Mục lục
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Diệp Phàm (full) - tác giả: Ta Là Lão Ngũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Công Tôn Chỉ Ngọc lúc này cũng đã toàn tâm dồn vào luyện đan, còn chuyện Diệp Mặc lấy ra mồi lửa gì căn bản cũng không thèm để ý nữa. Diệp Mặc ngược lại lại có chút khâm phục tên này rồi, có thể dưới tình huống như này, lại toàn tâm dồn vào luyện đan như vậy, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Diệp Mặc từ từ vứt nguyên liệu vào trong lò đan, sau đó khống chế Vụ Liên Tâm hỏa, bắt đầu chiết xuất Tiên linh thảo.

Thấy Diệp Mặc có bài có bản, từng bước từng bước một, rồi lại nhìn đan quyết hoa mắt của Công Tôn Chỉ Ngọc, những người bên cạnh cũng đã biết, Diệp Mặc ngoài mồi lửa đã thắng Công Tôn Chỉ Ngọc ra, những thứ còn lại cũng không bằng Công Tôn Chỉ Ngọc.

Tần Niệm Mân nhìn thấy cũng lo lắng không thôi, cô biết Diệp Mặc là Tiên đan sư tam phẩm, nhưng không ngờ trình độ luyện đan của hắn lại tồi như vậy. Người duy nhất biết rõ trình độ luyện đan của Diệp Mặc lợi hại hơn Công Tôn Chỉ Ngọc chỉ có Phong Mạch Thuần, cô biết rõ trình độ luyện đan của Diệp Mặc đạt đến trình độ nào rồi.

Sau hai tuần hương, Công Tôn Chỉ Ngọc đã đánh thu đan quyết, chỉ trong tích tắc đã kéo mười hai viên đan dược ra, mười hai viên đan dược này vừa ra đã mang theo mùi hương thơm ngát của đan dược, được gã cất vào trong một bình ngọc đã chuẩn bị sẵn.

Thần thức của Diệp Mặc lập tức phân biệt ra được đẳng cấp của mười hai viên đan dược của Công Tôn Chỉ Ngọc, những người xung quanh vẫn còn đang tán thưởng cách luyện đan của Công Tôn Chỉ Ngọc thuần thục trôi chảy, thì Diệp Mặc không ngờ cũng cầm lên một bình ngọc, trong nháy mắt thu hồi mười hai viên đan dược.

Tần Niệm Mân thấy Diệp Mặc cũng luyện đan xong, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Diệp Mặc thua không quá khó coi, thì cô cũng sẽ có cách.

- Ồ…

Những người xung quanh đều cho rằng Diệp Mặc thua rồi, cũng không để ý đến, thậm chí cũng không ngờ Diệp Mặc nói luyện chế xong là luyện chế xong, thời gian cũng chỉ chậm hơn Công Tôn Chỉ Ngọc vài giây mà thôi, nếu tính cả thời gian lúc trước hắn chậm chạp từ từ, thì tốc độ luyện đan của hắn cũng không chậm hơn Công Tôn Chỉ Ngọc chút nào, thậm chí còn nhanh hơn Công Tôn Chỉ Ngọc chút ít.

- Rất tốt, rất tốt, Chỉ Ngọc…

Tần Bội Phủ tán thưởng Công Tôn Chỉ Ngọc còn chưa xong, liền phát hiện Diệp Mặc cũng đã luyện đan xong rồi.


Ông lập tức đổi giọng nói:

- Sự hiểu biết của hai vị đối với đan đạo đúng là tuấn kiệt, trong thời gian hai tuần hương cũng có thể luyện chế thành công cùng một lò Huyền Tiên đan, bây giờ mời Dương trưởng lão của Cực Kiếm môn ta và ông bạn Công Tôn Ân cùng nhận xét.

Công Tôn Ân vội nói:

- Dương Nhiễm sư muội đến xem cũng được rồi, tôi thì không cần, dù nói thế nào, Công Tôn Chỉ Ngọc cũng là đệ tử của tôi.

- Nếu như vậy, tôi đến xem Huyền Tiên đan mà hai người luyện chế vậy.

Nữ Tiên Đại La xinh đẹp tên Dương Nhiễm gật đầu nói.

Thấy Diệp Mặc cũng đưa đan dược đến trước mặt Dương Nhiễm trưởng lão, Công Tôn Chỉ Ngọc không chút do dự, cũng đưa bình ngọc của mình đến trước mặt Dương trưởng lão.

Diệp Mặc trong lòng buồn cười, cái tên Công Tôn Chỉ Ngọc này vì lúc trước Đại La Tiên nhân này nói giúp mình vài câu, không ngờ lại sợ người ta làm giả, đúng là lòng tiểu nhân.

Dương Nhiễm dường như không chú ý đến sự do dự trong phút chốc của Công Tôn Chỉ Ngọc vậy, trực tiếp lấy hai bình ngọc mở ra nhìn.

Trước khi xem, vẻ mặt của cô rất bình tĩnh, sau khi xem xong rồi, cô không ngờ lại vẻ mặt kinh ngạc.

Những người trong đại điện đều đợi vị trưởng lão này đưa ra kết quả, thấy sắc mặt cô kinh ngạc, đều càng muốn biết rốt cục là có chuyện gì, mới khiến Đại La Tiên nhân giật mình như vậy.

- Dương sư muội, kết quả thế nào rồi?

Tần Bội Phủ có chút sốt ruột hỏi.

Dương Nhiễm thở ra nói:

- Hẳn là Diệp đan sư hơn một chút.

- Cái gì?

Công Tôn Chỉ Ngọc kinh dị kêu lên, gã chỉ bật thốt ra hai từ, liền biết mình thất thổ, sau khi vội vàng nói xin lỗi, cũng không nói thêm gì nữa.

Còn những tu sĩ còn lại trong đại điện lập tức ai ai cũng bắt đầu lầm rầm, rõ ràng không thể tin được kết quả thẩm định của Dương Nhiễm trưởng lão. Nghĩ đến lúc trước Dương Nhiễm trưởng lão còn giúp Diệp Mặc nói một câu, đám người đều cho rằng Dương Nhiễm cố ý phán thua Công Tôn Chỉ Ngọc trong trận này.

Nếu Dương Nhiễm cho kết quả rồi, người khác cũng không tiện nghi ngờ thêm nữa, cho dù biết rõ Dương Nhiễm cố ý thiên vị Diệp Mặc, cũng không tiện nói thêm điều gì. Chẳng có ai ngốc mà lại đi nghi ngờ một Đại La Tiên nhân trước mặt mọi người, trừ phi là không có não.

Sắc mặt Công Tôn Ân có chút khó coi, nhưng y cũng không có dị nghị gì, chỉ nói:

- Ha ha, Diệp đan sư có thể hơn Chỉ Ngọc một chút, thật đúng là không bình thường. Chỉ Ngọc, quay về đi.

Y lập tức liền thừa nhận kết quả phán đoán của Dương Nhiễm, cũng không yêu cầu Dương Nhiễm đưa đan dược cho y nhìn.

Công Tôn Chỉ Ngọc mặc dù trong lòng không phục, nhưng cũng không phản bác lại, chỉ nói một câu vâng, rồi lập tức quay về bên cạnh Công Tôn Ân.

Ngay cả Tần Bội Phủ cũng thở dài, nếu Dương Nhiễm muốn giúp Tần Niệm Mân, chứng tỏ Tần Niệm Mân sớm đã thỉnh động được Dương Nhiễm trưởng lão rồi. Hơn nữa Diệp Mặc có thể luyện chế ra được Huyền Nguyên đan, cũng không tính là kém ở điểm nào, hơn nữa là người mà con gái mình thích, ông cũng không nói thêm gì nữa.

Thấy sắc mặt và ngữ khí của Công Tôn Ân, Dương Nhiễm làm gì không biết suy nghĩ của đối phương, cô đem hai bình ngọc này đến trước mặt Công Tôn Ân nói:

- Mặc dù tôi phán đoán là Diệp Mặc thắng rồi, nhưng tôi không phải là Tiên đan sư, phán sai cũng không phải là không có khả năng. Công Tôn sư huynh là đại sư Tiên đan, hay là Công Tôn sư huynh xem đi…

- Không cần, không cần…

Công Tôn Ân miệng nói không cần, nhưng tay cũng đã nhận lấy bình ngọc mà Dương Nhiễm đưa cho rồi.

Y thấy Dương Nhiễm đưa bình ngọc cho y, quả thực cũng muốn xem một chút Diệp Mặc luyện chế ra là thứ gì, không ngờ có thể thắng được đệ tử Công Tôn Chỉ Ngọc của y?

Hai bình ngọc lại lần nữa được mở ra, Công Tôn Ân nhanh chóng xem đan dược trong hai bình ngọc, sắc mặt có chút thay đổi, một lát sau thở dài nói:

- Lò Huyền Nguyên đan của Diệp đan sư này quả thực tốt hơn của Chỉ Ngọc một chút, hẳn Diệp đan sư thắng rồi. Diệp đan sư quả nhiên không nói bừa, thành tích trong tương lai chắc chắn sẽ không bị giới hạn.

Công Tôn Ân lúc trước vẫn còn nói không có người chỉ điểm, có người cả đời cũng chỉ dừng lại ở mức Tiên đan sư, bây giờ lại nói tiền đồ của Diệp Mặc rộng mở.

- Sư phụ?

Công Tôn Chỉ Ngọc cũng nghi ngờ nhìn sư phụ của mình, theo lý mà nói sư phụ không thể nào giúp Diệp Mặc được, tại sao sư phụ cũng nói tên Diệp đan sư trước mặt này thắng được? Chẳng lẽ Huyền Nguyên đan mà hắn luyện chế lại tốt hơn do mình luyện chế hay sao?

Diệp Mặc lại ôm quyền nói:

- May quá, lò đan dược này của tôi là lò đan dược mà tôi luyện chế khó khăn nhất từ trước đến giờ, cuối cùng cũng thắng rồi, thật may quá…

Thấy Diệp Mặc không hề lộ thần sắc giả bộ nói lò đan dược mà mình luyện chế là gian nan nhất, đám người cũng đã hiểu, lò đan dược này của Diệp Mặc có thể là tỉ mỉ luyện chế, kết quả may mắn luyện chế ra được một lò đan dược tốt. Nói cách khác, là cũng có duyên phận với Tần Niệm Mân.

Ngay cả Tần Bội Phủ cũng nghi ngờ nhìn Công Tôn Ân, ông thực sự không dám tin Diệp Mặc thắng.

Thấy tất cả mọi người nhìn chằm chằm mình, Công Tôn Ân chỉ hai bình ngọc nói:

- Trong mười hai viên Huyền Nguyên đan mà Chỉ Ngọc luyện chế, có một viên đan dược thượng đẳng, tám viên đan dược trung đẳng, ba viên đan dược hạ đẳng…

Thấy Công Tôn Chỉ Ngọc đến đan dược thượng đẳng cũng luyện chế được một viên, rất nhiều người nhìn gã với ánh mắt ngưỡng mộ. Tiêu chí quan trọng để Tiên đan sư thăng cấp lên đại sư Tiên đan chính là, có thể luyện chế mười hai viên Tiên đan tam phẩm thượng đẳng. Còn trong lò đan mà Công Tôn Chỉ Ngọc này luyện chế ra, cũng đã có một viên Tiên đan thượng đẳng rồi, chứng tỏ gã cũng đã dần đần tiến gần đến đại sư Tiên đan rồi, mặc dù quá trình này có thể rất dài, nhưng cũng hơn rất nhiều so với Tiên đan sư không có hy vọng gì.

Nhanh chóng những người xung quanh nhớ tới Diệp Mặc, nếu Diệp Mặc có thể luyện chế ra đan dược còn tốt hơn của Công Tôn Chỉ Ngọc, chẳng phải là nói hắn thậm chí cũng có thể luyện chế ra được một viên đan dược thượng đẳng hay sao?

Không đợi mọi người nghi hoặc, Công Tôn Ân liền chủ động nói:

- Trong mười hai viên Huyền Nguyên đan mà Diệp đan sư luyện chế, cũng có một viên đan dược thượng đẳng, nhưng đan dược trung đẳng lại có chín viên, đan dược hạ đẳng chỉ có hai viên.

Lời nói của Công Tôn Ân vừa nói ra, những người trong đại điện cũng đã hiểu Diệp Mặc thắng ở chỗ nào rồi. Cũng chỉ là nhiều hơn một viên đan dược trung đẳng, ít hơn một viên đan dược hạ đẳng, sự khác biệt biệt này quả thực rất nhỏ.

Nếu như không phải sự khác biệt nhỏ này căn bản không phải sức người có thể khống chế được, những người xung quanh thậm chí còn cho rằng Diệp Mặc cố ý. Muốn khống chế đến trình độ này, đừng nói là Tiên đan sư tam phẩm, cho dù là Tiên đan sư lục phẩm cũng chưa chắc có thể làm được.

Lúc này những người bên cạnh chỉ thầm than Diệp Mặc gặp vận may, không ngờ đến loại may mắn như này cũng có thể gặp được.

Công Tôn Chỉ Ngọc thua lại càng bực bội hơn, chỉ là một viên đan dược trung đẳng đã thắng được gã, gã thà rằng lò đan dược kia của mình thất bại, một viên Huyền Nguyên đan cũng không luyện chế ra được, chứ cũng không muốn thua trong bực bội như này.

- Nào, cùng nếm thử Tiên linh quả của Cực Kiếm môn tôi đi…

Tần Bội Phủ chuyển chủ đề, không nhắc đến chuyện kết thân cùng Công Tôn Ân nữa, mà lại bảo Công Tôn Ân nếm thử Tiên linh quả.

Tần Niệm Mân lại càng vui sướng trong lòng, cô không tưởng tượng được Diệp Mặc xuất mã đơn giản như vậy đã thắng được Công Tôn Chỉ Ngọc, mình còn đang nghĩ chiêu sau thậm chí còn chưa xuất ra, cô tranh thủ vẫy vẫy tay với Diệp Mặc nói:

- Diệp Mặc, mau đến đây, ngồi bên cạnh em đây.

Thấy bộ dạng hưng phấn của con giá, Tần Bội Phủ mỉm cười, ông cảm thấy con mắt của con gái mình dường như cũng không tệ, có thể tìm được một Tiên đan sư còn lợi hại hơn cả đệ tử của Công Tôn Ân, đó cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Diệp Mặc hành lễ cám ơn Dương Nhiễm trước mặt, lúc này mới bước đến bên cạnh bàn của Tần Bội Phủ nhưng cũng chưa ngồi xuống.

- Được, không tồi, đời tôi tu tiên, nên như nào thì như vậy.

Lúc trước Tần Bội Phủ còn cho rằng Diệp Mặc không chững chạc, lúc này lời nói cũng khác rồi, thật sự là nhìn thuận mắt rồi, cái gì cũng đều thuận mắt.

Thấy Tần Bội Phủ như muốn nói cái gì nữa, Diệp Mặc nhanh chóng ngăn lại hành lễ, sau đó nói:

- Tiền bối, vãn bối vì lâu rồi chưa nhận được tin tức gì, có chút lo lắng muốn trở về một chuyến, cho nên…


Diệp Mặc bây giờ đã hoàn thành nhiệm vụ rồi đường nhiên muốn đi, hắn sợ nhất chính là Tần Bội Phủ hỏi đông hỏi tây, như vậy hắn cũng không thể đỡ được.


Tần Niệm Mân cũng không ngờ Diệp Mặc nhanh như vậy đã muốn rời đi rồi, cô sững người một chút, vừa nãy Diệp Mặc giúp cô lấy được thể diện, cô vẫn còn cảm kích Diệp Mặc mà. Còn Diệp Mặc đến ngồi xuống cũng chưa ngồi, đã muốn đi rồi. Thấy cha mình nhìn với ánh mắt dò hỏi, Tần Niệm Mân trong lòng có chút không thoải mái.


Tên này thật quá vô tình, giao dịch xong rồi, đến nửa phút cũng không muốn ở lại, nhưng lúc này cô cũng chỉ có thể nói giúp Diệp Mặc:


- Đúng vậy, cha, khi anh ấy đến, chính là khi chuyện còn chưa giải quyết ổn thỏa, đợi anh ấy quay về giải quyết xong rồi, con sẽ bảo anh ấy ở lại đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK