Diệp Mặc rất là dè dặt trong lời nói.
Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng đương nhiên là người mà Diệp Mặc tin tưởng nhất, cho dù tu vi của Ngu Vũ Thiên cao hơn so với Diệp Mặc, nhưng Diệp Mặc mới là người thân của các cô.
Sau khi Diệp Mặc đem pháp quyết tu chân của Hồng Mông tạo hóa quyết khắc thành ngọc giản đưa cho hai người, lại đem linh thạch trong nhẫn của hắn lấy ra hai trăm, sau lại lấy một ít đan dược cho hai người, rồi mới nói:
- Phải luôn nhớ kỹ, ở tu chân không thể tùy tiện tin người khác, người ở đây vì muốn thăng cấp cho mình, đều trở thành kẻ điên.
- Diệp Mặc, anh nói anh có thể đi tìm Ức Mặc họ, anh sẽ đi chỗ nào?
Trong mắt Tống Ánh Trúc lộ ra sự không nỡ, rõ ràng là cô không muốn xa cách Diệp Mặc. Nhưng cô biết Diệp Mặc cần phải làm một số việc, các cô không thể cứ đi cùng
Diệp Mặc trầm ngâm một lát mới lên tiếng:
- Hiện tại thực lực của anh còn rất thấp, anh nghĩ sau khi thực lực của anh cao hơn một chút, anh sẽ tìm kiếm khắp toàn bộ đại lục Lạc Nguyệt. Anh hy vọng về sau có thể đi Nam An Châu tu luyện, nghe nói linh khí nơi đó mạnh hơn ở đây rất nhiều.
- Anh, anh đi Nam An Châu tu luyện phải mang em và chị dâu đi cùng.
Diệp Lăng nghĩ đến sau này chắc là phải trải qua thời gian dài không gặp anh trai, trong lòng hơi buồn. Nếu không phải Tống Ánh Trúc ở cùng cô, cô một mình sống ở nơi xa lạ. Nói không chừng đã khóc sưng cả mắt.
Diệp Mặc thấy trong mắt Diệp Lăng phảng phất nỗi buồn, trong lòng của hắn thầm quyết định, nhất định phải dày công tu luyện, nơi này không thể so với trái đất, hắn đã có kinh nghiệm tu luyện. Một ngày nào đó, hắn sẽ mang theo Ánh Trúc và Diệp Lăng cùng nhau đi đến nơi nào thì đi.
- Đi thôi, sư phụ của các em khá được, tu chân của bà là pháp quyếtđạo gia chính thống, anh nhìn ra được, đừng để bà đợi lâu.
Diệp Mặc đứng lên. Hắn biết càng nán lại, Diệp Lăng và Tống Ánh Trúc lại càng không muốn đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
...
- Anh Diệp, tôi là thổ và phong hệ song linh căn. Hàn trưởng lão đã nhận em làm đệ tử rồi.
Diệp Mặc vừa mới đi ra bên ngoài, Hạ Trọng Phỉ rất vui vẻ sang đây nói.
Diệp Mặc ngược lại không ngờ tới trí lực của Hạ Trọng Phỉ tốt như vậy, còn có dị phong linh căn. Cứ như vậy, song linh căn cho dù là chưa mãn linh căn cũng xem như là có trí lực tốt rồi.
Hoá ra năm người tạo thành một tổ nhỏ, thoáng cái có ba người bị Kim Đan trưởng lão nhận làm đệ tử, chỉ có trí lực của Diệp Mặc và Hạ Bình Nhi hơi kém một chút, Hạ Bình Nhi còn tốt, tam hệ linh căn, thuộc loại tư chất rất bình thường, mà Diệp Mặc càng kém.
Hai trưởng lão Kim Đan mang theo năm người rất nhanh tiến vào Chính Nguyên kiếm phái, trong thời gian ngắn, trong hai ngày đã đi hết con đường mà năm người vạch ra.
Ngu Vũ Thiên đem Diệp Mặc và Hạ Bình Nhi cho người quản lý sự vụ ngoại môn tiếp đãi bình thường, bà trực tiếp dẫn Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng đi đến Yến Viên Phong. Cũng may Diệp Mặc đã đem sự tình nói qua với Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng, hai người tuy rằng không muốn rời xa Diệp Mặc. Nhưng biết rằng hiện tại các cô đều phải cố gắng tu luyện.
Hạ Bình Nhi và Diệp Mặc bởi vì là do Trưởng lão Kim Đan dẫn tới, tên quản gia tiếp đãi đệ tử ngoại môn cũng có chút khách sáo.
Diệp Mặc cũng được dẫn tới một gian phòng tu luyện, mặc dù chỉ là một gian có phòng ngự trận pháp đơn giản, nhưng như vậy là quá đủ đối với Diệp Mặc.
Mặc dù nơi mà Diệp Mặc tu luyện nằm tít bên ngoài Chính Nguyên kiếm phái, nhưng linh khí ở đó rất mạnh làm cho Diệp Mặc rất hài lòng hít vào một hơi thật sâu. Linh khí nơi này còn mạnh hơn so với bên ngoài, Diệp Mặc biết nguyên nhân đó là bởi vì nơi này có Tụ Linh trận.
Tuy nhiên đây cũng là đối với Diệp Mặc thôi. Nếu như tu sĩ hàng năm ở trong này tu luyện, thì chỉ thấy linh khí nơi này rất bình thường. Còn Diệp Mặc là từ Địa Cầu đến, nơi đó là nơi rất thiếu linh khí
Với hắn mà nói một chỗ tu luyện như vậy, khiến hắn rất mãn nguyện.
Sau khi Diệp Mặc nhận được thẻ bài và trang phục, lập tức liền trở về chỗ tu luyện của hắn, hiện tại hắn ngay cả một phút cũng không muốn bỏ lỡ.
Nhưng khi chân nguyên hắn tiến hành chuyển động chu thiên ở giữa kinh mạch, lại lập tức hoảng sợ, không chút nghĩ ngợi liền dừng tu luyện.
Vừa rồi hắn mới chỉ tu luyện trong thời gian ngắn, linh khí bên ngoài phòng rất mạnh đã tạo thành lốc xoáy linh khí ùn ùn kéo tới. Cái loại tiếng động này khiến Diệp Mặc nhớ tới tiếng động Kết Đan khi tu sĩ Kết Đan tu luyện, tiếng động rất lớn.
Khi thần thức của Diệp Mặc cảm nhận được lốc xoáy linh khí này, hắn vừa vui vừa sợ. Hắn vui mừng chính là Tam sinh quyết của hắn đã hấp thu linh khí khủng bố đến như vậy, phải biết rằng hắn vẫn đang Luyện Khí kỳ. Ban đầu ở Thần Châu hay là Địa Cầu thiếu linh khí, hắn còn không có cảm giác gì, nhưng hiện tại linh khí nhiều hơn, lại thể hiện ra rồi.
Diệp Mặc lúc này đại khái có thể phán đoán, pháp quyết mà hắn tu luyện hẳn là nơi có nhiều linh khí, hấp thu nhiều linh khí hiệu quả lại càng mạnh.
Nhưng hắn kinh hãi là, loại tu luyện hình thành lốc xoáy linh khí, chỉ cần trong phút chốt sẽ bị người phát hiện, nếu bị người phát hiện đây là do hắn một tu sĩ Luyện Khí kỳ làm ra, không chừng xương cốt của hắn cũng bị người khác phá tan.
Thực lực, thực lực. Trong lòng Diệp Mặc thầm than, không có thực lực, ngay cả tu luyện cũng không dám rồi.
Quả nhiên Diệp Mặc vừa mới dừng lại tu luyện, ngay sau đó, mấy dòng thần thức dũng mãnh liền quét về phía bên này. Diệp Mặc cũng không dám hành động lung tung, thần thức này thậm chí có một dòng mạnh hơn Hàn trưởng lão kia, Diệp Mặc cứ xem như không dùng thần thức đi dò xét, cũng biết đây nhất định là thần thức của tu sĩ Nguyên Anh.
Cũng may một số thần thức sau khi điều tra, đã không phát hiện chỗ nào đặc biệt, nhanh chóng thu hồi thần thức. Diệp Mặc sợ đến nỗi toàn thân toát ra mồ hôi, hắn ngầm vui mừng vì hắn đã sớm dừng tu luyện, nếu chỉ cần hắn chậm trễ một chút, nói không chừng đã bị phát hiện rồi.
Sau khi suy nghĩ, Diệp Mặc nằm xuống, hắn quyết định sáng mai sẽ rời khỏi Chính Nguyên kiếm phái đi tu luyện.
...
Một đêm qua đi, sau khi Diệp Mặc đã nghỉ ngơi, là một đệ tử vừa nhập môn, Diệp Mặc muốn đi ra ngoài nhất định phải nhận được sự đồng ý của cấp trên.
Cũng may Diệp Mặc là do Kim Đan trưởng lão dẫn tới, người quản lý nghe nói Diệp Mặc muốn đi ra ngoài cũng không quá để ý, dù sao Diệp Mặc đã là luyện khí tầng tám, chỉ có điều đối với Diệp Mặc một đệ tử mới muốn đi ra ngoài cần phải đến Nhiệm Vụ Đường nhận nhiệm vụ.
Ở bất kỳ môn phái nào, đệ tử ngoại môn đều là vật hi sinh, loại vật hi sinh này chẳng những thể hiện sự sống mái với nhau giữa hai môn phái lớn, hơn nữa rất nhiều nhiệm vụ cũng là do đệ tử ngoại môn hoàn thành. Đệ tử ngoại môn muốn lấy được tư liệu tu luyện, nhất định phải đi đến Nhiệm Vụ Đường nhận các loại nhiệm vụ mới. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có thể gia tăng điểm tích lũy, mà tư liệu tu luyện cần dùng điểm tích lũy đến đổi với môn phái.
Đệ tử ngoại môn ở ngoài cực khổ đào dược liệu đem về, còn phải săn bắt được yêu đan, đều bị môn phái thu hồi, ngoại trừ có một phần đổi điểm cho các đệ tử ngoại môn, còn lại đều thưởng cho đệ tử nội môn và đệ tử nồng cốt
Có thể nói đệ tử ngoại môn chính là vì đệ tử nội môn và đệ tử nồng cốt mà tuyển nhận, đương nhiên đệ tử nội môn và đệ tử nồng cốt cũng trải qua rèn luyện, nhưng khi bọn họ ra ngoài rèn luyện phần lớn đều được trang bị đầy đủ, tỷ lệ sống sót cao hơn nhiều so với đệ tử ngoại môn.
Như Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng hai người này được Kim Đan trưởng lão nhận làm đệ tử, vậy thuộc loại đệ tử thân truyền, quyền lợi của đệ tử thân truyền và đệ tử nồng cốt không khác biệt lắm, nhưng có khi chế độ đãi ngộ của họ còn tốt hơn so với đệ tử nồng cốt. Rất nhiều đệ tử nồng cốt, sau khi được Kim Đan trưởng lão xem trọng, đều trở thành đệ tử thân truyền.
Nhưng có thể trở thành đệ tử thân truyền đều là những người có trí lực rất nghịch thiên, như Hạ Trọng Phỉ với song linh căn trở thành đệ tử thân truyền, vậy đã là vận may. Y khác với và Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng, vì hai người bọn họ đều có mãn linh căn.
Đương nhiên nếu muốn nói còn thấp hơn so với đệ tử ngoại môn, thì phải nhắc tới đệ tử tạp tịch, nhưng đệ tử tạp tịch bình thường cũng không tu luyện, cho nên không có nhiều áp lực bằng đệ tử ngoại môn.
Diệp Mặc sáng sớm đã đi đến Nhiệm Vụ Đường, Nhiệm Vụ Đường đã chật kín người. Chính Nguyên kiếm phái ở Bắc Vọng Châu cũng thuộc môn phái bốn sao, đệ tử ngoại môn gần ngàn người, nhưng nhiệm vụ của môn phái có hạn, nói đúng nếu tới sớm hơn một chút, có lẽ còn nhận được một nhiệm vụ nguy hiểm thấp hơn nhưng có điểm tích lũy lại cao hơn, nếu tới chậm, như vậy thật xin lỗi, chỉ có nhận nhiệm vụ nguy hiểm cao, nhưng có điểm tích lũy lại thấp.
Đương nhiên, đây chỉ là điều tương đối, thông thường nhiệm vụ nguy hiểm càng cao thì có điểm tích lũy cao, nhiệm vụ ít nguy hiểm sẽ có điểm tích lũy thấp. Nhưng hầu như đệ tử ngoại môn bình thường đều là tu vi luyện khí, khi nhận nhiệm vụ, đều xem xét đến tu vi của mình, không ai ngốc đem cái mạng nhỏ của mình ra làm trò đùa.
Nhiệm Vụ Đường có hai mặt bảng lớn, đều có trận pháp khống chế, trong đó một viết tên top 10 cao thủ Trúc Cơ Kỳ của Chính Nguyên kiếm phái, top 30 cao thủ Luyện Khí kỳ, cái danh sách này được gọi là danh nhân đường của Chính Nguyên. Một cái khác viết địa điểm, thù lao còn có thời gian của một số nhiệm vụ.
Sở dĩ viết tên cao thủ tại Nhiệm Vụ Đường, chính là để đệ tử ngoại môn cố gắng tu luyện, không ngừng tiến bộ. Bởi vì Nhiệm Vụ Đường là nơi mà các đệ tử đến thường xuyên, dường như mỗi đệ tử của Chính Nguyên kiếm phái đều đến Nhiệm Vụ Đường nhận nhiệm vụ.
- Các cậu biết không? Lý Bạch Sâm là xếp hàng thứ nhất trong các tiền bối môn Trúc Cơ đã bế quan, nghe nói ông ta đã đột phá Kim Đan rồi...
- Lý Tiền bối thật sự là thiên tài mà môn phái chúng ta trăm năm khó gặp, lúc này mới bao nhiêu năm, ông ta đã Kết Đan rồi hả? Lúc trước khi tôi mới đến Chính Nguyên kiếm phái, Lý tiền bối mới chỉ Luyện Khí kỳ, hiện tại tôi vẫn là Luyện Khí kỳ, ông đã Kết Đan rồi...
- Thôi đi anh, cậu giống như gấu, dám so sánh với Lý tiền bối. Biết Lý Bạch Lâm sư huynh không, em của Lý tiền bối, đến đây chưa được nửa năm, hiện tại đã là danh nhân đứng thứ hai trong luyện khí kỳ của Chính Nguyên.
Diệp Mặc nghe những lời nghị luận của mọi người, hắn ngẩng đầu nhìn bảng danh sách kia, quả nhiên phát hiện Lý Bạch Lâm xếp hạng thứ hai, mà người xếp hàng thứ nhất có tên giống một cô gái. Mà trong hàng danh nhân của Trúc Cơ xếp hàng thứ nhất lại là Lý Bạch Sâm.
Nhưng Diệp Mặc không có hứng thú với việc này, hắn quay đầu lại nhìn nơi phát hành nhiệm vụ, hắn tới nơi này là muốn nhận một nhiệm vụ, sau đó đi ra ngoài tu luyện.