Tinh thuyền rất nhanh cập bến Vĩnh Hằng Long Tinh, Chu Hằng từ trên cao nhìn xuống, chỉ thấy Ma Hải trong vòng một năm ngắn ngủi lại lớn hơn một vòng, tuy rằng còn kém hơn Tử Triều siêu cấp ở Chu Tước tinh vực lần đó, nhưng mà cũng không kém bao nhiêu.
Lửa uy hiếp của Âm Ảnh Tử Linh sắp sém lông mày rồi!
Chu Hằng thu hồi suy nghĩ, từ trên tinh thuyền nhảy xuống, chỉ thấy nhị tổ đã đích thân tới, ha ha cười nói: - Chu lão đệ, ta vừa nhận được tin tức, sư tỷ ngươi vừa mới khai trừ ngươi và Hồng Nguyệt Thiên Tôn ra khỏi Thái Hư Tông!
Chuyện này có gì tốt, vui vẻ vậy làm gì? Có muốn làm rồng nữa hay không?
Chu Hằng thầm nói, con tiểu long này không có ánh mắt, trách không được năm đó trước bị Hoặc Thiên lột da rút gân, sau đó lại bị Hồng Nguyệt lột da rút gân! Chờ sau này mình bước vào Hỗn Độn Cảnh có phải cũng lột da rút gân lão tiểu tử này hay không?
Hắn thở dài, nói: - Đúng là chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm!
Nhị tổ Long tộc vẫn mỉm cười, lúc trước Hoặc Thiên vì Chu Hằng ngay cả một vị Thánh nhân khác cũng tát! Quả thực là quý mến vô cùng!
Hơn nữa, trung gian còn có thêm Hồng Nguyệt, với lịch duyệt phong phú của nhị tổ, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đây là một cuộc tình tay ba.
Nhưng mà một câu trêu chọc hắn cũng không dám.
Đương sự là ai a?
Hoặc Thiên! Hồng Nguyệt!
Ai mà chẳng có thể tùy ý chà đạp Long tộc, hơn nữa quả thật cũng hung hăng chà đạp qua rồi, trong lòng nhị tổ còn có bóng ma chưa tan.
- Không có gì, không có gì, lệnh sư tỷ chỉ nhất thời nổi giận, sẽ nhanh đổi ý thôi. Nhị tổ nói. Ngừng lại một chút, lại nói. - Chu lão đệ, lần này ngươi có ý tới gặp lão tổ là có chuyện gì quan trọng sao?
- Quan trọng vô cùng!
Con lừa đen chen lời nói.
Quan trọng Nhị tổ lòng nghiêm lại nói: - Ta lập tức mang bọn ngươi đi gặp lão tổ!
Chu Hằng cười có chút xấu hổ, đối với hắn mà nói, chuyện này liên quan tới con trai tương lai, đương nhiên trọng yếu vô cùng!
Nhị tổ rất nhanh mang theo Chu Hằng và con lừa đen đi tới một ngôi đại điện, nơi này, lão Thanh Long đang ngồi phía sau một cái bếp lò bằng đồng hình người. Lão mặc trường bào xanh, mặt nghiêm nghị, mà khoanh chân ngồi đối diện là Long Toa Toa, đang nhắm mắt điều tức.
Cảm ứng được Chu Hằng đến, nha đầu kia lập tức mở mắt ra, bật người lên phất tay với hắn.
- Khụ! Khụ! Lão Thanh Long ho khan, nha đầu kia cũng không để người cha già lão ở trong mắt à, dám cấu kết làm bậy với nam nhân khác trước mặt hắn.
Long Toa Toa lại không sợ lão tử mình, nhanh như chớp chạy tới Chu Hằng nói: - Này, ngươi sao bây giờ mới tới gặp bổn cô nương. Không coi bổn cô nương là bằng hữu sao?
Chu Hằng mỉm cười, nói: - Ta có chút chuyện!
- Tiểu hữu, mời ngồi! Lão Thanh Long hô lên, hắn cũng không muốn để con gái phát triển tình cảm với Chu Hằng, tuy rằng như vậy có thể kết thành thân gia với Thái Hư Tông, nhưng mà vừa nghĩ tới hai đại yêu nữ Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt, lão Thanh Long không khỏi run lên!
Nói là mời ngồi, nhưng một cái ghế cũng không có, phải ngồi bệt xuống đất.
- Đa tạ! Chu Hằng khách sáo một tiếng, dù sao lão Thanh Long chính là cường giả Hỗn Độn Cảnh hơn 800 bước, hơn nữa trấn thủ Ma Hải nhiều thế hệ qua, đây là đại công đức! Long Toa Toa không chút nào tị hiềm ngồi ở bên cạnh Chu Hằng, nàng tỉ mỉ hỏi thăm tin tức Hoặc Thiên và Hồng Nguyệt.
- Khụ! Khụ! Lão Thanh Long không thể không đánh cắt ngang tâm tư của ái nữ mình, nếu cứ để nàng hỏi thì ba ngày có khi cũng chưa xong, bốn người cũng không thể ngồi ở trong này lâu như vậy à?
- Tiểu hữu, đến tột cùng có chuyện trọng yếu gì?
Chu Hằng rất xấu hổ, dừng một chút mới nói: - Ta nghĩ muốn mượn sừng của Tổ Long đại nhân dùng một chút!
Toàn trường lập tức lặng ngắt như tờ, sau một lúc lâu, mới vang lên tiếng cười khẽ của con lừa đen, nhưng con lừa đê tiện này không nhịn được, cho nên vẫn để người khác nghe được.
- Ha ha ha ha! Long Toa Toa rất không nể tình cười to một trận.
Nhị tổ sắc mặt tái xanh, lão Thanh Long cũng sắc mặt tái xanh! Thái Hư nhất mạch khinh người quá đáng a! Lúc trước Hoặc Thiên lột da rút gân bọn họ, về sau Hồng Nguyệt lột da rút gân bọn họ, hiện tại đến phiên Chu Hằng sao? Đáng ghét a! Tiểu tử ngươi mới chỉ là Hắc Động Cảnh, ngay cả một ngón tay của lão tử cũng không đỡ được, còn muốn khi dễ lão tử?
Trong cơn giận dữ, lão Thanh Long và nhị tổ lòng đầy căm phẫn, chửi tục trong lòng.
Chu Hằng cười xấu hổ, thỉnh cầu này đúng là rất sỉ nhục. Nhưng mà không có biện pháp a, thuốc dưỡng thai phải có vật này làm chủ, hắn không thể không xin, không thể không nói!
Hơn nữa, hiện tại hắn đã bị Hoặc Thiên khai trừ ra khỏi Thái Hư Tông, tầng trợ lực này đã không còn... Bây giờ suy nghĩ một chút, Hoặc Thiên quả nhiên cố ý a, nàng biết mình còn muốn tìm một chút thuốc trên người 4 thần thú, cho nên cố ý thiết trí cửa ải khó khăn cho mình.
Nếu không, Chu Hằng chỉ cần nói đây là ý của Hoặc Thiên, còn sợ 4 thần thú không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ sao?
Không có biện pháp, đành phải sử xuất đòn sát thủ! Chu Hằng nói:
- Tổ Long đại nhân, ta cũng bị tình thế ép buộc, bởi vì... Bởi vì... Đây là thuốc chủ để dùng làm thuốc cho Hồng Nguyệt dưỡng thai!
Phốc! Phốc! Phốc!
Ba vị Long tộc rất nể tình, đều phun nước miếng ra ngoài.
- Cái, cái gì! Hồng Nguyệt đại nhân mang thai! Long Toa Toa kinh hãi không thôi, lập tức bóp chặt hai vai Chu Hằng: - Ai làm? Tên khốn nạn nào dám làm Hồng Nguyệt đại nhân mang thai! Ô ô ô, thần tượng đại nhân của bổn cô nương tại sao có thể mang thai!
Lão Thanh Long và nhị tổ nhìn nhau, có chút hiểu ra.
Khó trách Chu Hằng và Hồng Nguyệt mới bị khai trừ ra khỏi Thái Hư Tông, một sư thúc, một sư tiểu điệt, lại yêu nhau, còn chơi nhau lớn cả bụng, tự nhiên là bị đá ra khỏi tông môn. Quan hệ không có bối phận như thế, bọn họ đừng nói làm ra một mạng sống, cho dù mười mạng, tám mạng cũng không ai nói gì.
Hơn nữa, hiện tại Hồng Nguyệt nghiễm nhiên trở thành Hỗn Độn Cảnh mạnh nhất thiên hạ, trừ bốn Thánh trước mắt ra, có ai có thể thắng được nàng?
Chỉ là Hồng Nguyệt chân và Chu Hằng làm ra cái chuyện loạn luân này, nhưng lại không có ai dám giễu cợt.
Mấu chốt là, Hoặc Thiên và Chu Hằng cũng có quan hệ ám muội, nếu ngày sau thầy trò cùng thờ một chồng, vậy sẽ thật sự trở thành truyện cười thiên hạ! Cho nên Hoặc Thiên mượn cơ hội này khai trừ Chu Hằng và Hồng Nguyệt, đoạn tuyệt quan hệ, như vậy ngày sau gả cho hắn cũng không có vấn đề.
Hai lão Long đều nghĩ rất xa, nhưng muốn bảo họ cho mượn cái sừng rồng?
Nhị tổ nói: - Chu lão đệ, phần lớn lực lượng Long tộc chúng ta đều tập trung ở sừng rồng, lão tổ tông phải tọa trấn Ma Hải, không thể thiếu thực lực, không bằng dùng cái của ta thay thế đi!
Thuốc dưỡng thai của Hồng Nguyệt a, bọn họ nào dám không cho! Nhưng mà uy hiếp của Tử Linh vẫn còn, mà mấy năm này Ma Hải tăng tốc mở rộng, Tử Triều mỗi một lần đều hung ác hơn, theo lão Thanh Long suy tính, sắp tới sẽ có một lần Tử Triều siêu cấp!
