Mục lục
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Diệp Phàm (full) - tác giả: Ta Là Lão Ngũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Mặc nghe đến đó liền hiểu, Phùng Độ La Hán ra tay giúp hắn một chuyện, sau đó Vô Anh Tiên Đế biết mình đi Thanh Vi Minh giang, cũng không tiếp tục tìm kiếm ba người Úc Kim Hương gây phiền toái, đoán chừng là muốn đi Thanh Vi Minh giang xử lý mình trước... Lại thật không ngờ, y còn chưa bắt đầu động thủ, đã bị lôi kiếp của mình giết chết.

- Anh, bây giờ chúng ta đi đâu?

Đường Bắc Vi tuy luôn muốn trở về, nhưng chỉ cần đi theo bên Diệp Mặc, lúc nào trở về cũng không cần sốt ruột.

- Nếu Táp Không đã phái người tới đón chúng ta, chúng ta đương nhiên phải nể tình rồi, đi chỗ ông ta xem sao.

Diệp Mặc cười hắc hắc nói, hắn vốn đã định đi tìm Táp Không rồi, bây giờ Táp Không còn quang minh chánh đại đến uy hiếp ba người Bắc Vi như thế, hắn càng không muốn tha cho tên này.

Bất kể thân thế của hắn, vẫn khiến cho Diệp Mặc lo nghĩ đến người phụ nữ bị Táp Không đá lăn xuống, hắn nhất định phải đi tìm Táp Không Đại Đế một chuyến.

- Sư đệ, đệ muốn đi gặp Táp Không Đại Đế?

Úc Kim Hương lập tức kinh ngạc hỏi.

Cô không thể không kinh ngạc, bản lãnh của Diệp Mặc từ trong miệng Đường Bắc Vi cô biết được chút ít, biết rõ Diệp Mặc so với Vị Phong tiên đế thì hình như còn thiếu sót rất nhiều. Nhưng Vị Phong tiên đế so với Táp Không Đại Đế lại càng kém xa tít tắp, có thể nói Diệp Mặc khẳng định không phải là đối thủ của Táp Không Đại Đế, lúc này Diệp Mặc đi tìm Táp Không Đại Đế, căn bản không phải là lựa chọn sáng suốt.

- Đúng vậy, ta nhất định phải tìm ông ta một chuyến. Huống chi cho dù ta không đi tìm ông ta, ông ta sẽ bỏ qua cho ta sao?

Diệp Mặc biết rõ nếu Táp Không Đại Đế đã biết được mình có Vô Ảnh, thì khẳng định là ông ta đã biết mình chính là cái người từ Tiểu Thiên Vực đi ra.


Bất kể mình có đi hay không, Táp Không Đại Đế cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Mà hắn và Táp Không Đại Đế suy nghĩ giống hệt nhau, bất kể Táp Không có mời hắn tới hay không, hắn cũng sẽ đi tìm Táp Không Đại Đế một chuyến.

Úc Kim Hương trong lòng cũng biết Diệp Mặc nói không sai, cho dù là bọn họ không đi tìm Táp Không Đại Đế, chỉ bằng việc Diệp Mặc đã đá bay một gã Tiên Tôn trông coi phủ Táp Không Đại Đế chỉ với một đạp, Táp Không Đại Đế sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Táp Không Đại Đế cũng không phải người mà Vị Phong tiên đế có thể so sánh được.

Bốn người Diệp Mặc vừa chuẩn bị đi, đã có người tới bên ngoài chỗ ở của bọn họ, người tới là hai gã Tiên Tôn hậu kỳ.

- Anh, người này chính là tông chủ của Vô Nhai tôn tông, sau đó y tới nhận lỗi, Úc sư tỷ không có để ý tới y. Sau lưng y đúng là trưởng lão lúc trước rất hung hăng càn quấy muốn chúng ta nhường phòng.

Đường Bắc Vi trông thấy hai Tiên Tôn này, lập tức liền nhận ra.

- Tuyên Hoa Mậu của Vô Nhai tông ra mắt Diệp tông chủ. Lúc trước trưởng lão của tông môn ta mạo phạm Mặc Nguyệt tiên tông, bây giờ cố ý đến đây bồi tội, xin do Diệp tông chủ xử phạt

Một Tiên Tôn trung niên râu dài dẫn đầu trông thấy Diệp Mặc đi ra, vội vàng khom người kính cẩn nói.

Diệp Mặc chỉ cần nhìn lễ vật ông ta bê trong tay, đã biết là ông ta cố ý ở chỗ này chờ mình, sau đó tới nhận lỗi đây.

Rất rõ ràng là những việc hắn làm ở Bí Cảnh đã truyền khắp cả Thiên Vực, bây giờ toàn bộ các Thiên Vực trên Tiên giới hình như không người nào là không biết Diệp Mặc hắn rồi.

- Vãn bối Khuông Phi Xiết trưởng lão của Vô Nhai tôn tông, mấy tháng trước đắc tội quý tông, đã rất hối hận, xin Diệp tông chủ trừng phạt...

Tên Tiên Tôn lúc trước phách lối kia càng kính cẩn vô cùng, thậm chí giọng nói cũng run rẩy.

Bọn họ chờ tại Băng La tiên thành mấy tháng, chính là vì đợi Diệp Mặc trở về, sau đó đến nhận lỗi nói lời xin lỗi. Đương nhiên, chuyện Vô Anh Tiên Đế đuổi giết Diệp Mặc bọn họ cũng biết. Nếu như Diệp Mặc về không được, Vô Anh Tiên Đế lại trở về, vậy bọn họ tự nhiên không cần nhận lỗi nữa. Một khi biết được tin tức Diệp Mặc bị giết, bọn họ thậm chí còn tiếp tục giáo huấn Úc Kim Hương và ba người Bắc Vi. Đáng tiếc là bây giờ Diệp Mặc đã trở về, mà Vô Anh Tiên Đế lại không có tin tức.

Về phần chuyện Mặc Nguyệt tiên tông cũng có tiên đế khác nữa, Vô Nhai tông môn của y cũng không biết.

Diệp Mặc khinh thường hừ lạnh một tiếng, hắn đương nhiên biết rõ sự vô sỉ của những người này. Hiện giờ có thái độ như này là bởi vì thực lực của mình mạnh mẽ hơn bọn họ, một khi mình xảy ra chuyện, mấy người Bắc Vi tuyệt đối chạy không thoát. Nhưng hiện tại khắp nơi đều là người như vậy, Diệp Mặc cũng không có tâm tư đi so đo với mấy người như vậy.

- Ngươi chỉ là một Tiên Tôn tông môn, cũng dám lớn lối như vậy. Một ngày nào đó, tông môn của ngươi sẽ bị sự hung hăng càn quấy của các ngươi tiêu diệt.

Diệp Mặc nói xong không để ý đến hai gã Tiên Tôn của Vô Nhai tôn tông nữa, mang theo ba người Bắc Vi nhanh chóng rời đi.

Diệp Mặc rời đi, hai tên Tiên Tôn này hiển nhiên là không dám đuổi theo.

Tông chủ Tuyên Hoa Mậu đợi mấy người Diệp Mặc đi xa, mới xoa xoa mồ hôi trán lạnh giọng nói với một Tiên Tôn khác bên cạnh:

- Diệp tông chủ nếu như muốn tiêu diệt Vô Nhai tông môn ta, quả thực là đơn giản như bóp chết một con kiến vậy. Câu nói kia của hắn không sai, chúng ta chỉ là một tôn tông, nếu như tiếp tục như vậy, ngoại trừ diệt môn ra, căn bản là không có con đường thứ hai có thể đi.

- Tông chủ, lần trước Long thiếu chủ đã nói, y sẽ giúp chúng ta làm chủ...

Trưởng lão Tiên Tôn kia thận trọng giải thích một câu.

Tông chủ Tuyên Hoa Mậu thở dài, lần này thì ngay cả giải thích cũng lười giải thích. Người ta nói một câu, há có thể coi là thật? Cho dù là Long thiếu chủ thật sự đi tìm Mặc Nguyệt tiên tông, Vô Nhai tôn tông của y cũng nhất định phải xin lỗi Diệp Mặc. Bởi vì đấu tranh ở tầng cấp đó, Vô Nhai tông ngay cả tư cách xen vào cũng không có. Không nhìn thấy Diệp Mặc người ta ngay cả Táp Không Đại Đế cũng không thèm nể mặt à?

...

Tiên thành lớn nhất Thanh Vi Thiên chính là tiên thành Hồng Vũ, tiên thành Hồng Vũ chẳng những là tiên thành lớn nhất Thanh Vi Thiên, tại Thượng Thiên Vực những tiên thành có thể sánh ngang với tiên thành Hồng Vũ ít ỏi không có là mấy. Bởi vì phủ Thiên Chủ của Thanh Vi Thiên ở đây, mà phủ của Táp Không Đại Đế cũng ở đây.

Sự xa hoa và khí thế của phủ Táp Không Đại Đế, cho dù là một vài đế tông đỉnh cao cũng theo không kịp. Diệp Mặc mang theo ba người Đường Bắc Vi đứng ở trước phủ Táp Không Đại Đế, cũng phải cảm thán không thôi.

Diệp Mặc bây giờ là Tông Sư Luyện Khí đỉnh cao, đã kết giao với mấy Thánh đế, những thứ đã gặp qua căn bản là thứ mà những Tiên đế bình thường có thể so sánh được. Phủ của Táp Không Đại Đế uy thế như thế, hắn vừa nhìn đã biết đây không chỉ là phủ của một Đại đế, mà là một pháp bảo đỉnh cao, còn đẳng cấp của pháp bảo thậm chí đã vượt qua cả tiên khí cực phẩm.

Pháp bảo Động Phủ vốn vô cùng quí giá, tuy Diệp Mặc cũng luyện chế một vài pháp bảo động phủ, nhưng đó chỉ là những biệt thự và phòng ốc đơn giản để ở mà thôi. Như cái pháp bảo động phủ chiếm diện tích vô biên vô tận này, thì cho dù là một Tiểu thế giới thông thường cũng phải kém xa cực xa.

Nếu như là một động phủ bình thường, thì cũng thôi, nhưng nếu cái động phủ này đã là pháp bảo của đối phương, thì Diệp Mặc không thể không phòng rồi.

- Xin hỏi có phải Diệp tông chủ quang lâm hay không?

Diệp Mặc vừa mới đánh giá cái phủ Đại Đế này một hồi xong, đã có người tới đón tiếp rồi, còn là một Tiên Tôn hậu kỳ nữa chứ.

Diệp Mặc gật đầu nói:

- Không sai, ta chính là Diệp Mặc.

- Hoan nghênh Diệp tông chủ, Đại Đế chờ ngài rất lâu rồi, Diệp tông chủ mời.

Tiên Tôn ra nghênh tiếp này so với tên lúc trước đi Băng La tiên thành thì khách khí hơn rất nhiều.

- Ha ha, hôm nay ta không định tới thăm hỏi Táp Không, hôm nay ta chỉ tới dò đường trước mà thôi, ngày mai ta lại tới thăm hỏi.

Diệp Mặc nói xong lại xoay người rời đi.

Diệp Mặc phải đi, ba người Đường Bắc Vi đương nhiên là rời đi theo sau hắn.

- Anh, sao chúng ta không vào? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Đường Bắc Vi nghi hoặc hỏi một câu.

Diệp Mặc tức giận bất bình nói:

- Bây giờ như vậy mà đi vào thật mất mặt, chúng ta tìm một Tiên tức lâu ở lại đi, ngày mai để cho ông ta đến Tiên tức lâu của chúng ta mà nghênh đón. Ta dầu gì cũng là một tông chủ, đi vào phủ của Táp Không, vậy mà không thấy đích thân Táp Không ra nghênh tiếp, quả thực cũng quá khinh thường ta.

...

Trong đại điện phủ Táp Không Đại Đế, một người đàn ông trung niên mặt mang vẻ uy nghiêm đang ngồi trên đế vị tường vân uốn lượn phong cách cổ xưa. Tại đại điện, hai bên còn có vài chục Tiên Tử xinh đẹp, những Tiên Tử này cả đám đều chân trần giẫm lên Tiên Linh Vân, lộ ra vẻ phiêu dật thoát tục.

Bên trái đại điện có một người đàn ông mặt đen nhìn không ra tuổi đang đứng, không ngờ đã là tu vi Tiên đế hậu kỳ. Mà Tiên Tôn hậu kỳ vừa mới nghênh đón Diệp Mặc thất bại kia thì đang kính cẩn đứng ở chính giữa đại điện.

Người đàn ông trung niên ngồi chính giữa này hiển nhiên chính là Táp Không Đại Đế, lúc này trong lòng ông ta vô cùng tức giận, Diệp Mặc chỉ là một tông chủ của một môn phái nhỏ ở Hạ Thiên Vực, vậy mà cũng dám lên mặt với mình?

- Ngươi nói hắn cho là ta không tự mình đi đón hắn, nên đã đến cửa lại không vào?

Táp Không Đại Đế giọng điệu bình tĩnh, ánh mắt lại ác liệt vô cùng.

- Vâng, Táp Đế Đại Nhân, chính tai tôi nghe thấy đấy. Ngay khi Khuông quản sự đi ra, tôi đã nhìn thấy sắc mặt của hắn có chút khinh thường, hiển nhiên là tự cao tự đại. Sau đó tôi nghe hắn nói với em gái hắn, đúng là đối với chuyện Đại Nhân không tự mình đi nghênh đón rất là có ý kiến.

Tên đế mặt đen kia khom người nói.

Táp Không Đại Đế hừ lạnh một tiếng,

- Ngày mai ngươi đi mời hắn, nếu như ngày mai hắn không tới, ta sẽ tự đi đón hắn một lần, xem hắn có thể chịu nổi hay không. Bí mật, có thể giữ được mới gọi là bí mật, chỉ là một Tiên đế, cũng dám cuồng vọng như thế.

- Đại Đế, lúc trước Vị Phong Đại Đế cũng hoài nghi Diệp Mặc chưa thăng cấp Tiên đế, hiện tại hắn đột nhiên để lộ ra tu vi Tiên đế sơ kỳ, làm cho người ta khó có thể nắm bắt.

Tiên đế mặt đen lại cẩn trọng nói.

Táp Không Đại Đế trầm ngâm thật lâu, rồi mới lên tiếng:

- Ngày mai ta sẽ biết ngay thôi, bất luận hắn đã thăng thiên được bao lâu. Năm đó hắn tiến vào Tiểu Thiên vực cũng không quá Đại La Tiên hậu kỳ, có thể nhanh như vậy đã thăng cấp Tiên đế, điểm đáng ngờ trên người người này đúng là không ít.

- Có lẽ năm đó kẻ tiến vào Tiểu Thiên Vực lại không phải là hắn?

Tiên đế mặt đen kia lại bổ sung một câu.

Táp Không Đại Đế gật gật đầu,

- Bất kể có phải hay không, ngày mai sẽ biết.


...


Thanh Vi Thiên có rất nhiều Tiên tức lâu, ba người Diệp Mặc rất nhanh đã tìm được chỗ ở. Sau khi tiến vào nơi ở, Diệp Mặc lập tức bố trí trận pháp che đậy cực kì mạnh mẽ ở nơi ở, đồng thời dặn dò ba người Úc Kim Hương không được rời khỏi nửa bước. Mà sau khi hắn bố trí trận pháp xong, liền bí mật ra khỏi Tiên tức lâu.


Diệp Mặc vốn chính là đi tìm Táp Không Đại Đế gây phiền toái, Táp Không Đại Đế chưa ra nghênh đón hắn, hắn há có thể vì vậy mà không vào được? Chủ yếu là hắn không dám đi vào.


Phủ Đại đế của Táp Không Đại Đế là một pháp bảo động phủ đỉnh cao, cái pháp bảo động phủ này không cần hỏi, cũng biết là của Táp Không Đại Đế. Mình thì một chút chuẩn bị cũng không có, cứ như vậy mà xông vào pháp bảo động phủ của Táp Không Đại Đế, trừ phi hắn không muốn sống nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK