- Chu huynh, ta còn một việc có thể nói là chuyện riêng, có thể ra ngoài nói một chút hay không? Tang Thanh Sơn liếc nhìn Băng Hoàng Nữ với vẻ hiển nhiên, việc này không thích hợp cho người thứ 3 biết.
Băng Hoàng Nữ hừ một tiếng, nói: - Tang Thanh Sơn, ngươi muốn đuổi ta đi thì cứ việc nói thẳng, không cần vòng vo như vậy! Nàng nhìn Chu Hằng, vẻ mặt thay đổi nói: - Chu huynh, tiểu muội cáo từ trước, ngày khác sẽ trở lại bái phỏng!
- Mời! Chu Hằng chắp tay, không có ý định giữ lại.
Tuy rằng thái độ của Băng Hoàng Nữ lần này có chuyển biến lớn, nhưng ở trong lòng Chu Hằng, Tang Thanh Sơn vẫn được coi trọng hơn một chút, dù sao quan hệ đối phương và hắn rất tốt. Bánh ít đi, bánh quy lại, Chu Hằng tự nhiên coi trọng Tang Thanh Sơn hơn.
Băng Hoàng Nữ có chút khó chịu, nhưng ngẫm lại còn nhiều thời gian, liền nhoẻn miệng cười, sau khi vẫy tay với Chu Hằng liền không thèm quan tâm đến Tang Thanh Sơn nữa, tự nhiên rời đi.
Nàng có ưu thế hơn Tang Thanh Sơn ở chỗ, nàng là nữ nhân! Hơn nữa còn là một tuyệt sắc mỹ nhân!
Chuyện tình nam nữ cũng không thể dùng đạo lý để cân nhắc, hôm nay còn là đối đầu sinh tử, nói không chừng ngày mai là oan gia vui mừng chung chạ giường chiếu!
Phi phi phi, nàng miên man suy nghĩ cái gì vậy? ...
- Chu huynh, ta đại biểu gia tộc mời Chu huynh làm Khách khanh trưởng lão của Hàn gia! Sau khi đợi Băng Hoàng Nữ rời đi, Tang Thanh Sơn khai môn kiến sơn nói ra ý đồ đến.
- Khách khanh trưởng lão?
- Đúng, còn là Khách khanh trưởng lão cấp bậc cao nhất - Thiên cấp!
Tang Thanh Sơn nghiêm mặt nói: - Khách khanh trưởng lão Thiên cấp, quyền lực giống với lão tổ Kết Thai Cảnh Hàn gia, nhưng không bị gia tộc tiết chế, giống như quan hệ minh hữu. Còn có thể điều động nhiều nhất một phần mười tài nguyên và nhân lực Hàn gia!
Chu Hằng lúc này mới có chút động dung, Khách khanh trưởng lão này cũng không phải là hư danh!
Tang gia chính là đỉnh cấp thế gia truyền thừa mấy vạn năm. Bọn họ có nội tình kinh khủng bực nào? Có thể điều động một phần mười tài nguyên và nhân lực, quyền lực này đúng là rất lớn!
Chuyện này cho thấy thành ý của Tang gia!
Chu Hằng cười cười, nói: - Tang huynh, ta còn chưa đạt tới Kết Thai Cảnh, chỉ sợ không có mặt mũi nhận ý tốt như vậy à.
- Chu huynh, ngươi quá khiêm nhường rồi! Tang Thanh Sơn lắc đầu: - Nhìn quanh đương thời, trừ Chu huynh ra thì còn có ai có thể đánh chém Thần Anh Cảnh - Thiên Quân? Chu huynh nếu như đảm đương không nổi, vậy còn ai có thể làm nổi đây?
- Hơn nữa, Chu huynh tương lai không chỉ dừng lại ở Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh, thậm chí Hóa Thần Cảnh cũng không thành vấn đề! Có thể kết minh với Chu huynh, Chu huynh là Khách khanh trưởng lão của Hàn gia, chính là may mắn của Hàn gia!
Chu Hằng không khỏi cười ha hả, nói: - Tang huynh, ngươi đã nói như vậy, đúng là ta muốn cự tuyệt cũng cảm thấy ngượng.
- Vậy cũng không nên cự tuyệt, chỉ cần gật đầu đáp ứng là được rồi!
Tay phải Tang Thanh Sơn nhoáng lên một cái, đã có thêm một tấm lệnh bài, toàn thân màu vàng đen, một mặt khắc chữ Tang, một mặt khắc chữ Thiên.
Hắn đưa lệnh bài cho Chu Hằng nói: - Đây là thân phận lệnh phù Khách khanh trưởng lão Hàn gia, chỉ cần rót thần thức vào trong sẽ thấy bản đồ phân bố thế lực phụ cận Tang gia, dựa vào nó có thể tiến hành điều động nhân viên và vật lực!
Chu Hằng tiếp nhận lệnh bài, hắn cũng không phải là ham chút ưu đãi của Tang gia. Mà là nể mặt Tang Thanh Sơn.
- Đa tạ Chu huynh! Tang Thanh Sơn cười thư thái, hắn cũng biết Chu Hằng nghĩ gì. Sau khi đề tài này chấm dứt. Hắn lập tức cười bỉ ổi, ôm lấy Chu Hằng nói: - Chu huynh, vừa rồi có phải ả Băng Hoàng động xuân tâm hay không?
- Ngươi biến thành biến thái như vậy bao giờ? Chu Hằng tức giận trừng mắt hắn.
- Trốn tránh không đáp, quả nhiên có gian tình! Tang Thanh Sơn cười ha ha: - Chu huynh, đóa Băng Liên hoa này cũng không dễ hái à! Lĩnh Đông đại thiếu của Triệu gia Triệu An Viễn xưa nay đều mang dã tâm với Tinh sư muội, nếu để hắn biết, chỉ sợ sẽ tìm đến Chu huynh gây phiền toái!
- Triệu gia?
- Triệu gia cũng là một trong 13 đại hào môn của Thiên Long Đế triều, Triệu An Viễn chính là thiên tài kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ của Triệu gia, mười mấy năm trước đã đột phá Kết Thai Cảnh. Tinh sư muội vẫn chưa cho ai sắc mặt tốt, cho nên Triệu An Viễn chỉ là công khai nói ra, không ai được theo đuổi Tinh sư muội, nếu không chính là địch của hắn.
- Nếu như Tinh sư muội thật sự coi trọng ngươi, vậy Triệu An Viễn tuyệt sẽ không mặc kệ!
Mọi người đều là người hiểu chuyện, tuy rằng lúc trước Chu Hằng có công tích đánh chém Tẩm Huyết Thiên Quân, nhưng mà dù sao nó cũng là mượn ngoại lực, cảnh giới bản thân Chu Hằng chỉ là Linh Hải Cảnh, chống lại Kết Thai Cảnh chân chính, rất có khả năng hắn ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, đã trực tiếp bị giết chết rồi!
Lúc trước Chu Hằng chiến Tẩm Huyết Thiên Quân, đã làm đủ chuẩn bị, nhưng nếu như bị đánh lén thì sao, hắn có thể bình tĩnh không?
Kết Thai Cảnh uy hiếp, tuyệt đối không thể coi thường!
[CHARGE=3]Chu Hằng biết Tang Thanh Sơn nghĩ gì, một nửa là đang nhắc nhở hắn, một nửa muốn để hắn và Băng Hoàng Nữ bất hòa, dù sao một mỹ nữ tuyệt sắc, hơn nữa nhất định sẽ trở thành lão tổ Kết Thai Cảnh, nữ nhân như vậy lại theo đuổi mình, có nam nhân nào lại đi cự tuyệt?
Chu Hằng mỉm cười, mặc dù hắn không có ý theo đuổi Băng Hoàng Nữ, nhưng cũng không sợ Triệu An Viễn kia!
Muốn chiến, liền chiến đi!
Hắn bây giờ đã tạo thành Thần chích, tuy rằng so với Kết Thai Cảnh còn cách một khoảng rất lớn, nhưng muốn thoát thân bảo vệ mình thì không thành vấn đề.
Tang Thanh Sơn sau khi cùng Chu Hằng nói hết, cáo từ rời đi.
Chu Hằng ngồi xuống còn chưa nóng đít, lại bị Hoặc Thiên gọi về, Nữ Vương đại nhân rốt cục cũng chiếm được tin tức hai đại Đế triều liên hợp xâm lược.
- Chu Hằng, Bổn cung phong ngươi là Định Thiên đại tướng quân, suất lĩnh đại quân đuổi đại địch trở lại. Hoặc Thiên ngồi trên vương tọa, thanh âm có chút biếng nhác, từ tính mười phần, khiến người nghe cam tâm tình nguyện phục tòng ý nguyện của nàng.
- Dựa vào cái gì? Chu Hằng đi tới vương tọa ngồi chen vào, dù sao chỗ ngồi này quá lớn, hai người ngồi vẫn còn thoải mái.
Hoặc Thiên vội vàng ghé qua một bên, không muốn để cho Chu Hằng đụng vào, nàng trừng mắt phượng, một cổ khí thế cường đại cuốn qua, cho dù là Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh chỉ sợ cũng phải khom lưng.
Nhưng mà Chu Hằng có được hắc kiếm, là thứ duy nhất có khả năng đối kháng lại khí thế của nàng, tự nhiên không quan tâm sự kiều mỵ của nàng.
- Hỗn trướng! Hoặc Thiên thấp giọng chửi, nhưng gương mặt xinh đẹp vẫn ngẩng lên mang theo vẻ cần khẩn: - Chu đại thiếu gia, xem như Bổn cung xin ngươi, ngươi giúp Bổn cung một tay, được không?
Nhìn gương mặt xinh đẹp như hoa như ngọc của nàng, Chu Hằng lập tức rung động trong lòng, mị lực của thiên nữ tuyệt thế này cũng không phải Băng Hoàng Nữ có thể sánh được, tim đập thình thịch, gần như không kiềm chế được.
Hắn vốn tính đến thì chiến một trận, dù sao việc này mồi dẫn lửa tính lên người hắn, hơn nữa hắn còn muốn biến là ai vu oan giá họa cho hắn, cho dù Hoặc Thiên không nói, hắn cũng đi một chuyến!
Lừa gạt Hoặc Thiên chiếm một ít ưu đãi, tỷ như mặc một ít đồ đẹp cho hắn thưởng thức, bưng trà đưa nước cho hắn, Chu Hằng bất đắt dĩ tiếp nhận nhiệm vụ này, ba ngày sau đợi đại quân chuẩn bị xong, thì sẽ suất lĩnh đại quân xuất chinh.
Hắn nào biết binh pháp gì, cũng may Đại tướng quân như hắn cũng chỉ là hư danh, đến lúc đó chỉ cần đấu tranh anh dũng là được rồi.
Hoặc Thiên dùng quyền lực của nữ hoàng, tụ tập đại quân thiên hạ, mà có Tang Thanh Sơn và Băng Hoàng Nữ toàn lực ủng hộ, hai đại hào môn cùng phát lực, vô luận là tập kết binh lực hay là trù bị trang bị đều cực nhanh.
Ba ngày sau, đại quân xuất phát, Chu Hằng lệnh cho Phó tướng chỉ huy hơn 10 triệu tướng sĩ xuất chinh trước, còn 20 triệu đại quân trực tiếp đi tới Thiên Môn Sơn hội hợp cùng bọn họ.
Thiên Môn Sơn là quan ải trấn thủ đế quốc nhân loại, nơi hiểm yếu này nếu như bị đột phá, đại quân dị tộc sẽ tiến quân thần tốc, đất bằng ngựa phi. Lần này suất quân xuất chinh, chẳng những đám người An Ngọc Mị đi theo hết, mà Băng Hoàng Nữ, Tang Thanh Sơn, Dương Chiêm các các đệ tử Võ Các cũng xuất động không ít.
Đối với rất nhiều tuấn kiệt võ đạo trẻ tuổi mà nói, đây là một cơ hội lịch lãm rất tốt.
Chu Hằng khởi động chiếc siêu cấp Không Hạm kia, nó chẳng những là pháp khí phi hành, còn mang theo được 18 Linh Quang Pháo, nếu liên tục oanh kích, cho dù lão tổ Kết Thai Cảnh cũng chỉ có cách bỏ chạy giữ mạng.
Hoặc Thiên cũng bị Chu Hằng bắt lên Không Hạm, nàng vốn có ý ở lại tọa trấn đế đô, nhưng Chu Hằng biết lực chú ý của hai đại đế quốc đều dồn lên người hắn, không biết có bao nhiêu Kết Thai, Thần Anh Cảnh lão tổ sẽ đột nhiên đánh lén, tự nhiên chuẩn bị tốt vũ khí bí mật như nàng.
Không Hạm quá khổng lồ, tự nhiên tốc độ không thể quá nhanh, nhưng vì có thể không cố kỵ địa hình, nó vẫn còn nhanh hơn tốc độ tiến quân của đại quân, chỉ vẻn vẹn nửa tháng sau, chiếc Không Hạm này đã tới ngoài Thiên Môn Sơn trăm dặm, giống như cự phách, đứng trên thiên hạ!
Từ thời đại thượng cổ chấm dứt, võ đạo điêu linh, chế khí chi đạo cũng xuống dốc theo, Điểm Tinh Tông hiện tại chính là tông môn chế tạo pháp khí cấp cao nhất trong đế quốc nhân loại, nhưng mà bọn họ cũng không có khả năng làm ra Không Hạm to như vậy!
Đây là đại sát khí, đại uy hiếp!
Tẩm Huyết Thiên Quân vốn muốn lợi dụng nó trọng chấn hung danh hiển hách của Độc Huyết Tông, không nghĩ tới xuất sư bất lợi, ngược lại làm giá y cho Chu Hằng.
Lại năm ngày sau, nhóm đại quân đầu tiên của đế quốc nhân loại gồm 3000 vạn người đã tập kết xong, mà liên quân hai đại đế quốc Thiên Yêu, Dạ Ma cũng tới gần Thiên Môn Sơn ngoài vạn dặm, nhiều nhất một ngày sau sẽ tới.
Chu Hằng hiểu, cho nên sớm giao quyền chỉ huy đại quân cho Phó Thống soái, còn mình ở trong phòng dùng thần thức tập luyện Lăng Thiên Cửu Thức, để làm lớn mạnh Thần chích, sớm ngày đột phá Kết Thai Cảnh.
Khi mặt trời mới mọc lên, ngàn vạn hùng binh hai đại Đế triều dị tộc cũng tới gần Thiên Môn Sơn, liếc mắt nhìn đều là đầu người đen kịt, không giống đế quốc nhân loại chỉ có một loại, hai đại đế quốc này chủng tộc san sát, thứ cổ quái gì cũng có.
Giống như người đầu dê, người đầu trâu, người mặt ngựa, những người này nếu tới thành thị nhân loại, chỉ bộ dáng dữ tợn này cũng có thể hù sợ rất nhiều người.
- Bổn tọa Ưng Sơn Mục Chi, là Chỉ huy sứ liên quân lâm thời của hai đại Đế triều Thiên Yêu, Dạ Ma, nhân loại, người nào có thể làm chủ, đi ra gặp mặt bổn tọa! Một gã dị tộc đạp bước trên không trung, mặc dù sau lưng có hai cánh chim nhưng cũng không mở ra, cứ như vậy lăng không mà đứng.
Kết Thai Cảnh! Thậm chí là Thần Anh Cảnh!
Lần này hai đại đế quốc là tuyệt đối xuất động lực lượng lớn, chiến tranh trước kia ngay cả võ giả Khai Thiên Cảnh cũng rất ít xuất hiện, lần này trực tiếp xuất động nửa bước tiên nhân, cho thấy quyết tâm của bọn họ chắc chắn phải thắng.
Chu Hằng cũng đạp không bay lên, sau khi hình thành Thần chích hắn có liên hệ kỳ diệu với thiên địa, khiến hắn thu được năng lực kỳ diệu. Hắn mỉm cười, nói: - Bản nhân không muốn cùng kẻ cầm cờ nói chuyện, đổi thành kẻ quyết định chính đi.
