Ầm!
Một quyền của Nhật Khuyết đập xuống, thanh thế khủng bố tới kinh người.
- Chưa chắc!
Chu Hằng giơ tay lên đón đỡ, vận chuyển Đại Ngũ Hành Phù Văn, tạo thành một mảnh ánh sáng vàng, lan tràn tới đoàn hắc mang kia.
Bành!
Một tiếng vang thật lớn vang lên, thân hình của Chu Hằng với Nhật Khuyết đã tách ra, dư ba của lực lượng cường đại quanh quẩn trong sơn cốc, ngay cả một khối núi đá cũng không có bị chấn vỡ, có thể thấy được nơi này khẳng định có trận pháp cường đại bảo hộ.
Chu Hằng phủi tay một cái, lộ ra một nụ cười, nói:
- Có điểm uy lực, nhưng vẫn là kém xa!
- Ít khoe miệng lưỡi lợi hại, đón đỡ một chiêu nữa của lão tử!
Nhật Khuyết lại nhào ra.
Chu Hằng đã biết năng lực 2 cái phù văn của đối phương, một cái chuyên về phòng ngự, một cái khác thì có được lực phá hoại cường đại! Mà phù văn phòng ngự mới là mấu chốt, nếu không có thì khi Nhật Khuyết chống lại An Lộ, thật đúng không phải là đối thủ của An Lộ, ánh sáng trắng che mắt, để hắn căn bản không ra được một chiêu!
Nhưng có phù văn phòng ngự trong tay liền không giống nhau, phòng thủ phản kích là được, ngươi muốn đánh bại ta cuối cùng vẫn phải đến gần ta, công kích ta a? Nhưng công kích của ngươi không đánh được ta, công kích của ta lại có thể dễ dàng đả thương ngươi, đây là chênh lệch!
Chỉ là đối mặt với Chu Hằng, chiêu đó liền không hữu hiệu.
Lực lượng của Chu Hằng dùng để thúc giục Bá Long Quyền, một quyền liền có thể oanh phá phù văn phòng ngự của Nhật Khuyết, mà phù văn công kích của hắn lại không có cách nào đánh vỡ Đại Ngũ Hành Phù Văn của Chu Hằng, đây đồng dạng là chênh lệch!
Quả thật, lực lượng của Nhật Khuyết còn ở trên Chu Hằng, nhưng sau khi vào Tuệ Tinh Cảnh, lực lượng không còn là nhân tố mang tính quyết định, ít nhất không còn là nhân tố mang tính quyết định duy nhất.
Bành! Bành! Bành!
Hai người kịch liệt đụng nhau, mỗi một chiêu đều không nói tới khuôn mẫu gì, chính là liều mạng.
Ở mặt ngoài, chẳng phân biệt được, nhưng trên thực tế, Chu Hằng chỉ dùng một phù văn!
Hắn còn chưa vận chuyển Yên Diệt Phù Văn có uy lực lớn hơn!
Phù văn này vừa ra, chính là phù văn phòng ngự của Nhật Khuyết cũng không thể ngăn cản, mà sẽ bị phá diệt dễ như trở bàn tay!
Nhật Khuyết thật đúng là không thiếu đầu óc, hắn lựa chọn con đường có khả năng thủ thắng nhất, chính là liều mạng dùng lực lượng với Chu Hằng1
Thể chất, cấp độ linh lực của hắn đều ở trên Chu Hằng, bởi vậy trên lý thuyết, liều mạng như vậy kết quả chính là Chu Hằng hết sạch khí lực trước! Mặc dù thắng có chút không anh hùng, nhưng cũng mạnh hơn so với việc bại bởi một tên huyết mạch hạ vị!
Chỉ tiếc, đối thủ của hắn là Chu Hằng!
Một người hình thành lốc xoáy tinh tú! Nói đến đánh lâu dài, ai có thể là đối thủ của Chu Hằng? Cho dù là hiện tại hắn tiến lên Tuệ Tinh Cảnh, tốc độ khôi phục linh lực xa xa không bằng thời điểm Thiên Hà Cảnh, nhưng cũng vượt qua những người khác không biết bao nhiêu!
Siêu cấp Đại viên mãn dù sao cũng không phải để không!
10 phút, nửa tiếng, một giờ!
Người xem cuộc chiến đều là lộ ra vẻ kinh ngạc, bọn họ không người nào là thiên tài trong thiên tài? Tự nhiên mỗi người đều có nhãn lực cao minh, Chu Hằng vừa ra tay bọn họ đa có thể đoán được, thể chất cùng cấp độ linh lực của Chu Hằng đều là Tuệ Tinh Vương.
Nhưng đúng là như vậy, bọn họ mới khiếp sợ a!
Làm sao hắn có thể kiên trì đối kháng trong cường độ cao lâu như vậy?
Vì cái gì?
Nhật Khuyết lại đánh tới nha, hắn đã sử dụng ra kỹ xảo "hạ tam lạn", nếu là như vậy vẫn không thể chiến thắng Chu Hằng, vậy về sau hắn còn ngẩng cao đầu ở trong Huyền Thiên Doanh thế nào?
Biến thân?
Vậy không được!
Trong doanh địa có quy định, bình thường luận bàn tuyệt không thể sử dụng biến thân. Bởi vì ngươi có thể biến thân ta cũng có thể biến thân, mọi người đều tăng phòng ngự cùng lực lượng lên, kết quả vẫn là không chênh lệch lắm.
Mà khi Tử Triều đột kích, Huyền Thiên Doanh bọn họ cũng phải gánh vác chức trách đối kháng, lúc nào cũng đều phải bảo trì ở trang thai tốt nhất. Làm sao có thể lãng phí biến thân ở trong lúc luận bàn?
Vạn nhất lúc này vừa vặn có Tử Triều đột kích thì sao? Sẽ vì vậy mà khiến cho bao nhiêu binh sĩ Long Tộc hi sinh vô ích?
Chuyện duy nhất mà Nhật Khuyết có thể làm, chính là dứt bỏ tâm thắng bại, gắng sức chiến một trận.
Chín tháng bồi dưỡng được trong Ma Hải, Chu Hằng đã có được sự kiên nhẫn đến bất khả tư nghị, hắn căn bản không có một tia không kiên nhẫn, chính là hao tổn cùng Nhật Khuyết như vậy, cho đến ba giờ qua đi, Nhật Khuyết bởi vì dùng sức quá độ mà tự mình ngã xuống.
Thắng lợi như vậy nhìn qua không hêg vinh dự, tuy nhiên khiến rất nhiều người nhíu lông mày.
Có thể hao tổn như vậy, cũng là một loại thực lực a!
Đổi lại là bọn họ tới, có mấy người có thể làm được.
Chu Hằng tiếp tục đi tới, rất nhanh liền thấy được chủ lôi đài của cửa ải thứ ba, đây là một thiếu nữ, nhìn qua thướt tha, một đầu tóc xanh tràn đầy mỹ cảm khác thường, hơn nữa mấu chốt hơn chính là, nàng có đầu người, tuy rằng một đôi chân Long to dài có chút chán ngán.
Thiếu nữ Long Tộc tên là Nha Miêu này thân hình vô cùng linh động, nhưng lại nắm giữ một loại phù văn kỳ quái, thân thể có thể xuyên qua không gian trong thời gian cực ngắn, đưa đến hiệu quả như thuấn di.
Chỉ là so với phù văn thuấn di của con lừa đen, khoảng cách truyền tống còn kém nhiều lắm, nhưng trong chiến đấu cũng không cần truyền tống khoảng cách xa như vậy!
Đối thủ này cực kỳ khó đối phó!
Chu Hằng tin tưởng An Lộ căn bản không có khả năng đến gần người thiếu nữ này, mà Nhật Khuyết thì phải phí công đuổi theo người thiếu nữ này cho tới khi mệt mà nằm xuống! Quả thật một quan mạnh hơn so với một quan!
Đáng tiếc, thiếu nữ này cũng không phá được phòng ngự của Chu Hằng!
Đại Ngũ Hành Phù Văn đẩy ra, hình thành một vầng sáng phòng ngự quanh thân Chu Hằng, Nha Miêu tuy rằng nhiều lần phát động tập kích bất ngờ, nhưng căn bản không có cách nào hoàn toàn oanh phá Đại Ngũ Hành Phù Văn này.
