Mục lục
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Diệp Phàm (full) - tác giả: Ta Là Lão Ngũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mục Tiểu Vận vẫn chưa đến nơi mà pháp bảo kia hạ xuống, liền nhìn thấy nơi mà pháp bảo kia hạ xuống lại ầm một tiếng, mấy đường ánh sáng lóe lên, một bóng người từ trong những tia sáng đó xuất hiện.

Mục Tiểu Vận dừng lại, cô nhìn thấy bóng người bước ra đó không ngờ là một người con gái tuyệt sắc. Cái không bao giờ thiếu trong Thần nữ Thánh môn chính là gái đẹp, nhưng người con gái trước mặt này không ngờ còn đẹp hơn những người con gái mà cô từng gặp trong Thần nữ Thánh môn.

- Cô là ai? Sao lại xuất hiện trong địa bàn của Thần nữ Thánh môn?

Mục Tiểu Vận nhìn người con gái tuyệt sắc trước mặt này, theo bản năng hỏi một câu.

Cơ Tích vừa mới thu hồi Đài sen chín cánh của mình lao tới, đang quan sát tình hình xung quanh. Mục Tiểu Vận cô cũng không để ý đến, bất luận là Dục đạo Thánh đế nào đối diện với một người có tu vi Đại Chí tiên cũng sẽ không lo lắng gì.

- Không ngờ lại quay về Thánh môn rồi?

Cơ Tích dường như đang trả lời Mục Tiểu Vận, lại cứ như không dám tin lẩm bẩm nói.

Cô trước giờ vẫn sống trong Thần nữ Thánh môn, địa bàn của Thần nữ Thánh môn mặc dù rộng lớn, nhưng cô cũng rõ như lòng bàn tay. Nơi này là phía sau Ngục môn sơn, là nơi hẻo lánh nhất trong Thần nữ Thánh môn. Đài sen chín cánh của cô lọt vào khe nứt hư không của Niết sinh cấm địa, không ngờ lại xuất hiện phía sau Ngục môn sơn của Thần nữ Thánh môn, cô vô cùng kinh ngạc.

Cơ Tích mặc dù có chút hoảng hốt, Mục Tiểu Vận cũng không nói thêm gì. Cô cũng không có bất kỳ lòng trung thành gì với Thần nữ Thánh môn, trong này, cô ngoài sư phụ Lam Ỷ Lan và sư tỷ La Bế Nguyệt là có tình cảm ra, thì bất kỳ chuyện gì khác cô cũng không quan tâm.

Bất luận Cơ Tích có phải là người của Thần nữ Thánh môn hay không, câu hỏi vừa nãy của cô cũng đủ rồi, ít nhất cũng đã chứng tỏ cô cũng đứng ở góc độ của Thần nữ Thánh môn hỏi rồi.


- Không ngờ là Thần nữ Thánh môn thật, còn là phía sau Ngục môn sơn nữa.

Cơ Tích chậm rãi thở dài, cô cảm thấy vận khí của mình quả thực quá tốt. Niết sinh cấm địa mặc dù có vô số khe nứt giao diện, nhưng lối đi những giao diện này hoàn toàn khác nhau, còn cô lại có thể quay về Thần nữ Thánh môn, có thể nói là quá may mắn.

Lúc trước khi cô rời khỏi Thần nữ Thánh môn, cô còn là một Tiên đế mà thôi, hôm nay khi cô quay về cũng đã là Dục đạo rồi. Kỳ ngộ tu tiên quả thực không thể nào dự đoán nổi, anh căn bản không biết được bước tiếp theo của mình sẽ đứng ở đâu, cũng không thể biết được bước tiếp theo của mình cao đến mức độ nào.

Bỗng nhiên cô nghĩ đến Diệp Mặc, lúc trước khi Diệp Mặc ném Đài sen chín cánh của cô ra, trong lòng cô cũng vô cùng cảm kích Diệp Mặc. Lúc đó nếu như Diệp Mặc không ném ra, thì Đài sen chín cánh của cô sẽ cùng với Diệp Mặc rơi xuống sông Niết Sinh.

Cho dù Diệp Mặc là muốn hồ lô của cô, nhưng Diệp Mặc dù sao đã hoàn thành lời hứa của hắn, còn hồ lô của mình vẫn chưa đưa cho đối phương.

Cơ Tích thở dài, mặc dù cô cho rằng, Diệp Mặc rơi xuống sông Niết Sinh cũng không liên quan gì đến cô, chẳng khác nào nếu như mình rơi xuống sông Niết Sinh, cũng không liên quan gì đến Diệp Mặc. Nhưng cuối cùng Diệp Mặc lại ném cô ra ngoài, cái này cũng không nằm trong phạm vi giao dịch. Vì trong nháy mắt hắn rơi xuống sông Niết Sinh, hoàn toàn không cần phải ném mình ra ngoài.

Cứ như vậy đi, nếu như mình có thể tìm được hậu nhân của Diệp Mặc, sẽ đưa hồ lô này cho hậu nhân của hắn. Nếu như Diệp Mặc không có hậu nhân, vậy thì đợi ngày nào đó cô trở thành Đạo nguyên rồi, sẽ đến cầu Niết Sinh một chuyến, ném hồ lô xuống sông Niết Sinh, cũng coi như là hoàn thành giao dịch, không ai nợ ai.

Cơ Tích sau khi gạt những suy nghĩ này sang một bên, đột nhiên lên tiếng hỏi:

- Cô là đệ tử vừa mới vào Thần nữ Thánh môn phải không? Tôi nhớ là trước khi tôi đi, Thần nữ Thánh môn cũng chưa có cô mà.

Mục Tiểu Vận thấy Cơ Tích dường như nhíu mày trầm tư, cũng không quấy rầy cô, bây giờ Cơ Tích hỏi đến, cô vội nói:

- Hóa ra tiền bối là người của Thần nữ Thánh môn, vãn bối vừa mới gia nhập vào Thần nữ Thánh môn được hơn trăm năm.

- Ồ, không phải chứ, sao trên người cô lại có khí tức của Thánh nữ? Chẳng lẽ cô ở trong Thần nữ phong? truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Tu vi của Cơ Tích cường hãn hơn nhiều so với Mục Tiểu Vận, khí tức Thần nữ phong trên ngườ Mục Tiểu Vận lập tức bị cô nhận ra.

Mục Tiểu Vận biết rõ ở lâu trong Thần nữ phong sẽ có loại khí tức Thánh nữ này, hơn nữa Thần nữ phong có tẩy tủy thần mạch tốt nhất của Thần nữ Thánh môn bao quanh, cho dù không tu luyện, trong Thần nữ phong cũng sẽ càng lúc càng có khí chất, thể chất tu luyện cũng ngày càng tốt hơn.

Mục Tiểu Vận nhìn Cơ Tích cũng không tầm thường, khí tức phong phú trên người cô thậm chí còn thâm hậu hơn sư phụ của cô nhiều, bây giờ Cơ Tích hỏi đến, cô mau chóng đáp lại:

- Vãn bối Mục Tiểu Vận, bây giờ là Thánh nữ của Thần nữ Thánh môn.

- Cô chính là Thánh nữ mới? Hóa ra là cô...

Cơ Tích ngây ngẩn nhìn Mục Tiểu Vận, cô chưa trải qua chuyện nam nữ, nhưng cái mà cô tu luyện là công pháp cao cấp nhất của Thần nữ Thánh môn. Cũng có thể mơ hồ cảm nhận được Mục Tiểu Vận đã là phụ nữ, Thần nữ Thánh môn sao lại có thể nhận một người con gái đã thất thân là Thánh nữ được chứ?

Hơn nữa tu vi của Thánh nữ này còn chưa đến Vị tiên, quả thực quá lạ.

Cơ Tích nhíu mày, cô bỗng nhiên đưa tay đánh vài đường cấm chế, sau đó nói với Mục Tiểu Vận:

- Tiểu Vận, cô nói cho tôi biết, cô sao lại đảm nhận Thánh nữ? Tông chủ lúc đó làm thế nào? Không cho phép giấu diếm một từ.

Mục Tiểu Vận không phải đồ ngốc, tu vi của Cơ Tích cao như vậy, hơn nữa lại xinh đẹp, cộng thêm chuyện của Thánh nữ lại lằng nhằng không thôi, cô cũng đã đoán ra một chút. Sau khi Cơ Tích bố trí vài cấm chế, cô mạnh dạn dùng thần thức quan sát Cơ Tích, quả nhiên trên người Cơ Tích có khí tức tương tự của cô.

Trong nháy mắt Mục Tiểu Vận hiểu ra, lúc trước tông chủ lấy đi ánh lửa trong hồn đèn đó, cũng chưa bị tắt hẳn. Người con gái trước mặt này rất có khả năng chính là Thánh nữ nhiệm kỳ trước của Thần nữ Thánh môn.

Cơ Tích biết rõ Mục Tiểu Vận đang dùng thần thức kiểm tra cô, cũng không ngăn lại, cô vốn dĩ muốn nói cho Mục Tiểu Vận biết, mình chính là Thánh nữ nhiệm kỳ trước.

- Mục Tiểu Vận bái kiến Thánh nữ tỷ tỷ.

Mục Tiểu Vân cũng rất biết thời cơ, sau khi hiểu Cơ Tích là Thánh nữ nhiệm kỳ trước, mau chóng khom người hỏi thăm.

Cơ Tích gật đầu nói:

- Nói hết những gì cô biết ra, tôi sẽ không trách cứ gì cô đâu.

- Vâng.

Đừng nói Cơ Tích là thánh nữ, cho dù Cơ Tích không phải là Thánh nữ nhiệm kỳ trước, Mục Tiểu Vận cũng không định lừa gì cô ấy.

Cơ Tích nghe thấy Mục Tiểu Vận nói xong, cau mày nói:

- Tiểu Vận, ý của cô là tông chủ lấy hồn đèn của tôi ra khi nó ẫn còn sáng sao? Tông chủ còn cưỡng ép thắp sáng hồn đèn của cô sao?

Mục Tiểu Vận trầm mặc không nói, những thứ này vốn dĩ là những gì mà cô vừa mới nói.

- Cô đến Ngục môn sơn làm gì?

Cơ Tích biết Mục Tiểu Vận không có cách nào trả lời, lại hỏi tiếp:

- Vì tông chủ dùng nửa phần hồn của tôi thắp sáng hồn đèn, sư phụ tôi chủ động đứng ra biện bạch cho tôi. Sau đó khi Chấp sự điện nghiên cứu xem xét, sư phụ tôi bị phán giam trong Ngục môn sơn trăm năm, tôi đến đây là thăm sư phụ của tôi. Nếu như không phải Oanh Hoài sư bá, thì tôi cũng sẽ không làm Thánh nữ. Sư phụ cũng sẽ không bị tội như vậy.

Mục Tiểu Vận chậm rãi nói.

Cơ Tícj nhíu mày sâu hơn, trầm mặc một lúc lâu rồi mới lên tiếng nói:

- Thắp sáng hồn đè của cô mà cần dùng nửa phần hồn sao? Tại sao? Thắp sáng hồn đèn chẳng phải chỉ cần dùng một chút thần niệm là được rồi hay sao?

Mục Tiểu Vận vẫn không trả lời, Cơ Tích cũng không cần Mục Tiểu Vận trả lời, lại thở dài nói:

- Ỷ Lan Sư thúc ở trong này, tôi phải đến thăm bà ấy.

Nói xong cô như có ý liếc mắt nhìn Mục Tiểu Vận một cái rồi nói:

- Vừa nãy ý của cô nói có phải muốn tôi lại lần nữa thay thế vị trí Thánh nữ, sau đó cô không làm Thánh nữ nữa đúng không? Cô biết nếu như tôi nói những lời này của cô cho Oanh Hoài sư thúc biết, thì cô chết là cái chắc không?

Mục Tiểu Vận cũng không kinh hoảng chút nào, ngược lại lại đúng mực nói:

- Tôi vốn dĩ không định làm Thánh nữ, nếu như không phải vì muốn gặp chồng của tôi, cho dù chết thì cũng sợ gì chứ?

Cơ Tích nghe thấy Mục Tiểu Vận nói như không thèm để ý đến lời của cô, ngược lại có vài phần kính trọng Mục Tiểu Vận. Cũng không phải tu vi càng cao càng không sợ chết, ngược lại, người có tu vi càng cao, thì đối với cái chết lại càng lo lắng hơn. Người tu đạo, chỉ cần mất mạng, thì rất ít người có khả năng luân hồi. Mục Tiểu Vận nói như này, nỗi lòng cũng không có nửa phần chấn động, rõ ràng là thực sự không để ý gì đến chuyện sống chết. Mặc dù cô rất không hiểu, đệ tử của một Thánh môn sao lại nhớ mãi không quên một người đàn ông.

- Chồng cô đang ở đâu?

Cơ Tích mặc dù không hiểu tình cảm của Mục Tiểu Vân, nhưng vẫn quan tâm hỏi một câu.

- Anh ấy ở giới phàm tục, tôi cũng không biết anh ấy đã kết thành Kim đan hay chưa, nếu như anh ấy còn chưa kết thành Kim đan, tôi sợ, sợ...

Mục Tiểu Vận vốn dĩ còn nghĩ bây giờ tiền nhiệm Thánh nữ Cơ Tích cũng đã quay về rồi, cô có thể thoai vị Thánh nữ, trả lại vị trí Thánh nữ cho Cơ Tích rồi. Nhưng cô vừa nghĩ đến Diệp Mặc có thể không còn trên đời, cô lại không kìm chế được sự đau xót trong lòng. Thứ mà cô lo lắng nhất không phải là mình chết đi, mà là sau khi mình chết rồi, cũng không gặp được Diệp Mặc. Cô càng lo lắng hơn, cho dù tu vi của cô đến Chứng đạo Thánh đế rồi, cũng không thể nào gặp được Diệp Mặc nữa.

Thấy Mục Tiểu Vận nói vậy, khóe mắt hoe đỏ, Cơ Tích im lặng lắc đầu. Cô thở dài nó:

- Vậy thôi, cô giúp tôi làm Thánh nữ lâu như vậy rồi, vốn dĩ tôi định đến chỗ sư phụ lấy lại nửa phần hồn trả lại cho cô, cám ơn cô đã giúp đỡ. Bây giờ như này đi, tôi giúp cô điều tra một chút chồng cô còn sống hay không, chỉ cần chồng cô còn chưa kết thành Nguyên anh, thì tôi có thể điều tra ra, cô đưa cho tôi một thứ gì đó mà chồng cô đưa cho cô, tôi cần chút khí tức của hắn.

- Hả... không ngờ có thể điều tra được sao...

Mục Tiểu Vận hoàn toàn sững người, tại sao trước giờ sư phụ chưa từng nói thông qua đồ vật, có thể điều tra một người nào đó còn sống hay không?

Nhưng Mục Tiểu Vận lập tức cảm thấy mình nói chuyện quá vô lễ, mau chóng kính cẩn run giọng nói:

- Xin Thánh nữ tỷ tỷ giúp tôi điều tra xem chồng tôi là Diệp Mặc bây giờ đang ở đâu, đây là vòng cổ pháp khí mà anh ấy tặng cho tôi...


Mục Tiểu Vận đưa chuỗi vòng cổ của Diệp Mặc tặng cho cô ra, bất luận là tay hoặc giọng nói đều đang run rẩy. Cô hoàn toàn không thể nào kìm chế được sự kích động trong lòng mình, nếu như chồng cô đã chết thật, cô căn bản cũng không muốn ở lại đây nữa.


Cơ Tích vẻ mặt bình tĩnh, cô không hiểu thần thái si tình của Mục Tiểu Vận đối với một người đàn ông, cô sở dĩ có thể thông qua khí tức của một người điều tra xem người đó còn sống hay chết, không phải vì tu vi của cô cao, cũng không phải vì cô tinh thông tính toán sống chết. Mà là vì cô có pháp bảo Đài sen chín cánh, cô có thể thông qua Đài sen chín cánh này điều tra xem tu vi còn chưa hình thành Nguyên anh còn sống hay chết. Đương nhiên, thứ đó cần có khí tức của tu sĩ này mới được.


- Cô nói chồng cô tên gì?


Cơ Tích bỗng nhiên phản ứng lại, Mục Tiểu Vận vừa nói hình như chồng cô ấy tên Diệp Mặc, mặc dù người cùng tên rất nhiều, nhưng như này quả thực quá trùng hợp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK