Bạch Phi Vũ lộ ra vẻ không hiểu.
Lý Tiểu Tứ này tên thật là Lý Quyền Long, là người một tiểu gia tộc đế đô, bởi vì đứng hàng thứ tư, mới có ngoại hiệu Lý Tiểu Tứ. Có thể gọi hắn như thế, tự nhiên đều là người có thân phận địa vị trên hắn, người khác không dám gọi như vậy, phải tôn xưng một tiếng Tứ thiếu.
Lý Quyền Long cùng hắn đều có tu vi Sơ Phân nhị trọng thiên, nhưng so sánh gia thế thì hai bên một trời một vực, mỗi lần nhìn thấy hắn liền ngoan ngoãn như chó con, luôn miệng Vũ ca, Vũ thiếu?
Sao lại đột nhiên trở nên lớn lối như thế? Lý Quyền Long này lấy dũng khí từ đâu?
Trong lòng hắn nổi giận, vừa bực bội Lý Quyền Long khiến hắn mất mặt ở trước Chu Hằng, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, nói: - Lý Tiểu Tứ, ngươi đang chán sống rồi hả?
So sánh với Bạch gia, Lý gia thật là không xứng cả xách dép!
- Bạch Phi Vũ, ngươi có biết hiện tại ta đi theo ai hay không? Lý Quyền Long đặt mông ngồi xuống, thuận tiện gác hai chân lên trên bàn.
Hắn càng lớn lối như thế, Bạch Phi Vũ lại càng thận trọng, không dám tùy tiện nổi đóa, trầm giọng nói: - Ta lại muốn biết ngươi dựa vào cái gì mà có dũng khí lớn như thế!
- Ha ha, hiện tại ta là đệ tử Thiên Ân Giáo! Lý Quyền Long cười to nói.
- Thiên Ân Giáo? Bạch Phi Vũ lộ ra vẻ không hiểu, ngay cả Chu Hằng cũng sững sờ, Thiên Ân Giáo này tính là cái gì, chẳng lẽ cũng có lão tổ Kết Thai Cảnh?
Nhưng ngay cả có lão tổ Kết Thai Cảnh thì sao chứ, Bạch gia không có hay sao?
- Thiên Ân Giáo là tông chủ Ứng Thừa Ân sáng lập, còn ta chính là nhóm thành viên đầu tiên! Lý Quyền Long kiêu ngạo nói: - Tông chủ đại nhân không lâu sau sẽ thành lão tổ Kết Thai Cảnh, đến lúc đó toàn bộ Lãng Nguyệt Quốc sẽ là của Thiên Ân Giáo chúng ta!
Ứng Thừa Ân, Thiên Ân Giáo? Hắc, cái tên này đúng là cao ngạo, đặt tên cũng lớn lối như thế, thiên ân thiên ân, chịu ơn của trời hay sao?
Bạch Phi Vũ ngừng trệ, hiện tại ba đại hào môn quả thật khó phân cao thấp, nhưng nói tới tiền cảnh tương lai, vậy tuyệt đối là Ứng gia đứng đầu. Thường nói trong vòng 10 năm Ứng Thừa Ân nhất định có thể đột phá Kết Thai Cảnh, đến lúc đó Ứng gia sẽ là siêu cấp hào môn có được hai vị lão tổ Kết Thai Cảnh!
Bây giờ là chia ba thiên hạ, về sau sẽ thành Ứng gia đứng đầu!
Chỉ là, sao Ứng Thừa Ân lại muốn thành lập một thế lực mới, chẳng lẽ Ứng gia còn thiếu người hay sao?
Vật hy sinh!
Không sai, nếu Ứng gia thực sự có lòng độc bá, vậy nhất định sẽ dấy lên bắn trả dữ dội của hai nhà Bạch, Mai, khó tránh khỏi một trận đại chiến, trận giết chóc đó có bao nhiêu người cũng không đủ lấp vào!
- Lý Tiểu Tứ, ngươi cáo mượn oai hùm như thế thật là không có đạo lý quá đi chứ! Bạch Phi Vũ hừ một tiếng, ít nhất Ứng gia còn chưa có lực lượng mang tính áp đảo, còn hắn là thiếu gia Bạch gia, mạnh hơn Lý gia không biết bao nhiêu lần!
Sắc mặt hắn phát lạnh, quát lớn: - Quỳ xuống cho ta!
- Phì! Lý Quyền Long xì một tiếng, trực tiếp phun nước miếng lên bàn đồ ăn trước mặt Bạch Phi Vũ. - Bạch Phi Vũ, ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta? Thực lực của ta không yếu hơn ngươi, sau lưng ngươi có Bạch gia, ta cũng có Thiên Ân Giáo, ta còn cần sợ ngươi?
- Làm càn! Bạch Phi Vũ vỗ mạnh lên bàn. - Lý Quyền Long, ngươi đang chán sống rồi?
Hắn cũng không phải kẻ thiện gì.
- Hừ, ta cũng nhịn ngươi rất lâu rồi, hôm nay bổn thiếu đạp ngươi dưới chân! Lý Quyền Long hừ lạnh.
- Ha ha, ngươi có tư cách này hay sao? Bạch Phi Vũ giận quá hóa cười.
- Ngu xuẩn, ngươi còn không biết gia nhập Thiên Ân Giáo sẽ được chỗ tốt gì! Lý Quyền Long rung tay phải, vụt vụt vụt, nắm tay vươn ra bốn cây gai bạc dài một tấc, nhưng khiến người ta có cảm giác kinh hãi.
- Đó là... Bạch Phi Vũ toát ra kinh ngạc, là người Bạch gia, làm sao hắn không rõ đây là lực huyết mạch của Ứng gia! Nhưng sao lực huyết mạch Ứng gia lại xuất hiện trên thân của người ngoài?
Sở dĩ gọi là lực huyết mạch, chính là chỉ có thể thông qua huyết mạch kế thừa, đây là mấu chốt bảo trì một gia tộc!
Chẳng lẽ Lý Quyền Long là con hoang của Ứng gia?
- Hừ, đây là tông chủ đại nhân ban thưởng lực lượng cho ta, đừng tưởng rằng chỉ có các ngươi mới có được lực huyết mạch! Lý Quyền Long cười ngạo nghễ nói. - Tông chủ đại nhân tuân theo khí vận thiên địa, cuối cùng sẽ trở thành Vạn Cổ Đại Đế thứ hai, thống nhất toàn bộ đại lục. Còn ta sẽ tận mắt chứng kiến cảnh này, phong vương bái hầu, phân đất vạch biên giới!
Lúc này, ngay cả Chu Hằng cũng phải rung động!
Ứng Thừa Ân lại có năng lực đưa lực huyết mạch cho người khác kế thừa, chỉ riêng năng lực này cũng đủ khiến vô số người tới đầu nhập!
Có được lực huyết mạch thì sẽ có được nhiều chỗ tốt trong tu luyện, không chỉ sẽ có thêm một hạng võ kỹ không cần tu luyện, hơn nữa lúc đột phá cảnh giới, trong lực huyết mạch có một phần lĩnh ngộ, sẽ đưa tới tác dụng hỗ trợ cực lớn.
Thoạt nhìn, phàm là hào môn thì sẽ có được lực huyết mạch, dường như lực huyết mạch là rất nhiều. Nhưng đặt ra toàn bộ thiên hạ, trong 10.000 người cũng chỉ có 1 người mang lực huyết mạch!
Ngay cả Ứng gia, cũng có ít nhất phân nửa người sinh ra không kế thừa được lực huyết mạch, chỉ có thể dựa vào cố gắng của bản thân mà cần mẫn tu luyện, bù lại trời sinh thiếu thốn.
Nếu như lực huyết mạch có thể thông qua thủ đoạn khác để kế thừa, đủ khiến cho bất cứ thế lực nào chú trọng!