Băng Hoàng Nữ hừ một tiếng, nói: - Tang Thanh Sơn, ngươi muốn đuổi ta đi thì cứ việc nói thẳng, không cần vòng vo như vậy! Nàng nhìn Chu Hằng, vẻ mặt thay đổi nói: - Chu huynh, tiểu muội cáo từ trước, ngày khác sẽ trở lại bái phỏng!
- Mời! Chu Hằng chắp tay, không có ý định giữ lại.
Tuy rằng thái độ của Băng Hoàng Nữ lần này có chuyển biến lớn, nhưng ở trong lòng Chu Hằng, Tang Thanh Sơn vẫn được coi trọng hơn một chút, dù sao quan hệ đối phương và hắn rất tốt. Bánh ít đi, bánh quy lại, Chu Hằng tự nhiên coi trọng Tang Thanh Sơn hơn.
Băng Hoàng Nữ có chút khó chịu, nhưng ngẫm lại còn nhiều thời gian, liền nhoẻn miệng cười, sau khi vẫy tay với Chu Hằng liền không thèm quan tâm đến Tang Thanh Sơn nữa, tự nhiên rời đi.
Nàng có ưu thế hơn Tang Thanh Sơn ở chỗ, nàng là nữ nhân! Hơn nữa còn là một tuyệt sắc mỹ nhân!
Chuyện tình nam nữ cũng không thể dùng đạo lý để cân nhắc, hôm nay còn là đối đầu sinh tử, nói không chừng ngày mai là oan gia vui mừng chung chạ giường chiếu!
Phi phi phi, nàng miên man suy nghĩ cái gì vậy? ...
- Chu huynh, ta đại biểu gia tộc mời Chu huynh làm Khách khanh trưởng lão của Hàn gia! Sau khi đợi Băng Hoàng Nữ rời đi, Tang Thanh Sơn khai môn kiến sơn nói ra ý đồ đến.
- Khách khanh trưởng lão?
- Đúng, còn là Khách khanh trưởng lão cấp bậc cao nhất - Thiên cấp!
Tang Thanh Sơn nghiêm mặt nói: - Khách khanh trưởng lão Thiên cấp, quyền lực giống với lão tổ Kết Thai Cảnh Hàn gia, nhưng không bị gia tộc tiết chế, giống như quan hệ minh hữu. Còn có thể điều động nhiều nhất một phần mười tài nguyên và nhân lực Hàn gia!
Chu Hằng lúc này mới có chút động dung, Khách khanh trưởng lão này cũng không phải là hư danh!
Tang gia chính là đỉnh cấp thế gia truyền thừa mấy vạn năm. Bọn họ có nội tình kinh khủng bực nào? Có thể điều động một phần mười tài nguyên và nhân lực, quyền lực này đúng là rất lớn!
Chuyện này cho thấy thành ý của Tang gia!
Chu Hằng cười cười, nói: - Tang huynh, ta còn chưa đạt tới Kết Thai Cảnh, chỉ sợ không có mặt mũi nhận ý tốt như vậy à.
- Chu huynh, ngươi quá khiêm nhường rồi! Tang Thanh Sơn lắc đầu: - Nhìn quanh đương thời, trừ Chu huynh ra thì còn có ai có thể đánh chém Thần Anh Cảnh - Thiên Quân? Chu huynh nếu như đảm đương không nổi, vậy còn ai có thể làm nổi đây?
- Hơn nữa, Chu huynh tương lai không chỉ dừng lại ở Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh, thậm chí Hóa Thần Cảnh cũng không thành vấn đề! Có thể kết minh với Chu huynh, Chu huynh là Khách khanh trưởng lão của Hàn gia, chính là may mắn của Hàn gia!
Chu Hằng không khỏi cười ha hả, nói: - Tang huynh, ngươi đã nói như vậy, đúng là ta muốn cự tuyệt cũng cảm thấy ngượng.
- Vậy cũng không nên cự tuyệt, chỉ cần gật đầu đáp ứng là được rồi!
Tay phải Tang Thanh Sơn nhoáng lên một cái, đã có thêm một tấm lệnh bài, toàn thân màu vàng đen, một mặt khắc chữ Tang, một mặt khắc chữ Thiên.
Hắn đưa lệnh bài cho Chu Hằng nói: - Đây là thân phận lệnh phù Khách khanh trưởng lão Hàn gia, chỉ cần rót thần thức vào trong sẽ thấy bản đồ phân bố thế lực phụ cận Tang gia, dựa vào nó có thể tiến hành điều động nhân viên và vật lực!
Chu Hằng tiếp nhận lệnh bài, hắn cũng không phải là ham chút ưu đãi của Tang gia. Mà là nể mặt Tang Thanh Sơn.
- Đa tạ Chu huynh! Tang Thanh Sơn cười thư thái, hắn cũng biết Chu Hằng nghĩ gì. Sau khi đề tài này chấm dứt. Hắn lập tức cười bỉ ổi, ôm lấy Chu Hằng nói: - Chu huynh, vừa rồi có phải ả Băng Hoàng động xuân tâm hay không?
- Ngươi biến thành biến thái như vậy bao giờ? Chu Hằng tức giận trừng mắt hắn.
- Trốn tránh không đáp, quả nhiên có gian tình! Tang Thanh Sơn cười ha ha: - Chu huynh, đóa Băng Liên hoa này cũng không dễ hái à! Lĩnh Đông đại thiếu của Triệu gia Triệu An Viễn xưa nay đều mang dã tâm với Tinh sư muội, nếu để hắn biết, chỉ sợ sẽ tìm đến Chu huynh gây phiền toái!
- Triệu gia?
- Triệu gia cũng là một trong 13 đại hào môn của Thiên Long Đế triều, Triệu An Viễn chính là thiên tài kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ của Triệu gia, mười mấy năm trước đã đột phá Kết Thai Cảnh. Tinh sư muội vẫn chưa cho ai sắc mặt tốt, cho nên Triệu An Viễn chỉ là công khai nói ra, không ai được theo đuổi Tinh sư muội, nếu không chính là địch của hắn.
- Nếu như Tinh sư muội thật sự coi trọng ngươi, vậy Triệu An Viễn tuyệt sẽ không mặc kệ!
Mọi người đều là người hiểu chuyện, tuy rằng lúc trước Chu Hằng có công tích đánh chém Tẩm Huyết Thiên Quân, nhưng mà dù sao nó cũng là mượn ngoại lực, cảnh giới bản thân Chu Hằng chỉ là Linh Hải Cảnh, chống lại Kết Thai Cảnh chân chính, rất có khả năng hắn ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, đã trực tiếp bị giết chết rồi!
Lúc trước Chu Hằng chiến Tẩm Huyết Thiên Quân, đã làm đủ chuẩn bị, nhưng nếu như bị đánh lén thì sao, hắn có thể bình tĩnh không?
Kết Thai Cảnh uy hiếp, tuyệt đối không thể coi thường!
[CHARGE=3]Chu Hằng biết Tang Thanh Sơn nghĩ gì, một nửa là đang nhắc nhở hắn, một nửa muốn để hắn và Băng Hoàng Nữ bất hòa, dù sao một mỹ nữ tuyệt sắc, hơn nữa nhất định sẽ trở thành lão tổ Kết Thai Cảnh, nữ nhân như vậy lại theo đuổi mình, có nam nhân nào lại đi cự tuyệt?
Chu Hằng mỉm cười, mặc dù hắn không có ý theo đuổi Băng Hoàng Nữ, nhưng cũng không sợ Triệu An Viễn kia!
Muốn chiến, liền chiến đi!
Hắn bây giờ đã tạo thành Thần chích, tuy rằng so với Kết Thai Cảnh còn cách một khoảng rất lớn, nhưng muốn thoát thân bảo vệ mình thì không thành vấn đề.
Tang Thanh Sơn sau khi cùng Chu Hằng nói hết, cáo từ rời đi.
Chu Hằng ngồi xuống còn chưa nóng đít, lại bị Hoặc Thiên gọi về, Nữ Vương đại nhân rốt cục cũng chiếm được tin tức hai đại Đế triều liên hợp xâm lược.
- Chu Hằng, Bổn cung phong ngươi là Định Thiên đại tướng quân, suất lĩnh đại quân đuổi đại địch trở lại. Hoặc Thiên ngồi trên vương tọa, thanh âm có chút biếng nhác, từ tính mười phần, khiến người nghe cam tâm tình nguyện phục tòng ý nguyện của nàng.
- Dựa vào cái gì? Chu Hằng đi tới vương tọa ngồi chen vào, dù sao chỗ ngồi này quá lớn, hai người ngồi vẫn còn thoải mái.
Hoặc Thiên vội vàng ghé qua một bên, không muốn để cho Chu Hằng đụng vào, nàng trừng mắt phượng, một cổ khí thế cường đại cuốn qua, cho dù là Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh chỉ sợ cũng phải khom lưng.
Nhưng mà Chu Hằng có được hắc kiếm, là thứ duy nhất có khả năng đối kháng lại khí thế của nàng, tự nhiên không quan tâm sự kiều mỵ của nàng.
- Hỗn trướng! Hoặc Thiên thấp giọng chửi, nhưng gương mặt xinh đẹp vẫn ngẩng lên mang theo vẻ cần khẩn: - Chu đại thiếu gia, xem như Bổn cung xin ngươi, ngươi giúp Bổn cung một tay, được không?
Nhìn gương mặt xinh đẹp như hoa như ngọc của nàng, Chu Hằng lập tức rung động trong lòng, mị lực của thiên nữ tuyệt thế này cũng không phải Băng Hoàng Nữ có thể sánh được, tim đập thình thịch, gần như không kiềm chế được.
Hắn vốn tính đến thì chiến một trận, dù sao việc này mồi dẫn lửa tính lên người hắn, hơn nữa hắn còn muốn biến là ai vu oan giá họa cho hắn, cho dù Hoặc Thiên không nói, hắn cũng đi một chuyến!
Lừa gạt Hoặc Thiên chiếm một ít ưu đãi, tỷ như mặc một ít đồ đẹp cho hắn thưởng thức, bưng trà đưa nước cho hắn, Chu Hằng bất đắt dĩ tiếp nhận nhiệm vụ này, ba ngày sau đợi đại quân chuẩn bị xong, thì sẽ suất lĩnh đại quân xuất chinh.
Hắn nào biết binh pháp gì, cũng may Đại tướng quân như hắn cũng chỉ là hư danh, đến lúc đó chỉ cần đấu tranh anh dũng là được rồi.
Hoặc Thiên dùng quyền lực của nữ hoàng, tụ tập đại quân thiên hạ, mà có Tang Thanh Sơn và Băng Hoàng Nữ toàn lực ủng hộ, hai đại hào môn cùng phát lực, vô luận là tập kết binh lực hay là trù bị trang bị đều cực nhanh.
Ba ngày sau, đại quân xuất phát, Chu Hằng lệnh cho Phó tướng chỉ huy hơn 10 triệu tướng sĩ xuất chinh trước, còn 20 triệu đại quân trực tiếp đi tới Thiên Môn Sơn hội hợp cùng bọn họ.
Thiên Môn Sơn là quan ải trấn thủ đế quốc nhân loại, nơi hiểm yếu này nếu như bị đột phá, đại quân dị tộc sẽ tiến quân thần tốc, đất bằng ngựa phi. Lần này suất quân xuất chinh, chẳng những đám người An Ngọc Mị đi theo hết, mà Băng Hoàng Nữ, Tang Thanh Sơn, Dương Chiêm các các đệ tử Võ Các cũng xuất động không ít.
Đối với rất nhiều tuấn kiệt võ đạo trẻ tuổi mà nói, đây là một cơ hội lịch lãm rất tốt.
Chu Hằng khởi động chiếc siêu cấp Không Hạm kia, nó chẳng những là pháp khí phi hành, còn mang theo được 18 Linh Quang Pháo, nếu liên tục oanh kích, cho dù lão tổ Kết Thai Cảnh cũng chỉ có cách bỏ chạy giữ mạng.
Hoặc Thiên cũng bị Chu Hằng bắt lên Không Hạm, nàng vốn có ý ở lại tọa trấn đế đô, nhưng Chu Hằng biết lực chú ý của hai đại đế quốc đều dồn lên người hắn, không biết có bao nhiêu Kết Thai, Thần Anh Cảnh lão tổ sẽ đột nhiên đánh lén, tự nhiên chuẩn bị tốt vũ khí bí mật như nàng.
Không Hạm quá khổng lồ, tự nhiên tốc độ không thể quá nhanh, nhưng vì có thể không cố kỵ địa hình, nó vẫn còn nhanh hơn tốc độ tiến quân của đại quân, chỉ vẻn vẹn nửa tháng sau, chiếc Không Hạm này đã tới ngoài Thiên Môn Sơn trăm dặm, giống như cự phách, đứng trên thiên hạ!
Từ thời đại thượng cổ chấm dứt, võ đạo điêu linh, chế khí chi đạo cũng xuống dốc theo, Điểm Tinh Tông hiện tại chính là tông môn chế tạo pháp khí cấp cao nhất trong đế quốc nhân loại, nhưng mà bọn họ cũng không có khả năng làm ra Không Hạm to như vậy!
Đây là đại sát khí, đại uy hiếp!
Tẩm Huyết Thiên Quân vốn muốn lợi dụng nó trọng chấn hung danh hiển hách của Độc Huyết Tông, không nghĩ tới xuất sư bất lợi, ngược lại làm giá y cho Chu Hằng.
Lại năm ngày sau, nhóm đại quân đầu tiên của đế quốc nhân loại gồm 3000 vạn người đã tập kết xong, mà liên quân hai đại đế quốc Thiên Yêu, Dạ Ma cũng tới gần Thiên Môn Sơn ngoài vạn dặm, nhiều nhất một ngày sau sẽ tới.
Chu Hằng hiểu, cho nên sớm giao quyền chỉ huy đại quân cho Phó Thống soái, còn mình ở trong phòng dùng thần thức tập luyện Lăng Thiên Cửu Thức, để làm lớn mạnh Thần chích, sớm ngày đột phá Kết Thai Cảnh.
Khi mặt trời mới mọc lên, ngàn vạn hùng binh hai đại Đế triều dị tộc cũng tới gần Thiên Môn Sơn, liếc mắt nhìn đều là đầu người đen kịt, không giống đế quốc nhân loại chỉ có một loại, hai đại đế quốc này chủng tộc san sát, thứ cổ quái gì cũng có.
Giống như người đầu dê, người đầu trâu, người mặt ngựa, những người này nếu tới thành thị nhân loại, chỉ bộ dáng dữ tợn này cũng có thể hù sợ rất nhiều người.
- Bổn tọa Ưng Sơn Mục Chi, là Chỉ huy sứ liên quân lâm thời của hai đại Đế triều Thiên Yêu, Dạ Ma, nhân loại, người nào có thể làm chủ, đi ra gặp mặt bổn tọa! Một gã dị tộc đạp bước trên không trung, mặc dù sau lưng có hai cánh chim nhưng cũng không mở ra, cứ như vậy lăng không mà đứng.
Kết Thai Cảnh! Thậm chí là Thần Anh Cảnh!
Lần này hai đại đế quốc là tuyệt đối xuất động lực lượng lớn, chiến tranh trước kia ngay cả võ giả Khai Thiên Cảnh cũng rất ít xuất hiện, lần này trực tiếp xuất động nửa bước tiên nhân, cho thấy quyết tâm của bọn họ chắc chắn phải thắng.
Chu Hằng cũng đạp không bay lên, sau khi hình thành Thần chích hắn có liên hệ kỳ diệu với thiên địa, khiến hắn thu được năng lực kỳ diệu. Hắn mỉm cười, nói: - Bản nhân không muốn cùng kẻ cầm cờ nói chuyện, đổi thành kẻ quyết định chính đi.