Chu Hằng không dừng lại chút nào, thân hình bắn lên, viễn độn trong nháy mắt.
Chỉ có mấy phút đồng hồ sau, hắn liền trở về khách sạn, đẩy cửa phòng ra tiến vào, trong phòng đốt mười mấy cây nến, tản ra ánh sáng nhu hòa, tựa hồ có thể rửa sạch sát khícủa hắn, tâm thần lập tức trở nên ổn định.
- Trở lại?
Thanh âm Tiêu Họa Thủy mang theo vài phần mệt mỏi nói, nhõng nhẽo giống như mật đường, vô cùng tuyệt vời.
Chu Hằng đi tới, chỉ thấy vưu vật này đang nằm ở bên trong trường kỉ, thân thể co ro giống như một con Tiểu Miêu, khoác trên người một cái chăn đơn thật mỏng, làm cho vóc người tuyệt đẹp của nàng hoàn toàn lộ ra.
Nhớ được nữ nhân này đã nói, lúc ngủ nàng không mặc quần áo!
Trong lòng Chu Hằng không khỏi rung động, dưới chăn đơn thật mỏng này chính là thân thể tuyệt đẹp tới mức nào a?
Tiêu Họa Thủy từ từ nâng người lên, chăn đơn chậm rãi chảy xuống, hiện ra thân thể tuyệt đẹp, tóc dài đen nhánh, cổ tuyết trắng, ngọn núi cao cao nổi lên, nhưng ngọn núi hiện ra một cái đường viền, liền bị một áo ngực màu hồng ngăn trở.
- Ngươi gạt ta!
Chu Hằng cắn răng nói.
- Khanh khách, lời nói của xú nam nhân không thể tin tưởng, lời nói của nữ nhân xinh đẹp thì càng không thể tin!
Tiêu Họa Thủy cười như yêu tinh, mà nàng đúng là yêu tinh mê chết người không đền mạng.
Nàng đứng lên, lấy có tư thế dịu dàng động lòng người đi tới chỗ Chu Hằng, thân hình như rắn nước nhẹ nhàng đong đưa, mông tròn mập dao động mê người.
- Tiểu nam nhân của ta, chẳng lẽ ngươi cũng không nghĩ sẽ đích thân lột sạch ta sao?
Tiêu Họa Thủy ngừng lại, bàn tay trắng nõn khoác lên bên hông, cái mông đầy đặn bày ra một tư thế khoa trương, hấp dẫn mê người.
Chu Hằng đi tới nắm lấy càm tuyết trắng của nàng, nhẹ nhàng nâng lên, để nàng ngẩng đầu nhìn chính mình, cười nói:
- Không nên gọi ta là tiểu nam nhân, nếu không ngươi sẽ phải hối hận!
Tiêu Họa Thủy khanh khách cười duyên, nói:
- Ôm ta!
- Rất vui lòng!
Chu Hằng giang hai tay ra ôm lấy yêu tinh mê chết người này, bước đi đến bên trong phòng, hai người lăn lên giường.
Tiêu Họa Thủy gục ở bộ ngực Chu Hằng, bộ ngực nặng trịch đè ép làm cho Chu Hằng vô cùng thoải mái, nàng vươn một ngón tay ngọc ra đặt ở trong cái miệng nhỏ nhắn, nói:
- Ngươi giết Ứng Băng Phong?
- Giết!
Chu Hằng gật đầu.
- Nói như vậy, ta vừa thành quả phụ?
Tiêu Họa Thủy yếu ớt nói.
Nàng và Ứng Băng Phong đúng là vợ chồng đã bái đường, cưới hỏi đàng hoàng, là được luật pháp đế quốc thừa nhận.
- Có cảm tưởng gì?
Chu Hằng mội tay sờ lên bộ ngực đầy đặn của nàng, mềm nhũn mà co dãn mười phần, vô cùng trắng mịn, xúc cảm tuyệt diệu tới cực điểm. Hô hấp của hắn có chút dồn dập, dục vọng nóng như lửa dán thật chặc lên chỗ kín của Tiêu Họa Thủy.
