Cười? Còn cười?
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ quả thực muốn giận điên lên, linh lực nàng bị áp chế, mặc dù có phòng ngự thể chất Kết Thai Cảnh, nhưng lực lượng lại kém xa, như thế nào địch nổi con lừa đê tiện Kết Thai tam trọng thiên?
Bị con lừa đê tiện kia bắt lại đây, bị bắt làm thị nữ bưng trà đưa nước, cả ngày nghe con lừa đen gọi bậy, để cho nàng đều muốn nổi điên!
Cho nên, nàng mới có thể tìm một cơ hội trốn thoát, tìm Chu Hằng hỏi là giả, mong muốn vẫn là xin giúp đỡ, cho nàng giải dược hiệu chết tiệt kia, khôi phục một thân linh lực.
Nếu không, nàng như thế nào mặt dày mày dạn tìm đến Chu Hằng?
Nàng thề, có thể trọn đời không tìm Chu Hằng gây phiền toái, thậm chí cảm ơn đối với hắn, chỉ cầu Chu Hằng cứu nàng rời khỏi ma chưởng của con lừa đen.
Đầu con lừa kia có năng lực ép người bị điên!
- Mau cho ta thuốc giải! Nguyệt Ảnh Thánh Nữ mang theo cầu xin nói, nàng chịu không nổi đầu con lừa đê tiện kia.
Chu Hằng lắc lắc đầu, nói: - Ngươi không thấy ta đều chưa khôi phục linh lực? .
- Không có giải dược, ngươi dùng làm gù? Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cả giận nói.
- Ngươi còn nghi ngờ ta? Nếu không phải ngươi hùng hổ dọa người, ta dùng dược vật trân quý như vậy ở trên người của ngươi? Nói đến đây, Chu Hằng cũng phẫn nộ, nếu không phải cái bà điên này, đáng giá hắn sử dụng Hắc Tuyết Tán sao?
Đồ chơi này, hắn vốn lưu trữ đối phó lão quái vật giống Độc Miểu Thiên Tôn!
Bà nương không phản kháng, Chu Hằng cũng không có ý tứ đánh, rất nhanh thì mất đi hứng thú, vứt nàng qua một bên, nói: - Ngươi và con lừa đen, là chuyện của chính các ngươi. Cùng lắm thì chờ ngươi khôi phục linh lực sau giết con lừa đê tiện, dù sao ta không ý kiến! .
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ vội vàng lắc đầu, đầu con lừa kia thật sự đê tiện tận xương, nàng sao chịu được sống như vậy? Nàng nói: - Xin ngươi, cho ta ở nơi này, chờ ta khôi phục linh lực sau nhất định sẽ rời đi, lại nợ ngươi một nhân tình! .
Nói ra lời này, chính nàng đều muốn tát vào mặt mình. Nào có người bị hại bồi thường cho người khác? Lại còn nợ Chu Hằng một cái nhân tình, nàng thật oan a!
Chu Hằng sờ cằm một cái, nói: - Ta muốn nhân tình của ngươi để làm gì? .
Gặp ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn mình, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ không khỏi cả kinh, chẳng lẽ tên này nhìn trúng thân thể của chính mình, muốn nàng làm thê làm thiếp. Báo đáp cả đời? Thật là một tên tham lam!
Chu Hằng xuy một tiếng, nói: - Ngươi cũng quá đề cao mình, ngươi như vậy, ai để ý đâu! .
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ lập tức có loại kích động hộc máu. Nàng ở thời kỳ thượng cổ là đệ nhất mỹ nữ, dù ở hiện giờ có ai có thể tranh nhau phát sáng với nàng?
Ứng Mộng Phạm xinh đẹp thì xinh đẹp. Cũng không có khí tràng cường giả của nàng, đây là một loại khí chất, đối với nam nhân thực lực càng mạnh mà nói, điều này càng không có cách nào chống cự! Ai không muốn chinh phục một nữ cường nhân xinh đẹp tuyệt thế?
Chu Hằng lại còn ghét bỏ nàng?
Ngươi thử tìm một nữ nhân xinh đẹp hơn ta xem!
Chu Hằng cười, thầm nghĩ bà nương này còn chưa từng thấy qua Hoặc Thiên, nếu không tất nhiên không dám ngang bướng như thế! Nhưng hắn cũng không hứng thú nói với đối phương chút nào.
- Ta trả tiền ở nơi này được chưa! Nguyệt Ảnh Thánh Nữ mặt đen lại nói, mặc dù bây giờ rất mất mặt, nhưng chung quy rơi vào tay con lừa đen vẫn tốt hơn.
- Trả tiền? Chu Hằng nghĩ nghĩ - Ngươi có thể trả bao nhiêu? .
Cái tên khốn nạn này!
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ nói ở trong lòng, nàng là Thiên Tôn, địa vị loại nào, đi tới chỗ nào đều được phàm nhân cung cấp thật nhiều, đủ để cho một cái gia tộc, một cái thế lực vẻ vang, người khác hoan nghênh còn không kịp, nào có đạo lý lại trả tiền.
Ai bảo con lừa đen đê tiện tận xương, để cho nàng không cách nào chịu đựng, đành phải chịu Chu Hằng vơ vét tài sản .
Nàng lấy ra một gốc cây dược thảo, đến từ thời kỳ thượng cổ, dược hiệu vẫn còn bảo tồn được hoàn hảo, có thể trị liệu thương thế rất nặng, tương đối quý báu.
Sau khi Chu Hằng thu nhận, liền phân cho một tòa nhà để Nguyệt Ảnh Thánh Nữ ở, thẳng đến nàng khôi phục linh lực mới thôi, tiền thuê một gốc cây linh thảo cũng có thể nói tiền mướn phòng quý nhất lịch sử.
Nhưng dược lực Hắc Tuyết Tán thật sự có chút dài, lại mười mấy ngày trôi qua nhưng bất kể Chu Hằng hay là Nguyệt Ảnh Thánh Nữ đều không nhìn thấy dấu hiệu khôi phục linh lực, mà con lừa đen cũng tới tìm Chu Hằng nhiều lần, muốn thu hồi tài sản của nó .
Chu Hằng vẫn tương đối chịu trách nhiệm, nếu thu tiền mướn phòng của người khác sẽ kết thúc trách nhiệm chủ nhà, quyết đoán đá đầu con lừa này trở về.
Lại hai ngày qua đi, Chu Hằng rốt cục cảm ứng được linh lực dao động, không trở lại giống phía trước như nước lặng. Tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn phục hồi như cũ, nhưng nếu có dấu hiệu như vậy, như vậy khoảng cách toàn bộ linh lực khôi phục cũng sẽ không quá xa.
- Chu Hằng, lăn ra đây cho ta!
Ngay vào lúc này, trên vùng trời Triệu gia vang lên một cái thanh âm vang dội, ầm ầm truyền khắp.
Chu Hằng tung người ra, chỉ thấy ở bên trên cửa Triệu gia, một thanh niên áo tím đứng chắp tay, cả người tản ra khí tức khủng bố, đủ để trấn áp thiên địa.
Ứng Thừa Ân!
Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh!
Chu Hằng nhìn chằm chằm hắn, trong lòng dâng lên một cỗ cảm thán quả thế. Ứng Thừa Ân tuy rằng tiến vào Hóa Thần Cảnh, nhưng hơi thở của hắn đối với Nguyệt Ảnh Thánh Nữ mà nói kém thật sự nhiều lắm!
Đừng nói là Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, dù Lệ Vô Cực đều so ra kém, nếu như nói Chu Hằng thể chất Hóa Thần Cảnh là Thiên Tôn yếu nhất, như vậy Ứng Thừa Ân gần như chính là Hóa Thần Cảnh linh lực yếu nhất.
Đương nhiên, Hóa Thần Cảnh yếu hơn nữa đó cũng là Thiên Tôn, vẫn có thể trấn áp Thần Anh Cảnh, là chiến lực mạnh nhất Phàm giới!
- Ứng Thừa Ân, ngươi rốt cục không làm con rùa đen rúc đầu? Chu Hằng quát to, bây giờ linh lực hắn quá yếu, còn chưa đủ để với chống đỡ hắn bay lên không mà đi.
Ánh mắt Ứng Thừa Ân phát lạnh, nói: - Ngươi làm sao biết chí của ta ở trời cao? Hiện tại ta đã tiến vào Hóa Thần Cảnh, có được lực lượng mạnh nhất, mà ngươi? .
- Ta tuy rằng không biết ngươi dùng loại phương pháp nào tiến vào Hóa Thần Cảnh, nhưng nhìn khí tức ngươi yếu như thế, nghĩ cũng biết là dùng đường ngang ngõ tắt! Chu Hằng lắc lắc đầu - Con đường võ đạo nhất thiết phải đi từng bước, loại giống ngươi đi đường tắt , quyết định thành tựu hữu hạn! .
- Ha ha ha! Thì tính sao, đủ để trấn giết ngươi ! Ứng Thừa Ân cười lạnh - Ngươi cũng biết công pháp của ta huyền diệu, ta chỉ cần luyện hóa - hắc, thực lực còn có thể tăng lên vô hạn! .
Chu Hằng cười nói: - Một khi đã như vậy, vậy phóng ngựa lại đây chiến một trận! .
Xem ra, Ứng gia bị giết vẫn khiến cho Ứng Thừa Ân đả kích tương đối, bởi vậy tên này liền đi đường tắt, không đánh vững cơ sở đã đột phá Hóa Thần Cảnh, vì chính là tìm Chu Hằng báo thù.
- Không cần phải gấp gáp, hôm nay chẳng những ngươi sẽ chết, còn có mọi người nơi này! Ứng Thừa Ân lạnh lùng nói, xem như một trong bốn vị Thiên Tôn, hắn có tư cách như vậy!
Nếu ba vị Thiên Tôn khác không ra, ai có thể trở hắn?
Đáng tiếc Ứng Thừa Ân cũng không biết, hiện tại chẳng những thể chất Chu Hằng là cấp bậc Thiên Tôn, bên trong nhà còn có một cái Hóa Thần Cảnh thứ thiệt, còn có một Hoặc Thiên ngay cả Độc Miểu Thiên Tôn đều bị dọa lui!
Đây là tuyệt đối tổ ong vò vẽ, xa xa còn đáng sợ hơn so với bốn đại tử địa!
Chu Hằng không khỏi nở nụ cười, thân hình chạy tới ngoài thành, nói: - Ứng Thừa Ân, đến địa phương rộng rãi một chút đánh một trận! .
- Muốn chạy? Ứng Thừa Ân không thèm để ý Chu Hằng có phải đang dùng quỷ kế điệu hổ ly sơn hay không, hắn đã xuất động cao thủ Thiên Ân Giáo bao vây thành này, chính là một con ruồi cũng đừng nghĩ đi ra ngoài!
Hưu, hưu, hưu, hai tốc độ của con người đều thật nhanh, nhưng linh lực Chu Hằng chưa phục, không thể vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tốc độ khẳng định không sánh bằng Ứng Thừa Ân, ở sau khi chạy đi ngàn dặm liền bị đối phương đuổi kịp.
- Chết! Ứng Thừa Ân phát ra sát khí, một chưởng chụp ngực Chu Hằng, vô số đạo gai xương trào ra, biến thành màu vàng, có một loại cảm giác thần thánh cao quý.
Tiến vào Hóa Thần Cảnh, tức được thiên địa đại đạo tán thành, tự nhiên phù hợp thiên đạo.
Chu Hằng thét dài một tiếng, xoay người lại, hữu quyền đánh ra, ánh sáng màu vàng tràn đầy.
Thình thịch!
- Cái gì! Ứng Thừa Ân lộ ra vẻ khiếp sợ vô cùng, Chu Hằng có thể đỡ một kích này?
Chẳng những đỡ được, lại không có chút mệt! Chẳng những không mệt, hơn nữa ở lực lượng đều không kém gì hắn!
Không có khả năng a, căn bản không cảm ứng được có người đột phá Thiên Tôn vị - chờ một chút, hơn tháng trước quả thật có một đạo dao động như vậy, chỉ là quá yếu quá yếu, hắn vốn tưởng rằng là người nào đó tấn công Hóa Thần Cảnh thất bại, chẳng lẽ chính là Chu Hằng?
Nhưng vừa rồi liều mạng với Chu Hằng một cái, rõ ràng không cảm ứng được đối phương sở hữu lực lượng có linh lực dao động, đó thuần túy man lực thân thể!
Thân thể thành đạo, loại Thiên Tôn khác?
Ứng Thừa Ân không khỏi hoảng sợ, ý vị Chu Hằng còn có thể Đột phá Hóa Thần Cảnh một lần, khi trình tự linh lực đối phương cũng vào Thiên Tôn vị, thế gian còn có ai có thể làm đối thủ Chu Hằng?
Không được, nhất định phải mau chóng diệt trừ hắn!
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ quả thực muốn giận điên lên, linh lực nàng bị áp chế, mặc dù có phòng ngự thể chất Kết Thai Cảnh, nhưng lực lượng lại kém xa, như thế nào địch nổi con lừa đê tiện Kết Thai tam trọng thiên?
Bị con lừa đê tiện kia bắt lại đây, bị bắt làm thị nữ bưng trà đưa nước, cả ngày nghe con lừa đen gọi bậy, để cho nàng đều muốn nổi điên!
Cho nên, nàng mới có thể tìm một cơ hội trốn thoát, tìm Chu Hằng hỏi là giả, mong muốn vẫn là xin giúp đỡ, cho nàng giải dược hiệu chết tiệt kia, khôi phục một thân linh lực.
Nếu không, nàng như thế nào mặt dày mày dạn tìm đến Chu Hằng?
Nàng thề, có thể trọn đời không tìm Chu Hằng gây phiền toái, thậm chí cảm ơn đối với hắn, chỉ cầu Chu Hằng cứu nàng rời khỏi ma chưởng của con lừa đen.
Đầu con lừa kia có năng lực ép người bị điên!
- Mau cho ta thuốc giải! Nguyệt Ảnh Thánh Nữ mang theo cầu xin nói, nàng chịu không nổi đầu con lừa đê tiện kia.
Chu Hằng lắc lắc đầu, nói: - Ngươi không thấy ta đều chưa khôi phục linh lực? .
- Không có giải dược, ngươi dùng làm gù? Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cả giận nói.
- Ngươi còn nghi ngờ ta? Nếu không phải ngươi hùng hổ dọa người, ta dùng dược vật trân quý như vậy ở trên người của ngươi? Nói đến đây, Chu Hằng cũng phẫn nộ, nếu không phải cái bà điên này, đáng giá hắn sử dụng Hắc Tuyết Tán sao?
Đồ chơi này, hắn vốn lưu trữ đối phó lão quái vật giống Độc Miểu Thiên Tôn!
Bà nương không phản kháng, Chu Hằng cũng không có ý tứ đánh, rất nhanh thì mất đi hứng thú, vứt nàng qua một bên, nói: - Ngươi và con lừa đen, là chuyện của chính các ngươi. Cùng lắm thì chờ ngươi khôi phục linh lực sau giết con lừa đê tiện, dù sao ta không ý kiến! .
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ vội vàng lắc đầu, đầu con lừa kia thật sự đê tiện tận xương, nàng sao chịu được sống như vậy? Nàng nói: - Xin ngươi, cho ta ở nơi này, chờ ta khôi phục linh lực sau nhất định sẽ rời đi, lại nợ ngươi một nhân tình! .
Nói ra lời này, chính nàng đều muốn tát vào mặt mình. Nào có người bị hại bồi thường cho người khác? Lại còn nợ Chu Hằng một cái nhân tình, nàng thật oan a!
Chu Hằng sờ cằm một cái, nói: - Ta muốn nhân tình của ngươi để làm gì? .
Gặp ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn mình, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ không khỏi cả kinh, chẳng lẽ tên này nhìn trúng thân thể của chính mình, muốn nàng làm thê làm thiếp. Báo đáp cả đời? Thật là một tên tham lam!
Chu Hằng xuy một tiếng, nói: - Ngươi cũng quá đề cao mình, ngươi như vậy, ai để ý đâu! .
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ lập tức có loại kích động hộc máu. Nàng ở thời kỳ thượng cổ là đệ nhất mỹ nữ, dù ở hiện giờ có ai có thể tranh nhau phát sáng với nàng?
Ứng Mộng Phạm xinh đẹp thì xinh đẹp. Cũng không có khí tràng cường giả của nàng, đây là một loại khí chất, đối với nam nhân thực lực càng mạnh mà nói, điều này càng không có cách nào chống cự! Ai không muốn chinh phục một nữ cường nhân xinh đẹp tuyệt thế?
Chu Hằng lại còn ghét bỏ nàng?
Ngươi thử tìm một nữ nhân xinh đẹp hơn ta xem!
Chu Hằng cười, thầm nghĩ bà nương này còn chưa từng thấy qua Hoặc Thiên, nếu không tất nhiên không dám ngang bướng như thế! Nhưng hắn cũng không hứng thú nói với đối phương chút nào.
- Ta trả tiền ở nơi này được chưa! Nguyệt Ảnh Thánh Nữ mặt đen lại nói, mặc dù bây giờ rất mất mặt, nhưng chung quy rơi vào tay con lừa đen vẫn tốt hơn.
- Trả tiền? Chu Hằng nghĩ nghĩ - Ngươi có thể trả bao nhiêu? .
Cái tên khốn nạn này!
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ nói ở trong lòng, nàng là Thiên Tôn, địa vị loại nào, đi tới chỗ nào đều được phàm nhân cung cấp thật nhiều, đủ để cho một cái gia tộc, một cái thế lực vẻ vang, người khác hoan nghênh còn không kịp, nào có đạo lý lại trả tiền.
Ai bảo con lừa đen đê tiện tận xương, để cho nàng không cách nào chịu đựng, đành phải chịu Chu Hằng vơ vét tài sản .
Nàng lấy ra một gốc cây dược thảo, đến từ thời kỳ thượng cổ, dược hiệu vẫn còn bảo tồn được hoàn hảo, có thể trị liệu thương thế rất nặng, tương đối quý báu.
Sau khi Chu Hằng thu nhận, liền phân cho một tòa nhà để Nguyệt Ảnh Thánh Nữ ở, thẳng đến nàng khôi phục linh lực mới thôi, tiền thuê một gốc cây linh thảo cũng có thể nói tiền mướn phòng quý nhất lịch sử.
Nhưng dược lực Hắc Tuyết Tán thật sự có chút dài, lại mười mấy ngày trôi qua nhưng bất kể Chu Hằng hay là Nguyệt Ảnh Thánh Nữ đều không nhìn thấy dấu hiệu khôi phục linh lực, mà con lừa đen cũng tới tìm Chu Hằng nhiều lần, muốn thu hồi tài sản của nó .
Chu Hằng vẫn tương đối chịu trách nhiệm, nếu thu tiền mướn phòng của người khác sẽ kết thúc trách nhiệm chủ nhà, quyết đoán đá đầu con lừa này trở về.
Lại hai ngày qua đi, Chu Hằng rốt cục cảm ứng được linh lực dao động, không trở lại giống phía trước như nước lặng. Tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn phục hồi như cũ, nhưng nếu có dấu hiệu như vậy, như vậy khoảng cách toàn bộ linh lực khôi phục cũng sẽ không quá xa.
- Chu Hằng, lăn ra đây cho ta!
Ngay vào lúc này, trên vùng trời Triệu gia vang lên một cái thanh âm vang dội, ầm ầm truyền khắp.
Chu Hằng tung người ra, chỉ thấy ở bên trên cửa Triệu gia, một thanh niên áo tím đứng chắp tay, cả người tản ra khí tức khủng bố, đủ để trấn áp thiên địa.
Ứng Thừa Ân!
Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh!
Chu Hằng nhìn chằm chằm hắn, trong lòng dâng lên một cỗ cảm thán quả thế. Ứng Thừa Ân tuy rằng tiến vào Hóa Thần Cảnh, nhưng hơi thở của hắn đối với Nguyệt Ảnh Thánh Nữ mà nói kém thật sự nhiều lắm!
Đừng nói là Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, dù Lệ Vô Cực đều so ra kém, nếu như nói Chu Hằng thể chất Hóa Thần Cảnh là Thiên Tôn yếu nhất, như vậy Ứng Thừa Ân gần như chính là Hóa Thần Cảnh linh lực yếu nhất.
Đương nhiên, Hóa Thần Cảnh yếu hơn nữa đó cũng là Thiên Tôn, vẫn có thể trấn áp Thần Anh Cảnh, là chiến lực mạnh nhất Phàm giới!
- Ứng Thừa Ân, ngươi rốt cục không làm con rùa đen rúc đầu? Chu Hằng quát to, bây giờ linh lực hắn quá yếu, còn chưa đủ để với chống đỡ hắn bay lên không mà đi.
Ánh mắt Ứng Thừa Ân phát lạnh, nói: - Ngươi làm sao biết chí của ta ở trời cao? Hiện tại ta đã tiến vào Hóa Thần Cảnh, có được lực lượng mạnh nhất, mà ngươi? .
- Ta tuy rằng không biết ngươi dùng loại phương pháp nào tiến vào Hóa Thần Cảnh, nhưng nhìn khí tức ngươi yếu như thế, nghĩ cũng biết là dùng đường ngang ngõ tắt! Chu Hằng lắc lắc đầu - Con đường võ đạo nhất thiết phải đi từng bước, loại giống ngươi đi đường tắt , quyết định thành tựu hữu hạn! .
- Ha ha ha! Thì tính sao, đủ để trấn giết ngươi ! Ứng Thừa Ân cười lạnh - Ngươi cũng biết công pháp của ta huyền diệu, ta chỉ cần luyện hóa - hắc, thực lực còn có thể tăng lên vô hạn! .
Chu Hằng cười nói: - Một khi đã như vậy, vậy phóng ngựa lại đây chiến một trận! .
Xem ra, Ứng gia bị giết vẫn khiến cho Ứng Thừa Ân đả kích tương đối, bởi vậy tên này liền đi đường tắt, không đánh vững cơ sở đã đột phá Hóa Thần Cảnh, vì chính là tìm Chu Hằng báo thù.
- Không cần phải gấp gáp, hôm nay chẳng những ngươi sẽ chết, còn có mọi người nơi này! Ứng Thừa Ân lạnh lùng nói, xem như một trong bốn vị Thiên Tôn, hắn có tư cách như vậy!
Nếu ba vị Thiên Tôn khác không ra, ai có thể trở hắn?
Đáng tiếc Ứng Thừa Ân cũng không biết, hiện tại chẳng những thể chất Chu Hằng là cấp bậc Thiên Tôn, bên trong nhà còn có một cái Hóa Thần Cảnh thứ thiệt, còn có một Hoặc Thiên ngay cả Độc Miểu Thiên Tôn đều bị dọa lui!
Đây là tuyệt đối tổ ong vò vẽ, xa xa còn đáng sợ hơn so với bốn đại tử địa!
Chu Hằng không khỏi nở nụ cười, thân hình chạy tới ngoài thành, nói: - Ứng Thừa Ân, đến địa phương rộng rãi một chút đánh một trận! .
- Muốn chạy? Ứng Thừa Ân không thèm để ý Chu Hằng có phải đang dùng quỷ kế điệu hổ ly sơn hay không, hắn đã xuất động cao thủ Thiên Ân Giáo bao vây thành này, chính là một con ruồi cũng đừng nghĩ đi ra ngoài!
Hưu, hưu, hưu, hai tốc độ của con người đều thật nhanh, nhưng linh lực Chu Hằng chưa phục, không thể vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tốc độ khẳng định không sánh bằng Ứng Thừa Ân, ở sau khi chạy đi ngàn dặm liền bị đối phương đuổi kịp.
- Chết! Ứng Thừa Ân phát ra sát khí, một chưởng chụp ngực Chu Hằng, vô số đạo gai xương trào ra, biến thành màu vàng, có một loại cảm giác thần thánh cao quý.
Tiến vào Hóa Thần Cảnh, tức được thiên địa đại đạo tán thành, tự nhiên phù hợp thiên đạo.
Chu Hằng thét dài một tiếng, xoay người lại, hữu quyền đánh ra, ánh sáng màu vàng tràn đầy.
Thình thịch!
- Cái gì! Ứng Thừa Ân lộ ra vẻ khiếp sợ vô cùng, Chu Hằng có thể đỡ một kích này?
Chẳng những đỡ được, lại không có chút mệt! Chẳng những không mệt, hơn nữa ở lực lượng đều không kém gì hắn!
Không có khả năng a, căn bản không cảm ứng được có người đột phá Thiên Tôn vị - chờ một chút, hơn tháng trước quả thật có một đạo dao động như vậy, chỉ là quá yếu quá yếu, hắn vốn tưởng rằng là người nào đó tấn công Hóa Thần Cảnh thất bại, chẳng lẽ chính là Chu Hằng?
Nhưng vừa rồi liều mạng với Chu Hằng một cái, rõ ràng không cảm ứng được đối phương sở hữu lực lượng có linh lực dao động, đó thuần túy man lực thân thể!
Thân thể thành đạo, loại Thiên Tôn khác?
Ứng Thừa Ân không khỏi hoảng sợ, ý vị Chu Hằng còn có thể Đột phá Hóa Thần Cảnh một lần, khi trình tự linh lực đối phương cũng vào Thiên Tôn vị, thế gian còn có ai có thể làm đối thủ Chu Hằng?
Không được, nhất định phải mau chóng diệt trừ hắn!
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -