Trong tinh không liên tục xuyên qua hơn bốn tháng, tinh thuyền rốt cục ngừng lại ở Không Gian Khiêu Dược.
Hồng Long nữ hoàng quan sát vẫn thạch phiêu động trong tinh không tiến hành suy tính, thời gian lâu như vậy, khối đại lục kia khẳng định đã bay xa, phải căn cứ vào tốc độ bay đi của vẫn thạch để suy tính vị trí của đại lục.
Tốc độ của Tinh thuyền chậm lại, bắt đầu tìm kiếm ở trong vũ trụ u tối.
- Đại nhân, khối đại lục kia đã phân biệt được rồi, cách thời gian mỗi một ngày sẽ phát ra một đạo huyết quang, thẳng tới mấy vạn dặm!
Một gã thuyền viên nói, hắn là một trong thuyền viên trên tinh thuyền phát hiện đại lục đó, lần này là được Chu Hằng cố ý mang tới.
Chu Hằng gật đầu, có phản ứng đặc thù như vậy, thật đúng là dễ phân biệt.
Một ngày, hai ngày, ba ngày . . . Sau khi qua mười một ngày, rốt cục bọn họ đuổi kịp khối đại lục kia.
- Đại nhân ngươi xem!
Chu Hằng đang khoanh chân minh tưởng ảo diệu của Ngũ Hành phù văn ở trên boong thuyền, đột nhiên bị vài thuyền viên hưng phấn đánh thức. Hắn đứng lên, nhìn lại theo phương hướng những thuyền viên này chỉ, chỉ thấy mấy ngàn dặm ở phía trước, một tòa đại lục lớn vô cùng đang lơ lửng ở trong vũ trụ.
Quanh mình khối đại lục này tràn đầy vết nứt, hẳn là lưu lại lúc va chạm với các đại lục khác trong khi trôi nổi thời gian dài ở tinh không, hiển lộ ra hết vẻ tang thương.
Chu Hằng phóng tầm mắt đo đạc, khối đại lục này thật đúng là lơn a, không hề nhỏ hơn so với bất kỳ một tòa Tiên Thành nào, trôi nổi ở tinh không như một cự thú im ắng, có thể nghiền nát bất kỳ tồn tại dọc đường.
Thời kỳ thượng cổ, Tiên giới thực ra giống như Phàm giới, có từng khối Tiên Tinh hoàn chỉnh. Mà Tiên Tinh càng lớn, linh khí chứa trong đó càng dày, có thể coi là Đại Tinh, Cự Tinh.
Một khối đại lục này tất nhiên là bị vỡ ra từ Đại Tinh, chiều dài nhất của hai đầu mút ít nhất cách nhau mấy triệu dặm, nhưng mà đây chỉ là một khối đại lục vỡ nát mà thôi, Tiên Tinh chân chính thì se lớn như thế nào a?
Đáng tiếc, năm đó Đại Năng của Minh giới đánh nhau, đúng là đã làm hỏng Tiên giới!
Ầm!
Đang lúc Chu Hằng nhìn tới nhập thần, chỉ thấy phiến đại lục xa xa kia phun trào ra một đạo hào quang màu máu rất mạnh, bắn lên cao mấy vạn dặm, vô cùng bắt mắt.
- Các ngươi lái thuyền đi theo, không cần đến gần!
Chu Hằng phân phó nói, sau đó trở lại bên trong khoang thuyền gọi Hồng Long phản ứng đang ngủ nướng, Lam Long nữ hoàng cùng Mộc Đồng Đồng đang đánh cuộc, về phần con lừa đen căn bản không cần nhắc nhở, phản ứng của nó đều nhanh hơn so với bất cứ ai, đã sớm lè lưỡi đứng ở một bên.
- Trong tinh không nơi nơi đều có di tích của tiền sử lưu lại, Chu tiểu tử chúng ta dứt khoát đừng trở về. Không ngừng mà tìm kiếm bảo vật trong tinh không đi!
Con lừa đen hưng phấn nói.
- Ta cũng không có tham tài như ngươi!
Chu Hằng vươn tay ôm lấy Mộc Đồng Đồng, bay đi về đại lục kia.
