡ Phàm giới nhảy vào Tiên giới, đơn giản như là bước ra cánh cửa!
Nhưng nghe lão lừa đảo nói, từ Tiên giới đến Phàm giới phải cần Giới Môn, tiêu hao năng lượng khủng bố kinh người!
Giới Môn có thể cho tiên nhân đi Phàm giới, cũng có thể để người phàm trực tiếp tiến vào Tiên giới, nhưng chưa từng nghe qua tiếp dẫn tiên nhân từ Phàm giới trở lại Tiên giới!
Bởi vậy có thể thấy, tiên nhân từ Phàm giới trở lại Tiên giới quả thật vô cùng đơn giản, giống như Nạp Lan vậy.
Vì sao lại như thế?
Khẳng định là đại đạo Phàm giới bài xích tiên nhân, bởi vì tiên nhân quá mạnh mẽ, đủ phá hoại tất cả Phàm giới! Cho nên chỉ cần lực lượng vừa vượt qua cực hạn Phàm giới, đại đạo thiên địa sẽ tự động bài xích ra ngoài, trở lại Tiên giới!
Khẳng định là như vậy!
Chu Hằng chiến ý hừng hực, hóa thành ngọn lửa như thực chất tuôn ra từ cơ thể, phạm vi 10 dặm quanh hắn bùng cháy dữ dội.
Chiến! Chiến! Chiến!
Tiên nhân thì sao chứ!
Đánh!
- Trước khi hỏi tên họ người khác, không nói tên của mình mà không thấy thất lễ hay sao? Chu Hằng cầm kiếm mà đứng, toàn thân như bảo kiếm tuyệt thế rời vỏ, khí thế không hề thua kém gì tiên nhân đối diện.
- Giỏi cho tiểu tử cuồng ngạo! Nam nhân kia sắc mặt phát lạnh, trong mắt trào ra sát khí âm trầm. - Chỉ là tiện dân Phàm giới, bổn thiếu chịu hỏi tên họ ngươi đã là vinh quang to lớn, ngươi còn chưa biết đủ?
- Ha ha ha! Ngươi cũng tự cho mình quá cao rồi! Đây là Phàm giới, không phải Tiên giới, không phải chỗ cho ngươi xưng vương xưng bá! Chu Hằng lạnh nhạt nói.
Nam nhân kia sững sờ, trên mặt toát ra biểu tình cực kỳ cổ quái, hắn liền cười ha hả: - Tranh luận với một tên tiểu tử ngốc không biết trời cao đất rộng, đúng là tổn hại uy danh của bổn thiếu!
- Tiểu tử, bổn thiếu tên là Vinh Kiếm Long, là thập thất thiếu Vinh gia. Xem ngươi cũng có mấy phần tạo hóa, có ý thu ngươi làm người hầu, truyền cho ngươi tuyệt học vô thượng, ngày sau ngươi muốn tung hoành Tiên giới dễ như trở bàn tay!
Lúc nói đến tung hoành Tiên giới, hắn lại lộ ra biểu tình rất cổ quái đó.
- Ta là Chu Hằng! Chu Hằng nhàn nhạt nói: - Con người ta rất cứng eo, không khom xuống được trước bất cứ ai, không làm được người hầu của ngươi, ngươi nên tìm người khác đi!
- Hừ! Ngươi dám trái ý tốt của bổn thiếu? Vinh Kiếm Long ánh mắt phát lạnh, toàn thân tỏa ra khí tức vô cùng nguy hiểm, nháy mắt toàn bộ vũ trụ vắng lặng trở nên lạnh băng, dường như ngay cả Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cũng phải đông cứng!
- Là tự ngươi đa tình thôi! Chu Hằng cũng lạnh băng nói. - Không bằng thế này, ta cũng tốt bụng một lần, thu ngươi làm người hầu của bổn thiếu, còn không mau quỳ xuống tạ ơn!
- Làm càn! Vinh Kiếm Long nổi giận, lật tay phải, trấn xuống Chu Hằng.
- Chỉ cho ngươi được miệt thị người khác? Chu Hằng vung kiếm phản kích, đối phương có thể chất tiên nhân, dù là bị áp chế lực lượng, nhưng phòng ngự cũng không giảm bớt bao nhiêu, bởi vậy mục đích của hắn chỉ là làm đối phương ghê tởm, mà không phải đánh chết Vinh Kiếm Long.
Hắn cũng muốn giết, nhưng trước mắt khẳng định không làm được!
- Không biết trời cao đất rộng! Vinh Kiếm Long thật sự nổi giận, hai tay tung bay, lưu chuyển lực lượng kinh khủng vô tận.
- Đây là Phàm giới, không phải chỗ cho ngươi tác oai tác quái! Chu Hằng giận dữ quát, mở ra Vực, hắc kiếm ra, sinh vạn kiếm, mạnh mẽ phản kích không hề sợ hãi.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hai người giao chiến kịch liệt. Không thể phủ nhân, lực lượng của Vinh Kiếm Long còn mạnh mẽ hơn nhiều chủ nhân bốn đại tử địa - tuy rằng lực lượng của hắn bị đè xuống Chuẩn Tiên ba kiếp cực hạn mà Phàm giới cho phép, nhưng vẫn có khác biệt to lớn với Chuẩn Tiên ba kiếp.
Cũng như Chu Hằng, hiện tại có thể chém được Chuẩn Tiên ba kiếp, chờ hắn đạt tới Chuẩn Tiên ba kiếp, vậy sẽ mạnh mẽ đến cỡ nào?
Lực lượng của Vinh Kiếm Long tuyệt đối mạnh hơn Chu Hằng, một chưởng đánh ra, như là tinh tú vũ trụ cũng muốn tan vỡ từng mảng từng mảng, ngay cả một luồng kình phong quét qua cũng có thể mạnh mẽ xuyên thủng, xé tan thân thể Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh!
Nhưng gặp phải thể chất pháp khí Hóa Thần Cảnh như Chu Hằng, công kích của hắn cùng lắm chỉ phát huy được một phần mười uy lực. Tuy rằng đánh cho Chu Hằng chảy máu đầm đìa, nhưng muốn chân chính làm Chu Hằng trọng thương lại không phải chuyện nhất thời.
Đương nhiên, hắn không giết Chu Hằng, nhưng Chu Hằng có muốn làm Vinh Kiếm Long bị thương cũng không được, đây là chênh lệch giữa tiên và phàm!
Chiến đấu hơn trăm chiêu, Chu Hằng lại toàn thân đẫm máu, nhưng tinh khí thần lại bùng cháy đến cực hạn, có xu thế muốn đột phá đến Hóa Thần nhị trọng thiên!
Đây chính là kịch chiến với tiên nhân chân chính, tăng lên lòng tin lớn đến cỡ nào?
- Đáng ghét, dám lấy bổn thiếu thành đá thí luyện? Vinh Kiếm Long giận không thể át, đánh ra một chưởng thật mành, lòng bàn tay xuất hiện vòng sáng màu xanh, tỏa ra khí tức làm Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cũng phải khiếp sợ.
- Lam Tâm Ấn! Hắn hét lớn, một chưởng đẩy ra bắn về phía Chu Hằng.
Một đòn này, khủng bố khôn cùng!
Bản năng của Chu Hằng cảm ứng được uy hiếp rất lớn, vội vàng thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ để tránh né. Nhưng tiên thuật này đương nhiên rất mạnh, nhưng Chu Hằng chỉ mới là Thiên Tôn, còn đối phương lại là tiên nhân chân chính, cũng đánh ra tiên thuật có uy lực khủng bố!
Không tránh được!
Ầm!
Một chưởng này đánh vào ngực Chu Hằng, rắc rắc rắc, nghe tiếng xương cốt gãy giòn vang lên, Chu Hằng bị đánh bay văng xa vạn dặm, ngực lõm xuống thật lớn.
May mà cuối cùng Tấn Vân Lưu Quang Bộ không phải chẳng có chút tác dụng gì, để cho Chu Hằng tránh né một đòn chí mạng trực tiếp đánh trúng trái tim. Bằng không xương gãy đâm vào tim, vậy không phải giỡn chơi nữa!
Vinh Kiếm Long nhướng mày cũng không thừa thắng đuổi theo, Tinh Hạch này vừa mới hình thành, chính là lúc có hiệu quả tốt nhất, sau đó qua từng giây là hiệu quả sẽ xói mòn một phần!
Hắn giơ tay chụp lấy Tinh Hạch, trước tiên thu lấy chí bảo này rồi tính tiếp.
Vù, bóng người lóe lên, đằng trước Tinh Hạch xuất hiện thêm một người, áo trắng bay bay, mái tóc như mây, khuôn mặt tuyệt mỹ làm cho tiên nhân cũng nháy mắt biến thành phàm phu tục tử.
Đó là Hoặc Thiên.
----------oOo----------