Chu Hằng cũng chỉ biết Thanh Long Đan có thể làm được, tinh huyết Phệ Kim tộc cũng tính là được, nhưng mấy thứ này đều toàn là vô cùng quý giá. Ứng Thừa Ân thi triển trên người Lý Quyền Long, điều này nói rõ loại tiêu hao này không phải trả giá quá lớn với hắn, có thể tùy ý sử dụng!
[CHARGE=3]
Hắn nhíu mày, Ứng Thừa Ân nắm giữ loại bí thuật này, tuyệt đối có thể khống chế một đám lớn võ giả trung tầng bán mạng hắn. Mà theo Ứng Thừa Ân bước vào Kết Thai Cảnh, thậm chí Thần Anh Cảnh, hắn ra lệnh một tiếng, toàn bộ thiên hạ nghe theo, quả thật có thể trở thành Vạn Cổ Đại Đế thứ hai.
- Gà đất chính là gà đất, có thế nào cũng không thể biến thành phượng hoàng! Bạch Phi Vũ chưởng ra một cái, vỗ lên Lý Quyền Long.
Hắn thật sự nổi giận, một đòn này đánh ra toàn lực.
- Bạch Phi Vũ, thời đại mới sắp đến, còn ngươi... sẽ chỉ bị bao phủ trong dòng chảy lịch sử! Lý Quyền Long cười lạnh, đánh ra một quyền, bốn cây gai bạc tỏa ra hào quang chói mắt.
Bùm!
Hai người đỡ nhau một đòn, sắc mặt Bạch Phi Vũ lập tức biến đổi, há miệng phun ra một ngụm máu, kinh hãi: - Ngươi đột phá!
- Ha ha ha ha! Lý Quyền Long vô cùng đắc ý. - Không sai, đây là tông chủ đại nhân ban cho! Bạch Phi Vũ, tông chủ đại nhân chính là người được trời chọn, đáng tiếc, Bạch gia các ngươi cùng Mai gia sẽ tuyệt đối không có cơ hội thần phục tông chủ đại nhân!
Dưới tình huống chênh lệch một tiểu cảnh giới, hai bên đều không phải là thiên tài nghịch thiên, vậy thì tự nhiên người có cảnh giới cao sẽ thắng. Đặc biệt là vừa rồi hai người cứng đối cứng không có kỹ xảo hoa lệ gì, tự nhiên không có gì bất ngờ là Lý Quyền Long chiếm được ưu thế.
- Ứng Thừa Ân cho ngươi dùng đan dược, hay là dùng thủ đoạn khác? Chu Hằng đột nhiên xen vào, đột nhiên có hứng thú với chuyện này.
Điều này làm hắn ý thức được, vì sao Ứng Thừa Ân có thể tìm được chỗ bảo vật trên đảo, thì ra người này đã sớm thành lập một thế lực bí mật, có hang ổ khác!
- Ngươi là ai? Lý Quyền Long quay sang nhìn Chu Hằng.
Chu Hằng cười nhạt, nói: - Là ta đang hỏi ngươi!
- Ta... hự! Lý Quyền Long đang muốn quát tên kia to gan, nhưng mới phun ra được một chữ liền phát giác cổ họng co rút, giống như bị người nắm cổ, nhưng rõ ràng không thấy gì cả, lập tức khiến hắn sợ hãi không thôi.
- Nói! Chu Hằng thả lỏng một chút, lúc này hắn nắm giữ Vực, niệm chỉ ra, lực đánh tới!
Vực cũng không phải có thể kéo dài ra xa vô hạn, nó chịu ảnh hưởng của thần thức. Nhưng thần thức của Chu Hằng vượt xa cảnh giới, đủ để mở rộng Vực ra trăm trượng, khoảng cách này đủ sánh với Linh Hải Cảnh!