- Ta là mạng khắc phu trời sanh!
Tiêu Họa Thủy khanh khách cười duyên. Hai tay linh hoạt giải khai quần Chu Hằng, mắt hạnh nhất thời trở nên mê ly, sau đó nói:
- Ngươi sau này cần phải tốt với ta một chút, nếu không ta liền ép ngươi cưới ta, sau đó khắc chết ngươi!
Đây thật là uy hiếp hoàn toàn mới!
Chu Hằng cười ha ha, dùng sức xoa nắn cái mông núc ních thịt của Tiêu Họa Thủy một chút, để cho dục vọng càng tăng cao.
- Ta muốn ăn ngươi!
Tiêu Họa Thủy giơ cái mông như bạch ngọc lên, đầu ngón tay vịn vật kia, chậm rãi ngồi xuống, chân mày khẽ nhăn lại, trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng rên rỉ thật thấp, câu dẫn nhân tâm.
Hai người hoàn toàn kết hợp lại với nhau, một cuộc cuồng phong bạo vũ lập tức triển khai.
. . .
Tiêu Họa Thủy vừa bắt đầu đã rất cuồng dã, giống như nữ kỵ sĩ tung hoành trên người Chu Hằng, nhưng nàng vẫn không thể nào địch nổi Chu Hằng đã ăn Kim Dương Thảo Vương, sau suốt một giờ điên cuồng, nàng đã không biết là tám lần hay chín lần đạt tới đỉnh cao, mà Chu Hằng mặc dù cũng tới một lần, nhưng lập tức khôi phục lại, hỏa khí vẫn quá lớn.
- Tiểu nam nhân, ta chịu phục, để cho ta nghỉ ngơi một chút, lát nữa hầu hạ ngươi!
Nàng mị nhãn như tơ, cả người cũng là đổ mồ hôi, chỉ cảm thấy chính mình thực sự đạt tới cực lạc mà chết.
Nàng cũng là người thân kinh bách chiến, sở dĩ phóng đãng như vậy, cũng là bởi vì nàng tham vọng khó thoả mãn, nhưng chưa từng có một người đàn ông nào có thể thỏa mãn nàng, cho đến hiện tại! Nàng hiện tại cảm thấy Chu Hằng mới là người tham vọng khó thoả mãn, đã sắp hành hạ nàng đến chết.
Nhưng dạng chết này cũng đáng giá!
Tiêu Họa Thủy chưa từng có thỏa mãn như thế, mặc dù cực kỳ mệt, nhưng mỗi một nơi của toàn thân cũng tràn đầy vui vẻ, da thịt như bạch ngọc hiện lên màu hồng phấn động nhân, nụ cười tràn đầy dục vọng xuân triều, tăng kiều mỵ lên gấp bội.
A!
Chu Hằng vỗ một cái vào cái mông ngạo nghễ ưỡn lên mượt mà của nàng, xúc cảm thật là tuyệt diệu đến cực hạn, toàn thân vưu vật này mỗi lỗ chân lông cũng lộ ra yêu mị, để cho hắn muốn ngừng mà không được.
- Không cho phép gọi chủ nhân của ngươi là tiểu nam nhân!
[CHARGE=3]
- Được, đại anh hùng của ta!
Tiêu Họa Thủy liếc mắt nhìn Chu Hằng một cái, nhưng sau khi cảm giác được Chu Hằng xuẩn xuẩn dục động, nàng nhất thời hoảng sợ, nói:
- Hảo ca ca, ta thực sự chịu không nổi!
Cực lạc mà chết cũng không kém, nhưng nàng mới vừa vặn nếm được chỗ tốt của Chu Hằng, sao có thể chết như vậy?
Nàng còn muốn nếm trải mười lần, trăm lần, nghìn lần, vạn lần!
Chu Hằng suy nghĩ một chút, cười nói:
- Ngươi có thể bảo thủ bí mật chứ?
- Nam nhân của ta, ngươi có thể tuyệt đối tín nhiệm ta!
Tiêu Họa Thủy nhu tình nhìn Chu Hằng, nàng có lẽ không có yêu người nam nhân này, nhưng tuyệt đối sẽ không làm bất kỳ chuyện bất lợi đối với người nam nhân này.
- Không cần có bất kỳ ý thức kháng cự nào!
Chu Hằng tâm niệm vừa động, câu thông với Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!
Hưu, hai người đồng thời bị thu vào.
- Chủ . . .
- Di!
Sau khi Tiêu Họa Thủy chạm mặt Lan Phi, hai nàng đồng thời phát ra một tiếng sợ hãi than, các nàng cũng là nữ nhân có thân phận cao quý nhất đế đô, tự nhiên biết nhau.
- Lan Phi là ngươi bắt đi?
Tiêu Họa Thủy lập tức kịp phản ứng, quay đầu nhìn về phía Chu Hằng, chỉ cảm thấy nam nhân này thật là to gan lớn mật, lúc ấy hắn vẫn chỉ là Sơ Phân Cảnh, dĩ nhiên cũng dám làm chuyện như vậy.
Khóe miệng Chu Hằng khe khẽ nhếch lên, nói về chuyện này cũng có chút quan hệ cùng Tiêu Họa Thủy, chính vì bị nữ nhân này hấp dẫn, hắn mới sẽ nhớ đi tìm Nam Cung Nguyệt Dung, kết quả lại là sai lầm rồi.
- Các ngươi đã biết nhau, ta liền không để cho các ngươi giới thiệu!
Chu Hằng đi về phía Lan Phi, mặc dù đã làm một lần cùng Tiêu Họa Thủy, nhưng chỉ là để cho hỏa khí của hắn trở nên vượng hơn, xa xa còn không có đủ nghiền.
Nhìn ánh mắt lửa nóng của Chu Hằng, Lan Phi biết hắn muốn cái gì. Mặc dù có một ngoại nhân, nhưng nếu nàng đã quyết định chủ ý muốn làm nữ đày tớ của Chu Hằng, lấy khát vọng về quyền lực của nàng há lại sẽ quan tâm, lúc này biết điều chổng mông lên một chút, quay đầu lại dùng vẻ mặt khát vọng nhìn Chu Hằng, vừa dùng đầu lưỡi liếm môi đỏ mọng.
Loại tràng diện nhiều người cùng hoan hảo này nàng không phải là không có trải qua, lúc vẫn là thân phận Quý Phi, nàng thường xuyên cùng Vũ Phi, Anh Phi hầu hạ Nam Cung Hoành trên một cái giường, cũng không có ngạc nhiên.
Chu Hằng tiến thật sâu vào thân thể Lan Phi, ở ánh mắt nhìn soi mói của Tiêu Họa Thủy, hỏa khí của hắn dâng cao, bắt đầu mạnh mà có lực chinh phạt mỹ nữ phía dưới.
Không bao lâu, Lan Phi nhịn không được mà thua trận, Tiêu Họa Thủy nghỉ ngơi một hồi, thấy vậy cả người khó chịu, vội vàng tiếp sức, nhất long song phượng, không ngừng diễn ra tràng diện nóng hừng hực.
Một đêm trôi qua, Chu Hằng rốt cục hài lòng tuyên bố thu binh, lúc này Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi cũng mệt mỏi, ngay cả lực lượng động một ngón tay cũng không có.
Nhìn hình ảnh hai nàng quấn giao ở chung với nhau, Chu Hằng không khỏi dâng lên một cổ đắc ý, cất bước lên lầu hai.
Hắn luyện hóa tinh hoa tánh mạng của hai người Ứng Băng Phong, Nhạc Hổ, cái này không có tiêu hao bao nhiêu thời gian của hắn, chẳng qua là lực lượng tăng tiến cũng là cực kỳ bé nhỏ. Sau đó, hắn lấy ra Linh Đang màu tím.
Đối với công hiệu của cái Linh Đang này, Chu Hằng không thèm để ý chút nào, hắn thích chiến đấu trực tiếp, đối với loại pháp khí phụ trợ tính này không có chút hứng thú nào, vì vậy chuyện thứ nhất hắn nghĩ tới chính là để thôn phệ.
Cảnh giới pháp khí cùng tài liệu trực tiếp móc nối, tài liệu phẩm chất cao có thể dùng để chế pháp khí cảnh giới thấp, nhưng ngược lại cũng là tuyệt đối không được. Linh Đang màu tím này không phải pháp khí bình thường, cũng không có hiệu quả gia tăng lực lượng trực tiếp, nhưng phẩm chất tuyệt đối sẽ không thấp!
Vì vậy, tài liệu chế luyện Linh Đang màu tím này tuyệt đối là hàng cao cấp.
Chu Hằng cũng không nhận ra tài liệu này là cái gì, nhưng cũng khẳng định đây là kim loại, mà chỉ cần là kim loại là có thể bị hắn cắn nuốt.
Tay phải của hắn ấn vào Linh Đang màu tím, phát động năng lực Phệ Kim tộc, nhất thời, Linh Đang rung lên, có một cổ ý chí cường đại đánh sâu vào hắn.
Ừm?
Đây là trận pháp phản kích!
Trong mỗi pháp khí cũng có khắc trận pháp, tập hợp thiên địa linh khí, phát huy ra uy lực cường đại. Mỗi một pháp khí cũng sẽ tạo thành một cái khí linh, là thiên địa linh khí hình thành dưới trận pháp, có ý thức nhất định.
Mà ý thức phản ứng mãnh liệt nhất trong đó chính là sinh tồn, khí đã có linh, như vậy tự nhiên cũng không nguyện 'tử vong', quy về thiên địa tự nhiên một lần nữa.
Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, dẫn động hắc kiếm, ông, hắc kiếm rung lên, một đạo uy áp đáng sợ nhất thời phản kích mà quay về.
Ầm!
Ý thức yếu ớt của khí linh nhất thời bị oanh, Chu Hằng vung hắc kiếm lên mãnh liệt bổ xuống, Linh Đang màu tím xuất hiện một vết kiếm nhàn nhạt.
Không có một kiếm chẻ thành hai mảnh, cũng không phải là hắc kiếm không đủ sắc bén, mà là chất liệu của Linh Đang màu tím này quá mức cao cấp, mà lực lượng của Không có quá yếu, nên chẳng qua là để lại vết kiếm mà thôi.
Nếu như đổi lại là pháp khí Ích Địa Cảnh, một kiếm này chém ra, sợ rằng sẽ làm trường kiếm tan vỡ, thậm chí nứt vỡ!
Chu Hằng liên tiếp xuất kiếm ra, nhưng Linh Đang màu tím này tuyệt đối là pháp khí cảnh giới cực cao, không có chủ nhân thao túng tự nhiên không phát huy ra được chút uy lực nào, chỉ có thể mặc cho Chu Hằng bổ.
Vết kiếm càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sâu, cuối cùng bị chém nát!
Nếu khí linh đã vỡ, trận pháp trong đó tự nhiên sẽ hoàn toàn bị phá hư, không gọi là khí linh nữa.
Chu Hằng phát động năng lực Phệ Kim tộc một lần nữa, lúc này, không còn lực chống cự sinh ra nữa, vô số hạt màu tím thông qua bàn tay chảy vào trong cơ thể hắn, không ngừng mà lắng đọng, lưu tinh hoa lại.
Tốc độ quá chậm!
Chu Hằng mở da ra, xương ngón tay màu vàng trực tiếp bắt được mảnh kim loại màu tím, nhất thời, tốc độ lưu động của hạt màu tím tăng vọt, thật giống như hắn chính là một khối đá nam châm to lớn, có hấp lực vô cùng cường đại đối với những thứ kim loại này.
Sau nửa giờ, cả Linh Đang màu tím biến thành một mảnh vụn, mà ở trong cơ thể Chu Hằng cũng xuất hiện một viên châu màu tím lớn chừng hạt đậu tương.
Chỉ có mấy phút đồng hồ sau, hắn liền trở về khách sạn, đẩy cửa phòng ra tiến vào, trong phòng đốt mười mấy cây nến, tản ra ánh sáng nhu hòa, tựa hồ có thể rửa sạch sát khícủa hắn, tâm thần lập tức trở nên ổn định.
- Trở lại?
Thanh âm Tiêu Họa Thủy mang theo vài phần mệt mỏi nói, nhõng nhẽo giống như mật đường, vô cùng tuyệt vời.
Chu Hằng đi tới, chỉ thấy vưu vật này đang nằm ở bên trong trường kỉ, thân thể co ro giống như một con Tiểu Miêu, khoác trên người một cái chăn đơn thật mỏng, làm cho vóc người tuyệt đẹp của nàng hoàn toàn lộ ra.
Nhớ được nữ nhân này đã nói, lúc ngủ nàng không mặc quần áo!
Trong lòng Chu Hằng không khỏi rung động, dưới chăn đơn thật mỏng này chính là thân thể tuyệt đẹp tới mức nào a?
Tiêu Họa Thủy từ từ nâng người lên, chăn đơn chậm rãi chảy xuống, hiện ra thân thể tuyệt đẹp, tóc dài đen nhánh, cổ tuyết trắng, ngọn núi cao cao nổi lên, nhưng ngọn núi hiện ra một cái đường viền, liền bị một áo ngực màu hồng ngăn trở.
- Ngươi gạt ta!
Chu Hằng cắn răng nói.
- Khanh khách, lời nói của xú nam nhân không thể tin tưởng, lời nói của nữ nhân xinh đẹp thì càng không thể tin!
Tiêu Họa Thủy cười như yêu tinh, mà nàng đúng là yêu tinh mê chết người không đền mạng.
Nàng đứng lên, lấy có tư thế dịu dàng động lòng người đi tới chỗ Chu Hằng, thân hình như rắn nước nhẹ nhàng đong đưa, mông tròn mập dao động mê người.
- Tiểu nam nhân của ta, chẳng lẽ ngươi cũng không nghĩ sẽ đích thân lột sạch ta sao?
Tiêu Họa Thủy ngừng lại, bàn tay trắng nõn khoác lên bên hông, cái mông đầy đặn bày ra một tư thế khoa trương, hấp dẫn mê người.
Chu Hằng đi tới nắm lấy càm tuyết trắng của nàng, nhẹ nhàng nâng lên, để nàng ngẩng đầu nhìn chính mình, cười nói:
- Không nên gọi ta là tiểu nam nhân, nếu không ngươi sẽ phải hối hận!
Tiêu Họa Thủy khanh khách cười duyên, nói:
- Ôm ta!
- Rất vui lòng!
Chu Hằng giang hai tay ra ôm lấy yêu tinh mê chết người này, bước đi đến bên trong phòng, hai người lăn lên giường.
Tiêu Họa Thủy gục ở bộ ngực Chu Hằng, bộ ngực nặng trịch đè ép làm cho Chu Hằng vô cùng thoải mái, nàng vươn một ngón tay ngọc ra đặt ở trong cái miệng nhỏ nhắn, nói:
- Ngươi giết Ứng Băng Phong?
- Giết!
Chu Hằng gật đầu.
- Nói như vậy, ta vừa thành quả phụ?
Tiêu Họa Thủy yếu ớt nói.
Nàng và Ứng Băng Phong đúng là vợ chồng đã bái đường, cưới hỏi đàng hoàng, là được luật pháp đế quốc thừa nhận.
- Có cảm tưởng gì?
Chu Hằng mội tay sờ lên bộ ngực đầy đặn của nàng, mềm nhũn mà co dãn mười phần, vô cùng trắng mịn, xúc cảm tuyệt diệu tới cực điểm. Hô hấp của hắn có chút dồn dập, dục vọng nóng như lửa dán thật chặc lên chỗ kín của Tiêu Họa Thủy.
- Ta là mạng khắc phu trời sanh!
Tiêu Họa Thủy khanh khách cười duyên. Hai tay linh hoạt giải khai quần Chu Hằng, mắt hạnh nhất thời trở nên mê ly, sau đó nói:
- Ngươi sau này cần phải tốt với ta một chút, nếu không ta liền ép ngươi cưới ta, sau đó khắc chết ngươi!
Đây thật là uy hiếp hoàn toàn mới!
Chu Hằng cười ha ha, dùng sức xoa nắn cái mông núc ních thịt của Tiêu Họa Thủy một chút, để cho dục vọng càng tăng cao.
- Ta muốn ăn ngươi!
Tiêu Họa Thủy giơ cái mông như bạch ngọc lên, đầu ngón tay vịn vật kia, chậm rãi ngồi xuống, chân mày khẽ nhăn lại, trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng rên rỉ thật thấp, câu dẫn nhân tâm.
Hai người hoàn toàn kết hợp lại với nhau, một cuộc cuồng phong bạo vũ lập tức triển khai.
. . .
Tiêu Họa Thủy vừa bắt đầu đã rất cuồng dã, giống như nữ kỵ sĩ tung hoành trên người Chu Hằng, nhưng nàng vẫn không thể nào địch nổi Chu Hằng đã ăn Kim Dương Thảo Vương, sau suốt một giờ điên cuồng, nàng đã không biết là tám lần hay chín lần đạt tới đỉnh cao, mà Chu Hằng mặc dù cũng tới một lần, nhưng lập tức khôi phục lại, hỏa khí vẫn quá lớn.
- Tiểu nam nhân, ta chịu phục, để cho ta nghỉ ngơi một chút, lát nữa hầu hạ ngươi!
Nàng mị nhãn như tơ, cả người cũng là đổ mồ hôi, chỉ cảm thấy chính mình thực sự đạt tới cực lạc mà chết.
Nàng cũng là người thân kinh bách chiến, sở dĩ phóng đãng như vậy, cũng là bởi vì nàng tham vọng khó thoả mãn, nhưng chưa từng có một người đàn ông nào có thể thỏa mãn nàng, cho đến hiện tại! Nàng hiện tại cảm thấy Chu Hằng mới là người tham vọng khó thoả mãn, đã sắp hành hạ nàng đến chết.
Nhưng dạng chết này cũng đáng giá!
Tiêu Họa Thủy chưa từng có thỏa mãn như thế, mặc dù cực kỳ mệt, nhưng mỗi một nơi của toàn thân cũng tràn đầy vui vẻ, da thịt như bạch ngọc hiện lên màu hồng phấn động nhân, nụ cười tràn đầy dục vọng xuân triều, tăng kiều mỵ lên gấp bội.
A!
Chu Hằng vỗ một cái vào cái mông ngạo nghễ ưỡn lên mượt mà của nàng, xúc cảm thật là tuyệt diệu đến cực hạn, toàn thân vưu vật này mỗi lỗ chân lông cũng lộ ra yêu mị, để cho hắn muốn ngừng mà không được.
- Không cho phép gọi chủ nhân của ngươi là tiểu nam nhân!
[CHARGE=3]
- Được, đại anh hùng của ta!
Tiêu Họa Thủy liếc mắt nhìn Chu Hằng một cái, nhưng sau khi cảm giác được Chu Hằng xuẩn xuẩn dục động, nàng nhất thời hoảng sợ, nói:
- Hảo ca ca, ta thực sự chịu không nổi!
Cực lạc mà chết cũng không kém, nhưng nàng mới vừa vặn nếm được chỗ tốt của Chu Hằng, sao có thể chết như vậy?
Nàng còn muốn nếm trải mười lần, trăm lần, nghìn lần, vạn lần!
Chu Hằng suy nghĩ một chút, cười nói:
- Ngươi có thể bảo thủ bí mật chứ?
- Nam nhân của ta, ngươi có thể tuyệt đối tín nhiệm ta!
Tiêu Họa Thủy nhu tình nhìn Chu Hằng, nàng có lẽ không có yêu người nam nhân này, nhưng tuyệt đối sẽ không làm bất kỳ chuyện bất lợi đối với người nam nhân này.
- Không cần có bất kỳ ý thức kháng cự nào!
Chu Hằng tâm niệm vừa động, câu thông với Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!
Hưu, hai người đồng thời bị thu vào.
- Chủ . . .
- Di!
Sau khi Tiêu Họa Thủy chạm mặt Lan Phi, hai nàng đồng thời phát ra một tiếng sợ hãi than, các nàng cũng là nữ nhân có thân phận cao quý nhất đế đô, tự nhiên biết nhau.
- Lan Phi là ngươi bắt đi?
Tiêu Họa Thủy lập tức kịp phản ứng, quay đầu nhìn về phía Chu Hằng, chỉ cảm thấy nam nhân này thật là to gan lớn mật, lúc ấy hắn vẫn chỉ là Sơ Phân Cảnh, dĩ nhiên cũng dám làm chuyện như vậy.
Khóe miệng Chu Hằng khe khẽ nhếch lên, nói về chuyện này cũng có chút quan hệ cùng Tiêu Họa Thủy, chính vì bị nữ nhân này hấp dẫn, hắn mới sẽ nhớ đi tìm Nam Cung Nguyệt Dung, kết quả lại là sai lầm rồi.
- Các ngươi đã biết nhau, ta liền không để cho các ngươi giới thiệu!
Chu Hằng đi về phía Lan Phi, mặc dù đã làm một lần cùng Tiêu Họa Thủy, nhưng chỉ là để cho hỏa khí của hắn trở nên vượng hơn, xa xa còn không có đủ nghiền.
Nhìn ánh mắt lửa nóng của Chu Hằng, Lan Phi biết hắn muốn cái gì. Mặc dù có một ngoại nhân, nhưng nếu nàng đã quyết định chủ ý muốn làm nữ đày tớ của Chu Hằng, lấy khát vọng về quyền lực của nàng há lại sẽ quan tâm, lúc này biết điều chổng mông lên một chút, quay đầu lại dùng vẻ mặt khát vọng nhìn Chu Hằng, vừa dùng đầu lưỡi liếm môi đỏ mọng.
Loại tràng diện nhiều người cùng hoan hảo này nàng không phải là không có trải qua, lúc vẫn là thân phận Quý Phi, nàng thường xuyên cùng Vũ Phi, Anh Phi hầu hạ Nam Cung Hoành trên một cái giường, cũng không có ngạc nhiên.
Chu Hằng tiến thật sâu vào thân thể Lan Phi, ở ánh mắt nhìn soi mói của Tiêu Họa Thủy, hỏa khí của hắn dâng cao, bắt đầu mạnh mà có lực chinh phạt mỹ nữ phía dưới.
Không bao lâu, Lan Phi nhịn không được mà thua trận, Tiêu Họa Thủy nghỉ ngơi một hồi, thấy vậy cả người khó chịu, vội vàng tiếp sức, nhất long song phượng, không ngừng diễn ra tràng diện nóng hừng hực.
Một đêm trôi qua, Chu Hằng rốt cục hài lòng tuyên bố thu binh, lúc này Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi cũng mệt mỏi, ngay cả lực lượng động một ngón tay cũng không có.
Nhìn hình ảnh hai nàng quấn giao ở chung với nhau, Chu Hằng không khỏi dâng lên một cổ đắc ý, cất bước lên lầu hai.
Hắn luyện hóa tinh hoa tánh mạng của hai người Ứng Băng Phong, Nhạc Hổ, cái này không có tiêu hao bao nhiêu thời gian của hắn, chẳng qua là lực lượng tăng tiến cũng là cực kỳ bé nhỏ. Sau đó, hắn lấy ra Linh Đang màu tím.
Đối với công hiệu của cái Linh Đang này, Chu Hằng không thèm để ý chút nào, hắn thích chiến đấu trực tiếp, đối với loại pháp khí phụ trợ tính này không có chút hứng thú nào, vì vậy chuyện thứ nhất hắn nghĩ tới chính là để thôn phệ.
Cảnh giới pháp khí cùng tài liệu trực tiếp móc nối, tài liệu phẩm chất cao có thể dùng để chế pháp khí cảnh giới thấp, nhưng ngược lại cũng là tuyệt đối không được. Linh Đang màu tím này không phải pháp khí bình thường, cũng không có hiệu quả gia tăng lực lượng trực tiếp, nhưng phẩm chất tuyệt đối sẽ không thấp!
Vì vậy, tài liệu chế luyện Linh Đang màu tím này tuyệt đối là hàng cao cấp.
Chu Hằng cũng không nhận ra tài liệu này là cái gì, nhưng cũng khẳng định đây là kim loại, mà chỉ cần là kim loại là có thể bị hắn cắn nuốt.
Tay phải của hắn ấn vào Linh Đang màu tím, phát động năng lực Phệ Kim tộc, nhất thời, Linh Đang rung lên, có một cổ ý chí cường đại đánh sâu vào hắn.
Ừm?
Đây là trận pháp phản kích!
Trong mỗi pháp khí cũng có khắc trận pháp, tập hợp thiên địa linh khí, phát huy ra uy lực cường đại. Mỗi một pháp khí cũng sẽ tạo thành một cái khí linh, là thiên địa linh khí hình thành dưới trận pháp, có ý thức nhất định.
Mà ý thức phản ứng mãnh liệt nhất trong đó chính là sinh tồn, khí đã có linh, như vậy tự nhiên cũng không nguyện 'tử vong', quy về thiên địa tự nhiên một lần nữa.
Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, dẫn động hắc kiếm, ông, hắc kiếm rung lên, một đạo uy áp đáng sợ nhất thời phản kích mà quay về.
Ầm!
Ý thức yếu ớt của khí linh nhất thời bị oanh, Chu Hằng vung hắc kiếm lên mãnh liệt bổ xuống, Linh Đang màu tím xuất hiện một vết kiếm nhàn nhạt.
Không có một kiếm chẻ thành hai mảnh, cũng không phải là hắc kiếm không đủ sắc bén, mà là chất liệu của Linh Đang màu tím này quá mức cao cấp, mà lực lượng của Không có quá yếu, nên chẳng qua là để lại vết kiếm mà thôi.
Nếu như đổi lại là pháp khí Ích Địa Cảnh, một kiếm này chém ra, sợ rằng sẽ làm trường kiếm tan vỡ, thậm chí nứt vỡ!
Chu Hằng liên tiếp xuất kiếm ra, nhưng Linh Đang màu tím này tuyệt đối là pháp khí cảnh giới cực cao, không có chủ nhân thao túng tự nhiên không phát huy ra được chút uy lực nào, chỉ có thể mặc cho Chu Hằng bổ.
Vết kiếm càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sâu, cuối cùng bị chém nát!
Nếu khí linh đã vỡ, trận pháp trong đó tự nhiên sẽ hoàn toàn bị phá hư, không gọi là khí linh nữa.
Chu Hằng phát động năng lực Phệ Kim tộc một lần nữa, lúc này, không còn lực chống cự sinh ra nữa, vô số hạt màu tím thông qua bàn tay chảy vào trong cơ thể hắn, không ngừng mà lắng đọng, lưu tinh hoa lại.
Tốc độ quá chậm!
Chu Hằng mở da ra, xương ngón tay màu vàng trực tiếp bắt được mảnh kim loại màu tím, nhất thời, tốc độ lưu động của hạt màu tím tăng vọt, thật giống như hắn chính là một khối đá nam châm to lớn, có hấp lực vô cùng cường đại đối với những thứ kim loại này.
Sau nửa giờ, cả Linh Đang màu tím biến thành một mảnh vụn, mà ở trong cơ thể Chu Hằng cũng xuất hiện một viên châu màu tím lớn chừng hạt đậu tương.