Lúc này, tự nhiên không thể để mất chiến lực đỉnh cấp.
Chu Hằng lắc lắc đầu, nói: - Ta đoán là không được.
Danh sách có yêu cầu rõ ràng, 4 thần thú phải là đời đầu! Nhị tổ tuy rằng cũng là Hỗn Độn Cảnh, nhưng mà còn chưa đủ!
Nhị tổ cảm thấy tổn thương, hắn dầu gì cũng là cường giả Hỗn Độn Cảnh à! Mặc dù mới đi ra gần 200 bước, nhưng Hỗn Độn Cảnh dù sao cũng là Hỗn Độn Cảnh, là cường giả đếm trên đầu ngón tay trên đời này đấy!
- Báo... Báo lão tổ! Đột nhiên, trận đưa tin sáng lên, một lão nhân có chút gấp gấp nói: - Không xong, Tử Triều bạo phát! Tử Triều siêu cấp! Tử Triều siêu cấp bạo phát!
Khó trách hắn nói năng lộn xộn như thế, Tử Triều siêu cấp kinh khủng bực nào? Lúc trước Thiên Thần Đại Hội tới nhiều đỉnh cấp cường giả như vậy, tuy nhiên bị Tử Triều siêu cấp tấn công tử thương vô số!
Hơn nữa, khi đó Chu Hằng còn có tác dụng cực kỳ trọng yếu, nếu không phải hắn, không nói cường giả Hỗn Độn Cảnh sẽ ngã xuống mấy người, ít nhất cường giả cấp bậc 9 động không chắc đã còn một người.
- Tiểu hữu, ngươi ngồi đây đợi, bản tôn phải lập tức đi trấn áp Ma Hải!
Lão Thanh Long lập tức đứng lên, Tử Triều loại nhỏ, Tử Triều loại trung thậm chí Tử Triều loại lớn hắn cũng không gấp như vậy, hoàn toàn có thể xuất động lúc nguy cấp nhất, nhưng mà Tử Triều siêu cấpthì không được!
Bởi vì không có cường giả Hỗn Độn Cảnh tọa trấn, Tử Triều siêu cấp có thể đánh sụp phòng tuyến!
- Cùng đi, ta cũng muốn đi giúp! Chu Hằng vội vàng nói.
Đây cũng không phải hắn muốn lấy lòng lão Thanh Long, mà trấn diệt Tử Linh là chức trách của mỗi một sinh linh, tuyệt đối không phải là sứ mệnh của mỗi Long tộc! Hơn nữa, hắn cũng đã từng là lão binh của Long tộc!
Lão Thanh Long hơi do dự, liền gật đầu, lực phá hoại của Tử Triều siêu cấp quá lớn, có Chu Hằng khắc tinh của Tử Linh này thì sẽ có tác dụng rất lớn.
Tính cả con lừa đen, bọn họ đều tiến về phía Ma Hải.
Lão Thanh Long vốn tọa trấn Vĩnh Hằng Long Tinh, cung điện của hắn cách Ma Hải không xa, chỉ gần mười phút sau, bọn họ cũng đã đi tới cạnh Ma Hải, có thể nhìn thấy phía xa có vô số Tử Linh đang tràn lên bờ tấn công.
Tử Triều là gom tất cả Tử Linh trong một khu vực nào đó, sau đó hướng về một hướng cố định phát động tấn công. Tử Triều siêu cấp cũng không ngoại lệ, chỉ là khu vực còn lớn hơn, số lượng Tử Linh cũng nhiều hơn!
- Đi!
Lão Thanh Long ôm lấy ba người, một lừa mạnh mẽ vọt vào Ma Hải, phóng về phía Tử Triều.
Hỗn Độn Cảnh 800 bước quả thật cường đại, chỉ trong giây lát bọn họ đã đi tới bên trên Tử Triều, lão Thanh Long buông mọi người ra, một chưởng chụp ra, ánh sáng xanh tràn ngập sinh cơ bùng phát.
Thanh Long đại biểu cho mộc chi đạo, sinh cơ bừng bừng! Ánh sáng phù văn của hắn có thể chữa thương, có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng đối với Tử Linh mà nói, lại là độc dược, ánh sáng xanh rơi xuống, Tử Linh dưới Hắc Động Cảnh lập tức thành tro!
Nó có chút tương tự ánh sáng thiên hà, chỉ là phù văn cần linh lực để vận chuyển, sẽ có lúc kiệt lực, nhưng mà ánh sáng thiên hà lại chủ động tế chuyển, ít nhất cho tới bây giờ Chu Hằng còn chưa thấy ánh sáng thiên hà ảm đạm, giống như lốc xoáy tinh tú không ngừng chuyển động vậy. - Giết!
Chu Hằng đáp xuống, không chút do dự tế ra vòng thiên hà, ánh sáng thiên hà trăm trượng lưu chuyển, ở bên trong khu vực này, cho dù Tử Linh Hắc Động Cảnh chạm vào cũng chết, so ra còn lợi hại hơn lão Thanh Long. - - - - - oOo- - - - -
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK