- Nguyên thần thể kia lượn quanh tôi nhìn một lát, rồi nói: “Tư chất cao cấp, chỉ có điều thuộc tính Tiên linh thể không hợp với tôi lắm.”
- Lúc này tôi mới biết được, hóa ra Lục Chính Quần tìm tôi chính là muốn đoạt xá dùng, tôi lập tức căm hận, đáng tiếc là lúc đó tôi không thể nào nhúc nhích nổi.
Mang Thương nghiến răng nói.
Nghe đến đó, những người xung quanh lại lần nữa ầm ĩ lên, hành động của Lục Chính Quần thật vô cùng trơ trẽn. Diệp Mặc trong lòng sung sướng, cái mà hắn muốn chính là hiệu quả này. Đợi sau này hắn giết được Lục Chính Quần rồi, vậy thì cũng không còn ai nói Mặc Nguyệt Tiên tông hắn làm không đúng, cũng sẽ không có ai đi điều tra nguyên nhân tại sao, bản thân mình lại muốn giết Lục Chính Quần. Chỉ có điều linh hồn thể đó chắc cũng không đơn giản, nếu không sẽ không được sự coi trọng của Lục Chính Quần như vậy.
- Thế nhưng anh cũng chưa bị đoạt xá mà.
Diệp Mặc nghi ngờ hỏi.
Mang Thương lập tức gật đầu nói:
- Đúng vậy, vì đang lúc đó, Tri Kế đại sư mà Lục Chính Quần mời đến hình như có chuyện gấp đến tìm ông ta. Tri Kế đại sư là do Lục Chính Quần mời đến để suy tính vận khí của Việt Hành thiên, rất được Lục Chính Quần coi trọng. Cho nên Lục Chính Quần liền cất Nguyên thần thể đó đi, nói sẽ tìm giúp lão xem. Nếu như không tìm được người thích hợp, thì sẽ dùng tôi.
- Anh biết Tri Kế đại sư đó tìm Lục Chính Quần có chuyện gì không?
Diệp Mặc mặc dù biết rõ Mang Thương sẽ không biết, nhưng vẫn ôm chút hi vọng hỏi.
Mang Thương lắc đầu nói:
- Tôi không biết, nhưng khi tôi bị dẫn đi, thì cũng không còn là khách quý nữa, mà lại biến thành tù nhân. Tôi chỉ nghe được Tri Kế đại sư đó nói đến Trung thiên vực, còn đi đâu làm gì, thì tôi cũng không rõ.
Diệp Mặc gật đầu, trong lòng cũng hiểu ra đôi chút, không tiếp tục hỏi chuyện của Lục Chính Quần nữa, mà lại nắm lấy cổ tay của Mang Thương xem tư chất của gã thế nào. Một lát sau, Diệp Mặc kinh ngạc buông tay của Mang Thương ra nói:
- Anh rốt cục bao tuổi rồi?
- Vãn bối từ lúc sinh đến năm nay là được 434 năm rồi...
Mang Thương khom người nói, trong lòng gã cũng rất tự hào, gã trước giờ cũng chưa từng thấy người nào có tốc độ tu luyện lại nhanh hơn gã.
- Anh hơn bốn trăm năm liền tu luyện đến Kim Tiên rồi? Anh từ đâu phi thăng lên vậy?
Diệp Mặc lập tức hỏi.
Mang Thương nói đúng như sự phỏng đoán của Diệp Mặc, Diệp Mặc suýt chút nữa cho rằng Mang Thương cũng giống như Nghiêm Cửu Thiên, cũng là bị đoạt xá rồi.
Mang Thương cung kính nói:
- Đúng vậy đại nhân, vãn bối đến từ Thần Khung đại lục.
Mông Chẩm đứng một bên nghe thấy Mang Thương nói vậy, lập tức nói:
- Ah, anh và tôi cùng chung giới diện Tu Chân.
- Hóa ra Tiên hữu cũng đến từ Thần Khung đại lục.
Mang Thương vui mừng nói, rõ ràng là cảm giác vui mừng khi tìm được đồng hương.
Diệp Mặc thở dài, tên Mang Thương này mới có hơn 400 năm mà đã tu luyện đến Kim Tiên sơ kỳ rồi. Đây còn là gã vẫn chưa có môn phái nào chỉ dẫn, một Tán tu có thành tích như này, một khi gã có môn phái, thì tiến độ lại càng đáng sợ hơn. Nghĩ đến đây, Diệp Mặc nói với Mang Thương:
- Mang Thương, hôm nay tôi nhận anh làm đệ tử ký danh, nếu như trong một khoảng thời gian ngắn, anh có biểu hiện tốt, thì tôi sẽ nhận anh làm đệ tử chính thức. Trước anh có mấy vị sư huynh, đến lúc đó tôi sẽ dẫn anh đi gặp họ.
- Đệ tử xin ra mắt sư phụ.
Mang Thương không chút do dự quỳ xuống dập đầu. Trong Tiên giới có thể tìm được một sư phụ Tiên Vương, quả thực đúng là chuyện nằm mơ cũng hiếm gặp.
Diệp Mặc đỡ Mang Thương dậy, đứng sang một bên. Loại tư chất này như Mang Thương, cho dù Tiên đế cũng sẽ thu nhận làm đệ tử, xem ra vận khí của hắn cũng không tệ.
Lúc này Tích Loan cũng đã dẫn những tu sĩ còn lại của đại lục Lạc Nguyệt đến cám ơn Diệp Mặc, Diệp Mặc phát hiện ra có hai người mà hắn chưa từng gặp. Hai người này sau khi giới thiệu, Diệp Mặc mới biết, hai người này một tên là Vương Hạng, một tên Thành Kiến Âu. Hai người này đều là tu sĩ ẩn cư của đại lục Lạc Nguyệt.
Lúc trước khi Diệp Mặc phá vỡ cấm chế phi thăng, hai người cũng trực tiếp vượt qua lôi kiếp phi thăng. Bởi vậy có thể thấy, một đại lục Tu Chân, không biết có bao nhiêu tu sĩ cao nhân ẩn cư nữa, chỉ có điều bọn họ không muốn lộ diện mà thôi.
- Các anh muốn gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông của tôi, thì đi cùng tôi, nếu như không muốn gia nhập, vậy thì tự động rời khỏi. Sau này trong bất kỳ thiên vực nào, cũng sẽ không có chuyện đuổi bắt tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt.
Diệp Mặc đợi sau khi những người này cảm ơn xong, lúc này mới nói suy nghĩ của mình ra.
Không vượt qua sự dự đoán của Diệp Mặc, dường như tất cả mọi người đều đồng ý gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, là một Hư Tiên vừa mới phi thăng, có thể gia nhập vào một tông môn khổng lồ như này đúng là số đỏ của bọn họ, làm sao có thể từ chối được chứ?
Diệp Mặc cũng chuẩn bị dẫn bọn họ rời đi từ truyền tống trận, trong thần thức lại quét phải một bóng người quen thuộc. Bóng người này rõ ràng có chút lén lén lút lút, Diệp Mặc không đợi bóng người này vụng trộm rời khỏi, cũng đã vươn Tiên nguyên đại thủ ra rồi, tóm được bóng người này.
Tên này Diệp Mặc cũng biết, lúc trước khi hắn giết Lãng Anh, tên này vì chạy trốn cố gắng phi thăng, chắc hẳn là đại trưởng lão của Thủy Thần cung, không ngờ đến Cung Hoa Thiên lại bị hắn tóm được.
- Đại nhân, vãn bối chỉ là xem náo nhiệt chút thôi, không liên quan gì đến chuyện của vãn bối cả.
Người bị Diệp Mặc tóm được chính là Vật Văn của Thủy Thần cung, gã không hiểu tại sao Diệp Mặc lại có thể nhận ra gã.
- Vật Văn, tên thất phu này, anh lừa gạt Thuyên Loan tôi, dẫn tôi đến Việt Hành thiên rồi bị bắt, lúc này không ngờ anh lại nói không liên quan đến anh.
Một giọng nói tức giận vang lên, mĩ phụ nói câu này Diệp Mặc cũng biết, lúc trước bản thân mình ở Tu Chân giới cũng giáo huấn cô ta một trận, chính là Thuyên Loan của Tuyết Lâm Hàn trì trong Tây Tích châu, cô ta có một đệ tử tên Mục Phi Hoàn.
- Đại nhân, tôi biết Lục Chính Quần...
Vật Văn biết mình chạy không thoát, vội vàng muốn nói hết những chuyện mình biết ra, nhưng lúc này Diệp Mặc cũng không muốn hỏi gã trong này, trực tiếp dẫn gã và những người muốn gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông rời đi từ truyền tống trận.
Diệp Mặc đến Việt Hành thiên hung hãn san bằng phủ thiên chủ ở Phong Cương Tiên thành của Việt Hành thiên, lập tức chấn động toàn bộ mười một hạ thiên vực.
Mệnh lệnh phát ra lúc trước, tên Đại La Tiên bắt những tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt lên đều bị Diệp Mặc giết chết hết rồi, cộng thêm danh tiếng của tên ngụy quân tử Lục Chính Quần cũng bay xa rồi, những người còn lại ai còn dám bán mạng cho phủ thành chủ của Việt Hành thiên nữa? Ai ai cũng mai danh ẩn tích biến mất vô tăm vô tích, chuyện bắt tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt kết thúc tại đây
Vì Diệp Mặc ra tay quá nhanh, Lê Khải của Tử Sương Tiên tông cũng chỉ bắt được hơn hai mươi người, rồi cũng không tìm được những nanh vuốt của phủ thiên chủ trong Việt Hành thiên nữa. Rơi vào đường cùng, Lê Khải chỉ có thể dẫn hơn hai mươi người đó đến Mặc Nguyệt Tiên tông phục mệnh, hơn hai mươi người này bị Diệp Mặc không chút khách khí giết chết toàn bộ.
...
Khi Diệp Mặc dẫn người trở về Mặc Nguyệt Tiên thành của Cung Hoa Thiên, Mặc Nguyệt Tiên thành cũng đã chiêu nhận hơn nghìn đệ tử rồi, những đệ tử này từ Hư Tiên đến Đại La Tiên đều có.
Cộng thêm những người mà Diệp Mặc dẫn về nữa, đại điển khai phái của Mặc Nguyệt Tiên tông lại được tổ chức sớm hơn Cực Kiếm Tiên môn, Diệp Mặc hung hãn san bằng phủ thành chủ của Việt Hành thiên, cộng thêm tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông còn là tông sư Tiên đan thất phẩm nữa, toàn bộ những thứ này khiến Mặc Nguyệt Tiên tông quật khởi không thể ngăn cản nổi, vô số Tiên tông và tông môn đều đến Cung Hoa Thiên chúc mừng đại điển khai phái của Mặc Nguyệt Tiên tông.
Tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông bế quan, đám người chỉ biết phó tông chủ họ Lạc, còn Mặc Nguyệt tiên tông ngoài ngọn chủ phong ra, tám phụ phong còn lại có hai ngọn có chủ nhân, lần lượt là phong chủ Tiên thành phong Lô Phượng, phong chủ Tiên dược phong Liễu Trung Yên, đại trưởng lão tông sư Tiên đan lục phẩm Khô Mộc.
Thành chủ Duẫn Ưng của Mặc Nguyệt Tiên thành, phó thành chủ là Trác Dược Thâm, Giang Cận.
...
Thời gian thoi đưa, lúc này cũng là tháng thứ mười từ khi Mặc Nguyệt Tiên tông khai phái rồi, Mặc Nguyệt Tiên thành và Mặc Nguyệt Tiên tông hoàn toàn tiến vào quỹ đạo rồi. Những chuyện này thậm chí không cần Diệp Mặc nhúng tay vào, có Lô Phượng từng có kinh nghiệm kinh doanh sớm đã quản lý môn phái trật tự thỏa đáng rồi, một số Đại La Tiên có kinh nghiệm được phân phối các cương vị khác nhau. Mặc dù Lô Phượng chỉ là phong chủ của một ngọn núi, nhưng những chuyện cô làm tương đương với một phó thành chủ.
Khiến cho Diệp Mặc ngạc nhiên chính là, tên Liên Minh Thiên Chủ gì đó mà Lê Khải nói cũng không tìm đến cửa, sau khi hắn san bằng phủ thiên chủ của Việt Hành thiên, sự việc hình như cũng cứ như vậy mà kết thúc rồi. Lục Chính Quần trong Trung thiên vực cũng không có cách nào tìm đến hỏi nguyên do, nhưng Liên Minh Thiên Chủ không ngờ cũng chẳng quan tâm gì với hắn, quả thực có chút kỳ quái.
Bất luận là thế nào, Diệp Mặc cũng biết rõ chuyện này cũng chưa kết thúc, vì hắn từ miệng của Vật Văn biết được Lục Chính Quần cũng đã đến Trung thiên vực rồi. Vật Văn chỉ là một Hư Tiên, có thể dò xét được chuyện như này, có thể thấy gã cũng là người tâm phúc trong phủ thiên chủ.
Nguyên nhân Lục Chính Quần đến Trung thiên vực, Diệp Mặc đương nhiên biết rõ, chắc chắn cũng dính đến vị trí của mình, tên này cũng đến Trung thiên vực tìm hắn. Chỉ có điều không ngờ mình cũng đã đến Trung thiên vực và Thượng thiên vực lượn một vòng, rồi lại quay về Hạ thiên vực.
Lúc này Mặc Nguyệt Tiên tông trên cơ bản cũng đã bình ổn rồi, Khô Mộc đang bế quan, chuẩn bị đột phá Tiên Vương. Còn ngay cả Lô Phượng, bây giờ cũng không có nhiều chuyện để làm, Tàng Kinh lâu của Mặc Nguyệt Tiên tông Diệp Mặc còn chưa xây dựng, đây cũng không phải là hắn không có thời gian để xây dựng, mà là Mặc Nguyệt bây giờ còn quá ít người, một khi hắn đi rồi, thì Tàng Kinh lâu đến người bảo vệ công pháp tu luyện cũng không có.
Còn về Mang Thương, Diệp Mặc cũng đã đổi một bộ công pháp cho gã rồi, cho gã một nơi tu luyện trong Mặc Nguyệt phong. Với tư chất của Mang Thương, cho gã một bộ công pháp và tài nguyên tu luyện, tu vi muốn tăng tốc, chắc hẳn cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Sau khi trải qua vài tháng yên ổn, Diệp Mặc quyết định chào mấy người Lô Phượng rồi rời khỏi Mặc Nguyệt Tiên tông, sau đó qua một thời gian đổi về thân phận vốn dĩ của hắn, rồi lại quay về Mặc Nguyệt Tiên tông bế quan.
Diệp Mặc đang chuẩn bị đi tìm Lô Phượng, bàn giao chuyện của Mặc Nguyệt Tiên tông cho cô ấy, thì không ngờ Lô Phượng cũng đã tìm đến hắn rồi.
- Lạc sư huynh, không biết anh có rảnh không?
Lô Phượng sau khi hàn huyên với Diệp Mặc được vài câu, câu nói đầu tiên chính là hỏi Diệp Mặc có rảnh hay không.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Tôi cũng không có chuyện gì, đang chuẩn bị quay về chỗ sư phụ xem xem sư đệ có xuất quang không, đồng thời báo cáo chuyện Mặc Nguyệt Tiên tông đã khai phái với sư phụ và sư đệ, sau đó tôi cùng sư phụ đến Hỗn Độn Tinh Vực, sư đệ tôi có thể sẽ trở về.
Lô Phượng do dự một lát, rồi mới lên tiếng:
- Là thế này, tu vi của tôi cũng đã được củng cố rồi, cộng thêm thời gian phong vương lần này cũng sắp đến rồi, cho nên tôi muốn đến Ma Di Thiên phong vương, không biết Lạc sư huynh có thể đi cùng tôi một chuyến hay không?