Mục lục
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Diệp Phàm (full) - tác giả: Ta Là Lão Ngũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự cố gắng lần này không làm Diệp Mặc thất vọng, dưới chín đạo lôi kiếp oanh kích xuống, không gian ở đây quả nhiên trở nên không ổn định, Diệp Mặc không ngờ lại chạm được vào rào cản không gian, lúc này hắn không thể bận tâm bất kỳ điều gì nữa rồi, chuyển động chân khí và thần thức toàn thân liều mạng xé rách ra hai bên.

Đến thần thức đao cũng không ngừng chém ra, bất kể là có tác dụng hay không, Diệp Mặc lúc này như người bị chết đuối nắm được một cành cây.

Không gian vốn có một chút buông lỏng, dưới sự điên cuồng xé rách của Diệp Mặc, không ngờ là càng ngày càng lớn, một Linh Vân màu sắc rực rỡ từ trong khe tiến vào, nháy mắt cuống thẳng Diệp Mặc vào đó.

Trong lòng Diệp Mặc vui mừng, hắn biết đây là Linh Vân phi thăng, cái cảm giác đó hắn trải qua rồi, càng là điên cuồng hít Tiên Linh khí của Linh Vân, muốn nhanh chóng phục hồi nguyên khí, di chứng để lại sau khi thiêu đốt tinh huyết rất lớn, rất nhiều tu sĩ sỡ dĩ không muốn thiêu đốt tinh huyết, chính là bởi vì sau khi thiếu đốt dễ dàng thành ra thăng cấp khó khăn, hơn nữa còn tạo nên nguyên khí không ổn định.

Diệp Mặc rất ít khi thiêu đốt tinh huyết, mà trước kia vì thoát khỏi không gian phong bế kia, hắn trực tiếp thiêu đốt tinh huyết, sự tổn thất lớn này, nếu không kịp thời hít Linh Vân trị thương thì hắn sợ sẽ ảnh hưởng đến tu luyện ở Tiên giới của mình sau này.



Thình thịch...

Diệp Mặc như một bao cát lớn bị ném xuống đất, một luồng tiên linh khí truyền đến, Diệp Mặc trong lòng run lên, hắn biết mình thực sự đã phi thăng rồi, hắn thỏa thích hít tiên linh khí đó, dùng để làm dịu vết thương, thậm chí đến đứng lên cũng không muốn.

- A, một Địa Tiên bị thương, còn nằm ở đây nữa, hình như chưa chết…

Một âm thanh truyền đến, Diệp Mặc nghe rất rõ ràng, hắn biết Địa Tiên chính là Hư Tiên, trong tu chân giới cũng có người kêu Hư Tiên là Địa Tiên, đồng thời thần thức của hắn cũng quét qua hai tu sĩ này, đều là tu vi Hư Tiên.


Diệp Mặc khó khăn bò dậy, chắp tay với hai người nói:

- Hai vị, lúc nãy tôi bị truy giết, một mạch chạy đến đây, xin hỏi đây là đâu?

- Không đúng.

Người lúc nãy còn nói Diệp Mặc là tu sĩ Địa Giới vốn không có trả lời lời Diệp Mặc, mà sau khi đánh giá Diệp Mặc một chút nói một câu không đúng.

- Ý của anh là hắn không phải là Địa Tiên, mà là tu sĩ Hóa Chân đúng không? Vừa mới phi thăng?

Người tu sĩ khác bổ sung.

Tu sĩ Hư Tiên trước đó gật đầu nói:

- Không sai, hắn hẳn là vừa mới phi thăng, mà không có qua Phi thăng điện.

- Bây giờ Phi thăng điện của rất nhiều giới diện đều không thể chấp nhận tu sĩ phi thăng, như vậy không thể nói là vừa mới phi thăng chứ?

Tu sĩ khác hỏi ngược lại một câu, nhưng khi anh ta nói chuyện có chút nóng nảy, chỉ là bạn đồng hành của anh ta không thấy.

Hai người nói chuyện xem Diệp Mặc như vô hình.

Diệp Mặc lắc đầu, lấy ra Thanh Nguyệt của mình, xoay người bỏ đi, nếu hai gã này không muốn trả lời thì hắn cũng chả muốn hỏi nữa.

- A, pháp bảo phi hành gần tới Tiên khí hạ phẩm? Là đồ tốt.

Tu sĩ lúc đầu nói Diệp Mặc là Địa Tiên đột nhiên phi thân ngăn cản Diệp Mặc, vốn anh ta phải trả lời bạn đồng hành, nhưng bây giờ bị Thanh Nguyệt của Diệp Mặc thu hút.

Diệp Mặc nhíu mày, ngừng lại, nhưng cũng không nói lời nào.

- Chân khí của anh vẫn chưa có chuyển hóa thành Tiên Nguyên, hẳn là tu sĩ mới phi thăng đúng không?

Tu sĩ Hư Tiên đó nhìn chằm chằm trầm giọng hỏi.

Diệp Mặc không muốn có xung đột với hai Hư Tiên này, hắn gật đầu một cái nói:

- Không sai, tôi đúng là vừa mới phi thăng.

Hai gã Hư Tiên tu sĩ đó nhìn nhau, đều gật đầu, Diệp Mặc có cảm giác không tốt lắm, hắn lấy viên thuốc nuốt vào, âm thầm chuẩn bị tùy cơ ra tay.

- Anh nói anh là phi thăng ở đây sao? Không phải là đến Phi thăng điện?

Tu sĩ hỏi chuyện đó kích động lên.

- Đúng thì sao?

Diệp Mặc nhíu mày.

- Ha ha, thực là may mắn…

Hư Tiên đó đột nhiên cười ha hả, đưa tay liền chộp lấy Diệp Mặc, hiển nhiên Diệp Mặc một tu sĩ Hóa Chân viên mãn như thế, anh ta căn bản không để vào mắt.

Diệp Mặc trong lòng cả kinh, hắn không hiểu tại sao tu sĩ này đột nhiên muốn ra tay với hắn, chẳng lẽ ở đây không phi thăng được? Nhưng nếu muốn bắt hắn, vậy hắn không nói chuyện tử tế nữa.

Chẳng qua làm cho Diệp Mặc không ngờ tới là tu sĩ Hư Tiên mới vươn tay, liền bị trì hoãn, anh ta cực khổ xoay đầu nhìn bạn đồng hành của mình, vẻ mặt không cam tâm nói:

- Hứa Dị, anh, tại sao…

Tu sĩ Hư Tiên tên Hứa Dị đó từ trên người anh ta rút ra một cây Họa kích màu trắng, lạnh lùng nói rằng:

- Thế giới Tu Di chỉ có một, cho anh hay là tôi?

Diệp Mặc nghe lời này liền hiểu ra, hai người này không ngờ lại biết trên người mình có Tiểu thế giới? Phải biết hắn có không phải là Tiểu thế giới, hắn có là thế giới hỗn độn

Hai người này là làm sao mà biết được? Chẳng lẽ dựa vào nơi phi thăng của mình không phải là Phi thăng điện là có thể đoán ra trên người mình có thế giới Tu Di?

Sau khi Hứa Dị giết bạn đồng hành của mình, thậm chí đến chiếc nhẫn còn chưa kịp lo, liền lạnh lùng nhìn Diệp Mặc nói rằng:

- Giao ra thế giới Tu Di, tôi cho anh sống sót.

Diệp Mặc trong lòng cười nhạt, bảo mình giao ra Thế giới trang vàng, tên này muốn chết à? Nhưng hắn không có lập tức ra tay, trái lại trầm giọng gỏi:

- Giao ra thế giới Tu Di cũng được, tôi rất muốn biết anh sao lại rõ tôi có thế giới Tu Di?

Hứa Dị nghe xong lời của Diệp Mặc, trong mắt càng lộ ra vẻ vui mừng, cho là mình đoán đúng, Diệp Mặc thực sự có thế giới Tu Di.

Anh ta không hề nói với Diệp Mặc làm sao anh ta biết, Họa kích màu trắng trong tay đã vẽ ra một vòng tròn màu trắng, sau khi vẽ xong vòng tròn màu trắng này, Họa kích đó nhất thời hóa thành kích long màu trắng, hướng về phía Diệp Mặc cuốn đến.

Diệp Mặc không cảm thấy sự ràng buộc nào, trong lòng cười nhạt, đến vực cũng không có mà muốn giết mình, cùng lúc đó hắn lấy ra Tử Đao, Vực đã mở ra, nhưng lập tức Diệp Mặc ngẩn cả người, hắn ở Tu Chân giới hoàn toàn có thể mở rộng Vực, ở đây chỉ có vài cái bóng mờ.

Không tốt, Diệp Mặc lập tức hiểu được, quy luật của thiên địa ở Tiên giới so với Tu Chân giới mạnh hơn nhiều, sức mạnh hiện giờ của hắn căn bản không có cách mở rộng vực.

Mà lúc này kích long màu trắng đã đến trước mặt của Diệp Mặc.

Diệp Mặc cũng không dám có nửa phần chần chờ, Tử Đao toàn lực đánh ra, hắn bị thương chưa lành, thêm vào đó đối phương thực sự là Hư Tiên, hơn nữa hắn miễn cưỡng phi thăng không nói, càng không phải nói đến chuyển hóa thành Tiên Nguyên, dưới tình huống như vậy, hắn ra tay làm sao dám do dự?

Ầm…

Tử Đao và kích long màu trắng va vào nhau, phát ra âm thanh cực lớn, nếu thứ xung kích này ở Tu Chân giới, vậy không gian xung quanh sớm đã bị xé rách rồi, nhưng ở đây, không gian xung quanh đến một tia rung động cũng không có.

Trên kích long màu trắng truyền đến lực Tiên Nguyên kinh khủng, Tử Đao của Diệp Mặc xém chút bay mất, đồng thời người của hắn bị kích long màu trắng đó đánh văng ra mấy trăm mét, người còn chưa hạ xuống, không trung đã phun ra một ngụm máu.

Hứa Dị cũng không khác hơn, bị Tử Đao của Diệp Mặc đánh bay ra mấy chục mét, mới ngừng lại, trên mặt hiện lên mảnh ửng đỏ.

Diệp Mặc thầm kêu đáng tiếc, nếu hắn là trạng thái toàn vẹn, đối phương lại là kẻ kinh địch, hắn một chiêu có thể làm Hứa Dị thương nặng, đáng tiếc chính là, vết thương của mình nặng quá, đến bây giờ còn chưa phục hồi được một nửa.

- A?

Hứa Dị không nghĩ rằng chiêu đối đầu vừa nãy, anh ta không thắng được mấy phần, anh ta nhìn chằm chằm Diệp Mặc ‘a’ một tiếng, ánh mắt của anh ta lập tức sốt ruột.

Hiển nhiên anh ta cho rằng Diệp Mặc sở dĩ lợi hại như vậy, là bởi vì hắn có thế giới Tu Di, đồng thời cái anh ta sợ còn có đao màu tím trong tay Diệp Mặc, Họa kích màu trắng của anh ta là tiên khí hạ phẩm duy nhất của anh ta, hơn nữa chất lượng của tiên khí hạ phẩm này của anh ta trong tiên khí hạ phẩm là không tệ.

Đao màu tím của Diệp Mặc có thể đối chiến với họa kích, không có chút tổn thương, nói rõ con đao đó cũng không bình thường, ít nhất là đồ có đẳng cấp tiên khí hạ phẩm.

Nghĩ đến chỉ cần giết Diệp Mặc, thế giới Tu Di và con đao đó đều thuộc về mình, Hứa Dị càng cười dữ hơn, kích long màu trắng trong tay quét qua, vô số mưa tiễn màu trắng bay ra, mưa tiễn màu trắng này mang theo âm thanh gào thét, nháy mắt liền toàn bộ bao phủ lại Diệp Mặc.

Trong mưa tiễn màu trắng, một con kích long màu trắng to lớn mở ra cái miệng to kinh khủng hướng đến Diệp Mặc mà ngoạm, hình như muốn nuốt cả người và đao Diệp Mặc.

Diệp Mặc đưa tay liền lấy ra Đại đỉnh tám cực, chân nguyên của hắn không đủ, nhưng thần thức của hắn cường hãn không gì sánh được, cùng lúc đó, hắn lại phóng ra mấy chục đường lôi kiếm, lôi kiếm này mang theo tia chớp màu đen, cùng mưa tiễn màu trắng đánh trên Đại đỉnh tám cực Diệp Mặc, chớp mắt bao vây lấy kích long màu trắng.

Trong lúc Diệp Mặc lấy ra đại đỉnh tám cực, trong ánh mắt Hứa Dị nóng bỏng thế nào Diệp Mặc đều có thể nhìn thấy, Hứa Dị không ngờ rằng đồ tốt của Diệp Mặc một thứ thêm một thứ, Đại đỉnh tám cực này lại là thứ đồ tốt, mấy thứ đồ tốt này đều ở trong tay con kiến Hóa Chân, con kiến Hóa Chân này cũng quá may mắn, anh ta không nghĩ mình cũng chỉ là một tu sĩ Hư Tiên, lúc này trong mắt anh ta chỉ có toàn bộ pháp bảo trên người Diệp Mặc.


Thế nhưng sau một khắc anh ta hoàn toàn mất đi vẻ vui mừng này, lôi kiếm của Diệp Mặc đã đem kích long màu trắng hoàn toàn bao phủ, kích long màu trắng trong lôi kiếm gào thét, đồng thời phát ra tiếng răng rắc


Hứa Dị sắc mặt nhất thời tái nhợt hẳn lên, Lôi Tu? Anh ta không ngờ Diệp Mặc còn là một lôi tu, không những là một Lôi tu, công pháp lôi hệ còn nghịch thiên như thế, Họa kích màu trắng của anh ta bởi vì hòa với máu tươi và một phần nguyên thần của mình luyện hóa, vậy mới có hiệu quả công kích lớn như vậy, pháp bảo này sợ nhất là gặp phải tu sĩ lôi hệ, mà hôm nay anh ta lại gặp đúng tu sĩ lôi hệ.


Một thứ cảm giác bực mình truyền đến, Hứa Dị biết, Diệp Mặc là tu sĩ thuộc lôi hệ, không sợ tu vi không bằng anh ta, cũng có thể khắc chế được anh ta, huống chi đối phương có Đại đỉnh tám cực căn bản không sợ mưa tiễn màu trắng của mình, vậy thì lôi kiếm kia kích long màu trắng của anh ta càng đỡ không được.


Hứa Dị cấp tốc lui về phía sau, đồng thời phát ra một lá bùa phi kiếm, anh ta muốn tìm trợ giúp để tiêu diệt Diệp Mặc, để Diệp Mặc loại tu sĩ giàu có như vậy trốn thoát, anh ta tuyệt đối không cam tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK