- Hả?
Liễu Thừa Tuấn quay đầu, trên mặt không thể kiềm được giận dữ, quát:
- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì?
- Không có gọi ngươi, lăn qua chỗ khác!
Chu Hằng tùy ý phủi tay, thật giống như xua ruồi, nhìn "Tình tỷ tỷ" kia, nói:
- Ngươi còn muốn đi theo hắn?
- Ta đậu cái tổ tông ngươi!
Liễu Thừa Tuấn thiếu chút nữa tức điên, hắn không ngờ bị trắng trợn không nhìn, hơn nữa tiểu tử khốn kiếp này còn muốn đào tường nhà hắn, sao không làm hắn nổi giận tận trời?
- Miệng tiện!
Thân hình Chu Hằng bắn ra, vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tốc độ của hắn còn vượt qua năng lực phản ứng của Liễu Thừa Tuấn, bốp một tiếng, một bạt tay quất vào mặt Liễu Thừa Tuấn.
Liễu Thừa Tuấn hét thảm một tiếng, miệng há mở, liền phun ra bốn năm cái răng lẫn máu, khuôn mặt tuấn tú đã sưng vù lên.
- Ngươi trở về với hắn, còn có thể sống ngày lành?
Chu Hằng căn bản không liếc nhìn Liễu Thừa Tuấn, nói với "Tình tỷ tỷ" kia.
- Đừng quên vừa rồi hắn đã nói thế nào, hoặc nói là bản thân ngươi thật sự trụy lạc?
Nếu không phải vì Chư Chí Hòa, hắn mới lười nói thêm!
Nữ nhân kia sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, trong khoảng thời gian ngắn xoay chuyển vô số ý nghĩ, nhưng chân lại như mọc rễ, không đi sang Liễu Thừa Tuấn, cũng không lùi lại.
- Tiện nhân, ngươi còn không qua đây, thật muốn phản bội bổn thiếu gia hay sao?
Liễu Thừa Tuấn cuối cùng biết mình không phải đối thủ của Chu Hằng, thật thông minh bỏ qua khiêu khích Chu Hằng, lại tung hết uy phong lên người cô gái này.
- Không...
Bước chân của cô gái kia vừa động, tiến một bước tới Liễu Thừa Tuấn, chỉ là không đợi Liễu Thừa Tuấn cao hứng, lại xoay người chạy về phía Chư Chí Hòa.
- Được! Được! Được!
Liễu Thừa Tuấn tức giận rống to, hai mắt muốn phun lửa, quét qua Chu Hằng cùng Chư Chí Hòa:
- Thù hôm nay, bổn thiếu gia nhất định sẽ đòi lại bội lần! Tiện nhân, ngươi cứ chờ nát mông đi!
Hắn không dám ở lại thêm, cũng không có mặt mũi ở lại, xám xịt quay đầu rời đi.
Mỹ phụ vô cùng yêu mị kia vốn có phần giận dữ, nhưng nhìn thấy Chu Hằng nhúng tay là vì "Tình tỷ tỷ" kia, sắc mặt liền không khỏi dịu xuống, lộ ra một tia tán thưởng, nói:
- Bổn tiệm chiêu đãi không chu toàn, để các vị khách dùng bữa bị quấy rầy, bữa này ta mời!
- Mời các vị dùng thong thả!
Nàng cũng không chờ mấy người Chu Hằng trả lời, liền xoya vòng eo như rắn nước uyển chuyển bước đi, đôi mông tròn lớn xoay trái lắc phải, khiến người ta nhìn mà lửa bốc hừng hức
Chu Hằng không khỏi cảm khái, Tử Tinh tiểu thư kia mặc dù có danh xưng là đệ nhất mỹ nữ Hàn Thương Quốc, nhưng mỹ nữ cực phẩm trên thế gian thật là không ít, có thể để nàng giành trạng nguyên, có lẽ cũng vì nàng thường xuyên đi lại bên ngoài, thanh danh lớn nhất!
Ít nhất, mỹ phụ này đã tuyệt không dưới nàng, Lâm Phức Hương cũng chưa chắc kém hơn bao nhiêu!
- Tới đây, tiếp tục uống!
Chư Chí Hòa gọi mọi người ngồi xuống, ánh mắt nhìn về phía "Tình tỷ tỷ", không khỏi lộ ra vài phần phức tạp, nói:
- Tình sư tỷ, tỷ cũng ngồi đi!
Đối với chuyện xưa phức tạp của hai nam nữ này, Chu Hằng không có đi hỏi chuyện tư, mà lại hỏi thân phận của mỹ phụ kia. Rõ ràng, bất kể là Chư Chí Hòa hay Liễu Thừa Tuấn đều rất kiêng kỵ nàng.
- Nàng là An Ngọc Mị, là chủ của nơi này!
Chỉ đơn giản như vậy?
Ánh mắt Chư Chí Hòa nhìn vào người "Tình tỷ tỷ" một hồi, cuối cùng thu hồi, cũng khôi phục tiêu sái ban đầu, nói:
- Huynh đệ, ngươi có biết tòa tửu lâu này là ai mở ra sớm nhất?
- Ai?
- An tiền bối An Nhược Trần!
- Chưa nghe qua!
Chu Hằng lắc đầu.
- Đây chính là một vị đại nhân vật, nghe nói từ hơn 50 năm trước đã là cao thủ Ích Địa tam trọng thiên, hiện tại không biết đã đột phá Khai Thiên Cảnh hay chưa!
Lưu Viêm tiếp lời:
- Dù chỉ tính là Ích Địa tam trọng thiên... vậy cũng xứng là đệ nhất cao thủ Thiên Hàng Thành!
- Đừng nói Thiên Hàng Thành, ngay cả Hàn Thương Quốc cũng có thể xưng vương!
- Vậy thì chưa chắc, nghe nói Thiên Tinh Tông có tồn tại Khai Thiên Cảnh!
- Đó là nghe nói, có hay không cũng chưa chắc, hơn nữa nói không chừng An tiền bối cũng đột phá đến Khai Thiên Cảnh thì sao?
Bốn người Chư Chí Hòa không khỏi tranh cãi.
- Nói như thế, An Ngọc Mị kia chính là cháu gái của An Nhược Trần?
Trong đầu Chu Hằng hồi tưởng bộ dáng An Ngọc Mị, hình ảnh mỹ phụ yêu diễm tận xương như sống lại, câu hồn đoạt phách làm hắn liên tục hô lợi hại, chỉ là tưởng tượng đã câu người như thế, đúng là họa thủy trong họa thủy!
- Sai rồi, không phải cháu gái, mà là con gái!
Chư Chí Hòa chỉnh lại:
- Toàn bộ nam nhân Thiên Hàng Thành không ai không muốn cưới An Ngọc Mị! Ngươi thử nghĩ xem, đừng nói nàng vốn đã sắc nước hương trời, chỉ nhìn lão cha Ích Địa tam trọng thiên ở đằng sau, ngay cả nàng có xấu xí hơn nữa, người theo đuổi nàng cũng có thể chen đầy cả Thiên Hàng Thành!
Quả thật, có thể cưới được An Ngọc Mị, dĩ nhiên sẽ một bước lên trời, cá vượt long môn!
Vạn Lượng nói:
- Đáng tiếc, An tiểu thư ánh mắt quá cao, vẫn mãi không có nam nhân nào vừa mắt nàng, cứ thế mãi kéo dài, quả thật làm người ta đau lòng! Giai nhân như thế, lại cô đơn lẻ loi không ai đi cùng!
Nói tiếp nữa không khỏi lệch đề tài, mọi người đều tự giác ngậm miệng lại. Nơi này chính là địa bàn của An Ngọc Mị, hơn nữa nói không chừng An Nhược Trần tọa trấn ở chỗ này, bằng tu vi Ích Địa tam trọng thiên, thần ý có thể nhẹ nhàng bao phủ toàn bộ tửu lâu, mặc kệ ngươi đè thấp giọng cỡ nào cũng vô dụng!
Nghe bọn họ ba hoa về con gái yêu của mình, chọc lão già này nhảy ra giết người thì làm sao đây? Đúng là chết uổng mà, ai dám đứng ra!
- Tình sư tỷ, về sau tỷ bái làm môn hạ Thích trưởng lão đi!
Chư Chí Hòa cuối cùng bỏ xuống tâm kết, chủ động nói chuyện với "Tình tỷ tỷ" kia.
- Cảm ơn!
Cô gái kia kích động không thôi, nước mắt chảy dài.
Đánh Liễu Thừa Tuấn một trận, bốn người Chư Chí Hòa đều có hứng thú cực cao, uống mãi đến nửa đêm mới kết thúc. Bọn họ cũng không trực tiếp về Hắc Thủy Điện, mà tìm khách sạn trong thành ở lại, hôm sau trở về cũng không muộn.
An trí xong "Tình tỷ tỷ" kia, Chư Chí Hòa liền chủ động nói ân oán với Liễu Thừa Tuấn.
Liễu Thừa Tuấn là con thứ của Tam điện chủ Liễu Vũ Phong, lớn hơn Chư Chí Hòa 5 tuổi, từ nhỏ đã quen kiêu ngạo bá đạo, lúc 13 tuổi đã học được chơi gái, còn vươn ma trảo tới những nữ đệ tử trong điện, cưỡng bức dụ dỗ thu các nàng vào giường.
Có một lần bị Chư Chí Hòa vô ý phát hiện, khi đó hắn chỉ mới 7-8 tuổi tự nhiên về nói cho phụ thân mình, kết quả Liễu Thừa Tuấn bị phạt giam nửa tháng trong Hắc Băng Động.
Từ đó về sau, Liễu Thừa Tuấn liền hận Chư Chí Hòa, năm lần bảy lượt đối chọi với hắn.
Bọn họ một người là con Nhị điện chủ, một người là con Tam điện chủ, tự nhiên không ai sợ ai. Ban đầu cũng không có gì, nhưng 3 tháng trước, Chư Thiên Vũ ca ca của Chư Chí Hòa đánh lên Sơ Phân nhị trọng thiên thất bại, tẩu hỏa nhập ma, phế hết một thân tu vi!
Điều này lặng lẽ thay đổi bố cục Hắc Thủy Điện.
Liễu gia đại công tử Liễu Thánh Kiệt cũng là thiên tài, trước mắt cũng là Sơ Phân nhất trọng thiên, vốn là hai nhân tài kiệt xuất ngang hàng, ngày sau khẳng định cùng nhau kế thừa chức Điện chủ của phụ thân, cùng nhất mạch Đại điện chủ thành thế xe ba ngựa kéo.
Nhưng Chư Thiên Vũ vừa xảy ra chuyện, Chư Chí Hòa bổn tính lười biếng không thích tu luyện, nhất mạch Nhị điện chủ liền có xu hướng đứt đoạn truyền thừa!
Đã có mấy trưởng lão vốn phụ thuộc vào Chư gia lặng lẽ xoay chuyển dựa vào nhất mạch Tam điện chủ, so sánh hai bên, Liễu Thừa Tuấn tự nhiên ngày càng lớn lối. Hắn biết Chư Chí Hòa từng thích một nữ nhân là Miêu Tình, liền triển khai cưỡng bức dụ dỗ.
Ở trong mắt của các đệ tử Hắc Thủy Điện, nhất mạch Nhị điện chủ dứt truyền thừa đương nhiên sẽ phải suy sụp, Miêu Tình nào có dũng khí từ chối Liễu Thừa Tuấn, nhanh chóng nằm trên giường của đối phương.
Sau khi thành công, Liễu Thừa Tuấn tự nhiên muốn dẫn vật săn đi khoe khoang với Chư Chí Hòa, không ngờ tới lại đá phải tấm thép Chu Hằng, bị đánh thành đầu heo.
Kỳ thật Chư Chí Hòa cũng không phải thật thích Miêu Tình, chẳng qua là thời thiếu niên thanh xuân chớm nở mà thôi.
Nhưng tất cả mối tình đầu đều là tốt đẹp, đây là đả kích rất lớn đối với Chư Chí Hòa. Nếu không có Chu Hằng ra tay, không biết chắc Chư Chí Hòa sẽ như thế nào!
Khó trách bốn tên lười biếng này lại có tu vi tiến bộ rất nhanh, thì ra là bị kích thích, bắt buộc phải nghiêm túc!
Cũng đúng, nam nhân làm sao có thể trốn tránh trách nhiệm được?
- Hiện tại phụ thân đặt hy vọng trên người ta!
Chư Chí Hòa sắc mặt ngưng trọng, không còn chút vẻ trẻ tuổi lông bông.
- Hiện tại ta hối hận nhất là trước kia không cần cù, lãng phí nhiều thời gian vô ích như thế!
Chu Hằng vỗ vai hắn, nói:
- Hiện giờ còn kịp!
Cũng như hắn, thời gian có thể tu luyện chân chính cũng chưa được một năm! Đương nhiên người khác không có hắc kiếm, không thể nào sao chép kỳ tích như hắn.
- Thương thế của ca ca ngươi thật không cách nào điều trị được?
Chu Hằng chuyển đề tài.
- Rất khó, trừ phi có thể tìm được Cửu Chuyển Thiên Long Đan, đó là cực phẩm chữa thương! Tuy nhiên... đừng nhắc tới, Hàn Thương Quốc căn bản không có, cho dù có, chúng ta cũng không mua nổi!
Chư Chí Hòa lắc đầu cười khổ.
Chu Hằng đã nghe Chu Định Hải nói kỹ càng tình thế Huyền Càn đại lục. Quả thật, Hàn Thương Quốc chỉ là một nước nhỏ không có gì nổi bật trên đại lục này, trình tự quá thấp!
Hắc Thủy Điện ở Phong Vũ Thành coi như cao cao tại thượng, là quái vật đáng sợ đến không thể rung chuyển. Nhưng đặt tới Hàn Thương Quốc, thế lực như vậy cũng phải có cả trăm cái! Lại đặt tới Lãng Nguyệt Quốc, vậy càng không tạo ra bọt sóng gì!
Huống chi, trên Lãng Nguyệt hoàng triều còn có một cái Đế triều!
Chu Hằng chỉ là thầm ghi nhớ Cửu Chuyển Thiên Long Đan, có cơ hội, hắn sẽ phải kiếm một viên.
- Chu Hằng, hôm nay ngươi đánh Liễu Thừa Tuấn đương nhiên là sảng khoái, nhưng mà, cũng phải cẩn thận hắn trả thù!
Chư Chí Hòa nghiêm nghị nói:
- Đệ tử cùng điện không được tương tàn, đây là điều mọi người nhất định phải tuân thủ. Liễu Thừa Tuấn không dám xuống tay ngoài sáng, nhưng nhất định sẽ ra tay trong tối!
Ra tay trong tối?
Chu Hằng toát ra cười lạnh, giao đấu bên ngoài, hắn không tiện xuống tay sát thủ, nhưng nếu động đao kiếm sau lưng, hắn có thể giết chóc tùy ý, đang lo tu vi tích lũy không đủ nhanh đây!
Một đêm qua đi, sáu người quay lại Hắc Thủy Điện. Miêu Tình sợ Liễu Thừa Tuấn trả thù, tự nhiên bám sát bên cạnh Chư Chí Hòa, không biết Chư Chí Hòa có thể nào tình xưa lại cháy, đẩy ngã sư tỷ xinh đẹp này.
Chia tay bốn người Chư Chí Hòa, Chu Hằng vừa mới trở lại Tinh Hà Viện, liền thấy mọi người đều dùng ánh mắt đáng thương nhìn mình. Không đợi hắn hỏi chuyện, liền thấy một người lao tới, nỏi:
- Chu Hằng, Liễu đại thiếu muốn gặp ngươi, mau đi theo ta!
Liễu Thừa Tuấn quay đầu, trên mặt không thể kiềm được giận dữ, quát:
- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì?
- Không có gọi ngươi, lăn qua chỗ khác!
Chu Hằng tùy ý phủi tay, thật giống như xua ruồi, nhìn "Tình tỷ tỷ" kia, nói:
- Ngươi còn muốn đi theo hắn?
- Ta đậu cái tổ tông ngươi!
Liễu Thừa Tuấn thiếu chút nữa tức điên, hắn không ngờ bị trắng trợn không nhìn, hơn nữa tiểu tử khốn kiếp này còn muốn đào tường nhà hắn, sao không làm hắn nổi giận tận trời?
- Miệng tiện!
Thân hình Chu Hằng bắn ra, vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tốc độ của hắn còn vượt qua năng lực phản ứng của Liễu Thừa Tuấn, bốp một tiếng, một bạt tay quất vào mặt Liễu Thừa Tuấn.
Liễu Thừa Tuấn hét thảm một tiếng, miệng há mở, liền phun ra bốn năm cái răng lẫn máu, khuôn mặt tuấn tú đã sưng vù lên.
- Ngươi trở về với hắn, còn có thể sống ngày lành?
Chu Hằng căn bản không liếc nhìn Liễu Thừa Tuấn, nói với "Tình tỷ tỷ" kia.
- Đừng quên vừa rồi hắn đã nói thế nào, hoặc nói là bản thân ngươi thật sự trụy lạc?
Nếu không phải vì Chư Chí Hòa, hắn mới lười nói thêm!
Nữ nhân kia sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, trong khoảng thời gian ngắn xoay chuyển vô số ý nghĩ, nhưng chân lại như mọc rễ, không đi sang Liễu Thừa Tuấn, cũng không lùi lại.
- Tiện nhân, ngươi còn không qua đây, thật muốn phản bội bổn thiếu gia hay sao?
Liễu Thừa Tuấn cuối cùng biết mình không phải đối thủ của Chu Hằng, thật thông minh bỏ qua khiêu khích Chu Hằng, lại tung hết uy phong lên người cô gái này.
- Không...
Bước chân của cô gái kia vừa động, tiến một bước tới Liễu Thừa Tuấn, chỉ là không đợi Liễu Thừa Tuấn cao hứng, lại xoay người chạy về phía Chư Chí Hòa.
- Được! Được! Được!
Liễu Thừa Tuấn tức giận rống to, hai mắt muốn phun lửa, quét qua Chu Hằng cùng Chư Chí Hòa:
- Thù hôm nay, bổn thiếu gia nhất định sẽ đòi lại bội lần! Tiện nhân, ngươi cứ chờ nát mông đi!
Hắn không dám ở lại thêm, cũng không có mặt mũi ở lại, xám xịt quay đầu rời đi.
Mỹ phụ vô cùng yêu mị kia vốn có phần giận dữ, nhưng nhìn thấy Chu Hằng nhúng tay là vì "Tình tỷ tỷ" kia, sắc mặt liền không khỏi dịu xuống, lộ ra một tia tán thưởng, nói:
- Bổn tiệm chiêu đãi không chu toàn, để các vị khách dùng bữa bị quấy rầy, bữa này ta mời!
- Mời các vị dùng thong thả!
Nàng cũng không chờ mấy người Chu Hằng trả lời, liền xoya vòng eo như rắn nước uyển chuyển bước đi, đôi mông tròn lớn xoay trái lắc phải, khiến người ta nhìn mà lửa bốc hừng hức
Chu Hằng không khỏi cảm khái, Tử Tinh tiểu thư kia mặc dù có danh xưng là đệ nhất mỹ nữ Hàn Thương Quốc, nhưng mỹ nữ cực phẩm trên thế gian thật là không ít, có thể để nàng giành trạng nguyên, có lẽ cũng vì nàng thường xuyên đi lại bên ngoài, thanh danh lớn nhất!
Ít nhất, mỹ phụ này đã tuyệt không dưới nàng, Lâm Phức Hương cũng chưa chắc kém hơn bao nhiêu!
- Tới đây, tiếp tục uống!
Chư Chí Hòa gọi mọi người ngồi xuống, ánh mắt nhìn về phía "Tình tỷ tỷ", không khỏi lộ ra vài phần phức tạp, nói:
- Tình sư tỷ, tỷ cũng ngồi đi!
Đối với chuyện xưa phức tạp của hai nam nữ này, Chu Hằng không có đi hỏi chuyện tư, mà lại hỏi thân phận của mỹ phụ kia. Rõ ràng, bất kể là Chư Chí Hòa hay Liễu Thừa Tuấn đều rất kiêng kỵ nàng.
- Nàng là An Ngọc Mị, là chủ của nơi này!
Chỉ đơn giản như vậy?
Ánh mắt Chư Chí Hòa nhìn vào người "Tình tỷ tỷ" một hồi, cuối cùng thu hồi, cũng khôi phục tiêu sái ban đầu, nói:
- Huynh đệ, ngươi có biết tòa tửu lâu này là ai mở ra sớm nhất?
- Ai?
- An tiền bối An Nhược Trần!
- Chưa nghe qua!
Chu Hằng lắc đầu.
- Đây chính là một vị đại nhân vật, nghe nói từ hơn 50 năm trước đã là cao thủ Ích Địa tam trọng thiên, hiện tại không biết đã đột phá Khai Thiên Cảnh hay chưa!
Lưu Viêm tiếp lời:
- Dù chỉ tính là Ích Địa tam trọng thiên... vậy cũng xứng là đệ nhất cao thủ Thiên Hàng Thành!
- Đừng nói Thiên Hàng Thành, ngay cả Hàn Thương Quốc cũng có thể xưng vương!
- Vậy thì chưa chắc, nghe nói Thiên Tinh Tông có tồn tại Khai Thiên Cảnh!
- Đó là nghe nói, có hay không cũng chưa chắc, hơn nữa nói không chừng An tiền bối cũng đột phá đến Khai Thiên Cảnh thì sao?
Bốn người Chư Chí Hòa không khỏi tranh cãi.
- Nói như thế, An Ngọc Mị kia chính là cháu gái của An Nhược Trần?
Trong đầu Chu Hằng hồi tưởng bộ dáng An Ngọc Mị, hình ảnh mỹ phụ yêu diễm tận xương như sống lại, câu hồn đoạt phách làm hắn liên tục hô lợi hại, chỉ là tưởng tượng đã câu người như thế, đúng là họa thủy trong họa thủy!
- Sai rồi, không phải cháu gái, mà là con gái!
Chư Chí Hòa chỉnh lại:
- Toàn bộ nam nhân Thiên Hàng Thành không ai không muốn cưới An Ngọc Mị! Ngươi thử nghĩ xem, đừng nói nàng vốn đã sắc nước hương trời, chỉ nhìn lão cha Ích Địa tam trọng thiên ở đằng sau, ngay cả nàng có xấu xí hơn nữa, người theo đuổi nàng cũng có thể chen đầy cả Thiên Hàng Thành!
Quả thật, có thể cưới được An Ngọc Mị, dĩ nhiên sẽ một bước lên trời, cá vượt long môn!
Vạn Lượng nói:
- Đáng tiếc, An tiểu thư ánh mắt quá cao, vẫn mãi không có nam nhân nào vừa mắt nàng, cứ thế mãi kéo dài, quả thật làm người ta đau lòng! Giai nhân như thế, lại cô đơn lẻ loi không ai đi cùng!
Nói tiếp nữa không khỏi lệch đề tài, mọi người đều tự giác ngậm miệng lại. Nơi này chính là địa bàn của An Ngọc Mị, hơn nữa nói không chừng An Nhược Trần tọa trấn ở chỗ này, bằng tu vi Ích Địa tam trọng thiên, thần ý có thể nhẹ nhàng bao phủ toàn bộ tửu lâu, mặc kệ ngươi đè thấp giọng cỡ nào cũng vô dụng!
Nghe bọn họ ba hoa về con gái yêu của mình, chọc lão già này nhảy ra giết người thì làm sao đây? Đúng là chết uổng mà, ai dám đứng ra!
- Tình sư tỷ, về sau tỷ bái làm môn hạ Thích trưởng lão đi!
Chư Chí Hòa cuối cùng bỏ xuống tâm kết, chủ động nói chuyện với "Tình tỷ tỷ" kia.
- Cảm ơn!
Cô gái kia kích động không thôi, nước mắt chảy dài.
Đánh Liễu Thừa Tuấn một trận, bốn người Chư Chí Hòa đều có hứng thú cực cao, uống mãi đến nửa đêm mới kết thúc. Bọn họ cũng không trực tiếp về Hắc Thủy Điện, mà tìm khách sạn trong thành ở lại, hôm sau trở về cũng không muộn.
An trí xong "Tình tỷ tỷ" kia, Chư Chí Hòa liền chủ động nói ân oán với Liễu Thừa Tuấn.
Liễu Thừa Tuấn là con thứ của Tam điện chủ Liễu Vũ Phong, lớn hơn Chư Chí Hòa 5 tuổi, từ nhỏ đã quen kiêu ngạo bá đạo, lúc 13 tuổi đã học được chơi gái, còn vươn ma trảo tới những nữ đệ tử trong điện, cưỡng bức dụ dỗ thu các nàng vào giường.
Có một lần bị Chư Chí Hòa vô ý phát hiện, khi đó hắn chỉ mới 7-8 tuổi tự nhiên về nói cho phụ thân mình, kết quả Liễu Thừa Tuấn bị phạt giam nửa tháng trong Hắc Băng Động.
Từ đó về sau, Liễu Thừa Tuấn liền hận Chư Chí Hòa, năm lần bảy lượt đối chọi với hắn.
Bọn họ một người là con Nhị điện chủ, một người là con Tam điện chủ, tự nhiên không ai sợ ai. Ban đầu cũng không có gì, nhưng 3 tháng trước, Chư Thiên Vũ ca ca của Chư Chí Hòa đánh lên Sơ Phân nhị trọng thiên thất bại, tẩu hỏa nhập ma, phế hết một thân tu vi!
Điều này lặng lẽ thay đổi bố cục Hắc Thủy Điện.
Liễu gia đại công tử Liễu Thánh Kiệt cũng là thiên tài, trước mắt cũng là Sơ Phân nhất trọng thiên, vốn là hai nhân tài kiệt xuất ngang hàng, ngày sau khẳng định cùng nhau kế thừa chức Điện chủ của phụ thân, cùng nhất mạch Đại điện chủ thành thế xe ba ngựa kéo.
Nhưng Chư Thiên Vũ vừa xảy ra chuyện, Chư Chí Hòa bổn tính lười biếng không thích tu luyện, nhất mạch Nhị điện chủ liền có xu hướng đứt đoạn truyền thừa!
Đã có mấy trưởng lão vốn phụ thuộc vào Chư gia lặng lẽ xoay chuyển dựa vào nhất mạch Tam điện chủ, so sánh hai bên, Liễu Thừa Tuấn tự nhiên ngày càng lớn lối. Hắn biết Chư Chí Hòa từng thích một nữ nhân là Miêu Tình, liền triển khai cưỡng bức dụ dỗ.
Ở trong mắt của các đệ tử Hắc Thủy Điện, nhất mạch Nhị điện chủ dứt truyền thừa đương nhiên sẽ phải suy sụp, Miêu Tình nào có dũng khí từ chối Liễu Thừa Tuấn, nhanh chóng nằm trên giường của đối phương.
Sau khi thành công, Liễu Thừa Tuấn tự nhiên muốn dẫn vật săn đi khoe khoang với Chư Chí Hòa, không ngờ tới lại đá phải tấm thép Chu Hằng, bị đánh thành đầu heo.
Kỳ thật Chư Chí Hòa cũng không phải thật thích Miêu Tình, chẳng qua là thời thiếu niên thanh xuân chớm nở mà thôi.
Nhưng tất cả mối tình đầu đều là tốt đẹp, đây là đả kích rất lớn đối với Chư Chí Hòa. Nếu không có Chu Hằng ra tay, không biết chắc Chư Chí Hòa sẽ như thế nào!
Khó trách bốn tên lười biếng này lại có tu vi tiến bộ rất nhanh, thì ra là bị kích thích, bắt buộc phải nghiêm túc!
Cũng đúng, nam nhân làm sao có thể trốn tránh trách nhiệm được?
- Hiện tại phụ thân đặt hy vọng trên người ta!
Chư Chí Hòa sắc mặt ngưng trọng, không còn chút vẻ trẻ tuổi lông bông.
- Hiện tại ta hối hận nhất là trước kia không cần cù, lãng phí nhiều thời gian vô ích như thế!
Chu Hằng vỗ vai hắn, nói:
- Hiện giờ còn kịp!
Cũng như hắn, thời gian có thể tu luyện chân chính cũng chưa được một năm! Đương nhiên người khác không có hắc kiếm, không thể nào sao chép kỳ tích như hắn.
- Thương thế của ca ca ngươi thật không cách nào điều trị được?
Chu Hằng chuyển đề tài.
- Rất khó, trừ phi có thể tìm được Cửu Chuyển Thiên Long Đan, đó là cực phẩm chữa thương! Tuy nhiên... đừng nhắc tới, Hàn Thương Quốc căn bản không có, cho dù có, chúng ta cũng không mua nổi!
Chư Chí Hòa lắc đầu cười khổ.
Chu Hằng đã nghe Chu Định Hải nói kỹ càng tình thế Huyền Càn đại lục. Quả thật, Hàn Thương Quốc chỉ là một nước nhỏ không có gì nổi bật trên đại lục này, trình tự quá thấp!
Hắc Thủy Điện ở Phong Vũ Thành coi như cao cao tại thượng, là quái vật đáng sợ đến không thể rung chuyển. Nhưng đặt tới Hàn Thương Quốc, thế lực như vậy cũng phải có cả trăm cái! Lại đặt tới Lãng Nguyệt Quốc, vậy càng không tạo ra bọt sóng gì!
Huống chi, trên Lãng Nguyệt hoàng triều còn có một cái Đế triều!
Chu Hằng chỉ là thầm ghi nhớ Cửu Chuyển Thiên Long Đan, có cơ hội, hắn sẽ phải kiếm một viên.
- Chu Hằng, hôm nay ngươi đánh Liễu Thừa Tuấn đương nhiên là sảng khoái, nhưng mà, cũng phải cẩn thận hắn trả thù!
Chư Chí Hòa nghiêm nghị nói:
- Đệ tử cùng điện không được tương tàn, đây là điều mọi người nhất định phải tuân thủ. Liễu Thừa Tuấn không dám xuống tay ngoài sáng, nhưng nhất định sẽ ra tay trong tối!
Ra tay trong tối?
Chu Hằng toát ra cười lạnh, giao đấu bên ngoài, hắn không tiện xuống tay sát thủ, nhưng nếu động đao kiếm sau lưng, hắn có thể giết chóc tùy ý, đang lo tu vi tích lũy không đủ nhanh đây!
Một đêm qua đi, sáu người quay lại Hắc Thủy Điện. Miêu Tình sợ Liễu Thừa Tuấn trả thù, tự nhiên bám sát bên cạnh Chư Chí Hòa, không biết Chư Chí Hòa có thể nào tình xưa lại cháy, đẩy ngã sư tỷ xinh đẹp này.
Chia tay bốn người Chư Chí Hòa, Chu Hằng vừa mới trở lại Tinh Hà Viện, liền thấy mọi người đều dùng ánh mắt đáng thương nhìn mình. Không đợi hắn hỏi chuyện, liền thấy một người lao tới, nỏi:
- Chu Hằng, Liễu đại thiếu muốn gặp ngươi, mau đi theo ta!