- Huyết mạch hạ vị, ngươi muốn dây dưa đến chết như vậy sao?
Nha Miêu hận hận nói, trừ bỏ mấy tên biến thái, nàng còn không có gặp những người khác có được cũng có được phù văn phòng ngự cường đại như vậy!
Nhưng huyết mạch hạ vị cũng xứng để so sánh với mấy tên biến thái sao?
Chu Hằng tươi cười, có nên thử vòng thiên hà của hắn hay không? Hắn vẫn cảm thấy vòng thiên hà cũng không chỉ đơn giản là chấn nhiếp Tử Linh, nhưng đến tột cùng còn có uy lực gì, hắn luôn luôn không có cơ hội thí nghiệm.
Ông!
Vòng thiên hà lại ra!
Ánh sáng thần thánh lưu chuyển, loại hào quang này không có một tia uy hiếp đối với sinh linh, ngược lại có một loại yên bình đắm chìm trong Thánh Quang.
Cuối cùng có gì hữu dụng?
Thân hình thiếu nữ chớp động, chưa từ bỏ ý định tiếp tục phát động đánh bất ngờ, nàng cho rằng trên đời không có phòng ngự tuyệt đối hoàn mỹ, cường đại hơn nữa cũng sẽ lộ ra sơ hở! Mà nàng muốn kiên trì bền bỉ công kích tới để dẫn ra sơ hở.
Ầm!
Chỉ là lần này, nàng còn không có tới gần người liền bị ngăn cản!
Vòng thiên hà đúng là giống như nam châm, hút thiếu nữ đó vào!
- Đây là thứ quỷ gì? Mau thả ta ra!
Nha Miêu hoảng sợ hét lớn, cho tới bây giờ nàng chưa bao giờ gặp chuyện như vậy! Những thứ kia không phải Thiên Hà à, từng đạo đầu đuôi tương liên, tạo thành vòng thiên hà, nhưng vì cái gì Thiên Hà tạo thành hình cái vòng lại có được uy năng kinh khủng như vậy?
Ánh mắt Chu Hằng sáng ngời, đây là một tác dụng khác của vòng thiên hà?
Trên thực tế, giống như vạn tinh tú, nghìn đạo Thiên Hà cũng có được một tác dụng đặc thù! Mà chấn nhiếp vong linh . . . thật ra là năng lực Ma Hải giao cho hắn, cũng không phải uy lực chân chính của nghìn đạo Thiên Hà!
Vầng sáng này có thể giam cầm đối thủ!
Có thể giam cầm đối thủ, như vậy lực lượng đánh tới? Vũ khí? Ám khí thì sao? Có phải cũng có thể giam cầm hay không?
Tuy nhiên, có chút cố hết sức!
Mỗi lần Nha Miêu giãy giụa, sẽ làm một bộ phận lực lượng phản chấn về Chu Hằng, tạo thành tấn công tương đối đối với hắn. Một thời gian dài, Chu Hằng khẳng định ăn không tiêu, nhất thiết phải bỏ giam cầm. Mà nhân số nhiều hơn nữa thì sao? Nếu đối thủ cường đại thêm một chút thì sao?
Chu Hằng tin tưởng, vòng thiên hà ngay cả công kích của cấp Hắc Động cũng có thể giam cầm. Nhưng thời gian là bao lâu. đây chính là một vấn đề! Khả năng là một phần trăm giây, khả năng là một phần ngàn giây, thậm chí cũng chỉ có một phần vạn giây.
- Hắc!
Nha Miêu phát ra toàn lực, để giam cầm của vòng thiên hà hơi buông ra chút, nàng nhân cơ hội phát động thuấn di. Thân hình nhoáng lên một cái, cuối cùng thoát khốn.
Đó cũng không phải vòng thiên hà không đủ mạnh, mà là Chu Hằng không đủ mạnh!
Dù sao Nha Miêu chính là Tuệ Tinh Đế hai lớp, lực lượng cao hơn một mảng lớn so với Chu Hằng, loại lực lượng này đấu nhau, vừa không có tăng phúc lực lượng như Bá Long Quyền, Chu Hằng có thể giam cầm Nha Miêu lâu như vậy đã rất tốt.
- Đây là phù văn huyết mạch mà ngươi thức tỉnh?
Trên mặt của Nha Miêu vẫn còn vẻ sợ hãi. Trong khoảng thời gian ngắn không còn dám phát động công kích đánh Chu Hằng.
Ngoài ra, nàng không thể giải thích vì cái gì mà rõ ràng chỉ là một vòng thiên hà, lại có được uy năng đáng sợ như vậy, ngay cả nàng cũng có thể giam cầm!
- Bí mật!
Chu Hằng cười cười, không trả lời.
- Đừng nhỏ mọn như vậy nha, nói ra nghe một chút!
Nha Miêu cười khúc khích với Chu Hằng, minh diễm kinh người.
Chu Hằng cười ha ha, nói:
- Hoặc là tái chiến, hoặc là né tránh, ta còn có bảy người phải đánh, đang bận rộn mà!
- Được rồi, ta đây đầu hàng, ngươi nói cho ta biết bí mật của ngươi được không?
Nha Miêu lại dịu dàng nói.
- Không được!
Chu Hằng lắc lắc đầu, đi qua Nha Miêu, tiếp tục đi về phía trước.
Nhìn bóng lưng Chu Hằng, trong ánh mắt Nha Miêu lộ ra vẻ nóng lòng muốn thử, rồi lại mạnh mẽ khắc chế đi, không có ra tay. Nàng biết, nàng không phá giải được vầng sáng cổ quái trên thân Chu Hằng!
Trừ phi . . . Lực lượng của nàng có thể tiến thêm một bước dài, đẩy mạnh tu vi đến 90 tuệ tinh trở lên, nhưng vậy ít nhất cũng là sự tình trăm năm sau.
. . .
- Không có ý nghĩa, đi thôi!
Trên sơn cốc có hai thanh niên, một người ngồi, đầu đầy tóc xanh, một người đứng giống như cây lao, đầu đầy tóc đen, không ngờ không có một người nào có được đặc thù của Long Tộc!
Không có đặc thù của Long Tộc, liền chỉ có hai nguyên nhân: thứ nhất, đạt tới Hắc Động Cảnh, đã hoàn toàn Long Hóa, bởi vậy hình người cũng không có một tia đặc thù của Long Tộc. Thư hai, chính là huyết mạch phản tổ, vừa sinh ra đã là long hình, khi biến thành hình người cũng sẽ không có bất kỳ đặc thù của Long Tộc.
Đương nhiên còn có một loại tình huống ngoại lệ, đó chính là Chu Hằng, nhưng huyết mạch Long tộc của hắn chính là hàng hóa - ngoại lai, không thể tính ở trong đó.
Khí tức hai người này lộ ra ngoài tuyệt đối chỉ là Tuệ Tinh Cảnh, như vậy liền chỉ có một nguyên nhân, huyết mạch của bọn họ hoàn toàn phản tổ, vừa sinh ra chính là long hình trọn vẹn!
Ở Long Tộc, đây tuyệt đối là tượng trưng cường đại, thành tựu thấp nhất cũng là Hắc Động Cảnh!
- Đừng nóng vội a, đây không phải là rất có ý tứ sao, vầng sáng kia thật kỳ lạ!
Thanh niên Lam Long đang ngồi nói.
- Đụng tới ta, một quyền liền có thể vỡ nát!
Thanh niên tóc đen lạnh lùng nói.
- Ha ha ha! Người nào không biết Hắc Dạ Ma Vương ngươi lợi hại, xếp hạng thứ bốn của đội chữ Thiên! Ám Chi Phù Văn của ngươi tu luyện thế nào, có đạt tới địa bộ của Ám Dạ Thiên Hạ hay không, có thể đi khiêu chiến tên biến thái kia chứ??
Thanh niên tóc lam bộ dáng lười biếng, ánh mắt không nháy nhìn chiến đấu ở dưới.
Thanh niên tóc đen dừng một hồi, mới mở miệng nói:
- Còn kém một chút, tuy nhiên . . . rất nhanh!
- Đi thôi, tên này không có đối thủ ở đội chữ Địa, rất nhanh thì sẽ khiêu chiến đội chữ Thiên, đến lúc đó sẽ xem đến tột cùng hắn có thể đạt tới trình độ nào!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK