Màn hắc vụ kia thoạt nhìn rất chậm, nhưng trong nháy mắt đã giam cầm toàn bộ không gian hư không xung quanh Diệp Mặc lại, trước đây, Diệp Mặc khó khăn lắm cũng chỉ phóng ra một đường Băng Không.
Sau khi bị màn hắc vụ hoàn toàn giam cầm lại, Diệp Mặc trong mắt lộ vẻ hoảng sợ. Đạo nguyên Ma Thánh này nhìn thấy sự hoảng sợ trong mắt Diệp Mặc, khinh thường cười khẩy một tiếng, chỉ bản lĩnh nhiêu đây, cũng dám lên thử cùng lão? Thần thông ma vụ giam cầm này, chỉ là thần thông đầu tiên mở màn, thậm chí còn chưa thi triển ra một nửa, đã kinh khủng như này rồi, sao mà đánh lại được? Điều này căn bản cũng không phải trên một cấp bậc.
Sự hoảng sợ của Diệp Mặc là có chút giả bộ, nhưng cũng có một phần là khiếp sợ thật sự. Hắn biết màn hắc vụ giam cầm không gian này, tuyệt đối không phải là lĩnh vực Thánh đế gì, mà là thần thông không gian thực sự. Loại thần thông không gian này cũng thuần thục lão luyện hơn nhiều so với thần thông không gian của hắn.
Khói đen vốn dĩ rất chậm, nhưng loại hắc vụ nhìn như từ từ chậm rãi này, lại trực tiếp bất chấp không gian, trong nháy mắt giam cầm hắn lại, đây cũng đã là đối với không gian có lĩnh ngộ nhất định rồi, loại lĩnh ngộ này ít nhất cũng cường hãn hơn rất nhiều so với lĩnh ngộ không gian của hắn.
Cái này cũng không phải là quan trọng, quan trọng chính là trong màn hắc vụ kia, thức hải của hắn bắt đầu hỗn loạn, thậm chí đến ý niệm cũng sắp bị di chuyển. Diệp Mặc lập tức hiểu ra đây là chuyện gì, ở lâu trong màn hắc vụ này, lập tức sẽ sinh ra tâm ma. Đến lúc đó căn bản cũng không cần giam cầm không gian nữa, cũng không cần đối phương động thủ trước, bản thân hắn cũng đã lâm vào khốn cảnh tâm ma rồi.
Diệp Mặc cũng không phải đánh nhau mới có một hai lần, hắn chắc rằng màn hắc vụ giam cầm không gian của Đạo nguyên Ma thánh này cũng chưa phóng ra hoàn toàn, đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi. Cho dù tâm ma màn hắc vụ này cũng không phải là đòn sát thủ cuối cùng của thần thông này. May mà hắn nhiều năm tu luyện dưới Khổ Trúc, ý chí tâm thần vô cùng vững chắc, tâm ma hắc vụ có lợi hại đi nữa, muốn ảnh hưởng đến hắn trong thời gian ngắn thì cũng không thể nào.
Vốn dĩ Diệp Mặc định ương ngạnh với đối phương một lát, sau đó mau chóng rút lui về phía sau. Lúc này hắn căn bản không cần ương ngạnh với đối phương nữa, cũng không khỏi không nhanh chóng lùi về phía sau. Hắn chỉ là bố trí một đạo Băng Không từ từ kích phát ở phía trước mà thôi, nếu như không nhanh chóng lùi về phí sau, hắn cũng không còn cơ hội lùi lại nữa.
Một khi đợi tên Đạo nguyên Ma thánh này phá Băng Không của hắn, hắn chỉ có thể trơ mắt chờ chết. Cho dù có nhiều thủ đoạn khác đi nữa, cũng không thi triển ra được.
Dường như cùng lúc bị màn hắc vụ cầm cố không gian lại, thần thức dung thuật với thần thông Liệt Không được Diệp Mặc trực tiếp bổ ra ngoài, màn hắc vụ giam cầm hắn trong khắc này liền có chút buông lỏng, sau khi có chút tự do, Diệp Mặc lập tức đánh một quyền ra ngoài, quyền đạo thần thông Tam Điệp Lãng.
Ba bức tường lửa giống như bọt nước, đập lên trên không gian bị màn hắc vụ giam cầm, lập tức khiến không gian này mở ra một vết nứt cực nhỏ. Diệp Mặc không nghĩ ngợi gì, lại lần nữa đánh ra một quyền, quyền đạo thần thông Hư Không.
Răng rắc một tiếng, màn hắc vụ giống như thật, bị một quyền này của hắn đánh ra một con đường, Diệp Mặc trong nháy mắt mang theo một đường độn quang từ trong con đường này rút ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên hắn liên tục thi triển dung thuật thần thông cộng với Tam Điệp Lãng, còn cả một quyền Hư Không, không phải là tấn công kẻ địch, mà là chạy thoát thần.
Loại buồn bực này, quả thực khó chịu mà.
- Quả nhiên cũng được, chẳng những có thể phá được tâm ma xâm lấn, còn có thể phá được sự giam cầm không gian của ta nữa, còn là Thiên hỏa. Nhưng thứ anh phá chỉ là chút thần thông của ta mà thôi… haizz…
Tên Đạo nguyên Ma thánh này vừa nói xong câu này, liền cảm thấy xung quanh mình băng hàn. Lúc này lão dường như đang nằm trong một khối đá cực lớn, chẳng những thân hình nhất thời chậm lại, cho dù xung quanh cũng trở nên vô cùng âm hàn.
- Không ngờ lại bố trí Băng Không thần thông, còn ẩn giấu trong này. Nếu là một Hóa đạo, nói không chừgn đã bị anh ám toán rồi.
Khi tên Đạo nguyên Ma thánh nói thì thân người cũng đã run rẩy lên rồi, xung quanh vang lên từng âm thanh rang rắc, Băng Không thần thông mà Diệp Mặc bố trí không ngờ đến một giây cũng không ngăn được lão lại, liền biến mất vô tung vô tích.
Diệp Mặc thầm thở phào, hắn mặc dù không chặn được đối phương, nhưng đã thành công thoát khỏi tay đối phương, hơn nữa ngăn trở được thần thông hắc vụ giam cầm không gian kia của đối phương, thần thông hắc vụ giam cầm không gian cũng có chút tương tự như Băng Không của hắn, nhưng lại cường hãn hơn Băng Không rất nhiều.
Diệp Mặc vừa mới thở phào, thì màn hắc vụ trong nháy mắt lại ngưng tụ lại, hình thành một hắc quyền giống như bóng ảnh. Quyền này đến rất nhanh, trong nháy mắt liền lao đến lồng ngực hắn.
Bốp.
Một hắc ảnh quyền như thật đập lên ngực của Diệp Mặc, xương cốt của Diệp Mặc phát ra những âm thanh vỡ vụn, lại lần nữa bay ra ngoài, đồng thời phun ra mấy ngụm máu tươi.
Một hắc ảnh quyền đến, hắn không ngờ đến tránh né cũng không tránh được. Khí thế của hắc ảnh quyền này ngưng tụ không gian xung quanh, giống như lúc trước hắn bị giam cầm lại vậy, không đợi hắn phá vỡ không gian, hắc ảnh quyền cũng đã đập lên ngực hắn.
Cây Hỗn Độn trong nháy mắt liền bắt đầu tản mát ra sinh cơ làm dịu xương cốt của Diệp Mặc, Diệp Mặc mau chóng phục hồi lại thương thế, đồng thời trong lòng vô cùng kinh hãi.
Đối mặt với Đạo nguyên Thánh đế, đối phương chỉ ra một chiêu thần thông, hắn không ngời đến sức hoàn trả cũng không có. Những thứ mà hắn bố trí kia còn có tác dụng hay không?
- Hừ, không ngờ anh còn là Tiên nhân luyện thể Tiên thần thể đỉnh phong, anh cho tôi quá nhiều kinh ngạc. Khiến chiêu thần thông đầu tiên của tôi chưa hoàn toàn kích phát ra, còn khiến tôi bị chặn lại một giây, thậm chí còn có thể không sụp đổ dưới một quyền này của tôi nữa.
Tên Đạo nguyên Ma thánh kia nói xong, đồng thời vung tay một cái, trong tay lão liền xuất hiện một cái chiêng không lồ trắng chói mắt: Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Để anh nếm thử Duyên Sinh Thiên Tàn La của ta một chút...
Diệp Mặc không đợi đối phương nói hết lời, cũng đã đánh hai đường Thần Văn ra. Hắn tuyệt đối không thể để tên này tiếp tục chủ động tấn công được. Nếu như lại để tên Đạo nguyên Ma thánh này chiếm thế chủ động, thì hắn đến chết như thế nào cũng chưa biết chắc.
- Thái Sơ Thần Văn?
Tên Đạo nguyên Ma thánh này lần đầu tiên lộ vẻ ngưng trọng, Duyên Sinh Thiên Tàn La trong tay nháy mắt cũng hình thành hình chiếc chiêng cực lớn dường như che phủ toàn bộ hư không lại.
Choang choang...
Hai đường Thái Sơ Thần Văn đập lên trên Duyên Sinh Thiên Tàn La, đập cho Duyên Sinh Thiên Tàn La nhỏ đi rất nhiều, nhưng hai đường Thái Sơ Thần Văn cũng bị Duyên Sinh Thiên Tàn La chặn lại, biến mất.
Đây là lần đầu tiên Diệp Mặc nhìn thấy Thái Sơ Thần Văn của mình bị đối thủ hoàn toàn chặn lại, tên Đạo nguyên Ma thánh này quả thực quá đáng sợ rồi. Cũng không biết lão đứng hàng như nào trong Đạo nguyên Thánh đế. Nếu như tên này là một tên bình thường trong Đạo nguyên Thánh đế, thì sự cường hãn của Đạo nguyên Thánh đế sẽ đến mức độ nào?
- Hừ, chỉ là chút Thái Sơ Thần Văn, cũng dám dọa ta sao…
Tên Đạo nguyên Ma thánh này hừ lạnh một tiếng, vừa nãy lão chặn lại hai đường Thái Sơ Thần Văn, thậm chí đến khí tức cũng không thở gấp.
Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, hắn biết rõ đánh đến bây giờ, hắn cũng không còn đường lui nữa rồi, một khắc sau mũi tên vàng kim cũng đã được hắn đặt trên Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung rồi.
Diệp Mặc mặc dù bị thương, nhưng những động tác này vẫn làm liên hoàn thành chuỗi, không dám chậm chạp chút nào. Hắn biết, chỉ cần đối phương lại phóng thần thông ra, nói không chừng hắn đến cơ hội ra tay cũng không còn nữa. Có lẽ hắn có thể dùng trận pháp của mình chặn lại chiêu tiếp theo của tên Đạo nguyên Ma thánh này, nhưng sau khi chặn lại thì sao?
Chém giết một Đạo nguyên Thánh đế quả nhiên không phải chuyện đơn giản, Diệp Mặc lần đầu tiên cảm thấy mình có chút ngây thơ. Nếu không phải hắn công phu bố trí lần chiến đấu này, lúc này hắn có lẽ đã bị giết chết rồi.
- Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn…
Tên Đạo nguyên Ma thánh này lại lần nữa ánh mắt ngưng tụ, lão chằm chằm nhìn vào mũi tên của Diệp Mặc, cho dù là lão, cũng không dám coi thường mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn này.
Lúc này sự kinh hãi và khiếp sợ trong lòng lão cũng nhiều hơn gấp nhiều lần so với Diệp Mặc. Lão đã thử tu vi của Diệp Mặc, cùng lắm cũng chỉ là một Hóa đạo mà thôi, một tên Thánh đế nhỏ nhoi như vậy, không ngờ lại có nhiều thứ nghịch thiên như vậy. Cái này nếu như truyền ra ngoài, quả thực có thể làm oanh động toàn bộ tinh không vũ trụ.
Biết rõ đối mặt với mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, lão không thể nghĩ nhiều, nhưng trong lòng lão lại đang run rẩy, những thứ như Thái Sơ Thần Văn, Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, Thần khí phi hành cực phẩm, thế giới Chân Linh, Thiên hỏa… Loại nào cũng là thứ mà bất kỳ Thánh đế nào cũng khao khát có được? Nếu như những thứ này trở thành đồ của lão, thì lão sẽ trở thành kẻ hung ác như nào đây?
Ai biết được tên Thánh đế kiến hôi này còn có thứ gì khác nữa hay không? Nói không chừng hắn còn có đồ tốt còn nghịch thiên hơn nữa, đến lúc đó…
Tên Đạo nguyên Ma thánh này cũng không tiếp tục suy nghĩ nữa, ngược lại lão còn thở phào. Vì mũi tên này cũng đã bắn ra rồi, mũi tên đó mặc dù lợi hại, nhưng không thể làm gì được lão.
Duyên Sinh Thiên Tàn La lại lần nữa được phóng ra, ngay tức khắc màn hắc vụ nồng đậm lại lần nữa phóng ra lan tỏa trong không gian xung quanh lão, lão muốn giết chết Diệp Mặc trong thời gian ngắn nhất, nếu không đem dài lắm mộng. Lúc này lão sớm đã không còn vì giết Diệp Mặc để hả giận nữa rồi, mà là muốn chiếm dụng toàn bộ đồ của Diệp Mặc.
Nhưng khi màn hắc vụ nồng đậm đó còn chưa hình thành thần thông, ánh mắt lại lần nữa ngưng tụ lại, lão nhìn thấy mũi tên thứ hai, mũi tên thứ ba, thứ tư thậm chí là mũi thứ năm đồng thời bắn ra. Liên tục năm mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, khiến bản thân không còn không gian sống còn, càng khiến hư không xung quanh tràn đầy khí tức hủy diệt.
Tang tang tang…
Duyên Sinh Thiên Tàn là liên tục ngăn chặn bốn mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, Duyên Sinh Thiên Tàn La màu trắng trong nháy mắt biến thành đen đúa, hơn nữa cũng thu nhỏ lại. Tiếng két cuối cùng vang lên, cho dù là Thần khí phòng ngự bán cực phẩm, bây giờ dường như cũng có chút vết nứt mà thần thức không thể nào quét đến được.
Mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn thứ năm xuyên qua Duyên Sinh Thiên Tàn La bắn đến, tên Đạo nguyên Ma thánh lần đầu tiên cảm thấy có chút uy hiếp, lão không chút do dự vung tay lên, màn hắc vụ cuồn cuộn quanh thân lão vừa nãy trong nháy mắt liền xuất hiện trước tay lão.
Mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn thứ năm xuất hiện trên màn hắc vụ, phá tan màn hắc vụ, mũi tên thứ năm cũng trong nháy mắt chậm lại, bị Đạo nguyên Ma thánh tóm được. Đồng thời khi lão tóm được mũi tên thứ năm, lòng bàn tay lão liền tóe máu, một nửa ống tay ao lập tức hóa thành tro bụi.
Đây là lần đầu tiên mũi tên của Diệp Mặc bị người ta dùng tay chộp được, mặc dù bây giờ sắc mặt Diệp Mặc tái nhợt, thần nguyên dường như lúc nào cũng có thể không chống cự lại được nữa, nhưng hắn lại lần nữa bắn mũi tên thứ sáu ra. Hắn biết lúc này chậm một chút thôi, thì hắn sẽ nhận lấy kết cục cái chết.
Tên Đạo nguyên Ma thánh này trong mắt cuối cùng cũng hiện lên vẻ kinh hãi, lão không ngờ Diệp Mặc còn có mũi tên thứ sáu. Lão biết Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung, nhưng nếu gom đủ Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, thì tuyệt đối không phải chuyện đơn giản. Đừng nói là gom đủ, cho dù là gom được ba mũi cũng khó khăn, còn tên Diệp Mặc này không ngờ lại có mũi tên thứ sáu.
Sự kinh hãi kia chỉ thoáng chốc rồi biến mất, quanh thân người tên Đạo nguyên Ma thánh này liền khuấy động từng vòng hoa văn sóng gợn, đồng thời một cây kéo Hóa Huyết Tà xuất hiện trên không trung. Lão muốn chặn lại mũi tên thứ sáu này, đồng thời cắt Diệp Mặc thành mảnh vụn, lão lại nhìn thấy mũi tên thứ bảy.