Diệp Mặc thấy Lô Phượng và Liễu Trung Yên cũng không có cách gì hay, dứt khoát đứng lên quả quyết nói:
- Cấm chế phi thăng của Đại lục Lạc Nguyệt đã bị đánh vỡ, hơn nữa Hóa Chân viên mãn ở đại lục Lạc Nguyệt cũng không ít, tuyệt đối sẽ không có chuyện đến bây giờ mà không có bất kỳ ai phi thăng lên. Lô Phượng, Mặc Nguyệt tiên tông thu nạp đệ tử tạm thời giao cho cô. Chờ sau khi ta trở lại, thì tổ chức nghi thức khai phái.
- Lạc tông chủ, người muốn đi ra ngoài?
Liễu Trung Yên liền vội vàng hỏi.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta quyết định tự mình đi mấy Phi thăng điện kia nhìn xem, nếu có người dám giở trò với tiên nhân phi thăng của đại lục Lạc Nguyệt ta, đừng trách tiên thành Mặc Nguyệt ta không khách khí.
Lô Phượng tuy rất muốn cùng đi với Diệp Mặc, nhưng cô biết ở đây càng cần cô hơn, vội vàng cũng đứng lên nói:
- Tông chủ tự mình đi là tốt rồi, tiên thành Mặc Nguyệt bên này tôi sẽ cố hết sức, nhất định sẽ không để cho nơi này xảy ra sai lầm.
...
Diệp Mặc phóng Phong Xa cực phẩm kia ra, trước tiên hắn phải đến mấy phi thăng điện của Cung Hoa Thiên nhìn xem, sau đó lại đi Phi thăng điện của mấy Thiên Vực còn lại kiểm tra một chút. Rốt cuộc là đại lục Lạc Nguyệt không ai phi thăng lên, hay là bởi vì nguyên nhân khác.
Sau khi ra khỏi tiên thành Mặc Nguyệt, pháp bảo Phong Xa của Diệp Mặc mới bay được thời gian chưa tới nửa nén nhang, thần thức của hắn đã quét đến hai tu sĩ một trước một sau cấp tốc bay về phía tiên thành Mặc Nguyệt bên này, hơn nữa người phía sau rõ ràng là đang đuổi giết người trước mặt.
Trước mặt là một nữ Hư Tiên, tu vi tầng thấp nhất nhưng pháp bảo phi hành của nàng lại không tệ, không ngờ là một cái phi thuyền trung phẩm, hơn nữa còn là một pháp bảo phi thuyền lục phẩm. Nếu như không phải là tu vi của nàng quá kém, thì người phía sau chắc chắn là đuổi không kịp đâu. Bởi vì người đằng sau kia tu vi mặc dù đã là Đại Chí Tiên, nhưng pháp bảo phi hành của y lại chỉ là một pháp bảo phi hành tứ phẩm, miễn cưỡng mới gần được trung phẩm. Cho dù là như vậy, khoảng cách của hai người cũng không có thu gần lại.
Khi Diệp Mặc đã nhìn rõ ràng người chạy phía trước, lập tức liền giận tím mặt, hắn nhận ra vị tiên nữ chạy trốn phía trước, tuy cô đã che mặt, nhưng dưới thần thức của Diệp Mặc căn bản là như không hề che.
Sau một khắc, hắn đã ngăn cản hai người một đuổi một chạy này.
- Tiền bối...
Vị tiên nữ chạy trốn phía trước nhìn thấy Xa Phong của Diệp Mặc, cảm nhận thấy lực uy hiếp mạnh mẽ, lập tức đã biết cũng không còn cách nào tiếp tục đào tẩu được nữa.
Diệp Mặc trong lòng cảm thán, tiên nữ trước mắt này tên là Tích Loan, là người của Thiên Ma Môn ở Nam An Châu, năm đó còn từng liên kết với mình đối phó với Diễm Hải Cấm Địa. Lúc trước khi mình gặp cô ấy, còn là tu vi Hóa Chân tầng thứ bảy. Hiện tại cũng đã phi thăng rồi.
Lúc này cho dù là Diệp Mặc không hỏi, cũng biết tiên thành Mặc Nguyệt không có người từ đại lục Lạc Nguyệt tới, có thể có âm mưu rồi. Mình vừa mới đi ra, đã nhìn thấy một người bị đuổi giết đây, còn không biết có bao nhiêu người bị đuổi giết mà mình không thấy.
Cố nén lửa giận trong nội tâm, Diệp Mặc lạnh giọng hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
- Tiền bối. Cô gái này vốn là thị nữ trong phủ của ta, nhưng cô ta lại đánh cắp pháp bảo phi hành trong phủ, vãn bối đang đuổi bắt cô ta về, chủ nhân ở phủ của vãn bối chính là Quân Tử tiên vương đại nhân của Việt Hành Thiên.
Tiên nhân đuổi theo Tích Loan này trông thấy Diệp Mặc ngăn cản đường đi, lập tức cũng khom người thi lễ nói.
Một Đại Chí Tiên như gã cũng nhìn không ra tu vi của đối phương, có thể thấy đối phương rất có thể là Đại La Tiên hậu kỳ, thậm chí là nửa bước Tiên vương.
Nếu như là người bình thường nói không chừng đã tin lời Đại Chí Tiên này nói rồi, Tích Loan chính là một Hư Tiên sơ kỳ, há có thể có được tiên khí phi hành trung phẩm? Cái này chắc mẩn là là trộm được rồi.
- Tiền bối, người này nói láo. Pháp bảo phi hành của tôi là do sư môn truyền thừa cho. Tôi căn bản là không biết Quân Tử Tiên vương đại nhân gì hết, há có thể đi làm thị nữ trong phủ của bọn họ?
Tích Loan vội vàng giải thích.
Diệp Mặc nhìn Đại Chí Tiên này hỏi lại lần nữa,
- Cô ta làm thị nữ trong phủ của các ngươi đã bao lâu?
- Đã hơn một trăm năm, nếu không trong phủ chúng tôi cũng sẽ không tin tưởng cô ta như vậy.
Đại Chí Tiên này vội vàng trả lời.
Diệp Mặc trong lòng cười lạnh, vài thập niên trước hắn vẫn còn trông thấy Tích Loan Hóa Chân tầng bảy ở Nam An Châu, Đại Chí Tiên này lại nói Tích Loan làm thị nữ đã mấy trăm năm trong phủ của bọn họ rồi, quả thực là chuyện bậy bạ nhảm nhí.
- Ngươi nói bậy, ta phi thăng cũng chẳng qua có hơn chục năm một chút, vậy mà ngươi lại nói là ta đã sống trong phủ các ngươi hơn một trăm năm.
Tích Loan lập tức lớn tiếng phản bác.
Diệp Mặc không để ý đến Đại Chí Tiên này, ngược lại nhìn về phía Tích Loan hỏi:
- Cô tên là Tích Loan, là đệ tử Thiên Ma Môn ở Nam An Châu đúng không?
Tích Loan lập tức khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, cô căn bản là chưa hề nói tên và lai lịch của mình, đối phương làm sao biết? Nhưng cô rất nhanh liền tỉnh táo lại, liền vội vàng khom người thi lễ nói:
- Vâng thưa tiền bối, vãn bối đúng là Tích Loan, đến từ Thiên Ma Môn của Nam An Châu. Không biết tiền bối làm thế nào nhận ra vãn bối?
Đại Chí Tiên kia trông thấy Diệp Mặc vậy mà lại nhận ra Tích Loan, trong mắt lập tức liền hiện lên thần sắc kinh hoảng. Con mắt gã chuyển động bốn phía, nghĩ biện pháp.
- Chuyện ta biết cô rất đơn giản ah, ta có một sư đệ tên là Diệp Mặc, Mặc Nguyệt tiên tông chính là sư đệ ta mời ta tới hỗ trợ lập nên đấy, chính là để thu hút tiên nhân phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt. Một số bạn bè mà hắn quen biết, đều cho ta xem hình ảnh trong Thủy Tinh Cầu. Hình ảnh của ngươi cũng ở trong đó. Bởi vì hắn bây giờ đang bế quan, những chuyện này chỉ có thể là ta tới xử lý.
Diệp Mặc khẽ cười nói.
- Ah...
Tích Loan mừng rỡ kêu lên, cô không thể tưởng được Diệp Mặc vậy mà cũng phi thăng rồi, nhưng lại nhớ rõ một người như cô vậy, thậm chí để lại hình ảnh của cô trong Thủy tinh cầu.
Khó trách Mặc Nguyệt tiên tông đều dán ra bố cáo khắp toàn bộ Hạ Thiên Vực, thì ra tiên môn này là do Diệp thành chủ lập nên.
Tích Loan thở phào nhẹ nhõm, càng thêm mừng rỡ nói.
- Đúng vậy, nhưng điều ta thấy kỳ quái là, vì sao đến bây giờ tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt, chưa có người nào đến Mặc Nguyệt tiên tông, chẳng lẽ là đại lục Lạc Nguyệt chúng ta quá ít người phi thăng hay sao?
Diệp Mặc cảm thán một câu.
Tích Loan bỗng nhiên giống như bừng tỉnh, vội vàng lo lắng nói:
- Tiền bối, vãn bối tới nơi này chính là vì có chuyện này muốn bẩm báo tiền bối...
Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Vậy gọi ta là Lạc sư huynh đi, cô không cần phải gấp gáp, từ từ nói.
Đại Chí Tiên kia nghe thấy Tích Loan nói, lập tức lớn tiếng quát:
- Thiên Chủ Thiên Vực của chúng tôi chính là Quân Tử Tiên vương, nếu như ngươi dám mạo phạm...
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, căn bản là không đợi Đại Chí Tiên này nói hết lời, ý muốn giết người đã cuồn cuộn mà ra. Đại Chí Tiên này lập tức như bị sét đánh, Tiên Nguyên và kinh mạch trong nháy mắt bắt đầu hỗn loạn, sau một khắc, một kinh mạch chủ của gã đã phình to, chỉ trong chốc lát, liền phát ra một tiếng nổ vang, huyết vụ văng khắp nơi.
Kinh mạch toàn thân gã giống như bị vô số côn trùng cắn xé, cái loại khổ sở này so với phanh thây xé xác còn đáng sợ hơn nhiều lắm. Gã rất muốn cầu xin tha thứ, thậm chí quỳ trên mặt đất, tuy nhiên lại ngay cả lời nói cũng không thể nói ra. Lúc này, gã làm sao không biết người trước mắt này cũng là Tiên vương, thậm chí còn là Tiên vương vô cùng lợi hại.
- Cô nói đi.
Diệp Mặc không để ý tới Đại Chí Tiên này, chỉ ý bảo Tích Loan nói tiếp.
Tích Loan trông thấy Đại Chí Tiên đuổi giết mình này bị Diệp Mặc ngăn chặn, lập tức trong lòng một trận sảng khoái. Lập tức khom người nói:
- Tôi nghe nói rất nhiều Thiên Vực đều đang bắt tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt, tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt đều nơm nớp lo sợ, rất nhiều người không biết nguyên do vì sao, đã bị bắt đi. Nghe nói kẻ bắt người chính là tiên nhân của Việt Hành Thiên, trước khi tôi đến, đã nhìn thấy đảo chủ đảo Nhân Trúc Giải Phong bị bắt đi rồi. Tôi tới nơi này, trên đường đi vô cùng cẩn thận, không ngờ tới lúc tiến về Mặc Nguyệt tiên tông, vẫn bị người này phát hiện. Có thể thấy, chắc chắn là có rất nhiều người của Việt Hành Thiên đang ẩn nấp tại cung Hoa Thiên.
- Lục Chính Quần, lão thất phu này.
Diệp Mặc tức giận mắng to, trên người sát ý cuồn cuộn mà ra. Tuy sát ý này không tận lực nhằm vào Đại Chí Tiên này, nhưng Đại Chí Tiên này đã vạn phần hoảng sợ rồi.
Diệp Mặc căn bản là không có ý để cho Đại Chí Tiên này nói, đưa tay chính là một đường thần thức đao đâm vào thức hải của Đại Chí Tiên này, đồng thời lạnh lùng hỏi:
- Lục Chính Quần để lại bao nhiêu người ở mỗi Thiên Vực để bắt tu sĩ phi thăng của đại lục Lạc Nguyệt ta?
Đại Chí Tiên kia lúc này nào còn có ý chí đi bảo vệ cho bí mật của Lục Chính Quần, lập tức hoảng sợ không thôi nói:
- Các Thiên Vực còn lại tôi không biết, có ba mươi người đến Cung Hoa Thiên.
- Những người này ở nơi nào?
Diệp Mặc càng thêm phẫn nộ.
Đại Chí Tiên này luôn miệng nói.
- Tôi không biết...
Diệp Mặc bắt đầu phát động Tiên Nguyên, Đại Chí Tiên này ngay cả động đậy cũng không thể động được, lập tức đã bị Tiên Nguyên của Diệp Mặc đánh thành bột vụn.
- Lạc sư huynh...
Trông thấy thủ đoạn như thế của Diệp Mặc, Tích Loan trong lòng cũng có chút lo sợ bất an.
Diệp Mặc đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời xa xăm, chưa đến một chốc lát, một vệt sáng thần tốc bay tới, vệt sáng kia đảo mắt liền đi tới trước mặt Diệp Mặc.
- Lạc tông chủ, ta đang muốn đi tiên thành Mặc Nguyệt tìm ngươi, không nghĩ tới lại gặp được ở đây, thật sự là quá tốt rồi.
Tông chủ Tử Sương tiên tông, Tư Thành tiên vương Lê Khải vẻ mặt tươi cười dừng pháp bảo phi hành lại, chắp tay nói với Diệp Mặc.
Diệp Mặc sắc mặt rất khó coi, biết rõ vấn đề này không có quan hệ gì tới Tư Thành tiên vương, nhưng Tư Thành tiên vương không hết lòng làm việc cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu. Nếu như Tư Thành tiên vương hết lòng làm việc, nhiều người đang bắt bớ tu sĩ của đại lục Lạc Nguyệt như vậy, ngay cả Tích Loan cũng biết, Tư Thành tiên vương không thể không hề có một chút tin tức nào.
Trông thấy Diệp Mặc sắc mặt không tốt, Tư Thành tiên vương trong lòng hơi hồi hộp một chút, y lập tức liền hiểu là chuyện gì đã xảy ra, xem ra tin tức mình lấy được, Lạc tông chủ này cũng đã nhận được.
Không đợi Diệp Mặc nói chuyện, Tư Thành tiên vương liền nhanh chóng nói:
- Lạc tông chủ, nghĩ rằng anh cũng đã biết, Thiên Chủ của Việt Hành Thiên Quân Tử tiên vương không biết là nguyên nhân gì mà khắp nơi lùng bắt tu sĩ của đại lục Lạc Nguyệt. Ta cũng mới nhận được tin tức, hơn nữa ta cũng đã bắt được mười mấy người ở Cung Hoa Thiên, bây giờ cố ý đến hỏi xem ý kiến của Lạc tông chủ.
Diệp Mặc gật gật đầu, hắn biết rõ vấn đề này tuy không có quan hệ gì tới Tư Thành tiên vương, nhưng người ta dù sao cũng là đến hỗ trợ. Nghĩ tới đây, hắn lập tức nói:
- Bây giờ ta phải đi Việt Hành Thiên, tiêu diệt Lục Chính Quần và san bằng phủ
Thiên chủ của gã, có việc còn phải nhờ Tư Thành tiên vương hỗ trợ.
- Ah...
Tư Thành tiên vương nghe Diệp Mặc nói mà ngẩn ra, san bằng phủ Thiên Chủ của một Thiên Vực và tiêu diệt một Thiên Chủ? Vấn đề này cũng không thể tùy tiện nói ah.