- Xú đại thúc, không cho phép ngươi động tay động chân với Đồng Đồng a!
Mộc Đồng Đồng cảnh cáo nói với Chu Hằng.
Mấy năm trôi qua, tiểu nha đầu này gần như không có lớn lên, vẫn là một quả đậu nành nghiền.
Tiên nhân thọ nguyên dồi dào, vì vậy tốc độ trưởng thành cũng chậm hơn rất nhiều, người Phàm giới mười lăm mười sáu năm cũng sắp trưởng thành, nhưng người Tiên giới trăm năm mới bắt đầu trưởng thành thì chỗ nào cũng có.
Mộc Đồng Đồng chính là như thế, nhìn qua cũng không khác nữ đồng 7, 8 tuổi, mặc dù mặt nhỏ vô cùng đẹp đẽ, lại có huyết thống đặc thù của Tinh linh tộc, nhưng đối với thân thể khô quắt của nàng, trừ phi là người có sở thích đặc biệt, nếu không ai sẽ cảm thấy hứng thú đối với nàng?
- Chờ ngươi lớn thêm mấy trăm năm nữa đi!
Chu Hằng xách theo áo của nàng, đưa nàng ra xa một chút, cười nói:
- Cũng đừng tiểu vào người ta!
Phi, cho rằng mình là trẻ con còn đái dầm sao?
Mộc Đồng Đồng trừng mắt nhìn Chu Hằng, cái miệng nhỏ nhắn cong lên, bộ dáng cừu hận.
Chu Hằng cười ha ha, ở phía sau của hắn, Hồng Long nữ hoàng thì phải mang theo Lam Long nữ hoàng, phía sau mới là con lừa đen, đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ liều cái mạng già đuổi theo, ai bảo tu vi của nó yếu nhất?
- Quá nhanh, hảo kích thích a!
Lam Long nữ hoàng học theo bộ dáng của đứa nhỏ, hưng phấn kêu to, làm cho Hồng Long nữ hoàng tức giận không nhẹ, nàng trời sinh lười biếng, rõ ràng hẳn là nàng nên được mang theo a!
Trong tinh không không có chút trọng lực nào, tốc độ bọn họ cực nhanh, vẻn vẹn chỉ là 10 phút sau liền đáp xuống khối đại lục này. Từ nơi này quay đầu lại nhìn tinh thuyền của mình, hoàn toàn chỉ thấy một điểm đen nhỏ, rất dễ dàng trực tiếp không để mắt đến.
- Đi thôi!
Chu Hằng đợi cho bốn người một lừa sau khi rơi xuống, nói.
- Người ta không đi được!
Hồng Long nữ hoàng úp sấp trên lưng Lam Long nữ hoàng, bộ dáng đánh chết ta cũng không tự mình đi.
Lam Long nữ hoàng thì thần tình vô tội, làm sao có thể để cho "tiểu cô nương" như nàng làm phu khuân vác a?
Chu Hằng mặc kệ Long Tộc nữ hoàng, dắt tay Mộc Đồng Đồng đi về phía trước, nơi này mặc dù có chút trọng lực, nhưng nhiều nhất chỉ có cấp bậc Hợi Tiên Thành, đối với Nhật Diệu Vương như Mộc Đồng Đồng cũng sẽ không tạo thành bất kỳ gánh nặng, huống chi là hai đại Siêu Sáng Thế Đế.
Lam Long nữ hoàng cùng Hồng Long nữ hoàng rốt cuộc là Siêu Sáng Thế Đế, hay cấp độ Minh Tiên, điểm ấy Chu Hằng từ đầu đến cuối không có làm rõ ràng, bởi vì các nàng cho tới bây giờ cũng không có ra tay toàn lực.
Bước vào nơi phát ra huyết quang, trong lòng Chu Hằng có chút hoài nghi, kia có phải chỗ ẩn thân của Huyết Hà lão tổ hay không?
Lúc trước Huyết Hà lão tổ tuy rằng thoát khỏi lớp lớp vòng vây, nhưng hắn dù sao thiếu hụt 3 vạn năm, luôn luôn tiêu hao linh lực với phù văn trị liệu của bản thân để tự mình trị liệu, về sau vì thoát khốn lại tự tổn, không tới mấy trăm đừng mơ tưởng khôi phục hoàn toàn.
Nói không chừng hắn đã trốn ở chỗ sâu trong tinh hải?
Đạo huyết quang kia cách mỗi một ngày sẽ nở rộ một lần, thời điểm Chu Hằng nhìn thấy huyết quang lần thứ hai, bởi vì khoảng cách gần hơn, hắn mơ hồ có loại cảm giác, kia cũng không phải Huyết Hà lão tổ.
Khí tức hoàn toàn khác nhau!
Hắc kiếm khe khẽ rung lên, truyền ra một cỗ ý vội vàng.
Chu Hằng không khỏi ngẩn ra, lần trước hắc kiếm có phản ứng như thế là thời điểm gặp Hoặc Thiên, bởi vì trên thân Hoặc Thiên cất giấu một khối mảnh vỡ của hắc kiếm. Như vậy, hiện tại thế nào? Chẳng lẽ nơi này có giấu mảnh vỡ thứ hai của hắc kiếm?
Hắn không khỏi nổi lên hứng thú, dưới chân lập tức tăng nhanh tốc độ.
- Ân?
Hồng Long nữ hoàng đột nhiên ngừng lại, hơi hơi nhắm mắt cảm ứng một chút, nói:
- Nơi này còn có những người khác!
- Ở đâu?
Chu Hằng hỏi, hắn biết nàng chính là Siêu Sáng Thế Đế, lực cảm ứng trên xa hắn.
- Bên kia!
Hồng Long nữ hoàng chỉ vào một phương hướng.
- Đi xem!
Chu Hằng nhướng mày, chẳng lẽ là tin tức mang về đưa tới sự chú ý của những người khác, cũng đồng dạng phái người lại đây cùng thăm dò?
Thực ra phương hướng Hồng Long nữ hoàng chỉ cũng là đi tới nơi huyết quang phát ra, chỉ là ở trên phương hướng hơi lệch một ít, thật giống như từ hai địa phương bất đồng đi tới vị trí chính giữa.
Chỉ là một giờ sau, bọn họ liền đi tới phía trước một tòa thành thị.
Tuy nhiên, nơi đây thay vì nói là một tòa thành thị, chi bằng nói là một tòa thành lũy, bốn phía phủ đầy Linh Quang Pháo, xa xa còn có nhiều đội võ giả đang tiến hành tuần tra, cảnh giới cực cao.
- Đây là . . . Cường đạo tinh hải!
Chu Hằng thấy được lá cờ cắm bốn phía thành lũy, có dấu hiệu đầu lâu khô khốc đặc hữu của cường đạo tinh hải.
Cường đạo tinh hải cũng tính toán chia một chén súp ở nơi cấm địa này sao?
Nếu nơi này đích xác là giam cấm Long Đế hoặc là ba đại Long Hoàng khác, như vậy bọn họ chẳng những không chiếm được mảy may ưu đãi, ngược lại sẽ gặp xui xẻo!
Chu Hằng không có ý tứ nhắc nhở bọn họ, Tuyệt Tiên Thành cũng không đại biểu chính nghĩa, nhưng đại bộ phận cường đạo tinh hải đúng là phạm vào tội ác không thể tha thứ, mới bị bức bách trốn vào ở chỗ sâu trong tinh hải.
Cường đạo tinh hải này thực lực không tầm thường!
Cứ quan sát như vậy một hồi thời gian, Chu Hằng liền phát hiện ít nhất ba Thăng Hoa Vương, bọn họ đều là chỉ huy đội tuần tra. Khả năng đủ để khiến Thăng Hoa Vương giữ chức nhân viên tuần tra, thực lực của cường đạo tinh hải này tự nhiên không thể khinh thường, tuyệt đối là có cường giả Sáng Thế Cảnh trấn giữ.
Chu Hằng bên này tuy rằng cũng có hai Siêu Sáng Thế Đế, nhưng có người nào là đáng tin?
Một người tự cho rằng mình vẫn là tiểu cô nương Nhật Diệu Vương, một người thì vô cùng lười biếng, muốn nàng ra tay còn khó hơn lên trời!
Dù sao mục đích của chuyến này cũng không phải đến tiêu diệt cường đạo tinh hải, Chu Hằng phất phất tay, ý bảo đi vòng qua.
Bọn họ lại đi tới chỗ huyết quang mọc lên, nửa ngày trời sau, bọn họ bất thình lình đụng phải một cường đạo tinh hải từ tiền phương trở về.
Nếu là Hồng Long nữ hoàng nhắc nhở trước, bọn họ tuyệt đối là có thể tránh những người này, nhưng vị nữ hoàng lười biếng kia luôn luôn ghé vào trên lưng của Lam Long nữ hoàng ngáy o o, làm cho song phương trực tiếp chạm mặt.
Bởi vì người đầu lĩnh của đối phương chính là Thăng Hoa Đế, thời điểm Chu Hằng cảm ứng được bọn họ, hắn cũng cảm ứng được tồn tại của nhóm người Chu Hằng.
- Ha ha ha! Vài người thám hiểm đến từ Tuyệt Tiên Thành!
Bên cường đạo tinh hải là tổ mười người, trừ bỏ người cầm đầu là Thăng Hoa Đế, có thể thấy được cường đạo tinh hải quả thật rất cường đại, thế lực như vậy đặt ở 49 Tiên Thành tuyệt đối có thể uy hiếp một phương!
Nhưng đây chỉ là một phân đội nhỏ của cường đạo tinh hải, mà cường đạo tinh hải liên hợp cùng nhau cũng không thể đại biểu cho toàn bộ chiến lực của cường đạo tinh hải, có thể thấy được cường đạo tinh hải quả thật rất cường đại, có tư cách có thể ngang vai ngang vế với Tuyệt Tiên Thành.
- Thế nào, hai mỹ nhân này thật đúng là trắng mịn đẫy đà, nhìn cái mông kia, vừa béo mập vừa tròn, sờ khẳng định thoải mái!
- Di, trên đầu còn có sừng dài, đây là bộ tộc nào, hình như chưa từng thấy!
- Tiểu cô nương kia cũng rất trắng mịn!
- Chỉ biết ngươi tên biến thái này miệng rất được a!
Mười người kia ai cũng bình phẩm Hồng Long nữ hoàng tam nữ từ đầu đến chân, trong lời nói lại là hết sức hạ lưu, bọn họ mặc dù là cường giả Thăng Hoa Cảnh, lại không có phong độ mà cường giả Thăng Hoa Cảnh phải có chút nào.
Cường đạo chính là cường đạo, bọn họ đều là kẻ bị truy nã, lại cần giả bộ phong độ cho ai xem?
Mộc Đồng Đồng còn nhỏ nhưng tính khí lơn, lúc này quả đấm múa qua múa lại nói với những cường đạo tinh hải kia.
- Các ngươi những tên bại hoại này, Đồng Đồng há là người mà các ngươi có thể đánh chủ ý?
Nói xong, nàng trốn phía sau Chu Hằng, lại nói:
- Vô lương đại thúc, đánh chết những người xấu này!
Chu Hằng muốn đánh nàng nha, tiểu nha đầu này vì cái gì đều kêu chư nữ là tỷ tỷ, lại gọi hắn là đại thúc a?
- Ít nói lời thừa với bọn họ đi, trước tiên giết tiểu tử này, mọi người chơi đã hai mỹ nhân này, sau đó mang về đưa vào kỹ doanh, mặt hàng như vậy khẳng định sẽ làm cho thủ lĩnh đại nhân vừa lòng, nói không chừng sẽ truyền cho chúng ta một bộ tiên thuật bậc cao!
Một gã cường đạo tinh hải nói, lập tức nhận được sự đồng ý của chín người khác, nhao nhao lộ ra biểu tình dâm tà không chịu nổi.
Chu Hằng thở dài, nói:
- Vốn không muốn phức tạp, các ngươi không nên tự đi tìm cái chết! Cũng tốt, vừa vặn hỏi thăm mục đích các ngươi chạy tới đây!
Hồng Long nữ hoàng quan sát vẫn thạch phiêu động trong tinh không tiến hành suy tính, thời gian lâu như vậy, khối đại lục kia khẳng định đã bay xa, phải căn cứ vào tốc độ bay đi của vẫn thạch để suy tính vị trí của đại lục.
Tốc độ của Tinh thuyền chậm lại, bắt đầu tìm kiếm ở trong vũ trụ u tối.
- Đại nhân, khối đại lục kia đã phân biệt được rồi, cách thời gian mỗi một ngày sẽ phát ra một đạo huyết quang, thẳng tới mấy vạn dặm!
Một gã thuyền viên nói, hắn là một trong thuyền viên trên tinh thuyền phát hiện đại lục đó, lần này là được Chu Hằng cố ý mang tới.
Chu Hằng gật đầu, có phản ứng đặc thù như vậy, thật đúng là dễ phân biệt.
Một ngày, hai ngày, ba ngày . . . Sau khi qua mười một ngày, rốt cục bọn họ đuổi kịp khối đại lục kia.
- Đại nhân ngươi xem!
Chu Hằng đang khoanh chân minh tưởng ảo diệu của Ngũ Hành phù văn ở trên boong thuyền, đột nhiên bị vài thuyền viên hưng phấn đánh thức. Hắn đứng lên, nhìn lại theo phương hướng những thuyền viên này chỉ, chỉ thấy mấy ngàn dặm ở phía trước, một tòa đại lục lớn vô cùng đang lơ lửng ở trong vũ trụ.
Quanh mình khối đại lục này tràn đầy vết nứt, hẳn là lưu lại lúc va chạm với các đại lục khác trong khi trôi nổi thời gian dài ở tinh không, hiển lộ ra hết vẻ tang thương.
Chu Hằng phóng tầm mắt đo đạc, khối đại lục này thật đúng là lơn a, không hề nhỏ hơn so với bất kỳ một tòa Tiên Thành nào, trôi nổi ở tinh không như một cự thú im ắng, có thể nghiền nát bất kỳ tồn tại dọc đường.
Thời kỳ thượng cổ, Tiên giới thực ra giống như Phàm giới, có từng khối Tiên Tinh hoàn chỉnh. Mà Tiên Tinh càng lớn, linh khí chứa trong đó càng dày, có thể coi là Đại Tinh, Cự Tinh.
Một khối đại lục này tất nhiên là bị vỡ ra từ Đại Tinh, chiều dài nhất của hai đầu mút ít nhất cách nhau mấy triệu dặm, nhưng mà đây chỉ là một khối đại lục vỡ nát mà thôi, Tiên Tinh chân chính thì se lớn như thế nào a?
Đáng tiếc, năm đó Đại Năng của Minh giới đánh nhau, đúng là đã làm hỏng Tiên giới!
Ầm!
Đang lúc Chu Hằng nhìn tới nhập thần, chỉ thấy phiến đại lục xa xa kia phun trào ra một đạo hào quang màu máu rất mạnh, bắn lên cao mấy vạn dặm, vô cùng bắt mắt.
- Các ngươi lái thuyền đi theo, không cần đến gần!
Chu Hằng phân phó nói, sau đó trở lại bên trong khoang thuyền gọi Hồng Long phản ứng đang ngủ nướng, Lam Long nữ hoàng cùng Mộc Đồng Đồng đang đánh cuộc, về phần con lừa đen căn bản không cần nhắc nhở, phản ứng của nó đều nhanh hơn so với bất cứ ai, đã sớm lè lưỡi đứng ở một bên.
- Trong tinh không nơi nơi đều có di tích của tiền sử lưu lại, Chu tiểu tử chúng ta dứt khoát đừng trở về. Không ngừng mà tìm kiếm bảo vật trong tinh không đi!
Con lừa đen hưng phấn nói.
- Ta cũng không có tham tài như ngươi!
Chu Hằng vươn tay ôm lấy Mộc Đồng Đồng, bay đi về đại lục kia.
- Xú đại thúc, không cho phép ngươi động tay động chân với Đồng Đồng a!
Mộc Đồng Đồng cảnh cáo nói với Chu Hằng.
Mấy năm trôi qua, tiểu nha đầu này gần như không có lớn lên, vẫn là một quả đậu nành nghiền.
Tiên nhân thọ nguyên dồi dào, vì vậy tốc độ trưởng thành cũng chậm hơn rất nhiều, người Phàm giới mười lăm mười sáu năm cũng sắp trưởng thành, nhưng người Tiên giới trăm năm mới bắt đầu trưởng thành thì chỗ nào cũng có.
Mộc Đồng Đồng chính là như thế, nhìn qua cũng không khác nữ đồng 7, 8 tuổi, mặc dù mặt nhỏ vô cùng đẹp đẽ, lại có huyết thống đặc thù của Tinh linh tộc, nhưng đối với thân thể khô quắt của nàng, trừ phi là người có sở thích đặc biệt, nếu không ai sẽ cảm thấy hứng thú đối với nàng?
- Chờ ngươi lớn thêm mấy trăm năm nữa đi!
Chu Hằng xách theo áo của nàng, đưa nàng ra xa một chút, cười nói:
- Cũng đừng tiểu vào người ta!
Phi, cho rằng mình là trẻ con còn đái dầm sao?
Mộc Đồng Đồng trừng mắt nhìn Chu Hằng, cái miệng nhỏ nhắn cong lên, bộ dáng cừu hận.
Chu Hằng cười ha ha, ở phía sau của hắn, Hồng Long nữ hoàng thì phải mang theo Lam Long nữ hoàng, phía sau mới là con lừa đen, đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ liều cái mạng già đuổi theo, ai bảo tu vi của nó yếu nhất?
- Quá nhanh, hảo kích thích a!
Lam Long nữ hoàng học theo bộ dáng của đứa nhỏ, hưng phấn kêu to, làm cho Hồng Long nữ hoàng tức giận không nhẹ, nàng trời sinh lười biếng, rõ ràng hẳn là nàng nên được mang theo a!
Trong tinh không không có chút trọng lực nào, tốc độ bọn họ cực nhanh, vẻn vẹn chỉ là 10 phút sau liền đáp xuống khối đại lục này. Từ nơi này quay đầu lại nhìn tinh thuyền của mình, hoàn toàn chỉ thấy một điểm đen nhỏ, rất dễ dàng trực tiếp không để mắt đến.
- Đi thôi!
Chu Hằng đợi cho bốn người một lừa sau khi rơi xuống, nói.
- Người ta không đi được!
Hồng Long nữ hoàng úp sấp trên lưng Lam Long nữ hoàng, bộ dáng đánh chết ta cũng không tự mình đi.
Lam Long nữ hoàng thì thần tình vô tội, làm sao có thể để cho "tiểu cô nương" như nàng làm phu khuân vác a?
Chu Hằng mặc kệ Long Tộc nữ hoàng, dắt tay Mộc Đồng Đồng đi về phía trước, nơi này mặc dù có chút trọng lực, nhưng nhiều nhất chỉ có cấp bậc Hợi Tiên Thành, đối với Nhật Diệu Vương như Mộc Đồng Đồng cũng sẽ không tạo thành bất kỳ gánh nặng, huống chi là hai đại Siêu Sáng Thế Đế.
Lam Long nữ hoàng cùng Hồng Long nữ hoàng rốt cuộc là Siêu Sáng Thế Đế, hay cấp độ Minh Tiên, điểm ấy Chu Hằng từ đầu đến cuối không có làm rõ ràng, bởi vì các nàng cho tới bây giờ cũng không có ra tay toàn lực.
Bước vào nơi phát ra huyết quang, trong lòng Chu Hằng có chút hoài nghi, kia có phải chỗ ẩn thân của Huyết Hà lão tổ hay không?
Lúc trước Huyết Hà lão tổ tuy rằng thoát khỏi lớp lớp vòng vây, nhưng hắn dù sao thiếu hụt 3 vạn năm, luôn luôn tiêu hao linh lực với phù văn trị liệu của bản thân để tự mình trị liệu, về sau vì thoát khốn lại tự tổn, không tới mấy trăm đừng mơ tưởng khôi phục hoàn toàn.
Nói không chừng hắn đã trốn ở chỗ sâu trong tinh hải?
Đạo huyết quang kia cách mỗi một ngày sẽ nở rộ một lần, thời điểm Chu Hằng nhìn thấy huyết quang lần thứ hai, bởi vì khoảng cách gần hơn, hắn mơ hồ có loại cảm giác, kia cũng không phải Huyết Hà lão tổ.
Khí tức hoàn toàn khác nhau!
Hắc kiếm khe khẽ rung lên, truyền ra một cỗ ý vội vàng.
Chu Hằng không khỏi ngẩn ra, lần trước hắc kiếm có phản ứng như thế là thời điểm gặp Hoặc Thiên, bởi vì trên thân Hoặc Thiên cất giấu một khối mảnh vỡ của hắc kiếm. Như vậy, hiện tại thế nào? Chẳng lẽ nơi này có giấu mảnh vỡ thứ hai của hắc kiếm?
Hắn không khỏi nổi lên hứng thú, dưới chân lập tức tăng nhanh tốc độ.
- Ân?
Hồng Long nữ hoàng đột nhiên ngừng lại, hơi hơi nhắm mắt cảm ứng một chút, nói:
- Nơi này còn có những người khác!
- Ở đâu?
Chu Hằng hỏi, hắn biết nàng chính là Siêu Sáng Thế Đế, lực cảm ứng trên xa hắn.
- Bên kia!
Hồng Long nữ hoàng chỉ vào một phương hướng.
- Đi xem!
Chu Hằng nhướng mày, chẳng lẽ là tin tức mang về đưa tới sự chú ý của những người khác, cũng đồng dạng phái người lại đây cùng thăm dò?
Thực ra phương hướng Hồng Long nữ hoàng chỉ cũng là đi tới nơi huyết quang phát ra, chỉ là ở trên phương hướng hơi lệch một ít, thật giống như từ hai địa phương bất đồng đi tới vị trí chính giữa.
Chỉ là một giờ sau, bọn họ liền đi tới phía trước một tòa thành thị.
Tuy nhiên, nơi đây thay vì nói là một tòa thành thị, chi bằng nói là một tòa thành lũy, bốn phía phủ đầy Linh Quang Pháo, xa xa còn có nhiều đội võ giả đang tiến hành tuần tra, cảnh giới cực cao.
- Đây là . . . Cường đạo tinh hải!
Chu Hằng thấy được lá cờ cắm bốn phía thành lũy, có dấu hiệu đầu lâu khô khốc đặc hữu của cường đạo tinh hải.
Cường đạo tinh hải cũng tính toán chia một chén súp ở nơi cấm địa này sao?
Nếu nơi này đích xác là giam cấm Long Đế hoặc là ba đại Long Hoàng khác, như vậy bọn họ chẳng những không chiếm được mảy may ưu đãi, ngược lại sẽ gặp xui xẻo!
Chu Hằng không có ý tứ nhắc nhở bọn họ, Tuyệt Tiên Thành cũng không đại biểu chính nghĩa, nhưng đại bộ phận cường đạo tinh hải đúng là phạm vào tội ác không thể tha thứ, mới bị bức bách trốn vào ở chỗ sâu trong tinh hải.
Cường đạo tinh hải này thực lực không tầm thường!
Cứ quan sát như vậy một hồi thời gian, Chu Hằng liền phát hiện ít nhất ba Thăng Hoa Vương, bọn họ đều là chỉ huy đội tuần tra. Khả năng đủ để khiến Thăng Hoa Vương giữ chức nhân viên tuần tra, thực lực của cường đạo tinh hải này tự nhiên không thể khinh thường, tuyệt đối là có cường giả Sáng Thế Cảnh trấn giữ.
Chu Hằng bên này tuy rằng cũng có hai Siêu Sáng Thế Đế, nhưng có người nào là đáng tin?
Một người tự cho rằng mình vẫn là tiểu cô nương Nhật Diệu Vương, một người thì vô cùng lười biếng, muốn nàng ra tay còn khó hơn lên trời!
Dù sao mục đích của chuyến này cũng không phải đến tiêu diệt cường đạo tinh hải, Chu Hằng phất phất tay, ý bảo đi vòng qua.
Bọn họ lại đi tới chỗ huyết quang mọc lên, nửa ngày trời sau, bọn họ bất thình lình đụng phải một cường đạo tinh hải từ tiền phương trở về.
Nếu là Hồng Long nữ hoàng nhắc nhở trước, bọn họ tuyệt đối là có thể tránh những người này, nhưng vị nữ hoàng lười biếng kia luôn luôn ghé vào trên lưng của Lam Long nữ hoàng ngáy o o, làm cho song phương trực tiếp chạm mặt.
Bởi vì người đầu lĩnh của đối phương chính là Thăng Hoa Đế, thời điểm Chu Hằng cảm ứng được bọn họ, hắn cũng cảm ứng được tồn tại của nhóm người Chu Hằng.
- Ha ha ha! Vài người thám hiểm đến từ Tuyệt Tiên Thành!
Bên cường đạo tinh hải là tổ mười người, trừ bỏ người cầm đầu là Thăng Hoa Đế, có thể thấy được cường đạo tinh hải quả thật rất cường đại, thế lực như vậy đặt ở 49 Tiên Thành tuyệt đối có thể uy hiếp một phương!
Nhưng đây chỉ là một phân đội nhỏ của cường đạo tinh hải, mà cường đạo tinh hải liên hợp cùng nhau cũng không thể đại biểu cho toàn bộ chiến lực của cường đạo tinh hải, có thể thấy được cường đạo tinh hải quả thật rất cường đại, có tư cách có thể ngang vai ngang vế với Tuyệt Tiên Thành.
- Thế nào, hai mỹ nhân này thật đúng là trắng mịn đẫy đà, nhìn cái mông kia, vừa béo mập vừa tròn, sờ khẳng định thoải mái!
- Di, trên đầu còn có sừng dài, đây là bộ tộc nào, hình như chưa từng thấy!
- Tiểu cô nương kia cũng rất trắng mịn!
- Chỉ biết ngươi tên biến thái này miệng rất được a!
Mười người kia ai cũng bình phẩm Hồng Long nữ hoàng tam nữ từ đầu đến chân, trong lời nói lại là hết sức hạ lưu, bọn họ mặc dù là cường giả Thăng Hoa Cảnh, lại không có phong độ mà cường giả Thăng Hoa Cảnh phải có chút nào.
Cường đạo chính là cường đạo, bọn họ đều là kẻ bị truy nã, lại cần giả bộ phong độ cho ai xem?
Mộc Đồng Đồng còn nhỏ nhưng tính khí lơn, lúc này quả đấm múa qua múa lại nói với những cường đạo tinh hải kia.
- Các ngươi những tên bại hoại này, Đồng Đồng há là người mà các ngươi có thể đánh chủ ý?
Nói xong, nàng trốn phía sau Chu Hằng, lại nói:
- Vô lương đại thúc, đánh chết những người xấu này!
Chu Hằng muốn đánh nàng nha, tiểu nha đầu này vì cái gì đều kêu chư nữ là tỷ tỷ, lại gọi hắn là đại thúc a?
- Ít nói lời thừa với bọn họ đi, trước tiên giết tiểu tử này, mọi người chơi đã hai mỹ nhân này, sau đó mang về đưa vào kỹ doanh, mặt hàng như vậy khẳng định sẽ làm cho thủ lĩnh đại nhân vừa lòng, nói không chừng sẽ truyền cho chúng ta một bộ tiên thuật bậc cao!
Một gã cường đạo tinh hải nói, lập tức nhận được sự đồng ý của chín người khác, nhao nhao lộ ra biểu tình dâm tà không chịu nổi.
Chu Hằng thở dài, nói:
- Vốn không muốn phức tạp, các ngươi không nên tự đi tìm cái chết! Cũng tốt, vừa vặn hỏi thăm mục đích các ngươi chạy tới đây!