Lý Quyền Long đột nhiên đắc thế, vô cùng kiêu ngạo, nhưng không lập tức tỉnh ngộ ra như Bạch Phi Vũ, đợi cho cổ được thả lỏng, hắn lập tức gào thét: - Tên ngu xuẩn nhà ngươi, dám là địch với Thiên Ân Giáo chúng ta?
Bốp!
Chu Hằng quất một cái tát, kêu thật vang, phụt, Lý Quyền Long lập tức há miệng phun ra một đống máu lẫn răng, nửa bên mặt sưng lên, hắn nhướng mày, nói: - Đừng nói nhảm nhí!
Một cái tát này cuối cùng đánh tỉnh Lý Quyền Long.
Hắn không cần sợ Bạch Phi Vũ, một là đầu phục hậu trường đủ mạnh, thứ hai là bản thân cũng có thực lực vượt qua Bạch Phi Vũ, lúc này mới dám đến khiêu khích Bạch Phi Vũ. Nhưng đối với một người có thực lực vượt xa xa hắn, hắn tự nhiên ủ rũ.
- Ta không thể nói cho ngươi biết! Nhưng Lý Quyền Long lập tức lắc đầu, kết cục phản bội Ứng Thừa Ân cũng là điều hắn không chịu nổi.
Bốp!
Chu Hằng lại quất một cái tát, Lý Quyền Long lại phun ra một đống răng, nửa bên kia mặt cũng sưng lên.
- Nói hay không? Hắn thản nhiên nói.
- Không nói! Lý Quyền Long lơ mơ nói không rõ ràng, nhưng trong ánh mắt đã có hối hận không thôi, sớm biết thế có thế nào cũng không tới đây.
- Bạch Phi Vũ, giao cho ngươi! Chu Hằng quay lại nói.
Bạch Phi Vũ lập tức toát ra mừng rỡ, nói: - Hằng ca, ngài yên tâm, ta nhất định chỉnh cho hắn ngoan ngoãn phục tùng!
Chu Hằng sai hắn làm việc, đó là tín nhiệm hắn, hắn nhất định phải biểu hiện cho tốt.
Hơn nữa, trước kia Lý Quyền Long này là tay sai của hắn, bây giờ dám chống cự cắn ngược lại hắn, tự nhiên trong lòng hắn nổi giận không thôi.
Cười lạnh hắc hắc hắc, một tay chộp lấy Lý Quyền Long, bắt đầu ra tay đánh bùm ầm bình bịch.
Lý Quyền Long cũng không phải hạng người ý chí cứng cỏi gì, nhanh chóng phun ra hết bí mật mà Chu Hằng muốn biết.
Cái gọi là bí mật, kỳ thật cũng không có gì, chính là Lý Quyền Long thông qua người khác giới thiệu, được hấp thu vào Thiên Ân Giáo, sau đó được Ứng Thừa Ân ban thưởng, chẳng những tu vi tăng lên một tiểu cảnh giới, lại còn có được lực huyết mạch!
Về phần ban thưởng như thế nào, hắn cũng không hiểu gì, chỉ nói choáng váng nặng đầu liền hoàn thành, cái gì cũng không nhớ.
Kỳ thật loại tiểu nhân vật như hắn tự nhiên không có khả năng tiết lộ ra quá nhiều bí mật, điều này không ngoài dự kiến của Chu Hằng. Cho nên hắn cũng không quá thất vọng, chỉ là càng thêm tò mò, rốt cuộc Ứng Thừa Ân có được truyền thừa thượng cổ gì!
Bạch Phi Vũ xử lý Lý Quyền Long như thế nào, Chu Hằng cũng không hỏi, hắn dẫn Lục Thần Phù trở lại Triệu gia, trong lòng có vài phần suy tư.
Không ngờ lần này đi ra ngoài lại vạch trần bí mật nhỏ của Ứng Thừa Ân, dù chỉ là một góc núi băng, nhưng cũng đủ biết nam nhân này quả thật được trời ưu ái, có được nội tình hùng mạnh!
Tốc độ tu luyện của mình nhất định phải nhanh hơn chút nữa!
Lý Tiểu Tứ này tên thật là Lý Quyền Long, là người một tiểu gia tộc đế đô, bởi vì đứng hàng thứ tư, mới có ngoại hiệu Lý Tiểu Tứ. Có thể gọi hắn như thế, tự nhiên đều là người có thân phận địa vị trên hắn, người khác không dám gọi như vậy, phải tôn xưng một tiếng Tứ thiếu.
Lý Quyền Long cùng hắn đều có tu vi Sơ Phân nhị trọng thiên, nhưng so sánh gia thế thì hai bên một trời một vực, mỗi lần nhìn thấy hắn liền ngoan ngoãn như chó con, luôn miệng Vũ ca, Vũ thiếu?
Sao lại đột nhiên trở nên lớn lối như thế? Lý Quyền Long này lấy dũng khí từ đâu?
Trong lòng hắn nổi giận, vừa bực bội Lý Quyền Long khiến hắn mất mặt ở trước Chu Hằng, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, nói: - Lý Tiểu Tứ, ngươi đang chán sống rồi hả?
So sánh với Bạch gia, Lý gia thật là không xứng cả xách dép!
- Bạch Phi Vũ, ngươi có biết hiện tại ta đi theo ai hay không? Lý Quyền Long đặt mông ngồi xuống, thuận tiện gác hai chân lên trên bàn.
Hắn càng lớn lối như thế, Bạch Phi Vũ lại càng thận trọng, không dám tùy tiện nổi đóa, trầm giọng nói: - Ta lại muốn biết ngươi dựa vào cái gì mà có dũng khí lớn như thế!
- Ha ha, hiện tại ta là đệ tử Thiên Ân Giáo! Lý Quyền Long cười to nói.
- Thiên Ân Giáo? Bạch Phi Vũ lộ ra vẻ không hiểu, ngay cả Chu Hằng cũng sững sờ, Thiên Ân Giáo này tính là cái gì, chẳng lẽ cũng có lão tổ Kết Thai Cảnh?
Nhưng ngay cả có lão tổ Kết Thai Cảnh thì sao chứ, Bạch gia không có hay sao?
- Thiên Ân Giáo là tông chủ Ứng Thừa Ân sáng lập, còn ta chính là nhóm thành viên đầu tiên! Lý Quyền Long kiêu ngạo nói: - Tông chủ đại nhân không lâu sau sẽ thành lão tổ Kết Thai Cảnh, đến lúc đó toàn bộ Lãng Nguyệt Quốc sẽ là của Thiên Ân Giáo chúng ta!
Ứng Thừa Ân, Thiên Ân Giáo? Hắc, cái tên này đúng là cao ngạo, đặt tên cũng lớn lối như thế, thiên ân thiên ân, chịu ơn của trời hay sao?
Bạch Phi Vũ ngừng trệ, hiện tại ba đại hào môn quả thật khó phân cao thấp, nhưng nói tới tiền cảnh tương lai, vậy tuyệt đối là Ứng gia đứng đầu. Thường nói trong vòng 10 năm Ứng Thừa Ân nhất định có thể đột phá Kết Thai Cảnh, đến lúc đó Ứng gia sẽ là siêu cấp hào môn có được hai vị lão tổ Kết Thai Cảnh!
Bây giờ là chia ba thiên hạ, về sau sẽ thành Ứng gia đứng đầu!
Chỉ là, sao Ứng Thừa Ân lại muốn thành lập một thế lực mới, chẳng lẽ Ứng gia còn thiếu người hay sao?
Vật hy sinh!
Không sai, nếu Ứng gia thực sự có lòng độc bá, vậy nhất định sẽ dấy lên bắn trả dữ dội của hai nhà Bạch, Mai, khó tránh khỏi một trận đại chiến, trận giết chóc đó có bao nhiêu người cũng không đủ lấp vào!
- Lý Tiểu Tứ, ngươi cáo mượn oai hùm như thế thật là không có đạo lý quá đi chứ! Bạch Phi Vũ hừ một tiếng, ít nhất Ứng gia còn chưa có lực lượng mang tính áp đảo, còn hắn là thiếu gia Bạch gia, mạnh hơn Lý gia không biết bao nhiêu lần!
Sắc mặt hắn phát lạnh, quát lớn: - Quỳ xuống cho ta!
- Phì! Lý Quyền Long xì một tiếng, trực tiếp phun nước miếng lên bàn đồ ăn trước mặt Bạch Phi Vũ. - Bạch Phi Vũ, ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta? Thực lực của ta không yếu hơn ngươi, sau lưng ngươi có Bạch gia, ta cũng có Thiên Ân Giáo, ta còn cần sợ ngươi?
- Làm càn! Bạch Phi Vũ vỗ mạnh lên bàn. - Lý Quyền Long, ngươi đang chán sống rồi?
Hắn cũng không phải kẻ thiện gì.
- Hừ, ta cũng nhịn ngươi rất lâu rồi, hôm nay bổn thiếu đạp ngươi dưới chân! Lý Quyền Long hừ lạnh.
- Ha ha, ngươi có tư cách này hay sao? Bạch Phi Vũ giận quá hóa cười.
- Ngu xuẩn, ngươi còn không biết gia nhập Thiên Ân Giáo sẽ được chỗ tốt gì! Lý Quyền Long rung tay phải, vụt vụt vụt, nắm tay vươn ra bốn cây gai bạc dài một tấc, nhưng khiến người ta có cảm giác kinh hãi.
- Đó là... Bạch Phi Vũ toát ra kinh ngạc, là người Bạch gia, làm sao hắn không rõ đây là lực huyết mạch của Ứng gia! Nhưng sao lực huyết mạch Ứng gia lại xuất hiện trên thân của người ngoài?
Sở dĩ gọi là lực huyết mạch, chính là chỉ có thể thông qua huyết mạch kế thừa, đây là mấu chốt bảo trì một gia tộc!
Chẳng lẽ Lý Quyền Long là con hoang của Ứng gia?
- Hừ, đây là tông chủ đại nhân ban thưởng lực lượng cho ta, đừng tưởng rằng chỉ có các ngươi mới có được lực huyết mạch! Lý Quyền Long cười ngạo nghễ nói. - Tông chủ đại nhân tuân theo khí vận thiên địa, cuối cùng sẽ trở thành Vạn Cổ Đại Đế thứ hai, thống nhất toàn bộ đại lục. Còn ta sẽ tận mắt chứng kiến cảnh này, phong vương bái hầu, phân đất vạch biên giới!
Lúc này, ngay cả Chu Hằng cũng phải rung động!
Ứng Thừa Ân lại có năng lực đưa lực huyết mạch cho người khác kế thừa, chỉ riêng năng lực này cũng đủ khiến vô số người tới đầu nhập!
Có được lực huyết mạch thì sẽ có được nhiều chỗ tốt trong tu luyện, không chỉ sẽ có thêm một hạng võ kỹ không cần tu luyện, hơn nữa lúc đột phá cảnh giới, trong lực huyết mạch có một phần lĩnh ngộ, sẽ đưa tới tác dụng hỗ trợ cực lớn.
Thoạt nhìn, phàm là hào môn thì sẽ có được lực huyết mạch, dường như lực huyết mạch là rất nhiều. Nhưng đặt ra toàn bộ thiên hạ, trong 10.000 người cũng chỉ có 1 người mang lực huyết mạch!
Ngay cả Ứng gia, cũng có ít nhất phân nửa người sinh ra không kế thừa được lực huyết mạch, chỉ có thể dựa vào cố gắng của bản thân mà cần mẫn tu luyện, bù lại trời sinh thiếu thốn.
Nếu như lực huyết mạch có thể thông qua thủ đoạn khác để kế thừa, đủ khiến cho bất cứ thế lực nào chú trọng!
Chu Hằng cũng chỉ biết Thanh Long Đan có thể làm được, tinh huyết Phệ Kim tộc cũng tính là được, nhưng mấy thứ này đều toàn là vô cùng quý giá. Ứng Thừa Ân thi triển trên người Lý Quyền Long, điều này nói rõ loại tiêu hao này không phải trả giá quá lớn với hắn, có thể tùy ý sử dụng!
[CHARGE=3]
Hắn nhíu mày, Ứng Thừa Ân nắm giữ loại bí thuật này, tuyệt đối có thể khống chế một đám lớn võ giả trung tầng bán mạng hắn. Mà theo Ứng Thừa Ân bước vào Kết Thai Cảnh, thậm chí Thần Anh Cảnh, hắn ra lệnh một tiếng, toàn bộ thiên hạ nghe theo, quả thật có thể trở thành Vạn Cổ Đại Đế thứ hai.
- Gà đất chính là gà đất, có thế nào cũng không thể biến thành phượng hoàng! Bạch Phi Vũ chưởng ra một cái, vỗ lên Lý Quyền Long.
Hắn thật sự nổi giận, một đòn này đánh ra toàn lực.
- Bạch Phi Vũ, thời đại mới sắp đến, còn ngươi... sẽ chỉ bị bao phủ trong dòng chảy lịch sử! Lý Quyền Long cười lạnh, đánh ra một quyền, bốn cây gai bạc tỏa ra hào quang chói mắt.
Bùm!
Hai người đỡ nhau một đòn, sắc mặt Bạch Phi Vũ lập tức biến đổi, há miệng phun ra một ngụm máu, kinh hãi: - Ngươi đột phá!
- Ha ha ha ha! Lý Quyền Long vô cùng đắc ý. - Không sai, đây là tông chủ đại nhân ban cho! Bạch Phi Vũ, tông chủ đại nhân chính là người được trời chọn, đáng tiếc, Bạch gia các ngươi cùng Mai gia sẽ tuyệt đối không có cơ hội thần phục tông chủ đại nhân!
Dưới tình huống chênh lệch một tiểu cảnh giới, hai bên đều không phải là thiên tài nghịch thiên, vậy thì tự nhiên người có cảnh giới cao sẽ thắng. Đặc biệt là vừa rồi hai người cứng đối cứng không có kỹ xảo hoa lệ gì, tự nhiên không có gì bất ngờ là Lý Quyền Long chiếm được ưu thế.
- Ứng Thừa Ân cho ngươi dùng đan dược, hay là dùng thủ đoạn khác? Chu Hằng đột nhiên xen vào, đột nhiên có hứng thú với chuyện này.
Điều này làm hắn ý thức được, vì sao Ứng Thừa Ân có thể tìm được chỗ bảo vật trên đảo, thì ra người này đã sớm thành lập một thế lực bí mật, có hang ổ khác!
- Ngươi là ai? Lý Quyền Long quay sang nhìn Chu Hằng.
Chu Hằng cười nhạt, nói: - Là ta đang hỏi ngươi!
- Ta... hự! Lý Quyền Long đang muốn quát tên kia to gan, nhưng mới phun ra được một chữ liền phát giác cổ họng co rút, giống như bị người nắm cổ, nhưng rõ ràng không thấy gì cả, lập tức khiến hắn sợ hãi không thôi.
- Nói! Chu Hằng thả lỏng một chút, lúc này hắn nắm giữ Vực, niệm chỉ ra, lực đánh tới!
Vực cũng không phải có thể kéo dài ra xa vô hạn, nó chịu ảnh hưởng của thần thức. Nhưng thần thức của Chu Hằng vượt xa cảnh giới, đủ để mở rộng Vực ra trăm trượng, khoảng cách này đủ sánh với Linh Hải Cảnh!
Lý Quyền Long đột nhiên đắc thế, vô cùng kiêu ngạo, nhưng không lập tức tỉnh ngộ ra như Bạch Phi Vũ, đợi cho cổ được thả lỏng, hắn lập tức gào thét: - Tên ngu xuẩn nhà ngươi, dám là địch với Thiên Ân Giáo chúng ta?
Bốp!
Chu Hằng quất một cái tát, kêu thật vang, phụt, Lý Quyền Long lập tức há miệng phun ra một đống máu lẫn răng, nửa bên mặt sưng lên, hắn nhướng mày, nói: - Đừng nói nhảm nhí!
Một cái tát này cuối cùng đánh tỉnh Lý Quyền Long.
Hắn không cần sợ Bạch Phi Vũ, một là đầu phục hậu trường đủ mạnh, thứ hai là bản thân cũng có thực lực vượt qua Bạch Phi Vũ, lúc này mới dám đến khiêu khích Bạch Phi Vũ. Nhưng đối với một người có thực lực vượt xa xa hắn, hắn tự nhiên ủ rũ.
- Ta không thể nói cho ngươi biết! Nhưng Lý Quyền Long lập tức lắc đầu, kết cục phản bội Ứng Thừa Ân cũng là điều hắn không chịu nổi.
Bốp!
Chu Hằng lại quất một cái tát, Lý Quyền Long lại phun ra một đống răng, nửa bên kia mặt cũng sưng lên.
- Nói hay không? Hắn thản nhiên nói.
- Không nói! Lý Quyền Long lơ mơ nói không rõ ràng, nhưng trong ánh mắt đã có hối hận không thôi, sớm biết thế có thế nào cũng không tới đây.
- Bạch Phi Vũ, giao cho ngươi! Chu Hằng quay lại nói.
Bạch Phi Vũ lập tức toát ra mừng rỡ, nói: - Hằng ca, ngài yên tâm, ta nhất định chỉnh cho hắn ngoan ngoãn phục tùng!
Chu Hằng sai hắn làm việc, đó là tín nhiệm hắn, hắn nhất định phải biểu hiện cho tốt.
Hơn nữa, trước kia Lý Quyền Long này là tay sai của hắn, bây giờ dám chống cự cắn ngược lại hắn, tự nhiên trong lòng hắn nổi giận không thôi.
Cười lạnh hắc hắc hắc, một tay chộp lấy Lý Quyền Long, bắt đầu ra tay đánh bùm ầm bình bịch.
Lý Quyền Long cũng không phải hạng người ý chí cứng cỏi gì, nhanh chóng phun ra hết bí mật mà Chu Hằng muốn biết.
Cái gọi là bí mật, kỳ thật cũng không có gì, chính là Lý Quyền Long thông qua người khác giới thiệu, được hấp thu vào Thiên Ân Giáo, sau đó được Ứng Thừa Ân ban thưởng, chẳng những tu vi tăng lên một tiểu cảnh giới, lại còn có được lực huyết mạch!
Về phần ban thưởng như thế nào, hắn cũng không hiểu gì, chỉ nói choáng váng nặng đầu liền hoàn thành, cái gì cũng không nhớ.
Kỳ thật loại tiểu nhân vật như hắn tự nhiên không có khả năng tiết lộ ra quá nhiều bí mật, điều này không ngoài dự kiến của Chu Hằng. Cho nên hắn cũng không quá thất vọng, chỉ là càng thêm tò mò, rốt cuộc Ứng Thừa Ân có được truyền thừa thượng cổ gì!
Bạch Phi Vũ xử lý Lý Quyền Long như thế nào, Chu Hằng cũng không hỏi, hắn dẫn Lục Thần Phù trở lại Triệu gia, trong lòng có vài phần suy tư.
Không ngờ lần này đi ra ngoài lại vạch trần bí mật nhỏ của Ứng Thừa Ân, dù chỉ là một góc núi băng, nhưng cũng đủ biết nam nhân này quả thật được trời ưu ái, có được nội tình hùng mạnh!
Tốc độ tu luyện của mình nhất định phải nhanh hơn chút nữa!